Dịch Hồi dừng xe tại khu phố đi bộ gần căn cứ Hội An, phân phó cấp dưới (zombie tiểu đệ) đi tìm một căn hộ tương đối sạch sẽ để hắn và Vạn Kì dọn vào ở, sau đó hắn đích thân ra ngoài thu thập vật tư cho Vạn Kì.



" sáng mai tôi lập tức tấn công căn cứ Hội An, đánh nhanh thắng nhanh, trước tiên phải làm sáng tỏ thân phận zombie vương của tôi, sau đó nói rõ cô là nhân loại, toàn bộ chỉ là một hiểu lầm tốt đẹp. Cô đi cùng tôi." Dịch Hồi tay xách nách mang ôm đồm một đống đồ ăn vặt đứng trước mặt Vạn Kì, có chút ngạo kiều nói với cô.



Vạn Kì nghĩ cũng không nghĩ, chẳng chút chần chừ gật đầu, đưa tay nhận đống đồ ăn vặt trong tay Dịch Hồi, xé một gói bim bim, vừa ăn vừa xem lại mấy bức ảnh trong máy.



Dịch Hồi thấy Vạn Kì đáp ứng, đạt được mục đích thì cũng quay lưng rời đi, trở về phòng mình bày binh bố trận và suy nghĩ chiến lược cho trận chiến ngày mai.



Cuối cùng sau 5 phút trăn trở, Dịch Hồi tinh tế thông thái đẹp trai có giáo dưỡng... quyết định áp dụng chiến lược lấy thịt đè người.



Không hiểu lấy thịt đè người là gì à?



Này nhé,



Vua zombie có nhiều nhất cái gì?



Zombie.



Trái đất có nhiều nhất cái gì?



Cũng là zombie nốt.



Thế lấy thịt đè người là cái gì?



Đơn giản vờ cờ lờ, là số lượng áp đảo chất lượng, ỷ mạnh hiếp yếu đó. Hơn nữa zombie cũng không phải củi mục, có không chỉ là số lượng mà còn cả chất lượng nữa.



Dịch Hồi tự nhận là đã nghiệm ra phương án tốt nhất, mĩ mãn nhắm mắt -- đi ngủ.



Zombie không cần ngủ, thế nhưng zombie vương lại dùng ngủ để bảo trì năng lượng trong cơ thể đồng thời tăng trưởng thực lực một cách chậm rãi. Nói đúng ra thì zombie muốn tăng trưởng thực lực, cách nhanh nhất là ăn thịt dị năng giả cao cấp, thế nhưng Dịch Hồi ghét bỏ thịt người tanh, ghét bỏ thịt sống nhiều vi trùng vi khuẩn, ghét bỏ ghét bỏ ghét bỏ...



Cho nên hắn thà lựa chọn ngủ - cách tăng cấp chậm nhất còn hơn đi xực cái thứ tanh tưởi lắm vi khuẩn ấy.



Zombie vương cứ thế lăn quay ra ngủ, không hề hay biết trong lúc bản thân đang say giấc nồng thì tin tức vị cứu tinh của nhân loại chưa chết mà đang nằm trong tay zombie vương Vạn Kì đã bị nhóm người gặp ở cây xăng phát tán ra và bị mấy bà thím thích thêm thắt chi tiết bẻ cong, truyền khắp trong ngoài căn cứ, ngay cả thượng tầng cũng nửa tin nửa ngờ, cho người đi tìm đồng thời cứu Dịch Hồi khỏi tay tên zombie vương dụng tâm hiểm ác.



Vạn Kì là một người đơn giản, cô không có hứng thú với zombie hay nhân loại, đến cả tính mạng của bản thân còn chẳng để tâm nữa là. Thế nhưng điều đó không đại biểu cô kém thông minh, ngược lại, không suy nghĩ những chuyện rắc rối, thân lại là một nhiếp ảnh gia, Vạn Kì khá dễ dàng nhận ra, để ý đến những chi tiết nhỏ mà người bình thường chẳng mấy hứng thú.



Tỉ như việc tận thế mới tới không lâu, trong khi ngoại quốc, thậm chí đến cả các cường quốc như Pháp, Mĩ, Anh,... còn chưa làm rõ chuyện gì xảy ra và tìm cách giải quyết thì Việt Nam -- một quốc gia nho nhỏ đang phát triển lại có thể thoải mái ứng phó, đến cả căn cứ cũng đã được xây dựng xong, thậm chí còn có đủ thiết bị thông tin không cần dùng điện, thực vật cũng không thiếu, tựa như đã biết trước sự xuất hiện của zombie vậy.



Nhưng biết thì để biết thế thôi, Vạn Kì không muốn can thiệp hay tìm hiểu gì, bởi vì đơn giản nó chẳng liên quan gì đến cô hay lợi ích của cô, chuyện của cô.



Không có nhân loại, cô vẫn an ổn sống như thường.



Vạn Kì không sợ chết không có nghĩa là cô muốn chết, nếu có thể sống thì cô vẫn sống, nếu bắt buộc phải chết, vậy cô cũng không phản kháng.



Mà đã sống, là phải hưởng thụ, không được để bản thân chịu khổ, còn không thì chết cũng chẳng sao.



Tâm lý của Vạn Kì nhìn qua phức tạp, kì thực rất đơn thuần, cô sống là để hưởng thụ, nếu không thể hưởng thụ, vậy chết đi.



Sống hay chết của cô không ảnh hưởng đến bất cứ ai trên thế giới, nó không quan trọng, cô không để ý, để mặc bản thân tự sinh tự diệt.



Tùy ý bản thân tự sinh tự diệt là biểu hiện trực quan của việc khuyết thiếu cảm xúc, cô không sợ hãi hay đau khổ, cô không có mộng ước hay ham muốn dục vọng, vì thế -- tự sinh tự diệt đi.



Một đêm trôi qua hết sức an tường, mở đầu cho cuộc chinh phạt sắp diễn ra ở sáng hôm sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện