(8)

Tuy rằng có mành che, nhưng ai biết có cameras theo dõi hay không, Vu Yên đỏ mặt tức giận trừng mắt nhìn hắn, "Đều là tôi sai, tôi lúc trước như thế nào sẽ coi trọng đại đầu gỗ như anh!"

Nói xong, Vu Yên lại cúi đầu chơi di động, lúc trước Cố Minh này thoạt nhìn rất khôn khéo, ai biết EQ hoàn toàn không dám nhìn thẳng, nhưng có thể làm sao bây giờ, cũng chỉ có thể chậm rãi dạy dỗ.

Người kia vẫn luôn ngồi kể chuyện gần đây ở trường, Vu Yên chỉ là câu được câu không cùng hắn trò chuyện, tựa hồ còn giận dỗi.Ăn cơm xong, Vu Yên nói Cố Minh đem cái vòng cổ kia mang lên cho mình, kỳ thật vòng cổ vẫn là khá xinh đẹp.

Cuối tuần Vu Yên đi cùng mẹ đi ra ngoài ăn cơm, thuận tiện thấy được gặp được người tên Dư Huy vẫn luôn theo đuổi mẹ Với Hoằng, người này thoạt nhìn một bộ bộ dáng khôn khéo, bất quá thoạt nhìn đối với mẹ vẫn là khá tốt, chi tiết nhỏ không lừa được người.

Một thời gian sau Với Hoằng cùng người kia đi đăng kí kết hôn, như không sử hành hôn lễ, Vu Yên cũng có hỏi qua, bà chỉ là cho rằng từng tuổi này rồi không cần những thứ kia.

Vu Yên cũng không có cách nào, vừa vặn thuận tiện đem Cố Minh mang về cho mẹ nhìn, quả nhiên Với Hoằng thực thích Cố Minh, cũng không có phản đối hai người kết giao.

Bất quá cảm tình hai người cũng không phải thuận buồm xuôi gió.

Năm thứ tư, Cố Minh cùng người khác nghiên cứu phần mềm, cũng dọn ra khỏi ký túc xá, cả ngày không nhìn thấy bóng người, bọn họ cả tháng có khi không gặp nhau được mấy lần.

Thẳng đến một buổi tối đột nhiên có điện thoại gọi tới, người bên kia tựa hồ uống nhiều quá, lẩm bẩm lầm bầm một hồi không nghe đâu vào đâu, Vu Yên lập tức bực mình ngắt điện thoại. liền đem điện thoại cấp treo

"Tôi nghe nói khoa bọn họ hôm nay có tụ hội, đêm đen phong cao rượu sau loạn tính, dễ xảy ra chuyện, cho dù Cố Minh không có ý tưởng gì, khoa bọn họ nhưng có không ít người mơ ước bạn trai cậu, vẫn là đi xem đi." Hạ Phương, Chu Hồng nhịn không được khuyên một câu.

Vu Yên nghĩ nghĩ một hồi vẫn là xuống giường mặc áo khoác hệ đeo khăn quàng cổ ra cửa, nhắn hỏi địa chỉ xong, Vu Yên vừa đến cửa ktv kia, liền thấy khoa bọn họ một đám người ở đó chuyện trò vui vẻ, tựa hồ đều chuẩn bị đánh xe rời đi, Vu Yên liếc mắt một cái liền thấy được Cố Minh trong đám người, bên người là một nữ sinh mặc váy lam, kia tựa hồ chính là hoa khôi khoa máy tính.

Đẩy ra cửa xe đi xuống đi, Vu Yên lập tức liền hướng phương hướng hắn tiến đến, mọi người nhìn thấy Vu Yên đều có chút kinh ngạc, bọn họ tự nhiên là nhận ra tân nhiệm hoa hậu giảng đường, không phải nói người này đã cùng Cố Minh chia tay sao, như thế nào hiện tại sẽ xuất hiện tại đây? Thực ra chia tay cũng không phải là thật, chỉ là thời gian này Vu Yên bực mình Cố Minh không thèm quan tâm mình, mới quay ra dỗi hắn, người khác liền tưởng Cố Minh cùng tân hoa hậu giảng đường đã chia tay.

"Uống đủ rồi sao!" Vu Yên đi đến bên người Cố Minh, cau mày liền như vậy bình tĩnh nhìn hắn.

Người sau tựa hồ không nghĩ cô thật sự sẽ đến, thần sắc căng chặt trên mặt lập tức nhu hòa một chút, mà Lý Sân bên cạnh bỗng nhiên cười nói: "Cố Minh thật là uống nhiều một chút, nhìn dáng vẻ là không tự về được."

Vu Yên xoay đầu, nhìn nữ sinh vẫn đang cười như hoa bên cạnh khóe miệng hơi cong lên, "Ta sẽ đưa hắn trở về, cảm ơn quan tâm."

Nhìn tân hoa hậu giảng đường Lý Sân lòng bàn tay căng thẳng, trên mặt như cũ mang theo ý cười, "Đều là bạn học, hẳn là."

Cố Minh giữ chặt tay Vu Yên, cũng không màng nhiều người tại đây như vậy, trực tiếp đem Vu Yên ôm vào trong ngực, đầu chôn ở vai cô nỉ non, "Anh rất nhớ em."

Gió đêm lạnh lẽo gào thét bên tai, những người khác đều là vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, này thật là bọn họ ban kia ít khi nói cười cố học bá sao?

Lý Sân sắc mặt có chút khó coi, nhưng vẫn là có chút không kiên nhẫn không cam lòng, chỉ cần bọn họ còn không kết hôn, cô ta vẫn là có cơ hội, không phải sao?

Không nghĩ tới hắn cư nhiên không màng trường hợp như vậy, Vu Yên một tay đem hắn đẩy ra, cuối cùng vẫn là trừng mắt đem người lôi đi, lưu lại quần chúng đứng suy tư, mọi người đều biết, hai người này sợ lại là hợp lại.

Truyện được đăng đầu tiên trên wattpad: icedcoffee0011. Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

Vu Yên vất vả đưa Cố Minh về nhà, vứt người trên sopha sau đó liền trầm mặt chuẩn bị chạy lấy người.

Nhưng chân còn chưa kịp động, cánh tay liền bỗng nhiên bị người một phen giữ chặt, cả người đều bị đè lên tường, một nụ hôn lập tức đánh lấp lại, lâu như vậy tới nay, Cố Minh EQ tuy rằng không có được bao nhiêu tiến triển, nhưng hôn kỹ của người này tuyệt đối là bay vọt, không bao lâu, thẳng đến khi áo khoác Vu Yên khi nào bị người cởi ra cũng không biết, chỉ có thể thở hổn hển dựa vào tường, giữa cổ còn chôn một cái đầu.

"Anh thật sự rất nhớ em." Hắn thanh âm trầm khàn, bàn tay to nắm bất kham nắm chặt eo thon, từng hôn nồng nhiệt rơi trên cần cổ trắng nõn, "Nhớ đến phát điên."

Nhà ở trang hoàng thực giản lược, Vu Yên hiện tại gần như vô lực, đôi tay quàng quanh cổ hắn, vô lực nhìn đồng hồ trên tường màu hồng nhạt bên kia, đó là Vu Yên treo lên, bất quá Cố Minh cũng không có phản đối loại phong cách nhà ở không hợp nhau này.

"Anh làm sao còn có thời giờ nhớ tôi, không phải rất bận sao!" Vu Yên quay đầu đi.

Người sau ngẩng đầu, đối diện tầm mắt Vu Yên, ánh mắt ám trầm nói: "Anh thật sự rất nhớ em, anh trước nay đều không có nghiêm túc xem qua bất luận cái gì một vật thể là nữ nào, cô ta trông như thế nào anh cũng chưa nhìn kỹ quá."

Vu Yên đương nhiên biết Cố Minh không có cùng nữ sinh khác có cái gì, chỉ là tức giận hắn vì sao nhiều hoa đào bám đuổi như vậy, lại có chút cô đơn không thể ở bên cạnh giúp đỡ Cố Minh lúc hắn bận rộn, nếu tín nhiệm giữa hai người bọn họ không đủ, lần này khẳng định sẽ tách ra đi?

"Anh nói cái gì em phải tin sao?" Khuôn mặt nhỏ tất cả đều là bất mãn.

Cố minh ôm lấy eo cô, ánh mắt càng thêm ám trầm, "Em không tin có thể ở cài định vị trên điện thoại anh, anh ở đâu em sẽ đều biết."

Vu Yên: "......"

Không nghĩ tới hắn cư nhiên còn nghiêm túc như vậy, bất quá cái này vẫn là đến ý thức tự giác, người không thành thật muốn định vị cũng vô dụng.

Chẹp miệng, Vu Yên lại vòng lấy cổ Cố Minh ôm thật chặt, không cao hứng trừng mắt nhìn hắn, "Thời điểm nên nghiêm túc không nghiêm túc, không nên nghiêm túc thời điểm lại ngu ngốc như vậy, nếu là đổi lại nữ sinh khác sợ là sớm đã cùng anh chia tay rồi."

Bốn mắt nhìn nhau, mùi hương nhẹ nhàng trên người nữ sinh như có như không bao lấy giác quan của Cố Minh, ánh mắt hắn không khỏi tối sầm lại, cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ bừng mềm mại kia, bàn tay to dần dần chui vào bên trong lớp áo mỏng, da thịt trơn mịn phấn nộn làm từng dây thần kinh của hắn run rẩy.

Suốt thời gian này hai người cùng chỉ là hôn hôn một chút, bất quá hôm nay Vu Yên cảm thấy kỹ thuật của Cố Minh chính là đã tiến thêm một bước nữa.

Cố Minh hơi ngừng lại, nhẹ nhàng hôn vành tai Vu Yên, thanh âm kìm nén thấp giọng nói: "Có thể chứ?"

Trong giọng Cố Minh lúc này tràn ngập dục vọng, ở bên nhau mấy năm nay cũng rất nam sinh có thể nhẫn lâu như vậy.

Lúc này, Vu Yên đột nhiên đẩy hắn ra, cô dùng sức làm cho Cố Minh có chút bất ngờ, lùi về sau mấy bước, "Nếu anh còn để em tức giận lần nữa, xem em xử lí anh thế nào."

Cố Minh nghiêm túc nhìn cô, "Được."

Thấy vậy, đối phương lấy đà tức khắc nhảy lên người hắn, sau đó vòng tay ôm lấy cổ hắn, hôn chụt một cái, Cố Minh vòng tay cố định để cô treo trên người mình, đi về hướng phòng ngủ, ngoài cửa sổ gió lạnh phơ phất, trong phòng lại ấm áp như mùa xuân...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện