Editor: Thiên Lam

- ---

Pháo tề minh (?), chiêng trống vang trời, thập lí hồng trang (1), một đường ồn ào nhốn nháo, hấp tấp, náo nhiệt vô cùng, đội ngũ rước dâu vây quanh kinh thành xoay một ngày, trận thế chắc chắn lớn hơn rất nhiều so với lúc rước Hứa Tâm vào cửa! Hạ cỗ kiệu, bước qua chậu than, bái đường...... Sau khi một loạt nghi thức tiến hành xong mới đưa vào động phòng!

Một ngày bận bận rộn rộn, cuối cùng cũng tạm thời được nghỉ ngơi.

Ban đêm, Cận Bùi một thân mùi rượu tiến vào phòng, say khướt đi tới trước giường, nhìn xuyên qua phía dưới khăn voan, nàng chỉ có thể nhìn thấy đôi giày của hắn.

Bà mối, hỉ nương nói mấy câu cát tường, sau đó Cận Bùi cầm lấy đòn cân chậm rãi vén khăn voan của nàng, lộ ra dung nhan tuyệt sắc khuynh thành.

Tô Cẩm giương mắt mỉm cười, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy bộ dáng say khướt của hắn, hai má đỏ bừng, phá lệ đáng yêu......

Hiển nhiên hôm nay tâm tình của Cận Bùi rất tốt, hỉ bà rất biết nhìn sắc mặt nói vài câu lời hay ý đẹp, đợi Cận Bùi xua tay cho lui liền sôi nổi đi xuống lĩnh thưởng, trong lúc nhất thời trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ...

Không biết vì cái gì, Tô Cẩm bỗng dưng lại cảm thấy khẩn trương, rõ ràng đã "Ở chung" thời gian dài như vậy, cũng đã hiểu biết lẫn nhau rất nhiều......

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đây vẫn là lần đầu tiên nàng kết hôn.

"Khẩn trương như vậy?" Cận Bùi ngồi xuống ở mép giường, cầm tay nàng hỏi.

"Lần đầu tiên gả chồng, có thể không khẩn trương sao?!" Tô Cẩm cúi đầu mỉm cười.

"Ha ha...... Tiểu Cẩm Nhi, ta cuối cùng cũng cưới được nàng như ước nguyện, hơn nữa nàng cũng không cần phải vướng bận thân phânn thiếp, ta bây giờ có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không biết phải bắt đầu nói từ đâu......!" Cận Bùi thao thao bất tuyệt, có lẽ là bởi vì say, những lời nói ngọt ngào bình thường chưa từng thổ lộ bây giờ lại bày tỏ hết ra ngoài.

"Ta cũng vậy, nhưng mà chúng ta không cần phải nóng vội, dùng thời gian cả một đời người nói cho hết không phải là tốt hơn sao?" Tô Cẩm ánh mắt nóng bỏng, nơi đó chứa đựng đầy tình cảm mãnh kiệt.

Nàng thật sự không nghĩ tới, Cận Bùi lại cho nàng một thân phận bình thê (2), về sau nàng cùng Hứa Tâm, không phân biệt lớn nhỏ.

"Được!" Cận Bùi gật đầu, trong ánh mắt cũng đều là tình ý miên man không thể nói thành lười!

Bọn họ cuối cùng cũng hoa hảo nguyệt viên, ** một đêm! ( Cái này là nguyên văn convert nha, đừng hỏi ta (• ε •))

Mà Hứa Tâm ở bên kia còn là đốt đèn đến tận bình minh, một đêm dài chờ đợi, một đêm thương tâm đầy nước mắt......

Ngày hôm sau, Tô Cẩm đương nhiên vẫn phải làm theo quy củ đến thỉnh an lão phu nhân cùng đại phu nhân, sau đó là phụng trà. Sáng sớm tinh mơ, nàng liền mặc vào một thân y trang đỏ thẫm, cùng Cận Bùi đến thỉnh an lão phu nhân.

Nàng đã nhập phủ nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có tư cách đến thỉnh an lão phu nhân.

Cảm tình của lão phu nhân với nàng đã khá tốt, lúc thỉnh an chẳng những cười tủm tỉm, hơn nữa còn cấp bao lì xì không ít!

Đại phu nhân thân làm chủ hậu trạch tạm thời, theo lễ nghĩa vẫn phải làm tốt mười phần!

Ngoài mặt là như vậy, còn trong lòng... Tô Cẩm cũng không biết đại phu nhân có thích nàng hay không, nhưng bằng cảm giác của mình, nàng cảm thấy đại phu nhân khẳng định khinh thường cái thân phận thông phòng của nàng, không làm khó nàng, một là không đáng, hai là nhi tử của bà thích nàng.

Còn vị Hứa Tâm phu nhân sao......

Nàng ta ngay từ giây phút đầu tiên Tô Cẩm bước vào liền bắt đầu nhìn chằm chằm vào Tô Cẩm đánh giá, hơn nữa ánh mắt tuy rằng không đến mức ác độc, nhưng cũng không thể nói là tốt đẹp, một mặt tươi cười cũng thập phần gượng ép......

"Tỷ tỷ, thỉnh uống trà." Tô Cẩm quỳ xuống, ngẩng đầu mỉm cười khéo léo nói.

Trong mắt không có một phần tạp niệm, tất cả đều là chân thành.

Hứa Tâm lẳng lặng nhìn đôi tay ngọc trắng nõn đang bưng chén trà, chính là đôi bàn tay bình hường như vậy, lại có thể gảy ra khúc đàn mỹ diệu, trái lại tay nàng, cho dù nỗ lực như thế nào cũng không thể luyện ra một khúc nhạc như vậy......

- ------

#11/8/2019

(1) Thập lý hồng trang: là một loại hôn tục ở huyện Ninh Hải, tỉnh Chiết Giang, diễn ra khi gả con gái về nhà chồng, đồ cưới gồm đầy đủ mọi thứ, từ giường chiếu gia cụ đến kim chỉ, trang sức được đựng trong rương phủ vải đỏ, do đó đội ngũ đồ cưới kéo dài mười dặm ( cái này còn để phô bày gia thế của tân lang, tân nương). Năm 2008, loại hôn tục này được xếp vào Văn hóa di sản phi vật chất cấp quốc gia của Trung Quốc ( Nguồn: https://www.facebook.com › setTư liệu: 十里红妆 [Thập lý hồng trang] Phần 1: Kiệu hoa | Facebook * đã chỉnh sửa *)

(2) Bình thê: Trong lễ pháp Đông Á xưa, trong một gia đình thì người đàn ông có thể có nhiều vợ, và khi đó sẽ phân ra thứ bậc. Người vợ cả, lớn nhất trong nhà và có địa vị độc tôn, được gọi là [Chính thê; 正妻], [Chính phòng; 正房] hay [Đích thê; 嫡妻]. Địa vị chính thê trong nhà rất cao, sánh ngang với người chồng. Dưới Chính thê là các nàng hầu, tức [Thiếp; 妾], [Thị thiếp; 侍妾] hay [Thị cơ; 侍姬]. Trong vài trường hợp, người đàn ông có thể cưới cả hai người vợ chính địa vị như nhau, đó gọi là chế độ Bình thê. ( Nguồn: wikipedia) Mà cái này chắc các nàng cũng biết hết rồi:v

(3) Hoa hảo nguyệt viên ( 花好月圆): đoàn tụ sum vầy
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện