Editor: Hoàng Lão Tà
Chuyện bát quái của các gia tộc nhà giàu là nội dung mà các phóng viên thích nhất, tất cả mọi người đối với chuyện ân oán trong nhà giàu đều rất hứng thú, xem rốt cục những gia đình có tiền là như thế nào, có phải mỗi ngày đều vì chuyện tranh quyền đoạt thế mà đau đầu hay không, cảnh tượng này, khẳng định rằng bên trong có không ít những việc xấu.
Vu Kiều gần đây không thể lên mạng, cũng chỉ xem tin tức qua tạp chí linh tinh, những việc không nên xem trong nhà đều lo lắng không để cô xem, tin tức của cô tương đối ít, cô dường như không biết ở bên ngoài đang đàm luận thế nào về Ân gia, đương nhiên cô cũng là một trong số những người bị đàm luận.
Cô là một quả phụ được gả cho Ân Á Minh đã khiến không ít người rớt mắt kính, bây giờ con ghẻ của cô cũng được gả vào ân gia, hơn nữa còn là anh họ Ân Á Minh.
Chuyện này mặc kệ là truyền thông hay là quần chúng nhân dân, đều làm cho mọi người tò mò, đây chính là chuyện bát quái rất lớn! Chuyện Quý Tử Nhàn xấu xa với Vu Kiều cũng không nhỏ, ngày trước đã truyền ra không ít tin đồn, hơn nữa Ân Á Minh lại còn lên tiếng, lúc đó bí mật của Quý Tử Nhàn truyền ra rất thê thảm, không nghĩ tới "Mẹ con" bây giờ đều gả vào Ân gia!
Đáng tiếc đối tượng được gả xem ra cũng là một trời một vực, Ân Hồng Vũ làm sao có thể so sánh bằng Ân Á Minh, thậm chí trước ngày hôm nay rất nhiều người căn bản còn không biết đến anh họ Ân Á Minh, bây giờ nhờ tin tức bát quái nên mới bị chú ý.
“Phốc, Quý Tử Nhàn bản lĩnh thật không nhỏ, không bám được Ân Á Minh thì lại bám anh họ cậu ta, lòng vòng cũng vẫn là vào Ân gia, anh họ Ân Á Minh này không biết lai lịch như thế nào, một người phụ nữ như vậy cũng muốn cưới? Anh em bất hòa sao?”
“Không phải là bị Quý Tử Nhàn lừa chứ, tuy rằng đều là họ Ân, nhưng khắp thiên hạ họ Ân nhiều như vậy, cũng chẳng phải họ Ân có tiền, mà người có tiền chính là Ân Á Minh, cùng với Ân Hồng Vũ cũng chẳng liên quan, bọn họ cha mẹ khác nhau, chẳng có tiền, ở Ân gia cũng chỉ là ăn không ngồi rồi.”
“Thật sự là chuyện hiếm gặp, Ân gia cũng ngoài dự đoán thật, cùng nhau thu cả mẹ con, nhưng mà Vu Kiều này cũng quá lợi hại, lần kết hôn thứ hai lại có thể gả như vậy. Nhìn Quý Tử Nhàn mà xem, căn bản cô ta cùng với mẹ kế không phải ở cùng một đẳng cấp“.
“Nghe nói hai ngày nữa sẽ tổ chức lễ cưới, lần trước Ân Á Minh tổ chức hôn lễ long trọng như vậy, đến đám cưới này không biết thế nào“.
“Ân Á Minh và Ân Hồng Vũ là anh em họ, đám cưới của họ cũng không khác nhau mấy đi? Nhưng mà bà xã của bọn họ có thù với nhau như vậy, hôn lễ này có thể tốt hơn sao?”
...
Ở bên ngoài nói rất nhiều, nhiều chuyện thật sự khó nghe, nhưng tin tức lớn nhỏ không ngừng, nhưng Vu Kiều một chuyện cũng không biết. Ân Á Minh lại cam đoan với cô sẽ không tham dự hôn lễ, để cho cô yên tâm dưỡng thai, mỗi ngày nghe nhạc đọc sách, trong nhà lại mới vài vị chuyên gia, luôn vây quanh cô, nói nhất định phải khiến cô trở thành thai phụ khỏe mạnh nhất.
Vu Kiều cảm thấy thật không quen, tuy rằng bình thường cô sống cũng rất nhàn hạ, nhưng chưa từng được chiều chuộng quá như vậy.
Nhưng mà đã kết hôn rồi, coi như thỏa hiệp đi, để cho người lớn cũng yên tâm. Không còn cách nào khác, ai bảo người Ân gia quá ít, Ân Viễn cũng chỉ có một mình Ân Á Minh, bây giờ trong nhà chuẩn bị có thêm một người, làm sao có thể không coi trọng, quả thật muốn đem Vu Kiều cưng chết.
Rất nhanh đã đến ngày kết hôn của Ân Hồng Vũ và Quý Tử Nhàn, hôn lễ khẳng định không bằng được với Ân Á Minh và Vu Kiều, nhưng dù sao cũng rất có hương vị, dù sao đối với người bình thường mà nói cũng là một hôn lễ xa hoa, có mời thêm một số các doanh nhân.
Trước đây rất nhiều người dự đoán Ân Á Minh và Vu Kiều sẽ không đi, ai ngờ không chỉ hai vợ chồng bọn họ không đi mà ngay cả vợ chồng Ân Viễn cũng không đi, thậm chí rất nhiều người trong Ân gia cũng vắng mặt.
Lúc này người khác nói cũng vô dụng, cho thấy hai nhà đã trở mặt rồi.
Vì việc này mà Quý Xán đã gọi điện mắng cho Quý Tử Nhàn một trận, ban đầu bà vốn dĩ rất yêu thương đứa cháu này, nhưng bây giờ lại vô cùng chướng mắt, trong điện thoại cũng châm chọc khiêu khích một trận.
“Mày còn muốn tao đi tham gia hôn lễ, không phải là bảo tao đi dọa người ta chứ, một nhà Á Minh cũng chưa đến, mày gả như vậy là sao chứ, dù sao ba mày chũng đã chết, tao cùng với chú bác mày khổ cực lắm mới để mày tranh đoạt tài sản, bây giờ thì tốt rồi, mày muốn làm gì thì cứ làm đi, về sau cô cũng không quản mày“. Không mắng chửi một chút Quý Xán thật sự không phục, chuyện này thật sự là bất hành, đi đến cửa là người ta xem thường!
Người thân thích của Quý gia đều cảm thấy có chút mất mặt. Ân Á Minh so với Ân Hồng Vũ hơn kém nhau cũng không phải là một ít, vốn là không rõ, nhưng hai ngày nay tin tức lớn nhỏ xem qua cũng hiểu, nhà Quý Tử Nhàn quả thật bị người ta tới cửa chê cười.
Nhiều người sĩ diện không tới tham gia hôn lễ, hơn phân nửa tới thì cũng chỉ vì muốn bám quan hệ, thể diện của Quý Tử Nhàn ra sao bọn họ không cần biết. Ân Hồng Vũ dù kém xa Ân Á Minh nhưng dù sao cũng là người Ân gia, có chung một cửa, nể mặt một chút sau này sẽ có lợi.
Người thật tình duy nhất cũng chỉ có Mạnh Vân, nhưng bà một chút cũng mất hứng, hai ngày nay luôn gặp ác mộng, ngủ cũng không được, chỉ sợ trong lòng con gái luẩn quẩn mà nhầm đường.
Nhưng dự cảm của bà không lâu thì thành sự thật rồi.
Thời gian qua rất mau, Quý tử Nhàn và Ân hồng Vũ kết hôn đã bốn tháng, hai người xem như cũng có chuyến trăng mật ngọt ngào, ít nhất Ân hồng Vũ cũng cho là như vậy.
Bà xã Quý Tử Nhàn của hắn cũng rất ổn, bộ dạng tốt, khí chất tốt, gia thế cũng tạm, thanh bạch sạch sẽ, cũng có chút tài sản, tuy rằng đều là tài sản đám cưới, nhưng cũng kết hôn rồi, thì của cô cũng là của hắn thôi, không cần phân biết, lúc muốn thì viện cớ lấy ra cũng dễ dàng, nhưng mà hắn cũng không thiếu tiền, nên tạm thời không cần động tâm suy nghĩ.
Điều làm ân Hồng Vũ bất mãn duy nhất đó là, ở trên giường Quý Tử Nhàn không phóng khoáng lắm, hắn thích bà xã thanh thuần nhưng chỉ để cho bên ngoài xem, còn hiện tại đã kết hôn, ở trong phòng ngủ còn che che giấu giấu cự tuyệt, vậy thì không được, mỗi lần đều chưa tận hứng.
Nhưng mà Quý Tử Nhàn nói ngọt, cũng có thể dỗ cho Ân Hồng Vũ vui vẻ, hơn nữa rất ngoan ngoãn, chưa bao giờ cố hỏi chuyện bên ngoài của Ân Hồng Vũ.
Kết hôn còn chưa đến hai tháng Ân Hồng Vũ đã ra ngoài ăn vụng, có mấy tối không về, Quý Tử Nhàn lại cái gì cũng không phát sinh, cũng không hỏi qua, ở nhà vẫn là một mặt tươi cười, bộ dáng hiền lành.
Điều này làm cho Ân Hồng Vũ rất vừa lòng, hắn cảm thấy bản thân mình chọn bà xã rất chuẩn.
Nhưng hôn nhân mỹ mãn sau tháng thứ tư thì kết thúc.
Bởi vì hai vợ chồng họ nghe được một tin tức khiến họ ăn không ngon ngủ không yên: Vu Kiều mang thai rồi! Hơn nữa đã hơn ba tháng!
Điều này làm Quý Tử Nhàn đứng ngồi không yên, cô ta gả vào Ân gia không phải là để nhìn Vu Kiều sinh người thừa kế cho Ân gia, mặc kệ trong bụng cô là nam hay nữ, tóm lại Ân hồng Vũ cũng không thể so.
Cô ta cũng không phải hiền thê lương mẫu gì, bây giờ quan trọng là không thể để Vu Kiều thuận lợi sinh đứa nhỏ, bằng không cô ta thật sự là mất công, tự nhiên làm hư bản thân, nếu biết Vu Kiều nhanh như vậy đã có đứa nhỏ, làm sao cô ta lại kết hôn với Ân Hồng Vũ!
Không chỉ hai người bọn họ sốt ruột, Ân Lợi cùng với Vương Tịnh cũng sốt ruột, vốn hao hết tâm tự để kết hợp cho Ân Á Minh cùng Vu Kiều là chỉ mong Vu Kiều mang đến tai họa, ai ngờ chờ mãi cũng không có động tĩnh gì, bây giờ có động tĩnh thì là đã có đứa nhỏ rồi!
Chuyện này làm sao mà tốt được! Nếu đứa nhỏ này được sinh ra, vậy tiền của Ân gia sau này thật sự không có quan hệ gì với họ rồi!
Một nhà bốn người hiếm khi mới nhất trí bắt đầu tính toán kế hoạch mưu đoạt tài sản, Quý Tử Nhàn cũng không giả bộ tiểu bạch hoa nữa, lúc cần bày mưu thì phải bày mưu, lúc đầu Ân Hồng Vũ còn chưa quen, nhưng Quý Tử Nhàn tỏ vẻ, đã gả cho hắn, thì phải là người nhà hắn, khẳng định phải vì nhà hắn mà suy nghĩ, chuyện Ân Hồng Vũ muốn làm cũng là chuyện mà Quý Tử Nhàn muốn làm, người một nhà không thể sống hai kiểu, không thể để người bên ngoài khi dễ được.
Ân Hồng Vũ thực sự rất cảm động, trước kia nghe người ta nói bà xã hắn không bám được em họ mới tìm hắn, lúc đó trong lòng quả thật không thoải mái, nhưng lúc này mới thấy bà xã quả thật đối với hắn là vô cùng yêu thương! Kiên định đứng bên cạnh hắn.
Người một nhà thương lượng, kiểu gì cũng làm mất đi một đứa trẻ!
Vương Tịnh nói bịa đặt đứa nhỏ không phải con Ân Á Minh lập tức đã bị Quý Tử Nhàn bác bỏ, bây giờ khoa học hiện đại như vậy, cho dù đứa nhỏ chưa sinh ra cũng có thể xét nghiệm, hơn nữa có phải con Ân Á Minh hay không làm sao hắn có thể không biết. Sau khi kết hôn hai người Vu Kiều và Ân Á Minh luôn ở cùng nhau, mang thai ba tháng vừa vặn là lúc kết hôn không của Ân Á Minh thì có thể của ai.
Biện pháp này không được, vậy thì nghĩ biện pháp để đứa nhỏ này không có!
Vương Tịnh lại ra chủ ý: “Có thể hơn ba tháng, như vậy nói không chừng sẽ không có, đứa nhỏ này dù sao cũng chưa sinh ra, không tính là mạng người, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, cũng không thể truy cứu trách nhiệm, làm chuyện ngoài ý muốn. Bên cạnh Vu Kiều luôn có bảo mẫu, chỉ cần đưa ít tiền cho bảo mẫu!”
“Như vậy cũng không dễ, bà không biết chứ một nhà họ đã chuyển ra ngoại thành, mỗi lần tôi đi thăm cũng vất vả, nếu chuyện ngoài ý muốn ai sẽ làm? Bà có quen vài bảo mẫu sao? Bà không biết chú ấy cũng mới chỉ có một đứa cháu nội này, làm sao không che chở tốt? Dường như nghe nói còn mới mời không ít người chăm sóc, tiền bạc cũng không phải là ít đâu“.
“Cái gì cũng không được, vậy ông nói phải làm sao bây giờ, không thể nhìn bụng nó càng ngày càng lớn, tháng càng lớn càng khó thành“.
“Thật sự không được thì mẹ đi thăm cô ta đi, con cháu có đứa nhỏ, mẹ làm người lớn đi thăm cũng hợp lý, làm cái gì đó không cẩn thận là được“. Ân Hồng Vũ khuyến khích mẹ mình tự ra trận.
Vương Tịnh cả kinh, bà không nghĩ tới con trai lại để bà đi, đây chính là làm bậy, để người khác làm và tự mình làm rất khác nhau, khẳng định sau này mỗi tối sẽ không ngủ ngon, nếu vận khí không tốt tai nạn còn chết người, vậy thì gặp chuyện lớn rồi, bà cũng không muốn ăn cơm tù!
Đây là cái chủ ý ôi thiu gì vậy, đây chính là con trai bà đẻ ra sao! Tính kế ai không tính lại đi tính mẹ mình!
Trong lòng Quý Tử Nhàn cười lạnh, bản thân mình gả cho người đàn ông này quả thật là không sai, thế nhưng hắn có thể để mẹ hắn đi làm cái chuyện đó, thật sự là nghĩ tốt!
Chuyện bát quái của các gia tộc nhà giàu là nội dung mà các phóng viên thích nhất, tất cả mọi người đối với chuyện ân oán trong nhà giàu đều rất hứng thú, xem rốt cục những gia đình có tiền là như thế nào, có phải mỗi ngày đều vì chuyện tranh quyền đoạt thế mà đau đầu hay không, cảnh tượng này, khẳng định rằng bên trong có không ít những việc xấu.
Vu Kiều gần đây không thể lên mạng, cũng chỉ xem tin tức qua tạp chí linh tinh, những việc không nên xem trong nhà đều lo lắng không để cô xem, tin tức của cô tương đối ít, cô dường như không biết ở bên ngoài đang đàm luận thế nào về Ân gia, đương nhiên cô cũng là một trong số những người bị đàm luận.
Cô là một quả phụ được gả cho Ân Á Minh đã khiến không ít người rớt mắt kính, bây giờ con ghẻ của cô cũng được gả vào ân gia, hơn nữa còn là anh họ Ân Á Minh.
Chuyện này mặc kệ là truyền thông hay là quần chúng nhân dân, đều làm cho mọi người tò mò, đây chính là chuyện bát quái rất lớn! Chuyện Quý Tử Nhàn xấu xa với Vu Kiều cũng không nhỏ, ngày trước đã truyền ra không ít tin đồn, hơn nữa Ân Á Minh lại còn lên tiếng, lúc đó bí mật của Quý Tử Nhàn truyền ra rất thê thảm, không nghĩ tới "Mẹ con" bây giờ đều gả vào Ân gia!
Đáng tiếc đối tượng được gả xem ra cũng là một trời một vực, Ân Hồng Vũ làm sao có thể so sánh bằng Ân Á Minh, thậm chí trước ngày hôm nay rất nhiều người căn bản còn không biết đến anh họ Ân Á Minh, bây giờ nhờ tin tức bát quái nên mới bị chú ý.
“Phốc, Quý Tử Nhàn bản lĩnh thật không nhỏ, không bám được Ân Á Minh thì lại bám anh họ cậu ta, lòng vòng cũng vẫn là vào Ân gia, anh họ Ân Á Minh này không biết lai lịch như thế nào, một người phụ nữ như vậy cũng muốn cưới? Anh em bất hòa sao?”
“Không phải là bị Quý Tử Nhàn lừa chứ, tuy rằng đều là họ Ân, nhưng khắp thiên hạ họ Ân nhiều như vậy, cũng chẳng phải họ Ân có tiền, mà người có tiền chính là Ân Á Minh, cùng với Ân Hồng Vũ cũng chẳng liên quan, bọn họ cha mẹ khác nhau, chẳng có tiền, ở Ân gia cũng chỉ là ăn không ngồi rồi.”
“Thật sự là chuyện hiếm gặp, Ân gia cũng ngoài dự đoán thật, cùng nhau thu cả mẹ con, nhưng mà Vu Kiều này cũng quá lợi hại, lần kết hôn thứ hai lại có thể gả như vậy. Nhìn Quý Tử Nhàn mà xem, căn bản cô ta cùng với mẹ kế không phải ở cùng một đẳng cấp“.
“Nghe nói hai ngày nữa sẽ tổ chức lễ cưới, lần trước Ân Á Minh tổ chức hôn lễ long trọng như vậy, đến đám cưới này không biết thế nào“.
“Ân Á Minh và Ân Hồng Vũ là anh em họ, đám cưới của họ cũng không khác nhau mấy đi? Nhưng mà bà xã của bọn họ có thù với nhau như vậy, hôn lễ này có thể tốt hơn sao?”
...
Ở bên ngoài nói rất nhiều, nhiều chuyện thật sự khó nghe, nhưng tin tức lớn nhỏ không ngừng, nhưng Vu Kiều một chuyện cũng không biết. Ân Á Minh lại cam đoan với cô sẽ không tham dự hôn lễ, để cho cô yên tâm dưỡng thai, mỗi ngày nghe nhạc đọc sách, trong nhà lại mới vài vị chuyên gia, luôn vây quanh cô, nói nhất định phải khiến cô trở thành thai phụ khỏe mạnh nhất.
Vu Kiều cảm thấy thật không quen, tuy rằng bình thường cô sống cũng rất nhàn hạ, nhưng chưa từng được chiều chuộng quá như vậy.
Nhưng mà đã kết hôn rồi, coi như thỏa hiệp đi, để cho người lớn cũng yên tâm. Không còn cách nào khác, ai bảo người Ân gia quá ít, Ân Viễn cũng chỉ có một mình Ân Á Minh, bây giờ trong nhà chuẩn bị có thêm một người, làm sao có thể không coi trọng, quả thật muốn đem Vu Kiều cưng chết.
Rất nhanh đã đến ngày kết hôn của Ân Hồng Vũ và Quý Tử Nhàn, hôn lễ khẳng định không bằng được với Ân Á Minh và Vu Kiều, nhưng dù sao cũng rất có hương vị, dù sao đối với người bình thường mà nói cũng là một hôn lễ xa hoa, có mời thêm một số các doanh nhân.
Trước đây rất nhiều người dự đoán Ân Á Minh và Vu Kiều sẽ không đi, ai ngờ không chỉ hai vợ chồng bọn họ không đi mà ngay cả vợ chồng Ân Viễn cũng không đi, thậm chí rất nhiều người trong Ân gia cũng vắng mặt.
Lúc này người khác nói cũng vô dụng, cho thấy hai nhà đã trở mặt rồi.
Vì việc này mà Quý Xán đã gọi điện mắng cho Quý Tử Nhàn một trận, ban đầu bà vốn dĩ rất yêu thương đứa cháu này, nhưng bây giờ lại vô cùng chướng mắt, trong điện thoại cũng châm chọc khiêu khích một trận.
“Mày còn muốn tao đi tham gia hôn lễ, không phải là bảo tao đi dọa người ta chứ, một nhà Á Minh cũng chưa đến, mày gả như vậy là sao chứ, dù sao ba mày chũng đã chết, tao cùng với chú bác mày khổ cực lắm mới để mày tranh đoạt tài sản, bây giờ thì tốt rồi, mày muốn làm gì thì cứ làm đi, về sau cô cũng không quản mày“. Không mắng chửi một chút Quý Xán thật sự không phục, chuyện này thật sự là bất hành, đi đến cửa là người ta xem thường!
Người thân thích của Quý gia đều cảm thấy có chút mất mặt. Ân Á Minh so với Ân Hồng Vũ hơn kém nhau cũng không phải là một ít, vốn là không rõ, nhưng hai ngày nay tin tức lớn nhỏ xem qua cũng hiểu, nhà Quý Tử Nhàn quả thật bị người ta tới cửa chê cười.
Nhiều người sĩ diện không tới tham gia hôn lễ, hơn phân nửa tới thì cũng chỉ vì muốn bám quan hệ, thể diện của Quý Tử Nhàn ra sao bọn họ không cần biết. Ân Hồng Vũ dù kém xa Ân Á Minh nhưng dù sao cũng là người Ân gia, có chung một cửa, nể mặt một chút sau này sẽ có lợi.
Người thật tình duy nhất cũng chỉ có Mạnh Vân, nhưng bà một chút cũng mất hứng, hai ngày nay luôn gặp ác mộng, ngủ cũng không được, chỉ sợ trong lòng con gái luẩn quẩn mà nhầm đường.
Nhưng dự cảm của bà không lâu thì thành sự thật rồi.
Thời gian qua rất mau, Quý tử Nhàn và Ân hồng Vũ kết hôn đã bốn tháng, hai người xem như cũng có chuyến trăng mật ngọt ngào, ít nhất Ân hồng Vũ cũng cho là như vậy.
Bà xã Quý Tử Nhàn của hắn cũng rất ổn, bộ dạng tốt, khí chất tốt, gia thế cũng tạm, thanh bạch sạch sẽ, cũng có chút tài sản, tuy rằng đều là tài sản đám cưới, nhưng cũng kết hôn rồi, thì của cô cũng là của hắn thôi, không cần phân biết, lúc muốn thì viện cớ lấy ra cũng dễ dàng, nhưng mà hắn cũng không thiếu tiền, nên tạm thời không cần động tâm suy nghĩ.
Điều làm ân Hồng Vũ bất mãn duy nhất đó là, ở trên giường Quý Tử Nhàn không phóng khoáng lắm, hắn thích bà xã thanh thuần nhưng chỉ để cho bên ngoài xem, còn hiện tại đã kết hôn, ở trong phòng ngủ còn che che giấu giấu cự tuyệt, vậy thì không được, mỗi lần đều chưa tận hứng.
Nhưng mà Quý Tử Nhàn nói ngọt, cũng có thể dỗ cho Ân Hồng Vũ vui vẻ, hơn nữa rất ngoan ngoãn, chưa bao giờ cố hỏi chuyện bên ngoài của Ân Hồng Vũ.
Kết hôn còn chưa đến hai tháng Ân Hồng Vũ đã ra ngoài ăn vụng, có mấy tối không về, Quý Tử Nhàn lại cái gì cũng không phát sinh, cũng không hỏi qua, ở nhà vẫn là một mặt tươi cười, bộ dáng hiền lành.
Điều này làm cho Ân Hồng Vũ rất vừa lòng, hắn cảm thấy bản thân mình chọn bà xã rất chuẩn.
Nhưng hôn nhân mỹ mãn sau tháng thứ tư thì kết thúc.
Bởi vì hai vợ chồng họ nghe được một tin tức khiến họ ăn không ngon ngủ không yên: Vu Kiều mang thai rồi! Hơn nữa đã hơn ba tháng!
Điều này làm Quý Tử Nhàn đứng ngồi không yên, cô ta gả vào Ân gia không phải là để nhìn Vu Kiều sinh người thừa kế cho Ân gia, mặc kệ trong bụng cô là nam hay nữ, tóm lại Ân hồng Vũ cũng không thể so.
Cô ta cũng không phải hiền thê lương mẫu gì, bây giờ quan trọng là không thể để Vu Kiều thuận lợi sinh đứa nhỏ, bằng không cô ta thật sự là mất công, tự nhiên làm hư bản thân, nếu biết Vu Kiều nhanh như vậy đã có đứa nhỏ, làm sao cô ta lại kết hôn với Ân Hồng Vũ!
Không chỉ hai người bọn họ sốt ruột, Ân Lợi cùng với Vương Tịnh cũng sốt ruột, vốn hao hết tâm tự để kết hợp cho Ân Á Minh cùng Vu Kiều là chỉ mong Vu Kiều mang đến tai họa, ai ngờ chờ mãi cũng không có động tĩnh gì, bây giờ có động tĩnh thì là đã có đứa nhỏ rồi!
Chuyện này làm sao mà tốt được! Nếu đứa nhỏ này được sinh ra, vậy tiền của Ân gia sau này thật sự không có quan hệ gì với họ rồi!
Một nhà bốn người hiếm khi mới nhất trí bắt đầu tính toán kế hoạch mưu đoạt tài sản, Quý Tử Nhàn cũng không giả bộ tiểu bạch hoa nữa, lúc cần bày mưu thì phải bày mưu, lúc đầu Ân Hồng Vũ còn chưa quen, nhưng Quý Tử Nhàn tỏ vẻ, đã gả cho hắn, thì phải là người nhà hắn, khẳng định phải vì nhà hắn mà suy nghĩ, chuyện Ân Hồng Vũ muốn làm cũng là chuyện mà Quý Tử Nhàn muốn làm, người một nhà không thể sống hai kiểu, không thể để người bên ngoài khi dễ được.
Ân Hồng Vũ thực sự rất cảm động, trước kia nghe người ta nói bà xã hắn không bám được em họ mới tìm hắn, lúc đó trong lòng quả thật không thoải mái, nhưng lúc này mới thấy bà xã quả thật đối với hắn là vô cùng yêu thương! Kiên định đứng bên cạnh hắn.
Người một nhà thương lượng, kiểu gì cũng làm mất đi một đứa trẻ!
Vương Tịnh nói bịa đặt đứa nhỏ không phải con Ân Á Minh lập tức đã bị Quý Tử Nhàn bác bỏ, bây giờ khoa học hiện đại như vậy, cho dù đứa nhỏ chưa sinh ra cũng có thể xét nghiệm, hơn nữa có phải con Ân Á Minh hay không làm sao hắn có thể không biết. Sau khi kết hôn hai người Vu Kiều và Ân Á Minh luôn ở cùng nhau, mang thai ba tháng vừa vặn là lúc kết hôn không của Ân Á Minh thì có thể của ai.
Biện pháp này không được, vậy thì nghĩ biện pháp để đứa nhỏ này không có!
Vương Tịnh lại ra chủ ý: “Có thể hơn ba tháng, như vậy nói không chừng sẽ không có, đứa nhỏ này dù sao cũng chưa sinh ra, không tính là mạng người, nếu thực sự xảy ra chuyện gì, cũng không thể truy cứu trách nhiệm, làm chuyện ngoài ý muốn. Bên cạnh Vu Kiều luôn có bảo mẫu, chỉ cần đưa ít tiền cho bảo mẫu!”
“Như vậy cũng không dễ, bà không biết chứ một nhà họ đã chuyển ra ngoại thành, mỗi lần tôi đi thăm cũng vất vả, nếu chuyện ngoài ý muốn ai sẽ làm? Bà có quen vài bảo mẫu sao? Bà không biết chú ấy cũng mới chỉ có một đứa cháu nội này, làm sao không che chở tốt? Dường như nghe nói còn mới mời không ít người chăm sóc, tiền bạc cũng không phải là ít đâu“.
“Cái gì cũng không được, vậy ông nói phải làm sao bây giờ, không thể nhìn bụng nó càng ngày càng lớn, tháng càng lớn càng khó thành“.
“Thật sự không được thì mẹ đi thăm cô ta đi, con cháu có đứa nhỏ, mẹ làm người lớn đi thăm cũng hợp lý, làm cái gì đó không cẩn thận là được“. Ân Hồng Vũ khuyến khích mẹ mình tự ra trận.
Vương Tịnh cả kinh, bà không nghĩ tới con trai lại để bà đi, đây chính là làm bậy, để người khác làm và tự mình làm rất khác nhau, khẳng định sau này mỗi tối sẽ không ngủ ngon, nếu vận khí không tốt tai nạn còn chết người, vậy thì gặp chuyện lớn rồi, bà cũng không muốn ăn cơm tù!
Đây là cái chủ ý ôi thiu gì vậy, đây chính là con trai bà đẻ ra sao! Tính kế ai không tính lại đi tính mẹ mình!
Trong lòng Quý Tử Nhàn cười lạnh, bản thân mình gả cho người đàn ông này quả thật là không sai, thế nhưng hắn có thể để mẹ hắn đi làm cái chuyện đó, thật sự là nghĩ tốt!
Danh sách chương