Mai Hạ nhướng mày, không bình luận gì thêm.
Xem ra nữ chính thời gian tới phải chật vật lắm đây.
Mất đi sự che chở của hai người đàn ông, không biết nữ chính có mạnh mẽ cố gắng vươn lên không nhỉ? Cô cứ như vậy mà vứt chuyện của nữ chính ra khỏi đầu.
Vũ Tuấn cũng không quan tâm lắm, điêu khiến anh thở phào là Yến Thư chuẩn bị kết thúc thực tập rồi thôi.
Đây có lẽ là tin tốt nhất trong tuần mà anh nghe được.
Hôm nay Mai Hạ tới nhà Vũ Tuấn chơi.
Mọi người đều rất bận rộn nhưng đều thống nhất cuối tuần phải quây quần bên nhau.
Vũ Tuấn đón cô lên sân thượng đón gió, chợt ngoài ý muốn nghe thấy tiếng cãi vã.
Đó là nhà hàng xóm - một cặp đôi sống thử.
Hai người liếc nhìn nhau, không có ý định tọc mạch chuyện của người khác và chuẩn bị đi xuống nhà.
Nhà bên cãi nhau tiếng rất to, cô nghe thấy cô gái nói: "Anh đang sống chung với tôi rồi còn đi thả thính những người khác, thế là đúng hay sao?"
"Chúng ta chưa phải vợ chồng! Còn đang tìm hiểu nhau thôi!"
Trong suốt quãng thời gian sống và học tập, đã rất nhiều lần cô nhìn thấy những anh chàng tự xưng là bad boy và bắt cá bằng lưới chứ không phải hai tay nữa.
Cô đột nhiên đột nhiên hỏi: "Này, vì sao lại có người thích cưa cẩm vài người thế nhỉ? Có gì hay ho đâu?"
"Cậu yên tâm, tớ không phải người như vậy đâu.
Từ trước tới nay, qua bao nhiêu năm tớ vẫn chỉ thích mình cậu đấy thôi"
Lời tỏ tình đột ngột làm cô sững người.
Mai Hạ nhìn anh trân trân, giống như muốn xác minh anh không nói đùa.
Vũ Tuấn cũng giật mình, quay đầu lại nhìn cô.
Thế rồi nói một câu nhẹ tênh: "Ơ...!
Lỡ nói ra mất rồi"
Hai người đứng đối diện nhau, im lặng lạ thường.
Vũ Tuấn không trốn tránh, cũng không có vẻ gì bối rối.
Cậu chỉ thừa nhận sự thật mà thôi.
"Đáng lẽ cậu nên sớm nhận ra rồi chứ?"
Vũ Tuấn nói.
"Tớ thích cậu rất nhiều và còn rất rất lâu"
Mai Hạ không nghĩ tới người bạn bao nhiêu năm qua lại thích mình.
"Tôi nghĩ tôi xem Vũ Tuấn là người quan trọng thôi"
Mai Hạ nói.
Gô thích anh ư? Đương nhiên, thân thiết với nhau sao có thể ghét nhau được? Thế nhưng "thích"
của cô không giống với anh.
Mai Hạ vui khi ở bên Vũ Tuấn ư? Có Vậy còn mức độ hiểu biết Vũ Tuấn? Chắc chắn cô là người hiểu anh nhất, ngang hàng với gia đình anh ấy chứ.
Mai Hạ sẽ bảo vệ, thậm chí liều mình vì anh sao? Câu trả cũng là có.
Thế nhưng cô biết rõ ràng, chỉ như vậy không phải là thích, không phải là yêu.
Cô sẽ không ghen tị khi thấy anh ở cùng với cô gái khác.
Thậm chí cô trước đây còn sẵn sàng giúp đỡ cho anh và nữ chính bớt "sóng gió"
hơn.
Cô chưa từng xem hôn ước của hai người là thật, chỉ cho rằng đó chỉ là lời đùa giỡn của hai nhà.
Y như thái độ của nam chính gốc trong tiểu thuyết vậy.
Cô càng không tưởng tượng được hai người khi ở bên nhau sẽ như thế nào, câu trả lời là không thể.
Hai người coi nhau như một mảnh ghép trong đời, thiếu đổi phương thì cuộc sống của bản thân sẽ bị khuyết thiếu.
Tiếc rằng cảm xúc đặt vào lại không giống nhau.
"Chủ nhân từng từ chối rất nhiều người rồi mà? Đây đâu phải là lần đầu tiên?"
Hệ thống lăn lộn nói.
"Haizzzzzzz, cậu ấy khác mọi người mà"
"Nhưng việc chủ nhân thẳng thắn với cậu ấy đã là lựa chọn chính xác nhất rồi.
Chẳng có gì để suy nghĩ nữa cả"
Hệ thống nói.
"Haizzzzzzz, đúng là thế giới đầu, chưa rèn luyện nhiều nên tinh thần còn chưa vững chắc".
Xem ra nữ chính thời gian tới phải chật vật lắm đây.
Mất đi sự che chở của hai người đàn ông, không biết nữ chính có mạnh mẽ cố gắng vươn lên không nhỉ? Cô cứ như vậy mà vứt chuyện của nữ chính ra khỏi đầu.
Vũ Tuấn cũng không quan tâm lắm, điêu khiến anh thở phào là Yến Thư chuẩn bị kết thúc thực tập rồi thôi.
Đây có lẽ là tin tốt nhất trong tuần mà anh nghe được.
Hôm nay Mai Hạ tới nhà Vũ Tuấn chơi.
Mọi người đều rất bận rộn nhưng đều thống nhất cuối tuần phải quây quần bên nhau.
Vũ Tuấn đón cô lên sân thượng đón gió, chợt ngoài ý muốn nghe thấy tiếng cãi vã.
Đó là nhà hàng xóm - một cặp đôi sống thử.
Hai người liếc nhìn nhau, không có ý định tọc mạch chuyện của người khác và chuẩn bị đi xuống nhà.
Nhà bên cãi nhau tiếng rất to, cô nghe thấy cô gái nói: "Anh đang sống chung với tôi rồi còn đi thả thính những người khác, thế là đúng hay sao?"
"Chúng ta chưa phải vợ chồng! Còn đang tìm hiểu nhau thôi!"
Trong suốt quãng thời gian sống và học tập, đã rất nhiều lần cô nhìn thấy những anh chàng tự xưng là bad boy và bắt cá bằng lưới chứ không phải hai tay nữa.
Cô đột nhiên đột nhiên hỏi: "Này, vì sao lại có người thích cưa cẩm vài người thế nhỉ? Có gì hay ho đâu?"
"Cậu yên tâm, tớ không phải người như vậy đâu.
Từ trước tới nay, qua bao nhiêu năm tớ vẫn chỉ thích mình cậu đấy thôi"
Lời tỏ tình đột ngột làm cô sững người.
Mai Hạ nhìn anh trân trân, giống như muốn xác minh anh không nói đùa.
Vũ Tuấn cũng giật mình, quay đầu lại nhìn cô.
Thế rồi nói một câu nhẹ tênh: "Ơ...!
Lỡ nói ra mất rồi"
Hai người đứng đối diện nhau, im lặng lạ thường.
Vũ Tuấn không trốn tránh, cũng không có vẻ gì bối rối.
Cậu chỉ thừa nhận sự thật mà thôi.
"Đáng lẽ cậu nên sớm nhận ra rồi chứ?"
Vũ Tuấn nói.
"Tớ thích cậu rất nhiều và còn rất rất lâu"
Mai Hạ không nghĩ tới người bạn bao nhiêu năm qua lại thích mình.
"Tôi nghĩ tôi xem Vũ Tuấn là người quan trọng thôi"
Mai Hạ nói.
Gô thích anh ư? Đương nhiên, thân thiết với nhau sao có thể ghét nhau được? Thế nhưng "thích"
của cô không giống với anh.
Mai Hạ vui khi ở bên Vũ Tuấn ư? Có Vậy còn mức độ hiểu biết Vũ Tuấn? Chắc chắn cô là người hiểu anh nhất, ngang hàng với gia đình anh ấy chứ.
Mai Hạ sẽ bảo vệ, thậm chí liều mình vì anh sao? Câu trả cũng là có.
Thế nhưng cô biết rõ ràng, chỉ như vậy không phải là thích, không phải là yêu.
Cô sẽ không ghen tị khi thấy anh ở cùng với cô gái khác.
Thậm chí cô trước đây còn sẵn sàng giúp đỡ cho anh và nữ chính bớt "sóng gió"
hơn.
Cô chưa từng xem hôn ước của hai người là thật, chỉ cho rằng đó chỉ là lời đùa giỡn của hai nhà.
Y như thái độ của nam chính gốc trong tiểu thuyết vậy.
Cô càng không tưởng tượng được hai người khi ở bên nhau sẽ như thế nào, câu trả lời là không thể.
Hai người coi nhau như một mảnh ghép trong đời, thiếu đổi phương thì cuộc sống của bản thân sẽ bị khuyết thiếu.
Tiếc rằng cảm xúc đặt vào lại không giống nhau.
"Chủ nhân từng từ chối rất nhiều người rồi mà? Đây đâu phải là lần đầu tiên?"
Hệ thống lăn lộn nói.
"Haizzzzzzz, cậu ấy khác mọi người mà"
"Nhưng việc chủ nhân thẳng thắn với cậu ấy đã là lựa chọn chính xác nhất rồi.
Chẳng có gì để suy nghĩ nữa cả"
Hệ thống nói.
"Haizzzzzzz, đúng là thế giới đầu, chưa rèn luyện nhiều nên tinh thần còn chưa vững chắc".
Danh sách chương