Editor: Niệm Vũ

Lúc Quý Tử Nhàn thấy tên người gọi thì cả người không khỏe, cô ta vừa cảm thấy may mắn vì Ân Á Minh cúp điện thoại, không ngờ đối phương là vì gọi điện thoại cho cô ta mới tắt máy ! Tay cô ta run rẩy, căn bản không dám nghe, chuyện cô ta muốn làm nhất bây giờ là tắt điện thoại!

Nhưng Tiền Lộ Lộ ở cạnh nhìn cô ta a! Cô ta nào biết người gọi đến sẽ là Ân Á Minh, nếu sớm biết, nhất định khôngđểTiền Lộ Lộ thấy .

Tiền Lộ Lộ thấy ba chữ anh Á Minh thì thêm dũng cảm , bảo Quý Tử Nhàn nhanh nghe điện thoại, cũng hưng phấn hất cằm nói với Vu Kiều: "Là Ân Á Minh gọi đó, thấy không, hắn chọn Tử Nhàn, còn cô mới gọi một tí thì anh ta đã tắt máy!"

Vu Kiều nhún nhún vai bày tỏ không thèm để ý, cô còn cười híp mắt nói: "Vậy cô mau bảo Tử Nhàn nghe điện thoại, xem Ân Á Minh nói như thế nào, nếu hắn nói tôi quyến rũ hắn, vậy tôi liền nhận ." Trước đó cô còn tò mò đối phương vì sao tắt điện thoại, hóa ra là đi tìm chính chủ, tang lễ hắn đã bị mất mặt vì Quý Tử Nhàn, hôm nay làm sao có thể thỏa hiệp hỗ trợ nói dối.

"Hừ!" Tiền Lộ Lộ trừng Vu Kiều một cái, sau đó lắc lắc cánh tay Quý Tử Nhàn bảo cô ta mau nghe điện thoại, "Nhanh lên Tử Nhàn, vang lên lâu như vậy sao cậu còn không nhận, cậu không thấy người phụ nữ kia vô cùng lớn lối sao, cậu không thể mềm lòng!"

Quý Tử Nhàn kiên trì ấn nút nghe máy, sau đó để điện thoại cách xa Tiền Lộ Lộ, "... Alo.” Mặc dù không nhìn ra từ vẻ mặt, nhưng cẩn thận nghe, giọng cô ta vẫn hơi run rẩy , bởi vì thật sựquá khẩn trương, tình huống nói dối bị vạch trần ngay trước mặt cô ta lần đầu tiên gặp phải, dĩ vãng đều là phi thường thuận lợi . Nếu như người đàn ông khác gặp được chuyện như vậy, chỉ sợ là cầu cũng không được đâu, lúc trước cô ta cũng nghĩ Ân Á Minh cũng thế, thật không ngờ phản ứngcủađối phương hoàn toàn không giống người bình thường, làm cho dục vọng muốn chinh phụccủacô ta mạnh hơn.

"Cô muốn tôi vạch trần hay tự mình giải thích?" Đầu bên kia điện thoại, Ân Á Minh không nói câu nào dư thừa, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

"Em..." Quý Tử Nhàn hoàn toàn không biết nên nói như thế nào, chỉcô ta biết lòng mình thấp thỏm và kinh hoảng, Ân Á Minh thậm chí ngay cả một điểm thương lượng cũng không cho, thậm chí cũng không muốn khách sáo với cô.

"Dừng! Tôi không muốn nghe cô giải thích, tôi chỉ muốn phương án giải quyết." Ân Á Minh là người làm ăn, thất bại xong giải thích cũngvô dụng , cho phương án giải quyết mới là mấu chốt theo đuổi hiệu suất, "Dám bịa đặt phải dám gánh chịu hậu quả, tôi để cô tự mình làm sáng tỏ, đừng để tôi ra tay!" Nói xong thì hắn cúp điện thoại , một chữ hắn cũng không muốn nói thêm với Quý Tử Nhàn, hắn vô cùng chán ghét!

"..." Quý Tử Nhàn còn nghe thì di động đã cắt đứt, toàn bộ quá trình cô ta chỉ nói một chữ mà thôi, đến thời khắc này cô ta mới biết được, người đàn ông này thật không có hứng thú với cô ta, một chút cũng không có!

Tiền Lộ Lộ ở cạnh nhìn đến lo lắng, chuyện gì xảy ra à? "Tử Nhàn sao cậu không nói chuyện?" Sắc mặt Quý Tử Nhàn thật sự là khó coi, cô đột nhiên có dự cảm xấu.

Quả nhiên một giây sau Quý Tử Nhàn cúi thấp đầu để điện thoại xuống, "Chúng ta đi thôi, hôm nay là chúng ta sai ."

Tiền Lộ Lộ kinh hãi, cô và Vu Kiều đứng lâu như vậy không phải là đang đợi những lời này! "Tử Nhàn nói cái gì đó, rõ ràng cậu không sai làm sao chịu trách nhiệm, có phải cậu bị ngốc hay không! Có phải Ân Á Minh bắt cậu làm như vậy?" Tiền Lộ Lộ quả thực muốn đánh cho "người đàn ông cặn bã" Ân Á Minh một trận, thật là quá đáng, vậy mà giúp đỡ phụ nữ bên ngoài bắt nạt bạn gáicủamình!

