" có biết nấu ăn không?" Vạn Kì hỏi nốt câu cuối cùng của nghi thức kết nạp.



" khụ... luộc trứng ăn vẫn sống có tính là biết nấu ăn không?" Vừa nghe xong câu hỏi, Bạch Cẩm Sinh nhất thời xấu hổ ho nhẹ, nhược nhược đáp.



Vạn Kì khinh bỉ liếc cô ấy.



Tiểu đệ không biết nấu ăn là một tiểu đệ không đủ tư cách!



Dịch Hồi khinh bỉ liếc cô ấy.



Hắn còn biết ốp trứng, vậy mà cô ta chỉ biết luộc? Còn là cái loại ăn xong vẫn sống không đảm bảo sức khỏe và vệ sinh!



Giao Di khinh bỉ liếc cô ấy.



Thật kém cỏi, vậy mà còn vọng tưởng muốn cướp mất công việc của bé?



A Ly khinh bỉ liếc cô ấy.



Thật là một món đồ ăn di động kém cỏi, ăn vào nhất định sẽ bị lây bệnh!



Bạch Cẩm Sinh bị khinh bỉ xấu hổ không ngóc đầu lên được:" ... "

Luộc trứng ăn không chết làm sau vậy!?



Chẳng lẽ các người luộc trứng ăn sẽ chết?!



Thời đại này phụ nữ biết nấu ăn rất hiếm đó biết không?!



Không, biết, trân, trọng!!!



Bốn người nào đâu biết đâu rằng bản thân đã bị dán cái mác không biết trân trọng, vẫn đang tiếp tục khinh bỉ liếc Bạch Cẩm Sinh, đồng thời vì bạn trai cô ấy cảm thấy may mắn, may mà anh ta là zombie không cần ăn cơm!



" không biết nấu ăn? Vậy thì tạm biệt nhé, để anh bạn trai của cô ở lại, cô cút được rồi." Dịch Hồi thay Vạn Kì đưa ra đáp án.



Mặc dù hắn rất rất rất × N lần rất ghét tên thụ lòi kia, thế nhưng tức phụ nhi thích mặt anh ta, vậy thì hắn vẫn phải thuận theo tức phụ nhi.



Nhưng thuận theo này... có giới hạn.



Tốt nhất tên kia đừng xuất hiện tâm tư gì với tức phụ nhà hắn, bằng không... hừ hừ.



Mà kể ra thì từ lúc tên nhóc kia gặp tiểu Kì Kì đến giờ, cảm xúc của gã vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ?



Chẳng lẽ tức phụ nhi vạn nhân mê nhà hắn ra vấn đề?



Không không không, nhất định tên kia là giả zombie, tuyệt đối không thể trách bảo bối nhi nhà hắn!



Bạch Cẩm Sinh cút được rồi:" ... " Đậu mụ mụ, người này cư nhiên bảo cô cút được rồi!



Đang muốn bạo nộ một chút thể hiện lực chiến mèo ba chân của mình, đột nhiên linh quang chợt lóe, Bạch Cẩm Sinh lập tức tự tin tràn đầy cười như vớ được vàng.



Vạn Kì liếc nụ cười kia, trong lòng âm thầm chụp cái mũ mang tên "có bệnh" lên đầu Bạch Cẩm Sinh.



Không trách Vạn Kì quá nhạy cảm, nụ cười kia thật sự rất âm trầm, rất quái gở, rất điên rồ, rất khiến người ta khó chịu.



Đùa thôi, kì thực Bạch Cẩm Sinh cười rất bình thường, không điên khùng lắm, chẳng qua Vạn Kì cảm thấy bị đuổi cút mà còn cười sáng lạn đến mức ấy thì quả thực là bệnh thần kinh.



" dị năng của tôi có thể giúp zombie thăng cấp." Bạch Cẩm Sinh cười hắc hắc nói ra chỗ lợi hại của bản thân hòng ở lại với bạn trai.



Vạn Kì ghé mắt nhìn cô ta, thăng cấp?



Sạn thỉ quan cũng là zombie, cũng có thể thăng cấp nhỉ?



Ừ, để A Ly thử xem.



" A Ly." Vạn Kì không cảm thấy bản thân đẩy tiểu đệ lên thử thuốc có gì không đúng.



Dù sao cô vô cảm, lương tâm cắn rứt cái gì... nói nói là tốt rồi.



A Ly vừa nghe nữ thần triệu hoán, lập tức tung ta tung tăng chạy tới thử thuốc, không có một chút xíu phản đối nào cả.



Đang lúc Bạch Cẩm Sinh giơ tay muốn thử thuốc, Giao Di đột nhiên bước tới, một chân đạp về phía Bạch Cẩm Sinh.



Tình huống cấp bách, vì tránh cho bộ váy đẹp đẽ của bản thân xuất hiện một dấu vết vĩnh viễn không thể xóa nhòa, Bạch Cẩm Sinh quyết đoán lựa chọn thu hồi dị năng, lật người tránh đi.



Đông Cung Tịch Dương dường như cũng nhận ra sát ý của Giao Di, bước lên một bước chắn trước người Bạch Cẩm Sinh, đề phòng nhìn Giao Di, thấp giọng gầm lên mấy tiếng như đe dọa.



Giao Di ngẩng đầu khẽ cười, nụ cười điên loạn chân chính.



Bạch Cẩm Sinh vốn định lên tiếng chất vấn cô bé sao lại làm thế nhất thời nghẹn tại cuống họng.



Thật sự... rợn người.



Giao Di quay lại nhìn A Ly, ôn nhu hỏi:" anh không bị thương chứ?"



A Ly lắc đầu, nhẹ giọng hỏi:" Tri Dao?"



Giao Di mị mị mắt, gật đầu:" Ly ca thật giỏi, anh có thể phân biệt em với Giao Di có phải đại biểu rằng anh thích em rồi không? Người ta nói, cảm ứng giữa hai kẻ yêu nhau luôn rất mãnh liệt nha~"



A Ly ghét bỏ phi một tiếng, không chút thương tiếc châm chọc: "hừ, ai mà thích phải loại nữ nhân như cô quả thực là xui tám kiếp, nhất định là đời trước hủy diệt vũ trụ!"



Tri Dao cũng không tức giận trước lời nói của A Ly, chỉ là mỉm cười nhìn về phía Vạn Kì:" muốn thử, vì sao không để lão công nhà chị thử? A Ly rất vô tội, rất thuần lương, đừng nên lợi dụng sùng bái chi tâm của anh ấy nha~"



Vạn Kì gật đầu.



Bàn tay nhỏ bé âm thầm kéo một chút Dịch Hồi đang muốn nổi khùng phi lên đấm Tri Dao, không tiếng động trấn an.



Sau đó Tri Dao lại quay sang, đối diện với Bạch Cẩm Sinh:" xin lỗi nha, hồi nãy em có chút kích động, chị không sao chứ?"



Bạch Cẩm Sinh ngơ ngác lắc đầu.



" không sao à?" Tri Dao có chút tiếc nuối thì thầm, sau đó lại ngẩng đầu, lộ ra nụ cười khát máu đối với Bạch Cẩm Sinh:" vậy để em làm cho có sao nhé?"



Nói xong lập tức phi thân tiến lên, tấn công về phía Bạch Cẩm Sinh.



*** Hằng ngày cầu chương:



Look_Think_Talk



Cầu chương nga~

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện