Editor: Miêu Bàn Tử
Hệ thống ngoan ngoãn làm theo, lập tức nghe được Phó Cẩn Ngôn kia khóc đến khàn cả giọng, bị ngược đến tâm can tỳ phổi thận đều đau.
Rõ ràng hai người thích nhau, nàng bởi vì yêu xả thân chắn đạn cho hắn, nhưng lại không biết hắn cũng yêu nàng!
Mà hắn, tỏ tình đến muộn một giây, nàng mãi mãi không nghe được, cũng vĩnh viễn không biết được.
Đây cũng quá ngược đi!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
【 Này, hồ ly tinh, ngươi có phải là cố ý hay không? Cố ý chết tại thời điểm kia, cố ý không nghe Phó Cẩn Ngôn thổ lộ? 】
Hiện tại hắn cảm giác không thích hợp. Đây cũng quá trùng hợp, hắn không tin!
Quả nhiên, Tô Đát Kỷ vẫy cái đuôi nhung mềm mại một cái, gật đầu,
"Ừ~!"
Ừ cái em gái ngươi a, tổ tông ngươi a!
Hệ thống tức đến xù lông, cái con hồ ly tinh này tâm địa làm sao lại hung ác như thế!
Nghe Phó Cẩn Ngôn nói dù chỉ một câu cũng được mà? Để cho Phó Cẩn Ngôn không thể ghét bỏ tâm ý của bản thân, càng không để cho nàng tự cho mình là đơn phương hèn mọn.
Thế nhưng, hồ ly tinh này hết lần này tới lần khác không thực hiện. Đây là nàng muốn để hắn hối hận, lưu lại tiếc nuối đến đời sau a!
Tô Đát Kỷ giống như người ngoài cuộc, híp mắt cười điên đảo chúng sinh,
"Dạng này, hắn sẽ nhớ kỹ ta cả một đời. Một mực nhớ kỹ, vĩnh viễn không quên!"
Hệ thống rùng mình một cái. Vị Yêu Cơ nương nương này, thật đúng là tàn nhẫn máu lạnh đồng dạng trong truyền thuyết.
Như nàng nói, có đoạn tình yêu nồng đậm mà khắc cốt minh tâm này, Phó Cẩn Ngôn không còn động tâm chút xíu nào với người khác, càng không có lập gia đình.
Một thân một mình, tưởng niệm bên trong cả ngày lẫn đêm, sống cô độc quãng đời còn lại.
Những thứ này, hắn không có nói với Tô Đát Kỷ. Nàng là loại người nhẫn tâm, cho dù biết rồi, cũng sẽ không có cảm giác áy náy.
Tô Mê vừa chết, cha của Phó Cẩn Ngôn liền đem nàng hoả táng ngay lập tức. Bởi vì ông cảm thấy, nữ nhân này ảnh hưởng đến Phó Cẩn Ngôn thực sự quá lớn. Cho dù đã chết, cũng không thể xuất hiện ở trước mặt hắn.
Thời điểm Phó Cẩn Ngôn rối loạn hoàn toàn không biết một chút nào. Chờ hắn tỉnh táo lại, liền một lần cuối cùng, đều không thấy được nàng.
Hắn cùng cha hắn đoạn tuyệt quan hệ, ôm tro cốt của Tô Mê khóa trái trong nhà, ai cũng không gặp, cô lập mấy ngày mấy đêm.
Không có ai biết những ngày kia hắn làm sao qua được. Chỉ biết sau đầu thất* Tô Mê, hắn liền bỏ qua sự nghiệp kiểm sát trưởng của mình, kế thừa truyền thống dòng họ lúc trước, không đi theo chính đạo nữa.
*Đầu thất: chỉ ngày thứ 7 sau khi người chết tạ thế.
Lôi lệ phong hành*, đem giới giải trí sáp nhập các loại, chỉnh đốn toàn bộ ngành nghề có liên quan đến Tô Mê khi còn sống, cũng chú ý đến sinh hoạt cô nhi.
*Lôi lệ phong hành: sấm vang gió cuốn, tác phong nhanh nhẹn mạnh mẽ.
Một tay tạo dựng nên một cái tập đoàn Thịnh Thế. Editor: Miêu Bàn Tử
Không còn nữ minh tinh nào vì lời đồn đại vô căn cứ mà bị khinh thị, đả kích, thậm chí nhục nhã.
Mà Phó Cẩn Ngôn bởi vì vất vả lâu ngày thành bệnh, ngã xuống khi làm việc trên bàn, tráng niên* mất sớm, hưởng dương 39 tuổi, cả nước phúng điếu*.
*Tráng niên: tuổi trẻ trung, khoẻ mạnh.
*Phúng điếu: vừa mang lễ vật đến cúng người chết, vừa thăm hỏi, an ủi và chia sẻ cùng tang gia về cả vật chất lẫn tinh thần.
Di chúc sau cùng của hắn là: cùng Tô Mê hợp táng*.
*Hợp táng: chôn chung một huyệt.
Thời điểm mọi người phát hiện thi thể hắn, chỉ thấy hắn mỉm cười, gương mặt dán chặt lấy một cái phong thư, phía trên có một hàng chữ cùng một tấm hình.
Tay cầm bút đã có chút cầm không vững, viết ra dòng chữ cong cong vẹo vẹo, nhưng lại có thể thấy rõ ràng: Tô Mê, rốt cục tôi cũng có thể tới tìm em!
Lộ ra vui sướng vô tận, giống như đối với hắn mà nói, chết là một loại giải thoát.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Chỉ có những người thân cận với Phó Cẩn Ngôn nhìn thấy câu nói này, trong lòng mới rung mạnh một chút.
Thì ra, hắn liều mạng cải tạo quốc gia không quản ngày đêm, tiêu hao sức khoẻ của mình, thậm chí là tính mạng, để quốc gia càng trở nên phồn vinh yên ổn, là vì muốn nhanh hoàn thành tâm nguyện, đi gặp người mà hắn nhớ thương!
Ở bên cạnh, bốn góc tấm hình đã nổi lên một chút mốc meo. Chủ nhân của nó nhất định là cực kì quý trọng, mỗi ngày đều lấy ra vuốt ve tinh tế.
Bên trong tấm hình nho nhỏ đó, là một cô gái trẻ tuổi, trên mặt nở nụ cười sáng ngời, mặc một cái váy trắng tinh khôi, rực rỡ như sao trời.
Xinh đẹp không giống người phàm...
*
Vị diện 1 - kết thúc.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Chưa đâu, còn 2 chương ngoài lề nữa.
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Hệ thống ngoan ngoãn làm theo, lập tức nghe được Phó Cẩn Ngôn kia khóc đến khàn cả giọng, bị ngược đến tâm can tỳ phổi thận đều đau.
Rõ ràng hai người thích nhau, nàng bởi vì yêu xả thân chắn đạn cho hắn, nhưng lại không biết hắn cũng yêu nàng!
Mà hắn, tỏ tình đến muộn một giây, nàng mãi mãi không nghe được, cũng vĩnh viễn không biết được.
Đây cũng quá ngược đi!
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
【 Này, hồ ly tinh, ngươi có phải là cố ý hay không? Cố ý chết tại thời điểm kia, cố ý không nghe Phó Cẩn Ngôn thổ lộ? 】
Hiện tại hắn cảm giác không thích hợp. Đây cũng quá trùng hợp, hắn không tin!
Quả nhiên, Tô Đát Kỷ vẫy cái đuôi nhung mềm mại một cái, gật đầu,
"Ừ~!"
Ừ cái em gái ngươi a, tổ tông ngươi a!
Hệ thống tức đến xù lông, cái con hồ ly tinh này tâm địa làm sao lại hung ác như thế!
Nghe Phó Cẩn Ngôn nói dù chỉ một câu cũng được mà? Để cho Phó Cẩn Ngôn không thể ghét bỏ tâm ý của bản thân, càng không để cho nàng tự cho mình là đơn phương hèn mọn.
Thế nhưng, hồ ly tinh này hết lần này tới lần khác không thực hiện. Đây là nàng muốn để hắn hối hận, lưu lại tiếc nuối đến đời sau a!
Tô Đát Kỷ giống như người ngoài cuộc, híp mắt cười điên đảo chúng sinh,
"Dạng này, hắn sẽ nhớ kỹ ta cả một đời. Một mực nhớ kỹ, vĩnh viễn không quên!"
Hệ thống rùng mình một cái. Vị Yêu Cơ nương nương này, thật đúng là tàn nhẫn máu lạnh đồng dạng trong truyền thuyết.
Như nàng nói, có đoạn tình yêu nồng đậm mà khắc cốt minh tâm này, Phó Cẩn Ngôn không còn động tâm chút xíu nào với người khác, càng không có lập gia đình.