"Không phải là, xác thực là tớ sai ." Nói xong cô ta ngẩng đầu nhìn Vu Kiều, Vu Kiều sợ hết hồn, bởi vì trên mặt Quý Tử Nhàn đều là nước mắt, khóc đến cái gọi là thê mỹ (thê lương + đẹp), trình độ khóc thật sự là cao siêu!

"Thực xin lỗi, hôm nay oan uổng cô." Quý Tử Nhàn khóc xin lỗi Vu Kiều , Tiền Lộ Lộ bên cạnh ngây ra như phỗng, một cú điện thoại mà thôi, Quý Tử Nhàn thậm chí đều còn chưa nói gì, sao đột nhiên bắt đầu nói xin lỗi? Rốt cuộc Ân Á Minh đã nói gì? "..." Vu Kiều không biết nên nói tiếp như thế nào, cô biết rõ Quý Tử Nhàn hơn phân nửa là diễn trò, nhưng cô chính là người thích mềm không thích cứng, thái độ chịu thuacủađối phương khiến cô không cứng rắn nổi.

"Cô biết mình sai là tốt rồi, về sau đừng tạo tin nhản thế này nữa, tôi nể mặt cha cô nên không so đo, Ân Á Minh người ta cũng không dễ nói chuyện như vậy, sau này cô nên kiềm chế chút đi." Mặc dù không nói nặng nề, nhưng cái gì nên biểu đạt Vu Kiều đều biểu đạt, cô biết khả năng Quý Tử Nhàn sửa đổi rất nhỏ, nhưng chỉ cần không chọc lên đầu cô là được rồi.

Đi gieo họa người khác đi, đừng tới tìm tôi là tốt rồi, để an lặng yên tĩnh qua ngày mới, tôi không có chí lớn, chỉ theo đuổi một điểm này thôi.

Nghĩ như vậy Vu Kiều cảm giác hay là mình cách xa Ân Á Minh một chút, người đàn ông kia cực kì vượng hoa đào, dính vào không khéo lại gặp một chuyện rắc rối khác, chậc!

"Hừ! Cô có tư cách gì dạy dỗ Tử Nhàn, cũng không soi lại gương xem bản thân thế nào!" Tiền Lộ Lộ lấy khăn giấy lau nước mắt cho Quý Tử Nhàn, "Tử Nhàn cậu đừng khóc, tớ biết cậu bị oan, nhất định là có nguyên nhân cậu mới nói như vậy ."

Quý Tử Nhàn chôn ở trong lòng Tiền Lộ Lộ tiếp tục khóc, sau đó vừa khóc vừa nói: "Lộ Lộ tớ van cậu, đừng nói nữa, coi như để tốt cho tớ, van cậu, đừng nói nữa."

"Tử Nhàn..." Lòng Tiền Lộ Lộ tràn đấy ý muốn bảo vệ Quý Tử Nhàn, người bạn tốt nàycủacô (cô ở đây là chỉ TLL), "Tớ biết rõ , tớ không nói, không nói, cậu đừng khóc, rất khó coi."

Vu Kiều không còn gì để nói nhìn Quý Tử Nhàn diễn trò, cô con gái nàycủamình hành động đúng là rất hay, cũng không biết di truyền ở đâu , Quý Huy là người thành thật, không phải là di truyềnmẹchứ? NhưngmẹcủaQuý Tử Nhàn -Mạnh Vân, Vu Kiều chưa gặp, nên không biết so sánh thế nào, cô cảm thấy người tên Tiền Lộ Lộ cũng đần độn, tin tưởng Quý Tử Nhàn không nghi ngờ, thông minh chắc đã mang đi ngâm rượu .

"Thôi , cô đừng khóc nữa, đừng làm như tôi bắt nạt cô vậy, ta ăn phải một miếng thiệt thòi thật lớn, không so đo với cô coi như cô chiếm tiện nghi rồi." Vu Kiều chuẩn bị rời đi, nói chuyện với hai người cực phẩm này rất lãng phí thời gian, "Nhưng tôi nói với cô nhé, cô đừng làm gì nữa, tôi thấy Ân Á Minh cũng không phải là ngườidễ chọc, chờ hắn thu thập cô thì xong rồi!"

"Vốn định xé mồm cô, song hôm nay tâm tình tôi tốt, lần sau còn như vậy cũng đừng trách tôi ác !" Vu Kiều đi trước, cảnh cáo Quý Tử Nhàn một phen, cô hy vọng cảnh cáo này có tác dụng, sau này tốt nhất Quý Tử Nhàn không cần tới quấy rầy cuộc sống yên tínhcủacô .

Quý Tử Nhàn chôn trong lòng Tiền Lộ Lộ khóc như cũ, mà Tiền Lộ Lộ thì hung ác nhìn chằm chằm bóng lưng rời đicủaVu Kiều, hồ ly tinh không biết xấu hổ còn kiêu ngạo như vậy, sau này nhất định phải thay Tử Nhàn lấy lại công đạo!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện