" Vậy anh không hiểu lầm em nữa đúng không? Chú", Y Na hớn hở tưởng mình đã tự giải vậy được nhưng cô không thể ngờ mọi chuyện không đơn giản dừng lại ở đó
" Để anh vết thương của em, xem có đúng là bọn họ chỉ bôi thuốc hay là làm chuyện khác"
Đây như một cơ hội để Y Na đỡ phải giỉa thích nhiều cho anh nghe, chỉ cần cô ngoan ngoãn làm theo ý anh muốn thì mọi chuyện đều êm đẹp
Cô áp sát vào lồng ngực anh như vậy Kỷ Hoành có thể từ trên cao nhìn xuống vết thương ở sau lưng của cô, cô nhanh chóng để bịch kẹo xuống bàn. Anh chậm rãi quan sát phía sau lưng người thiếu nữ, miệng vết thương đngs thật có hơi chớm rách, kèm theo là màu thuốc khử trùng vẫn còn trên miệng vết thương chưa khô hết
Không phải là anh không tin lời cô nói nhưng trước tình huống này Kỷ Hoành muốn cho cô biết một điều rằng chỉ mình cô thuộc về anh mà thôi, bất kể gã nào lảng vảng xung quanh cô đều bị anh dọn dẹp sạch sẽ
" Đúng là vậy rồi, xem ra em không có nói dối anh"
" Em đã nói rồi, vậy mà anh không tin..."
Chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, Kỷ Hoành đưa tay kéo nút thắt nơ ở phía sau gáy người thiếu nữ khiến chiếc yếm lụa bất giác rời khỏi vị trí. Y Na nhanh chóng phản xạ lại dùng tay định giữ chiếc yếm không bị tuột xuống liền bị Kỷ Hoành nhanh tay hơn túm lấy sợi dây kéo mạnh vứt sang một bên
Cô ngạc nhiêm trước hành động của anh nhưng cũng nhanh chóng ôm chầm lấy anh tránh để lộ cặp đào nhỏ trước Mặt anh. Y Na hờn dỗi:
" Chú điên rồi sao? Dám làm vậy với cháu"
Mặc dù tức giận nhưng cô không dám buông lỏng tay ở phía sau lưng anh, sợ một chút sơ sảy thôi là anh sẽ thấy hết. Khóe môi của anh khẽ cong lên đắc ý
" Được rồi, anh tin em rồi đấy. Bây giờ thả anh ra, anh muốn qua giường nằm. Đứng xếp hàng mua kẹo cho em anh mỏi lưng lắm"
Vừa nói Kỷ Hoành vừa nhấc chân di chuyển về phía giường bệnh của Y Na, biết anh cố tình làm khó mình nhưng cũng chẳng thể làm gì ngoài việc dính lấy anh. Cô vòng tay lên cổ anh rồi dùng hai chân quặp chặt lấy thân hình vạm vỡ
Kỷ Hoành rất phối hợp với cô, anh dùng tay đỡ lấy phần đùi của người thiếu nữ tránh việc cô bị tụt xuống. Anh thấy lạ, đã làm bậy đến như vậy rồi mà cô vẫn còn ngoan ngoãn không chịu đáp trả, điều đó chẳng giống như anh mong muốn
Trong mắt Y Na bây giờ chỉ chằm chằm vào chiếc chăn trên giường, cô suy nghĩ trong đầu, chỉ cần anh tới bên chiếc giường lập tức cô sẽ dùng tốc độ nhanh nhất có thể để cứu cánh cho trường hợp hiện tại. Chiếc chăn đó giờ đây trong mắt cô như một vật hết sức có giá trị
Thấu được tâm tư của thiếu nữ, anh liền thay đổi ý định. Người đàn ông cao lớn bế một thiếu nữ nhỏ nhắn trước mặt y như con cá nhỏ bám dính lấy cụm san hô rực rỡ vậy
Đến khi Kỷ Hoành ngồi xuống sofa, Y Na mới tá hỏa. Mọi chuyện đã lệch đi so vớ suy tính của cô, ở cái ghế trống trơn này đâu có vật nào hữu dụng để cứu nổi tình huống hiện tại của cô đâu
" Kỷ Hoành, chú chơi cháu đó hả?", tông giọng gắt gỏng của thiếu nữ vang lên, vừa hay đúng ý với anh
" Em nói xem", anh thủ thỉ vào tai thiếu nữ
Y Na cảm thấy nhột nhưng cũng không thể trốn tránh được, khoảng cách này rất gần, đến nỗi cô có thể nghe thấy nhịp tim đập đều đặn từng nhịp qua anh thông qua lớp áo sơ mi đen mỏng
" Em không đùa với anh đâu, trả áo cho em. Như này...", mặt thiếu nữ ngượng đỏ lên, nhịp tim đập nhanh
Mặc dù không thấy được biểu cảm của cô nhưng anh đã cảm nhận được thông qua nhịp tim dồn dập kia
" Đây là hình phạt khi em dám câu dẫn đàn ông sau lưng anh. Nếu em muốn đứng dậy thì tùy em, anh đâu có bắt ép em dính lấy anh vậy"
" Em không có. Anh..."
Thấy người phụ nữ của mình đã đuối lí, anh vẫn muốn tiếp tục trêu chọc cô, đồng thời cũng như một lời cảnh tỉnh về hành động dám ăn mặc như vậy trước mặt đàn ông
" Anh nhắc nhở em, nếu muốn em chỉ có thẻ dùng áo của anh để che lại. Còn không anh cũng chẳng ngại để em dính anh như này đâu", nụ cười đắc ý hiện lên trên khóe môi anh
" Anh đang công khai muốn ăn em hử?", âm cuối Y Na cố ý kéo dài nhằm làm anh sao nhãng và cô đang cố cởi từng nút áo của anh ra
Kỷ Hoành biết rõ chú mèo nhỏ này đang dùng những kĩ sảo tinh ranh để đưa anh vào tròng nhưng anh lại chẳng thể cưỡng lại điều đó.
Bàn tay thiếu nữ nhanh chóng cởi đến chiếu cúc sát ngay chỗ bầu ngực cô đang áp sát thì khựng lại, trong đầu cô có hai luồng suy nghĩ trái chiều.
* Nếu àm cởi tiếp thì chắc chắn da thịt của ha người sẽ tiếp xúc trực tiếp với nhau, nhưng nếu ngưng lại... có lẽ với độ khó ở kia của Kỷ Hoành thì nhất định anh sẽ để cho cô vớ bộ dạng dính như sam cả đêm nay*
" Để anh vết thương của em, xem có đúng là bọn họ chỉ bôi thuốc hay là làm chuyện khác"
Đây như một cơ hội để Y Na đỡ phải giỉa thích nhiều cho anh nghe, chỉ cần cô ngoan ngoãn làm theo ý anh muốn thì mọi chuyện đều êm đẹp
Cô áp sát vào lồng ngực anh như vậy Kỷ Hoành có thể từ trên cao nhìn xuống vết thương ở sau lưng của cô, cô nhanh chóng để bịch kẹo xuống bàn. Anh chậm rãi quan sát phía sau lưng người thiếu nữ, miệng vết thương đngs thật có hơi chớm rách, kèm theo là màu thuốc khử trùng vẫn còn trên miệng vết thương chưa khô hết
Không phải là anh không tin lời cô nói nhưng trước tình huống này Kỷ Hoành muốn cho cô biết một điều rằng chỉ mình cô thuộc về anh mà thôi, bất kể gã nào lảng vảng xung quanh cô đều bị anh dọn dẹp sạch sẽ
" Đúng là vậy rồi, xem ra em không có nói dối anh"
" Em đã nói rồi, vậy mà anh không tin..."
Chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó, Kỷ Hoành đưa tay kéo nút thắt nơ ở phía sau gáy người thiếu nữ khiến chiếc yếm lụa bất giác rời khỏi vị trí. Y Na nhanh chóng phản xạ lại dùng tay định giữ chiếc yếm không bị tuột xuống liền bị Kỷ Hoành nhanh tay hơn túm lấy sợi dây kéo mạnh vứt sang một bên
Cô ngạc nhiêm trước hành động của anh nhưng cũng nhanh chóng ôm chầm lấy anh tránh để lộ cặp đào nhỏ trước Mặt anh. Y Na hờn dỗi:
" Chú điên rồi sao? Dám làm vậy với cháu"
Mặc dù tức giận nhưng cô không dám buông lỏng tay ở phía sau lưng anh, sợ một chút sơ sảy thôi là anh sẽ thấy hết. Khóe môi của anh khẽ cong lên đắc ý
" Được rồi, anh tin em rồi đấy. Bây giờ thả anh ra, anh muốn qua giường nằm. Đứng xếp hàng mua kẹo cho em anh mỏi lưng lắm"
Vừa nói Kỷ Hoành vừa nhấc chân di chuyển về phía giường bệnh của Y Na, biết anh cố tình làm khó mình nhưng cũng chẳng thể làm gì ngoài việc dính lấy anh. Cô vòng tay lên cổ anh rồi dùng hai chân quặp chặt lấy thân hình vạm vỡ
Kỷ Hoành rất phối hợp với cô, anh dùng tay đỡ lấy phần đùi của người thiếu nữ tránh việc cô bị tụt xuống. Anh thấy lạ, đã làm bậy đến như vậy rồi mà cô vẫn còn ngoan ngoãn không chịu đáp trả, điều đó chẳng giống như anh mong muốn
Trong mắt Y Na bây giờ chỉ chằm chằm vào chiếc chăn trên giường, cô suy nghĩ trong đầu, chỉ cần anh tới bên chiếc giường lập tức cô sẽ dùng tốc độ nhanh nhất có thể để cứu cánh cho trường hợp hiện tại. Chiếc chăn đó giờ đây trong mắt cô như một vật hết sức có giá trị
Thấu được tâm tư của thiếu nữ, anh liền thay đổi ý định. Người đàn ông cao lớn bế một thiếu nữ nhỏ nhắn trước mặt y như con cá nhỏ bám dính lấy cụm san hô rực rỡ vậy
Đến khi Kỷ Hoành ngồi xuống sofa, Y Na mới tá hỏa. Mọi chuyện đã lệch đi so vớ suy tính của cô, ở cái ghế trống trơn này đâu có vật nào hữu dụng để cứu nổi tình huống hiện tại của cô đâu
" Kỷ Hoành, chú chơi cháu đó hả?", tông giọng gắt gỏng của thiếu nữ vang lên, vừa hay đúng ý với anh
" Em nói xem", anh thủ thỉ vào tai thiếu nữ
Y Na cảm thấy nhột nhưng cũng không thể trốn tránh được, khoảng cách này rất gần, đến nỗi cô có thể nghe thấy nhịp tim đập đều đặn từng nhịp qua anh thông qua lớp áo sơ mi đen mỏng
" Em không đùa với anh đâu, trả áo cho em. Như này...", mặt thiếu nữ ngượng đỏ lên, nhịp tim đập nhanh
Mặc dù không thấy được biểu cảm của cô nhưng anh đã cảm nhận được thông qua nhịp tim dồn dập kia
" Đây là hình phạt khi em dám câu dẫn đàn ông sau lưng anh. Nếu em muốn đứng dậy thì tùy em, anh đâu có bắt ép em dính lấy anh vậy"
" Em không có. Anh..."
Thấy người phụ nữ của mình đã đuối lí, anh vẫn muốn tiếp tục trêu chọc cô, đồng thời cũng như một lời cảnh tỉnh về hành động dám ăn mặc như vậy trước mặt đàn ông
" Anh nhắc nhở em, nếu muốn em chỉ có thẻ dùng áo của anh để che lại. Còn không anh cũng chẳng ngại để em dính anh như này đâu", nụ cười đắc ý hiện lên trên khóe môi anh
" Anh đang công khai muốn ăn em hử?", âm cuối Y Na cố ý kéo dài nhằm làm anh sao nhãng và cô đang cố cởi từng nút áo của anh ra
Kỷ Hoành biết rõ chú mèo nhỏ này đang dùng những kĩ sảo tinh ranh để đưa anh vào tròng nhưng anh lại chẳng thể cưỡng lại điều đó.
Bàn tay thiếu nữ nhanh chóng cởi đến chiếu cúc sát ngay chỗ bầu ngực cô đang áp sát thì khựng lại, trong đầu cô có hai luồng suy nghĩ trái chiều.
* Nếu àm cởi tiếp thì chắc chắn da thịt của ha người sẽ tiếp xúc trực tiếp với nhau, nhưng nếu ngưng lại... có lẽ với độ khó ở kia của Kỷ Hoành thì nhất định anh sẽ để cho cô vớ bộ dạng dính như sam cả đêm nay*
Danh sách chương