Mộc Tam đi trước dẫn đường, Thừa tướng tuy không đánh giá cao một vị Hoàng tử liệt chân sẽ làm được cái gì, thế nhưng trong lòng ông đang bừng bừng lửa giận.

Dù không lật đổ được Thái tử nhưng có thể chơi hắn một vố cũng được.

Một chiếc xe ngựa ở chỗ khuất đã chờ sẵn, Mộc Tam tỏ vẻ mời rồi leo lên vị trí đánh xe.

Đi được một lúc, đã tới nơi.

Thừa tướng nhìn thấy không phải là phủ của Tứ hoàng tử cũng không bất ngờ, thầm than đúng là Tứ hoàng tử vẫn hành động cẩn thận như cũ.

Dù sao nếu như có người bắt gặp ông tới phủ Tứ hoàng tử ngay trong ngày cưới của con gái, người ngoài nhìn vào có khi nghĩ rằng việc gả con gái là âm mưu của ông.


Dạ Thành đã sớm chờ trong thư phòng.

Đây là một nhà hẳn dùng thân phận giả để mua.

Dưới ngọn đèn dầu leo lắt, cả người hắn nửa thuộc ánh sáng nửa chìm vào bóng tối.

Thừa tướng khom lưng hành lễ: "Chẳng hay Tứ hoàng tử mời lão thần tới đây có việc gì?"
"Cũng không có gì, chỉ là chuyện chê cười ban ngày ai cũng thấy rồi.

Ta chỉ là muốn hỏi ngươi có ý nuốt xuống uất ức này hay muốn vùng lên trả thù thôi "
"Thần không phải là một người cha tồi"
Cho nên không thể chỉ đứng trơ mắt nhìn con gái bị uất ức.

Dạ Thành nghe câu trả lời này, cười khẽ.

Hắn cũng hiểu ý ngầm của Thừa tướng, vỗ tay nói: "Không hối hận chứ?"
"Tuyệt không hối hận!"
Ông siết chặt tay nói.

Con gái ông cũng đã quyết tâm rồi, ông còn do dự cái gì.

Hơn nữa thế lực của Thái tử vững mạnh, ngày đầu tiên đã như vậy, chỉ sợ sau này con gái ông cũng không sống yên ổn là bao.


Con gái gả đi mà bị chồng không coi ra gì, chẳng khác nào hỏng một đời.

"Tứ hoàng tử, lão thần rất đánh giá cao năng lực của điện hạ, thế nhưng..."
Thừa tướng ngập ngừng nói.

"Thứ cho lão thần nói thẳng, thần chỉ phò trợ quân chủ tương lai"
Dạ Thành bật cười, không tức giận.

Nàng ta là một ca kỹ, vô cùng nổi tiếng.

Nam chính say mê nàng ta trong một thời gian dài, thế nhưng do công việc cùng nữ chính xuất hiện làm hắn ta quên mình còn có một hồng nhan tri kỷ.

Vì nàng ta được yêu thích nên người trong lâu xanh không ai dám đụng nàng.

Ai mà dám trêu đùa người của Thái tử chứ? Thể nhưng khi một đoạn thời gian dài rồi Thái tử không tới đây, Tú bà định cho nàng đi tiếp khách trở lại thì phát hiện có thai.

Cái thai này khỏi nói cũng biết là của ai.

Long thai ai dám phá, thế nên nàng ta bị đuổi ra khỏi lầu xanh.

Trong cốt truyện, nàng ta được thuộc hạ của Thái tử phát hiện và được ban cho một biệt viện cách xa kinh thành.

Đến khi nam nữ chính cưới nhau rồi mới trở lại gây chút sóng gió, thế sao bây giờ lại thành ra thế này? "Đương nhiên là vì nàng ta gặp thuộc hạ của người khác chứ không phải của nam chính"
Hệ thống nói.


Là Dạ Thành.

Chỉ cần hẳn muốn, tất cả đều sẽ chỉ là con cờ cho hắn.

Ban đầu hản chỉ sai người kia ôm con tới làm loạn đám cưới mà thôi.

Ai ngờ nàng ta lại máu lạnh như vậy, làm con mình bệnh nặng để bế tới.

Điều này sẽ càng làm nhà vua thương xót nàng ta cũng như để lại ấn tượng trong đầu các khách khứa có mặt hôm nay.

Nếu Thái tử không "bù đắp"
lại cho nàng ta đàng hoàng thì nhất định sẽ gây ra lời đàm tiếu vô tình vô nghĩa.

Quả đúng như thể, ngay ngày hôm sau, phủ Thái tử đã cho người đem kiệu tới rước nàng ta về phủ.

Thái hậu tuy không ưa thân phận của nàng ta, thế nhưng bà lại mong chờ có chắt từ lâu rồi, ban thưởng không ít đồ tốt.

Đúng là mẹ thơm lây từ con, nhất thời nàng ta sống còn vui vẻ hơn cả Thái tử phi nữa..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện