Vạn Kì lững thững đi dạo trên đường.



Xung quanh, trên từng mảnh vườn nhỏ, những bé zombie chăm chỉ vẫn đang cần mẫn trồng rau, chiến đấu với thực vật trồng ra bị biến dị, xây nhà, giặt quần áo, sửa điện, nuôi vịt, đánh đuổi chuột biến dị,...



Vạn Kì không để ý đến khung cảnh tường hòa ấy, cô muốn đi tìm Bạch Cẩm Sinh, chỉ có cô ta mới có khả năm làm di chứng biến mất một cách nhanh chóng.



Sạn thỉ quan cần phải được cứu vớt, và cô không muốn trở thành gối ôm cho Dịch Hồi lâu thật lâu.



Lần theo khí tức của Bạch Cẩm Sinh, Vạn Kì dừng chân trước cánh cửa cửa sắt to lớn -- cửa vào căn hầm dưới đất.



Nói thật, Vạn Kì thích cách chung sống hòa bình này, thực vật được nuôi dưỡng tự sinh tự diệt dưới lòng đất, kẻ dứng đầu chuỗi thức ăn -- zombie sinh hoạt như thường ở bên trên, thi thoảng còn có thể quan tâm nhau một chút, trong trường hợp một bên thiếu lương thực, bên còn lại có thể hỗ trợ trong khả năng hạn định.



Ví như zombie cho con người thực phẩm rau xanh, thịt thú biến dị, con người hiến dâng tế phẩm cho zombie, tường hòa an bình đến mức nào a...



Đáng tiếc, nhóm dân cư có mắt không tròng kia càng thích bá chiến toàn bộ, muốn nắm giữ tất cả, thật tham lam.



Đúng là những đứa trẻ hư hỏng.



Mà hư hỏng thì phải bị phạt nha.



Để cô ngẫm lại xem nào, nên phạt cái gì ta?



Vạn Kì khẽ cười, nụ cười đầu tiên trong đời phát ra từ chân tâm.



Thì ra thứ cô thích, là cái này.



Nụ cười trên môi Vạn Kì càng thêm nhu hòa đẹp đẽ, cô đẩy cửa, bước vào...



.



" Kì... Kì Kì... Kì...!" Dịch Hồi nằm quận mình trong chăn, đôi mắt bên đen bên đỏ vô cùng dọa người, một bên mắt không ngừng điên cuồng lấp lánh, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể phát rồ, bên con ngươi còn lại hiện lên cực độ bất an, cả thân thể hắn không ngừng run rẩy, như là sợ hãi lại như là hưng phấn.



Thần thức xuất hiện hiện tượng cuồng bạo, ngàn vạn tia thần thức tản ra tứ phía, tạo nên từng trận âm phong.



"Cạch!" Cửa phòng bị đẩy ra, một bóng dáng nhỏ bé lách người tiến vào.



Thần thức đang tán loạn trong phòng như tìm được mục tiêu, không hẹn mà cùng vây quanh kẻ đó, từng tia thần thức đều đang trần trụi bộc lộ ra sát ý.



" Dịch Hồi!" Tri Dao lớn tiếng hô lên với kẻ đang quận mình không ngừng run rẩy trên giường.



Bé chưa muốn chết.



Dịch Hồi vừa nghe thấy tên bản thân, bên đồng tử đỏ tức khắc điên cuồng hẳn lên, thế nhưng con mắt còn lại vẫn cực lực áp chế hưng phấn.



Dịch Hồi lặp đi lặp lại nhắc nhở bản thân, đó là người của tức phụ nhi, không thể thương tổn, tức phụ nhi sẽ tức giận!



Tri Dao cảm nhận được từng tia sát ý dần tản ra, lúc này mới thở ra một hơi, lên tiếng cho zombie vương biết tình hình hiện tại.



" chị Vạn Kì đang đấu với một nhân loại rất mạnh, anh mau ra đó giúp chị ấy đi."



Tri Dao ác liệt ở nụ cười, trong lòng ấm thầm bổ sung một câu, nếu không nhanh lên cô ta sẽ chết đấy.



Chết đi, tốt nhất là đừng bước ra, tiếp tục sợ hãi đi, tiếp tục điên cuồng đi!



Cô ta chết rồi, Ly ca sẽ chỉ có mình bé, chỉ yêu mình bé!



Dịch Hồi vừa nghe, thân thể rốt cục ngừng run rẩy.



Hắn nói:" cút."



Ta không muốn làm bị thương kẻ tức phụ nhi muốn bảo hộ.



Vì thế, cút đi.



Tri Dao cũng không giận, bé biết năng lực của Đông Cung Tịch Dương.



Nhìn tư thế này, hẳn là muốn phát cuồng thật rồi.



Mà thôi mà thôi, bé vẫn nên sớm chút cút đi, nhỡ mà bị đánh nhầm thì chết.



Vì thế Tri Dao xoay người mở cửa, không chút lưu luyến, cút.



Còn lại một mình, Dịch Hồi rũ mắt, từng tia điên cuồng tựa như lốc xoáy không ngừng cắn nuốt con mắt hắc sắc con lại của hắn, thẳng đến hai bên con ngươi của Dịch Hồi đều hóa thành huyết sắc, bạo ngược cùng thị huyết lập lòe trong cặp mắt ấy hắn mới đứng lên.



Sơ mi trắng, quần bò đen, da tái nhợt, mái tóc bảy màu do lâu ngày không cắt rũ xuống hai tên tai, thuận thế che đi cặp con ngươi đỏ lừ khát máu.



Dịch Hồi cười, tàn nhẫn, điên cuồng, bạo ngược, thị huyết,... từng đợt cảm xúc tiêu cực bao trùm lấy hắn.



Giờ phút này hắn tựa như tử thần đến từ địa ngục, đẹp đến lóa mắt, lại đáng sợ đến khiến người ta không tự chủ được bỏ qua dung nhan của hắn.



Dịch Hồi.



Hay Uyển?



Thức tỉnh.



Hay nhập ma?



Yêu.



Hay hận?



Vạn Kì.



Hay toàn bộ thế giới này.



*** Hằng ngày cầu chương.



Look_Think_Talk



Cầu chương mới nga



Cầu chương mới nga~

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện