Tư Chấn Nam nổi trận lôi đình cầm điện thoại gọi cho con trai mình, người ấy mà vào lúc không trôi chảy thì làm chuyện gì cũng khó chịu. Mọi khi hầu như chỉ cần điện thoại vừa gọi tới, Tư Minh Hạo sẽ nghe ngay lập tức, nhưng lần này lại nghe giọng một người đàn ông hát từ bên trong: "Tôi chúc mừng bạn phát tài, tôi chúc mừng bạn xuất sắc!"
Tư Chấn Nam hận không thể vứt điện thoại trong tay ra ngoài, phát tài cái rắm, xuất sắc cái rắm! Ừ, hiện tại ngược lại rất xuất sắc!
Cuối cùng điện thoại Tư Minh Hạo cũng kết nối, Tư Chấn Nam nổi trận lôi đình mắng: "Mày chết ở chỗ nào, tại sao giờ mới nghe điện thoại!"
"Chấn Nam, ông.. Ông có chuyện gì?" Vậy mà không phải con trai nghe điện thoại, mà là Sầm Như vợ của mình.
Chân mày Tư Chấn Nam nhíu chặt: "Tại sao bà đi cùng với nó?"
Trong lòng ông ta mơ hồ có một dự cảm không tốt, Tư Minh Hạo theo học tại trường nội trú, bình thường phụ huynh sẽ không đến. Hơn nữa cho dù Sầm Như ra ngoài đánh mạt chược cũng phải báo cáo với mình chuẩn bị một chút, tại sao đột nhiên lại không rên một tiếng đã đến gặp con trai chứ? Trong điện thoại giọng điệu Sầm Như lộ vẻ chột dạ: "Minh Hạo.. Bị bệnh, tôi tới xem một chút."
Tư Chấn Nam bực bội: "Sầm Như, bà biết tính tình của tôi, tôi muốn nghe lời nói thật!"
"Chấn Nam, hu hu! Chấn Nam, tôi.. Hu hu hu! Minh Hạo nó đã xảy ra chuyện!" Sầm Như không ngừng khóc thút thít ở đó: "Hiện tại nó còn chưa tỉnh lại."
Nghe thấy chồng mình nói tới ngay lập tức, trái tim Sầm Như giống như tìm được bến đỗ, bà ta nhìn sang Tư Minh Hạo còn đang trong cơn ngủ mê, nước mắt không khỏi cuồn cuộn mà rơi lần nữa, chẳng phải nói loại trường học nội trú này rất an toàn sao? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy!
Đang chuẩn bị chạy tới bệnh viện lớn trực thuộc tỉnh Y, Tư Chấn Nam lại bị thư ký vội vàng chạy đến ngăn cản.
Đây là một tờ báo bị tồn đọng mấy ngày nay, bởi vì gần đây Tư Chấn Nam bận rộn ngựa không dừng vó, hầu hết mọi người trong công ty đều không nhìn thấy bóng dáng ông ta. Thư ký cũng không biết rốt cuộc có nên báo cáo chuyện này hay không, trái lo phải nghĩ, cuối cùng quyết định thừa dịp có tổng giám đốc ở đây, vẫn nên nói một chút tốt hơn.
Tư Chấn Nam vừa nhìn thấy hai tấm ảnh có hơi mơ hồ, đầu lập tức "Đùng" một tiếng.
Hai bức ảnh được chụp vào buổi tối, bối cảnh cơ bản là giống nhau, thoạt nhìn như trong một chiếc lều cắm trại, điểm khác nhau chính là một tấm là ba người hai nam một nữ, một tấm là dành cho hai nam, mặc dù ảnh chụp đã được xử lý một chút nhìn thấy cũng không rõ ràng lắm, nhưng ông ta lại có thể nhìn thoáng qua đã nhận ra cả hai bức ảnh đều có Tư Minh Hạo, chỗ chết người nhất chính là người trong hai bức ảnh đều không mặc quần áo, tất cả là ảnh nude!
Tay Tư Chấn Nam hơi run rẩy, nhìn thoáng qua ngày tháng trên báo, lại nhìn một chút thư ký đang co rúm bên cạnh, lạnh lùng gạt ra mấy chữ từ trong kẽ răng: "Tại sao không nói sớm!"
"Tôi.. Tôi không liên lạc được tổng giám đốc. Gọi hai cuộc điện thoại cho ngài, đều bị ngài cắt đứt." Trong lời nói của thư ký lộ ra một chút oan ức.
Tư Chấn Nam nhớ tới, hai ngày trước quả thật nhận được điện thoại của thư ký, chẳng qua lúc đó ông ta đều đang xử lý chuyện rất quan trọng! Những chuyện đáng chết kia!
Tay Tư Chấn Nam nắm chặt thành quyền, ông ta đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, cúi đầu run rẩy mở tờ báo ra, đập vào mắt rõ ràng là << Tuần báo Tinh Hãn >>, hô hấp của ông ta bỗng nhiên dừng lại, Hàn gia, được lắm Hàn gia, đây là muốn tìm ông ta báo thù sao?
"Đi bộ tài vụ kết toán đi, từ giờ trở đi, cậu bị sa thải." Tư Chấn Nam nói xong, quay người ra khỏi phòng làm việc, để lại một mình thư ký im lặng hỏi ông trời!
Anh ta đã đủ cẩn thận được chứ? Tờ báo này chỉ ngầm đề cập có khả năng là thiếu gia họ S của tập đoàn hàng đầu, sau đó anh ta lại cảm thấy quả thật trong tấm ảnh có một người hơi giống Tư Minh Hạo, đoán rằng có phải là công ty đối thủ muốn kiếm chuyện, mới báo chuyện này cho tổng giám đốc, điều này cũng sai?
Vậy mà trách anh ta báo cáo trễ, đã gọi hai cuộc điện thoại đều bị cúp máy, nếu lại phát hiện tin tức trên báo chỉ là tin đồn thất thiệt nói hươu nói vượn, như vậy đoán chừng anh ta cũng không biết mình sẽ chết như thế nào?
Trong lòng tức giận nên thư ký quyết định lĩnh xong phí thôi việc và tiền lương, anh ta sẽ đi tìm truyền thông vạch trần, nghĩ cũng không cần nghĩ, Tư Chấn Nam nổi trận lôi đình như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề: Người trên tấm ảnh là Tư Minh Hạo!
Lúc Tư Chấn Nam chạy tới bệnh viện, Tư Minh Hạo đã tỉnh táo lại.
Sau khi kiểm tra, Tư Minh Hạo không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là trước khi phát sinh quan hệ đã từng ăn một ít thuốc khiến người ta hưng phấn quá mức dẫn đến hôn mê, sau khi kiểm tra toàn bộ thì chỉ nhận được một kết quả: Hậu môn chảy máu, bên trong đoạn cuối trực tràng có miệng vết thương, bộ phận cơ thịt gần đó rõ ràng bị xé rách, nói tóm lại, Tư Minh Hạo bị bạo cúc.
Ngoài ra còn có một nam một nữ có triệu chứng gần giống như vậy, theo thứ tự là Tiền Dao Dao Đại tiểu thư Tiền gia và Triển Vân Tiêu Triển gia.
Tư Chấn Nam nổi giận!
Tư Minh Hạo là đứa con trai duy nhất ông ta bày ra trên mặt bàn, vậy mà bị người.. Triển Vân Tiêu? Mày thật đáng chết!
Nhưng mà theo những lời nói kế tiếp của Sầm Như, khiến Tư Chấn Nam quả thật muốn phát điên: "Triển gia còn muốn tìm ông để nghe lời giải thích, trên mặt, trên người con trai nhà họ Triển đều có dấu vết bị đánh, cái đó.. Cái chỗ đó cũng bị tổn thương, bọn họ vẫn luôn chắc chắn là do Minh Hạo nhà chúng ta gây nên.."
Sầm Như bắt đầu ẩn nhẫn thút thít, hiện tại tầng bệnh viện này đã bị ba nhà bọn họ phong tỏa, nghiêm cấm tiết lộ tin tức ra ngoài. Hai ngày nay Sầm Như quả thật như đang ở Địa Ngục, bà ta sống an nhàn sung sướng có khi nào phải nhận khuất nhục như vậy!
Tiền gia và Triển gia đều đến làm khó bà ta, mỗi ngày những người đó đều tới náo một trận, nếu như không phải thật sự chịu không nổi, bà ta cũng không muốn tiếp cú điện thoại đó của Tư Chấn Nam, chuyện mất mặt như thế, bà ta thật sự không muốn để cho Tư Chấn Nam biết được.
Tư Chấn Nam còn có hai đứa con trai ở bên ngoài, nhưng mà Sầm Như cũng chỉ có một đứa con bảo bối là Tư Minh Hạo, đó là toàn bộ hi vọng của bà ta!
Tư Chấn Nam lấy tờ báo đập vào mặt Sầm Như, ngoài ý muốn cũng không có trách cứ bà ta, chỉ khô cằn nói: "Bà xem một chút đi."
Sầm Như nhìn xong tờ báo, lập tức thay đổi sắc mặt: "Chấn Nam, Tinh Hãn, không phải.. Không phải là Hàn gia sao?"
"Ừ, xem ra, ảnh chụp đã được xử lý, chắc chắn bản gốc rất rõ ràng, hơn nữa, tôi đoán, trong tay bọn họ tuyệt đối không chỉ có cái này." Lúc này trái tim Tư Chấn Nam nặng tựa vạn cân, nặng đến mức khiến ông ta gần như không thể thở nổi, sao hết lần này tới lần khác lại là Hàn gia!
Nhìn Tư Chấn Nam chán nản gật đầu, trên mặt Sầm Như không còn chút máu nào, bà ta dùng tay che mặt khóc thút thít: "Lúc trước tôi đã nói không nên làm tuyệt như vậy, nhưng mà các người ai cũng không chịu nghe!"
* * *..
Dịch Dương chậm rãi mở hai mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là gương mặt xinh đẹp hơi mệt mỏi của Tần Minh Nguyệt, trong mắt anh ta hiện lên một tia phức tạp: "Đây là nơi nào?"
"Một biệt thự khác của Tần gia tại tỉnh Y. Vết thương của cậu không nặng lắm, vì để tránh phiền phức không cần thiết, tớ đưa cậu từ bệnh viện tới đây."
Ban đầu vết thương của Dịch Dương được xử lý tại một bệnh viện gần đây, chẳng qua Tần gia vận dụng quan hệ đã xóa hết tất cả dấu vết.
Lâm Tịch đập vào chân Dịch Dương một cái: "Dương Dương, cậu đúng là một con gà yếu ớt, bị người ta đâm một đao liền ngất xỉu. Xem ra, trở về còn phải cố gắng tu tập hai mươi Đoạn Cẩm nha, đồ ngốc."
"Cậu là ai?" Dịch Dương thản nhiên hỏi.
Tư Chấn Nam hận không thể vứt điện thoại trong tay ra ngoài, phát tài cái rắm, xuất sắc cái rắm! Ừ, hiện tại ngược lại rất xuất sắc!
Cuối cùng điện thoại Tư Minh Hạo cũng kết nối, Tư Chấn Nam nổi trận lôi đình mắng: "Mày chết ở chỗ nào, tại sao giờ mới nghe điện thoại!"
"Chấn Nam, ông.. Ông có chuyện gì?" Vậy mà không phải con trai nghe điện thoại, mà là Sầm Như vợ của mình.
Chân mày Tư Chấn Nam nhíu chặt: "Tại sao bà đi cùng với nó?"
Trong lòng ông ta mơ hồ có một dự cảm không tốt, Tư Minh Hạo theo học tại trường nội trú, bình thường phụ huynh sẽ không đến. Hơn nữa cho dù Sầm Như ra ngoài đánh mạt chược cũng phải báo cáo với mình chuẩn bị một chút, tại sao đột nhiên lại không rên một tiếng đã đến gặp con trai chứ? Trong điện thoại giọng điệu Sầm Như lộ vẻ chột dạ: "Minh Hạo.. Bị bệnh, tôi tới xem một chút."
Tư Chấn Nam bực bội: "Sầm Như, bà biết tính tình của tôi, tôi muốn nghe lời nói thật!"
"Chấn Nam, hu hu! Chấn Nam, tôi.. Hu hu hu! Minh Hạo nó đã xảy ra chuyện!" Sầm Như không ngừng khóc thút thít ở đó: "Hiện tại nó còn chưa tỉnh lại."
Nghe thấy chồng mình nói tới ngay lập tức, trái tim Sầm Như giống như tìm được bến đỗ, bà ta nhìn sang Tư Minh Hạo còn đang trong cơn ngủ mê, nước mắt không khỏi cuồn cuộn mà rơi lần nữa, chẳng phải nói loại trường học nội trú này rất an toàn sao? Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy!
Đang chuẩn bị chạy tới bệnh viện lớn trực thuộc tỉnh Y, Tư Chấn Nam lại bị thư ký vội vàng chạy đến ngăn cản.
Đây là một tờ báo bị tồn đọng mấy ngày nay, bởi vì gần đây Tư Chấn Nam bận rộn ngựa không dừng vó, hầu hết mọi người trong công ty đều không nhìn thấy bóng dáng ông ta. Thư ký cũng không biết rốt cuộc có nên báo cáo chuyện này hay không, trái lo phải nghĩ, cuối cùng quyết định thừa dịp có tổng giám đốc ở đây, vẫn nên nói một chút tốt hơn.
Tư Chấn Nam vừa nhìn thấy hai tấm ảnh có hơi mơ hồ, đầu lập tức "Đùng" một tiếng.
Hai bức ảnh được chụp vào buổi tối, bối cảnh cơ bản là giống nhau, thoạt nhìn như trong một chiếc lều cắm trại, điểm khác nhau chính là một tấm là ba người hai nam một nữ, một tấm là dành cho hai nam, mặc dù ảnh chụp đã được xử lý một chút nhìn thấy cũng không rõ ràng lắm, nhưng ông ta lại có thể nhìn thoáng qua đã nhận ra cả hai bức ảnh đều có Tư Minh Hạo, chỗ chết người nhất chính là người trong hai bức ảnh đều không mặc quần áo, tất cả là ảnh nude!
Tay Tư Chấn Nam hơi run rẩy, nhìn thoáng qua ngày tháng trên báo, lại nhìn một chút thư ký đang co rúm bên cạnh, lạnh lùng gạt ra mấy chữ từ trong kẽ răng: "Tại sao không nói sớm!"
"Tôi.. Tôi không liên lạc được tổng giám đốc. Gọi hai cuộc điện thoại cho ngài, đều bị ngài cắt đứt." Trong lời nói của thư ký lộ ra một chút oan ức.
Tư Chấn Nam nhớ tới, hai ngày trước quả thật nhận được điện thoại của thư ký, chẳng qua lúc đó ông ta đều đang xử lý chuyện rất quan trọng! Những chuyện đáng chết kia!
Tay Tư Chấn Nam nắm chặt thành quyền, ông ta đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, cúi đầu run rẩy mở tờ báo ra, đập vào mắt rõ ràng là << Tuần báo Tinh Hãn >>, hô hấp của ông ta bỗng nhiên dừng lại, Hàn gia, được lắm Hàn gia, đây là muốn tìm ông ta báo thù sao?
"Đi bộ tài vụ kết toán đi, từ giờ trở đi, cậu bị sa thải." Tư Chấn Nam nói xong, quay người ra khỏi phòng làm việc, để lại một mình thư ký im lặng hỏi ông trời!
Anh ta đã đủ cẩn thận được chứ? Tờ báo này chỉ ngầm đề cập có khả năng là thiếu gia họ S của tập đoàn hàng đầu, sau đó anh ta lại cảm thấy quả thật trong tấm ảnh có một người hơi giống Tư Minh Hạo, đoán rằng có phải là công ty đối thủ muốn kiếm chuyện, mới báo chuyện này cho tổng giám đốc, điều này cũng sai?
Vậy mà trách anh ta báo cáo trễ, đã gọi hai cuộc điện thoại đều bị cúp máy, nếu lại phát hiện tin tức trên báo chỉ là tin đồn thất thiệt nói hươu nói vượn, như vậy đoán chừng anh ta cũng không biết mình sẽ chết như thế nào?
Trong lòng tức giận nên thư ký quyết định lĩnh xong phí thôi việc và tiền lương, anh ta sẽ đi tìm truyền thông vạch trần, nghĩ cũng không cần nghĩ, Tư Chấn Nam nổi trận lôi đình như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề: Người trên tấm ảnh là Tư Minh Hạo!
Lúc Tư Chấn Nam chạy tới bệnh viện, Tư Minh Hạo đã tỉnh táo lại.
Sau khi kiểm tra, Tư Minh Hạo không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là trước khi phát sinh quan hệ đã từng ăn một ít thuốc khiến người ta hưng phấn quá mức dẫn đến hôn mê, sau khi kiểm tra toàn bộ thì chỉ nhận được một kết quả: Hậu môn chảy máu, bên trong đoạn cuối trực tràng có miệng vết thương, bộ phận cơ thịt gần đó rõ ràng bị xé rách, nói tóm lại, Tư Minh Hạo bị bạo cúc.
Ngoài ra còn có một nam một nữ có triệu chứng gần giống như vậy, theo thứ tự là Tiền Dao Dao Đại tiểu thư Tiền gia và Triển Vân Tiêu Triển gia.
Tư Chấn Nam nổi giận!
Tư Minh Hạo là đứa con trai duy nhất ông ta bày ra trên mặt bàn, vậy mà bị người.. Triển Vân Tiêu? Mày thật đáng chết!
Nhưng mà theo những lời nói kế tiếp của Sầm Như, khiến Tư Chấn Nam quả thật muốn phát điên: "Triển gia còn muốn tìm ông để nghe lời giải thích, trên mặt, trên người con trai nhà họ Triển đều có dấu vết bị đánh, cái đó.. Cái chỗ đó cũng bị tổn thương, bọn họ vẫn luôn chắc chắn là do Minh Hạo nhà chúng ta gây nên.."
Sầm Như bắt đầu ẩn nhẫn thút thít, hiện tại tầng bệnh viện này đã bị ba nhà bọn họ phong tỏa, nghiêm cấm tiết lộ tin tức ra ngoài. Hai ngày nay Sầm Như quả thật như đang ở Địa Ngục, bà ta sống an nhàn sung sướng có khi nào phải nhận khuất nhục như vậy!
Tiền gia và Triển gia đều đến làm khó bà ta, mỗi ngày những người đó đều tới náo một trận, nếu như không phải thật sự chịu không nổi, bà ta cũng không muốn tiếp cú điện thoại đó của Tư Chấn Nam, chuyện mất mặt như thế, bà ta thật sự không muốn để cho Tư Chấn Nam biết được.
Tư Chấn Nam còn có hai đứa con trai ở bên ngoài, nhưng mà Sầm Như cũng chỉ có một đứa con bảo bối là Tư Minh Hạo, đó là toàn bộ hi vọng của bà ta!
Tư Chấn Nam lấy tờ báo đập vào mặt Sầm Như, ngoài ý muốn cũng không có trách cứ bà ta, chỉ khô cằn nói: "Bà xem một chút đi."
Sầm Như nhìn xong tờ báo, lập tức thay đổi sắc mặt: "Chấn Nam, Tinh Hãn, không phải.. Không phải là Hàn gia sao?"
"Ừ, xem ra, ảnh chụp đã được xử lý, chắc chắn bản gốc rất rõ ràng, hơn nữa, tôi đoán, trong tay bọn họ tuyệt đối không chỉ có cái này." Lúc này trái tim Tư Chấn Nam nặng tựa vạn cân, nặng đến mức khiến ông ta gần như không thể thở nổi, sao hết lần này tới lần khác lại là Hàn gia!
Nhìn Tư Chấn Nam chán nản gật đầu, trên mặt Sầm Như không còn chút máu nào, bà ta dùng tay che mặt khóc thút thít: "Lúc trước tôi đã nói không nên làm tuyệt như vậy, nhưng mà các người ai cũng không chịu nghe!"
* * *..
Dịch Dương chậm rãi mở hai mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là gương mặt xinh đẹp hơi mệt mỏi của Tần Minh Nguyệt, trong mắt anh ta hiện lên một tia phức tạp: "Đây là nơi nào?"
"Một biệt thự khác của Tần gia tại tỉnh Y. Vết thương của cậu không nặng lắm, vì để tránh phiền phức không cần thiết, tớ đưa cậu từ bệnh viện tới đây."
Ban đầu vết thương của Dịch Dương được xử lý tại một bệnh viện gần đây, chẳng qua Tần gia vận dụng quan hệ đã xóa hết tất cả dấu vết.
Lâm Tịch đập vào chân Dịch Dương một cái: "Dương Dương, cậu đúng là một con gà yếu ớt, bị người ta đâm một đao liền ngất xỉu. Xem ra, trở về còn phải cố gắng tu tập hai mươi Đoạn Cẩm nha, đồ ngốc."
"Cậu là ai?" Dịch Dương thản nhiên hỏi.
Danh sách chương