Một thân một mình, tưởng niệm bên trong cả ngày lẫn đêm, sống cô độc quãng đời còn lại.
Những thứ này, hắn không có nói với Tô Đát Kỷ. Nàng là loại người nhẫn tâm, cho dù biết rồi, cũng sẽ không có cảm giác áy náy.
Tô Mê vừa chết, cha của Phó Cẩn Ngôn liền đem nàng hoả táng ngay lập tức. Bởi vì ông cảm thấy, nữ nhân này ảnh hưởng đến Phó Cẩn Ngôn thực sự quá lớn. Cho dù đã chết, cũng không thể xuất hiện ở trước mặt hắn.
Thời điểm Phó Cẩn Ngôn rối loạn hoàn toàn không biết một chút nào. Chờ hắn tỉnh táo lại, liền một lần cuối cùng, đều không thấy được nàng.
Hắn cùng cha hắn đoạn tuyệt quan hệ, ôm tro cốt của Tô Mê khóa trái trong nhà, ai cũng không gặp, cô lập mấy ngày mấy đêm.
Không có ai biết những ngày kia hắn làm sao qua được. Chỉ biết sau đầu thất* Tô Mê, hắn liền bỏ qua sự nghiệp kiểm sát trưởng của mình, kế thừa truyền thống dòng họ lúc trước, không đi theo chính đạo nữa.
*Đầu thất: chỉ ngày thứ 7 sau khi người chết tạ thế.
Lôi lệ phong hành*, đem giới giải trí sáp nhập các loại, chỉnh đốn toàn bộ ngành nghề có liên quan đến Tô Mê khi còn sống, cũng chú ý đến sinh hoạt cô nhi.
*Lôi lệ phong hành: sấm vang gió cuốn, tác phong nhanh nhẹn mạnh mẽ.
Một tay tạo dựng nên một cái tập đoàn Thịnh Thế. Editor: Miêu Bàn Tử
Không còn nữ minh tinh nào vì lời đồn đại vô căn cứ mà bị khinh thị, đả kích, thậm chí nhục nhã.
Mà Phó Cẩn Ngôn bởi vì vất vả lâu ngày thành bệnh, ngã xuống khi làm việc trên bàn, tráng niên* mất sớm, hưởng dương 39 tuổi, cả nước phúng điếu*.
*Tráng niên: tuổi trẻ trung, khoẻ mạnh.
*Phúng điếu: vừa mang lễ vật đến cúng người chết, vừa thăm hỏi, an ủi và chia sẻ cùng tang gia về cả vật chất lẫn tinh thần.
Di chúc sau cùng của hắn là: cùng Tô Mê hợp táng*.
*Hợp táng: chôn chung một huyệt.
Thời điểm mọi người phát hiện thi thể hắn, chỉ thấy hắn mỉm cười, gương mặt dán chặt lấy một cái phong thư, phía trên có một hàng chữ cùng một tấm hình.
Tay cầm bút đã có chút cầm không vững, viết ra dòng chữ cong cong vẹo vẹo, nhưng lại có thể thấy rõ ràng: Tô Mê, rốt cục tôi cũng có thể tới tìm em!
Lộ ra vui sướng vô tận, giống như đối với hắn mà nói, chết là một loại giải thoát.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Chỉ có những người thân cận với Phó Cẩn Ngôn nhìn thấy câu nói này, trong lòng mới rung mạnh một chút.
Thì ra, hắn liều mạng cải tạo quốc gia không quản ngày đêm, tiêu hao sức khoẻ của mình, thậm chí là tính mạng, để quốc gia càng trở nên phồn vinh yên ổn, là vì muốn nhanh hoàn thành tâm nguyện, đi gặp người mà hắn nhớ thương!
Ở bên cạnh, bốn góc tấm hình đã nổi lên một chút mốc meo. Chủ nhân của nó nhất định là cực kì quý trọng, mỗi ngày đều lấy ra vuốt ve tinh tế.
Bên trong tấm hình nho nhỏ đó, là một cô gái trẻ tuổi, trên mặt nở nụ cười sáng ngời, mặc một cái váy trắng tinh khôi, rực rỡ như sao trời.
Xinh đẹp không giống người phàm...
*
Vị diện 1 - kết thúc.
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Chưa đâu, còn 2 chương ngoài lề nữa.
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Danh sách chương