Edit: Cá

Beta: Triêu Nguyên, Maple

Sự tình không nên là cái dạng này. Không biết như thế nào mà cái ý niệm ăn dấm này càng khắc sâu trong đầu Kỷ Quan Lan.

Hắn đi đến ban công, ánh mắt không tự giác mà liếc nhìn sang căn hộ kế bên.

Ban công của căn hộ thuộc tiểu khu xa hoa được kết cấu tương đối đặc thù, ban công mỗi tầng hợp lại, tạo nên một vòng tròn, mà chỗ Kỷ Quan Lan đang đứng vừa lúc có thể nhìn thấy ban công căn hộ của Lạc Yên.

Lúc này, Lạc Yên đang dựa vào ban công cạnh cửa sổ đã buông màn, Kỷ ảnh đế đây chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng bóng dáng qua bức màn.

Cô hẳn là ngồi ở ban công phụ không xa, ánh đèn ấm áp đem bóng dáng của cô chiếu vào bức màn, Kỷ Quan Lan bỗng không nhịn được, liền đưa tay vuốt ve không khí, tưởng như đang chạm vào cô.

" Sở Lạc Yên..." Hắn gọi tên cô, lần đầu tiên lòng hắn rối loạn lên, vì sao cô lại ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn như thế này? Thời gian trôi qua rất nhanh, liền đã đến lúc 《 Phượng Loan 》 khai máy.

Hôm đó, Lạc Yên mặc một bộ sườn xám đỏ thẫm, tóc cô búi lên, được cố định bởi một chiếc kim châm, bên tai có vài sợi tóc không đủ dài, rũ xuống khiến dáng vẻ của cô tăng thêm chút nghịch ngợm.

Hà Sở Hi không ngừng khen ngợi cô dọc đường đi: "Lạc Yên tỷ, em bảo đảm, hôm nay chị sẽ trở thành tiêu điểm của cả trường quay."

Lạc Yên bật cười: "Nào có khoa trương như vậy đâu a."

Bạch Thần tuyển chọn nhân vật, có nhân vật nào là không tươi sáng cao quý, cô vẫn sẽ trang điểm kĩ lưỡng hơn một chút vì mình là nữ chính, không giống như vai phụ ảm đạm. Hơn nữa, bên cạnh cô hôm nay là nam chính - Kỷ Quan Lan, là nhân vật được bình chọn là ảnh đế quốc tế hàng năm, cô cũng không nên bị áp thành người qua đường.

Thời điểm Lạc Yên cùng Hà Sở Hi đến khách sạn Quân Lan, Kỷ Quan Lan còn chưa tới, bất quá các diễn viên khác cũng có mặt đầy đủ rồi. Ánh mắt Lạc Yên đảo qua liền nhìn thấy một cặp song sinh.

À không, không phải song sinh, hai vị kia hẳn là Tô Vũ Nịnh và Phương Thư Vân.

Không biết như thế nào mà cả Tô Vũ Nịnh và Phương Thư  Vân đều mặc váy liền màu trắng, tuy rằng hình thức không giống nhau, nhưng khuôn mặt hai người vốn dĩ đã có năm, sáu phần tương tự rồi, đứng xa có lẽ sẽ không phân biệt được hai người họ đâu.

Lạc Yên vừa thấy như thế, liền đã biết Phương Thư Vân làm ra chuyện xấu này. Cô ta cho rằng như vậy thì Bạch Thần sẽ quan tâm hơn một chút, ai ngờ vị này "tâm lặng như nước" nhàn nhã ngồi ở một bên chơi di động, dường như không thấy được các cô.

Đạo diễn mặc kệ mọi chuyện, những người khác cũng sẽ tự nhiên không nói gì, Lạc Yên cũng không thèm bận tâm, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, chơi di động giết thời gian.

Trương Nguyệt - người đại diện của Tô Vũ Ninh đang nhỏ giọng khuyên cô ta đi đổi quần áo

"Vũ Ninh a, chúng ta đi đổi quần áo đi, em ăn mặc như vầy mà ra ngoài, phóng viên lại nói hươu nói vượn..."

Tô Vũ Ninh mặt không phản ứng, làm như không nghe được lời Trương Nguyệt nói. Trương Nguyệt nói nửa ngày, cô vẫn không chịu đáp một câu, sau đó không thể kiên nhẫn nổi, cô liền cau mày nói một câu: "Trương tỷ chị có thể bớt nói đi được không? Em nói em không đổi!"

Cô cũng thật ủy khuất a. Hai người đụng hàng, vì cái gì mà bắt cô đi đổi? Phương Thư Vân đi đổi không được hay sao?

Tô Vũ Ninh còn nhớ chính xác lúc mình mới xuất đạo, mọi người đều gọi cô là "Tiểu Phương Thư Vân".

Mỗi khi nghĩ đến kiểu xưng hô kia, Tô Vũ Ninh liền không khỏi bực bội. Hồi trước không biết Thiệu Vũ Sâm và Phương Thư Vân có quan hệ, cô còn cảm thấy không có gì. Cô cũng đem Phương Thư Vân thành một vị tiền bối mà mình có thể học tập, thế nhưng Phương Thư Vân lại chính là bạn gái cũ của Thiệu Vũ Sâm!

"Cô cũng chỉ là thế thân của tôi.." Cô nhớ tới khoảng thời gian trước, khi cô bồi Thiệu Vũ Sâm đi tụ họp bạn bè, đây chính là lời Phương Thư Vân nói với cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện