Edit + Beta: SSNNA_anh12

Quả nhiên, hắn vừa mới hỏi xong, Tạ Phỉ Nhiên liền liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Đừng khẩn trương, người kia không phải có tâm gây rối gì, các ngươi cũng có quen biết hắn đấy.”

Khoảng thời gian trước, vụ việc thủy trộm trên thuyền từ Cẩm Thành đến Thanh Thành ai mà không biết.

Sự kiện kia có hai người làm ra thành tựu, một người là nhi tử của Võ Lâm minh chủ Mạc Phi Vân, một người chính là người trước mắt này, Phi Cung cung chủ Hàn Lạc Thần.

“Ta cùng A Yên có quen biết?” Hàn Lạc Thần có chút khó hiểu, thời gian hắn biết Lạc Yên cũng không dài, người hai bọn họ cùng nhận thức không nhiều lắm, hắn nhất thời không nghĩ ra được trong khoảng thời gian này gặp được người nào tra Phi Cung án tử.

“Nhi tử của Võ lâm minh chủ - Mạc Phi Vân.” Thấy hắn không nghĩ ra, Tạ Phỉ Nhiên cũng không hề thừa nước đục thả câu, trực tiếp nói ra tên người nọ.

Lạc Yên trong lòng hiểu rõ, trên mặt lại bày ra biểu tình kinh ngạc, “A, Mạc Phi Vân? Là thiếu hiệp chúng ta gặp ở ở trên thuyền sao? Sao hắn lại tra án này?”

Tạ Phỉ Nhiên nói: “Võ Lâm minh chủ Mạc Viêm bảo hắn ra ngoài rèn luyện, có lẽ trong quá trình đó hắn đã lơ đãng phát hiện một ít đồ vật liên quan đến án diệt môn của Phi Cung, hắn lại là người có tính tình chính khí lẫm nhiên, tự nhiên sẽ không mặc kệ, không quan tâm.”

Biết Mạc Phi Vân cũng đang tra án này, ánh mắt Hàn Lạc Thần khẽ nhúc nhích, tựa hồ nghĩ đến thứ gì, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm: “Hắn muốn tra, vậy để cho hắn tra ra đi.”

Hắn quay đầu nhìn về phía Tạ Phỉ Nhiên, nói: “Tạ công tử hẳn là không ngại tại hạ đem đồ Thiên Đô phủ tra được giao cho vị Mạc thiếu hiệp kia đi?”

Tạ Phỉ Nhiên tự nhiên hiểu được lời nói của hắn có hàm nghĩa gì, gật gật đầu, nói: “Tự nhiên không ngại.”

“Các ngươi đang muốn làm gì bí hiểm à? Nếu chúng ta đã tra ra được hung thủ phía sau màn, vì sao không trực tiếp đem sự tình công bố ra?”

Lạc Yên xem bọn họ nói chuyện tỏ vẻ vô ngữ. Sao phải khiến cho sự việc trở nên phức tạp như vậy? Trực tiếp đem chân tướng truyền ra không phải tốt sao? “Sự tình không có đơn giản như vậy.” Hàn Lạc Thần nhẹ nhàng vỗ về mái tóc của nàng, ôn nhu mà cười, giải thích nói: “Đường Hiên Nhân ở giang hồ danh vọng vẫn luôn không nhỏ, mấy năm nay hắn lại làm không ít chuyện tốt, cho dù chúng ta đem đồ vật thả ra, cũng sẽ không ai tin tưởng.”

“Đích xác như thế.” Tạ Phỉ Nhiên khó có được giúp một câu.

Hàn Lạc Thần tiếp tục nói: “Cho nên, chúng ta đem đồ vật tra được gia cho Mạc thiếu hiệp kia, để hắn đi tìm dấu vết của Đường Hiên Nhân, đến lúc đó nhân chứng vật chứng rõ ràng, Mạc Phi Vân lại là nhi tử của Võ Lâm minh chủ, mọi người sẽ tương đối tin tưởng lời hắn nói.”

“…… Cũng được đi.” Lạc Yên trộm ném một ánh mắt khinh khỉnh. Nói đến nói lui, còn không phải là các ngươi muốn nhìn diễn sao? Muốn tìm dấu vết, chính bọn họ làm là được a, còn muốn người khác đi….

Không đúng, Hàn Lạc Thần đây là đang lợi dụng Mạc Phi Vân a!

Nàng trong lòng nhịn không được tán thưởng, Hàn Lạc Thần không nghĩ muốn thủ hạ mình đi tìm dấu vết của Đường Hiên Nhân, mà vừa lúc đụng phải Mạc Phi Vân, cho nên hắn liền dứt khoát trực tiếp lợi dụng vị Mạc thiếu hiệp này……

Nàng còn có thể nói cái gì? Phúc hắc? Có tâm kế?

Hảo đi, đây là Hàn Lạc Thần, chính là cái người chấp chưởng ván cờ trong thoại bản - Phi Cung cung chủ.

Ánh mắt nàng nhịn không được mang theo vài phần sùng bái, có thể suy xét đến tình trạng này, thật không hổ là Hàn Lạc Thần!

Hàn Lạc Thần nhìn đến ánh mắt “Si mê” của nàng, nhịn không được câu môi cười, tay không tự giác quàng lên tay nàng, ánh mắt di chuyển, mang theo vài phần câu nhân liễm diễm.

Tạ Phỉ Nhiên bỗng nhiên cảm thấy mình rất dư thừa, nhìn cái đôi nam nữ trước mặt không tự giác nhận thức được ân ái của mình, hắn cảm thấy, hắn muốn đuổi bọn họ đi càng nhanh càng tốt!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện