Lúc Lâm Tịch về nước, là Từ Mạn Vân đến sân bay đón cô, An gia đang chuẩn bị hôn lễ hoành tráng cho An Tử Tình và Lục Thời Dã, không ai rảnh nhận điện thoại.
Vẻ mặt Lâm Tịch trào phúng: Sao cô luôn cảm thấy Lục Thời Dã giống như một viên gạch cách mạng, chỗ nào cần thì tới chỗ đó.
Chân cô tàn phế, An Tử Tình đưa Lục Thời Dã bồi thường cho chị gái. Bại lộ chuyện chị em giành chồng, khối gạch này lại bị cô chị vứt cho em gái. Sau đó chờ đến khi An Tử Tình trở thành vợ tổng giám đốc, lại âm thầm đưa lốp xe dự phòng Lục Thời Dã cho cô chị, hiện tại An Tử Tình vứt bỏ La Thuấn, ừm, Lục lốp xe dự phòng lớn lại bị chuyển về chỗ em gái thành công thượng vị thành nam chính.
Lâm Tịch cảm thấy, An Tử Tình tuyệt đối là con ruột tác giả, muốn lật thẻ người nào thì lật người đó. Ngay cả khi ly hôn với La Thuấn cũng được giải quyết dễ dàng dưới sự vận hành của người thao tác ngầm, mặc dù trong lòng mẹ Lục vẫn có phê bình kín đáo đối với chuyện này, nhưng không thể kìm lòng đối với số tiền An Tử Tình người ta đang có hiện tại. Mặc dù không có cách nào sánh bằng La Thuấn lúc trước, nhưng dù sao từ nước M trở về cũng là bạch phú mỹ* với tài sản ngàn vạn.
*Bạch phú mỹ: Người đẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt.
Họ hàng và bạn bè nhà họ Lục cũng không biết nội tình hai nhà An Lục, bởi vậy vô cùng ghen tị đối với việc Lục gia có thể cưới được một cô con dâu vừa giàu có vừa xinh đẹp như vậy. Ánh mắt ghen tị của những người họ hàng ít nhiều đã đền bù một chút cho sự tiếc nuối khi con trai nhặt được một đôi giày rách làm bảo bối. Nếu như người có tiền là An Tử Hàm thì tốt, một người là kiến trúc sư thiên tài lấy được giải thưởng Hoa Đình, một người là con dâu tốt nghiệp đại học H, nhân sinh của bà ta mới có thể được gọi là hoàn mỹ.
Dáng vẻ kiêu căng của mẹ Lục càng ngày càng lớn, đã từng là bạn học cộng thêm khuê mật, bây giờ là mẹ chồng, hiện tại cũng không thể không làm ra vẻ nhường nhịn bà ta một chút, ai bảo con gái nhà mình không biết xấu hổ, chẳng những kết hôn lần hai, còn trước khi kết hôn đã trao thân cho Lục Thời Dã chứ.
Không giống ba An thiên vị An Tử Tình và hài lòng đối với Lục Thời Dã, hiện tại mẹ An đặt toàn bộ hi vọng trên người An Tử Hàm, với đức hạnh này của con gái nhỏ, nhất định bà phải tự mình giữ cửa ải chung thân đại sự của con gái lớn!
Đối mặt với ánh mắt bắt bẻ của mẹ chồng tương lai, An Tử Tình luôn luôn hạ thấp, uất ức, thay đổi cách đi lấy lòng. Mà những chuyện này, trên cơ bản đều xảy ra trước mặt Lục Thời Dã. An Tử Tình càng chịu oan ức trước mặt mẹ Lục, Lục Thời Dã sẽ càng áy náy với An Tử Tình, càng chiều theo cô ta, An Tử Tình lau khô nước mắt, lộ ra một tia cười lạnh: Mụ già đáng ghét, chẳng mấy chốc tôi sẽ không cần nhìn sắc mặt của bà!
Từ khi Lục Thời Dã lấy được giải thưởng Hoa Đình, danh tiếng lên cao, điều này cũng khiến anh ta nảy sinh dã tâm, dựa vào cái gì những người kém hơn anh ta, những người tầm thường đó được nhà đầu tư kiếm rất nhiều tiền, lại lấy mình nô dịch thành chó? La Thuấn thành công cướp An Tử Tình bên cạnh anh ta, Lục Thời Dã kết luận bởi vì An Tử Tình tốt bụng và La Thuấn giàu có.
Đoạn thời gian trước anh ta quen biết một nhân vật thần bí, địa vị cực lớn, chẳng những có tin tức từ chính phủ và mạng lưới quan hệ, còn là Thái tử gia tập đoàn tài chính họ Lý của Hoa quốc, Thái tử gia muốn lập một số thành tựu trong ngành kiến trúc cho gia đình và đám người hội đồng quản trị nhìn xem.
Thái tử gia nói tại giải thi đấu Hoa Đình đã vô cùng ngưỡng mộ anh ta, chuẩn bị bỏ vốn đầu tư một tỷ vào thành phố B. Anh ta cho Lục Thời Dã hai con đường để anh ta tự mình lựa chọn, một là thuê anh ta với mức lương gấp ba lần công ty hiện tại; hai là Lục Thời Dã lấy ra số tiền 1000 vạn, Thái tử gia chia 7:3 với anh ta. Sở dĩ nhất định muốn Lục Thời Dã bỏ vốn, là bởi vì muốn Lục Thời Dã cũng phải thể hiện sự chân thành của mình, dù sao người ta cầu hiền tài như khát nước, ngươi cũng không thể vắt chày ra nước đến chia một chén canh chứ.
Trước tiên Lục Thời Dã nói chuyện này với An Tử Tình, Lục gia đừng nói là 1000 vạn, 100 vạn cũng tốn sức. An Tử Tình và ba An liên tục bàn bạc, đều cảm thấy tiền để trong tay cũng là tiền chết, bối cảnh vị Thái tử gia này hùng hậu, cơ hội ôm đùi tốt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Nhất là An Tử Tình, đi theo La Thuấn đã quen với cuộc sống lãng mạn giàu có tiêu tiền như nước, làm sao có thể cam tâm chỉ có 1000 vạn này mặc cho tiền của mình càng tiêu càng ít? Hơn nữa hiện nay hai nhà An Lục biết được trong tay cô ta có một số tiền, đều tìm các loại lý do để tống tiền, hiện tại cầm đi nhập cổ phần cũng bớt người khác như hổ rình mồi, không cho mượn còn tổn thương hòa khí.
Bởi vậy khoảng thời gian này Lục Thời Dã vô cùng bận rộn, vội vàng lựa chọn địa điểm công ty cùng Thái tử gia, vội vàng đăng web tuyển dụng các nhân tài, cả người đều hăng hái, không còn u ám như trước.
Càng tới gần hôn lễ, Lục Thời Dã hầu như bận đến bóng người cũng không thấy, Thái tử gia vô cùng tin tưởng anh ta, hiện tại hai người đã xưng huynh gọi đệ, nếu như không phải hai người đều là đàn ông, An Tử Tình cũng sắp hoài nghi Lục Thời Dã đã bị Thái tử gia này cướp đi.
Nghe tiếng nói oán trách mềm mại từ trong điện thoại, Lục Thời Dã cưng chiều cười: "Cô gái ngốc, trong lòng anh Thời Dã, từ trước tới giờ chỉ có em, cố chịu đựng thêm một chút, qua khoảng thời gian bận rộn này, công ty đi vào quỹ đạo, anh cũng không cần bận rộn như vậy, đến lúc đó mỗi ngày ở cùng em, em nói đi nơi nào chúng mình liền đi nơi đó!"
"Chỉ cần tổng giám đốc tương lai không bận đến mức quên hôn lễ của chúng ta là được rồi!" An Tử Tình hờn dỗi.
"Moah! Tình Tình em yên tâm, anh Thời Dã sẽ cho em một hôn lễ khó quên nhất!" Lục Thời Dã trao một nụ hôn ngọt ngào qua điện thoại.
Lâm Tịch quả thật thấy được một hôn lễ khiến người ta khó quên!
Sau khi cô dâu và chú rể trao nhẫn xong, đột nhiên có mấy người xông ra đánh chú rể vào bệnh viện. An Tử Tình cũng không kịp thay áo cưới cùng đi theo vào bệnh viện, sau đó cô ta nhận được một cú điện thoại lạ: "Thế nào? Bảo bối, thích món quà cưới anh tặng em chứ?"
An Tử Tình thét lên một tiếng, giống như chịu cái gì kinh hãi liều mạng che lỗ tai của mình, điện thoại rơi trên mặt đất vỡ thành nhiều mảnh.
Lại là giọng nói của La Thuấn!
Trong phòng cấp cứu một vị bác sĩ mặc áo khoác trắng đi ra nổi giận đùng đùng quát lớn: "Bên trong đang phẫu thuật, mời giữ yên lặng!"
An Tử Tình như bị điên, vừa dùng chân đạp điện thoại thật mạnh, vừa không ngừng lầm bầm: "Mày chết đi, chết đi.."
Không có ai hiểu nỗi sợ hãi trong lòng cô ta, chẳng phải những người đó đã nói cả đời này La Thuấn đều sẽ ở trong tù sao? Tại sao anh ta lại được thả ra nhanh như vậy? Mẹ Lục nghe được nổi trận lôi đình, đồ sao chổi này, từ khi con trai ở cùng với cô ta thì đã kết thành mối quan hệ chặt chẽ với bệnh viện, đây là lần thứ mấy, lần thứ mấy rồi?
Đang đám cưới đấy, vậy mà còn bị đánh vào bệnh viện, đều do đồ sao chổi này! Bà ta đột nhiên nhớ lại lúc đó con trai bà ta dùng tay che thật chặt một chỗ nào đó, nó còn hét thảm giống như một con bọ đang ngọ nguậy, tim không khỏi chìm xuống, những người đó dường như chỉ tập trung đánh con trai bà ta từ thắt lưng trở xuống bắp chân!
Lục gia bọn họ năm đời đơn truyền, chỉ có một dòng độc đinh như vậy, nếu Thời Dã xảy ra chuyện..
Mẹ Lục đột nhiên lộ vẻ hung dữ, vung tay tát An Tử Tình đang lẩm bẩm: "Câm miệng, cô mới đi chết! Cô mới nên đi chết!"
Bên kia mẹ An vừa thấy bà thông gia vậy mà dám đánh con gái của mình trước mặt người nhà mẹ đẻ, thế này còn muốn đến mức nào, bước nhanh đi tới tát mẹ Lục một cái, con gái nhà mình, coi như lại không thích nó, cũng không tới phiên người khác đánh!
Mẹ Lục chịu một bạt tai, quay đầu thì nhìn thấy mẹ An còn chưa kịp thu hồi tay: "Giang Vận Quân! Bà dám đánh tôi?"
"Lưu Hiểu Nhã, bà cũng dám đánh con gái tôi, tại sao tôi lại không dám đánh bà?" Mẹ An cũng không yếu thế gọi thẳng tên mẹ Lục.
Lâm Tịch nhìn từ xa, ha ha, thuyền nhỏ hữu nghị này nói lật liền lật nha!
Vẻ mặt Lâm Tịch trào phúng: Sao cô luôn cảm thấy Lục Thời Dã giống như một viên gạch cách mạng, chỗ nào cần thì tới chỗ đó.
Chân cô tàn phế, An Tử Tình đưa Lục Thời Dã bồi thường cho chị gái. Bại lộ chuyện chị em giành chồng, khối gạch này lại bị cô chị vứt cho em gái. Sau đó chờ đến khi An Tử Tình trở thành vợ tổng giám đốc, lại âm thầm đưa lốp xe dự phòng Lục Thời Dã cho cô chị, hiện tại An Tử Tình vứt bỏ La Thuấn, ừm, Lục lốp xe dự phòng lớn lại bị chuyển về chỗ em gái thành công thượng vị thành nam chính.
Lâm Tịch cảm thấy, An Tử Tình tuyệt đối là con ruột tác giả, muốn lật thẻ người nào thì lật người đó. Ngay cả khi ly hôn với La Thuấn cũng được giải quyết dễ dàng dưới sự vận hành của người thao tác ngầm, mặc dù trong lòng mẹ Lục vẫn có phê bình kín đáo đối với chuyện này, nhưng không thể kìm lòng đối với số tiền An Tử Tình người ta đang có hiện tại. Mặc dù không có cách nào sánh bằng La Thuấn lúc trước, nhưng dù sao từ nước M trở về cũng là bạch phú mỹ* với tài sản ngàn vạn.
*Bạch phú mỹ: Người đẹp da dẻ trắng mịn, tướng mạo xinh đẹp, gia cảnh tốt.
Họ hàng và bạn bè nhà họ Lục cũng không biết nội tình hai nhà An Lục, bởi vậy vô cùng ghen tị đối với việc Lục gia có thể cưới được một cô con dâu vừa giàu có vừa xinh đẹp như vậy. Ánh mắt ghen tị của những người họ hàng ít nhiều đã đền bù một chút cho sự tiếc nuối khi con trai nhặt được một đôi giày rách làm bảo bối. Nếu như người có tiền là An Tử Hàm thì tốt, một người là kiến trúc sư thiên tài lấy được giải thưởng Hoa Đình, một người là con dâu tốt nghiệp đại học H, nhân sinh của bà ta mới có thể được gọi là hoàn mỹ.
Dáng vẻ kiêu căng của mẹ Lục càng ngày càng lớn, đã từng là bạn học cộng thêm khuê mật, bây giờ là mẹ chồng, hiện tại cũng không thể không làm ra vẻ nhường nhịn bà ta một chút, ai bảo con gái nhà mình không biết xấu hổ, chẳng những kết hôn lần hai, còn trước khi kết hôn đã trao thân cho Lục Thời Dã chứ.
Không giống ba An thiên vị An Tử Tình và hài lòng đối với Lục Thời Dã, hiện tại mẹ An đặt toàn bộ hi vọng trên người An Tử Hàm, với đức hạnh này của con gái nhỏ, nhất định bà phải tự mình giữ cửa ải chung thân đại sự của con gái lớn!
Đối mặt với ánh mắt bắt bẻ của mẹ chồng tương lai, An Tử Tình luôn luôn hạ thấp, uất ức, thay đổi cách đi lấy lòng. Mà những chuyện này, trên cơ bản đều xảy ra trước mặt Lục Thời Dã. An Tử Tình càng chịu oan ức trước mặt mẹ Lục, Lục Thời Dã sẽ càng áy náy với An Tử Tình, càng chiều theo cô ta, An Tử Tình lau khô nước mắt, lộ ra một tia cười lạnh: Mụ già đáng ghét, chẳng mấy chốc tôi sẽ không cần nhìn sắc mặt của bà!
Từ khi Lục Thời Dã lấy được giải thưởng Hoa Đình, danh tiếng lên cao, điều này cũng khiến anh ta nảy sinh dã tâm, dựa vào cái gì những người kém hơn anh ta, những người tầm thường đó được nhà đầu tư kiếm rất nhiều tiền, lại lấy mình nô dịch thành chó? La Thuấn thành công cướp An Tử Tình bên cạnh anh ta, Lục Thời Dã kết luận bởi vì An Tử Tình tốt bụng và La Thuấn giàu có.
Đoạn thời gian trước anh ta quen biết một nhân vật thần bí, địa vị cực lớn, chẳng những có tin tức từ chính phủ và mạng lưới quan hệ, còn là Thái tử gia tập đoàn tài chính họ Lý của Hoa quốc, Thái tử gia muốn lập một số thành tựu trong ngành kiến trúc cho gia đình và đám người hội đồng quản trị nhìn xem.
Thái tử gia nói tại giải thi đấu Hoa Đình đã vô cùng ngưỡng mộ anh ta, chuẩn bị bỏ vốn đầu tư một tỷ vào thành phố B. Anh ta cho Lục Thời Dã hai con đường để anh ta tự mình lựa chọn, một là thuê anh ta với mức lương gấp ba lần công ty hiện tại; hai là Lục Thời Dã lấy ra số tiền 1000 vạn, Thái tử gia chia 7:3 với anh ta. Sở dĩ nhất định muốn Lục Thời Dã bỏ vốn, là bởi vì muốn Lục Thời Dã cũng phải thể hiện sự chân thành của mình, dù sao người ta cầu hiền tài như khát nước, ngươi cũng không thể vắt chày ra nước đến chia một chén canh chứ.
Trước tiên Lục Thời Dã nói chuyện này với An Tử Tình, Lục gia đừng nói là 1000 vạn, 100 vạn cũng tốn sức. An Tử Tình và ba An liên tục bàn bạc, đều cảm thấy tiền để trong tay cũng là tiền chết, bối cảnh vị Thái tử gia này hùng hậu, cơ hội ôm đùi tốt như thế, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Nhất là An Tử Tình, đi theo La Thuấn đã quen với cuộc sống lãng mạn giàu có tiêu tiền như nước, làm sao có thể cam tâm chỉ có 1000 vạn này mặc cho tiền của mình càng tiêu càng ít? Hơn nữa hiện nay hai nhà An Lục biết được trong tay cô ta có một số tiền, đều tìm các loại lý do để tống tiền, hiện tại cầm đi nhập cổ phần cũng bớt người khác như hổ rình mồi, không cho mượn còn tổn thương hòa khí.
Bởi vậy khoảng thời gian này Lục Thời Dã vô cùng bận rộn, vội vàng lựa chọn địa điểm công ty cùng Thái tử gia, vội vàng đăng web tuyển dụng các nhân tài, cả người đều hăng hái, không còn u ám như trước.
Càng tới gần hôn lễ, Lục Thời Dã hầu như bận đến bóng người cũng không thấy, Thái tử gia vô cùng tin tưởng anh ta, hiện tại hai người đã xưng huynh gọi đệ, nếu như không phải hai người đều là đàn ông, An Tử Tình cũng sắp hoài nghi Lục Thời Dã đã bị Thái tử gia này cướp đi.
Nghe tiếng nói oán trách mềm mại từ trong điện thoại, Lục Thời Dã cưng chiều cười: "Cô gái ngốc, trong lòng anh Thời Dã, từ trước tới giờ chỉ có em, cố chịu đựng thêm một chút, qua khoảng thời gian bận rộn này, công ty đi vào quỹ đạo, anh cũng không cần bận rộn như vậy, đến lúc đó mỗi ngày ở cùng em, em nói đi nơi nào chúng mình liền đi nơi đó!"
"Chỉ cần tổng giám đốc tương lai không bận đến mức quên hôn lễ của chúng ta là được rồi!" An Tử Tình hờn dỗi.
"Moah! Tình Tình em yên tâm, anh Thời Dã sẽ cho em một hôn lễ khó quên nhất!" Lục Thời Dã trao một nụ hôn ngọt ngào qua điện thoại.
Lâm Tịch quả thật thấy được một hôn lễ khiến người ta khó quên!
Sau khi cô dâu và chú rể trao nhẫn xong, đột nhiên có mấy người xông ra đánh chú rể vào bệnh viện. An Tử Tình cũng không kịp thay áo cưới cùng đi theo vào bệnh viện, sau đó cô ta nhận được một cú điện thoại lạ: "Thế nào? Bảo bối, thích món quà cưới anh tặng em chứ?"
An Tử Tình thét lên một tiếng, giống như chịu cái gì kinh hãi liều mạng che lỗ tai của mình, điện thoại rơi trên mặt đất vỡ thành nhiều mảnh.
Lại là giọng nói của La Thuấn!
Trong phòng cấp cứu một vị bác sĩ mặc áo khoác trắng đi ra nổi giận đùng đùng quát lớn: "Bên trong đang phẫu thuật, mời giữ yên lặng!"
An Tử Tình như bị điên, vừa dùng chân đạp điện thoại thật mạnh, vừa không ngừng lầm bầm: "Mày chết đi, chết đi.."
Không có ai hiểu nỗi sợ hãi trong lòng cô ta, chẳng phải những người đó đã nói cả đời này La Thuấn đều sẽ ở trong tù sao? Tại sao anh ta lại được thả ra nhanh như vậy? Mẹ Lục nghe được nổi trận lôi đình, đồ sao chổi này, từ khi con trai ở cùng với cô ta thì đã kết thành mối quan hệ chặt chẽ với bệnh viện, đây là lần thứ mấy, lần thứ mấy rồi?
Đang đám cưới đấy, vậy mà còn bị đánh vào bệnh viện, đều do đồ sao chổi này! Bà ta đột nhiên nhớ lại lúc đó con trai bà ta dùng tay che thật chặt một chỗ nào đó, nó còn hét thảm giống như một con bọ đang ngọ nguậy, tim không khỏi chìm xuống, những người đó dường như chỉ tập trung đánh con trai bà ta từ thắt lưng trở xuống bắp chân!
Lục gia bọn họ năm đời đơn truyền, chỉ có một dòng độc đinh như vậy, nếu Thời Dã xảy ra chuyện..
Mẹ Lục đột nhiên lộ vẻ hung dữ, vung tay tát An Tử Tình đang lẩm bẩm: "Câm miệng, cô mới đi chết! Cô mới nên đi chết!"
Bên kia mẹ An vừa thấy bà thông gia vậy mà dám đánh con gái của mình trước mặt người nhà mẹ đẻ, thế này còn muốn đến mức nào, bước nhanh đi tới tát mẹ Lục một cái, con gái nhà mình, coi như lại không thích nó, cũng không tới phiên người khác đánh!
Mẹ Lục chịu một bạt tai, quay đầu thì nhìn thấy mẹ An còn chưa kịp thu hồi tay: "Giang Vận Quân! Bà dám đánh tôi?"
"Lưu Hiểu Nhã, bà cũng dám đánh con gái tôi, tại sao tôi lại không dám đánh bà?" Mẹ An cũng không yếu thế gọi thẳng tên mẹ Lục.
Lâm Tịch nhìn từ xa, ha ha, thuyền nhỏ hữu nghị này nói lật liền lật nha!
Danh sách chương