Y Na dùng chút sức lực còn lại đá vào phần hạ bộ của tên kia, hắn đau đớn lùi về sau suýt xoa chỗ bị thương. Cô nhanh chóng thả con dao ra rồi ngả người ngã về phía lớp cát trên bờ biển
Bỗng một tiếng còi xe vang lên, kèm theo ánh đèn vàng rọi chiếu từ đầu của chiếc Lamborghini Aventador J đỏ chiếu thẳng về phía bãi biển, kèm theo mấy xe vệ sĩ soi sáng cả một vùng
Chiếc xe J đỏ lao thẳng về phía hai tên sát thủ kia, theo sau là một đám vệ sĩ hùng hổ. Thấy có biến hai tên đó đã nhanh chóng lái xe tẩu thoát, đám xe vệ sĩ liền đuổi theo.
Y Na thở dốc mệt nhọc, nhưng cô vẫn biết chính đám người vừa tới đang giúp cô. Hé mắt nhìn về phía xa, một bóng dáng quen thuộc của người đàn ông đi tới
Anh ta sốc ngược cô lên bế về phía xe: " Y Na, cô có sao không?"
Giờ đây trông cô thật tiêu tàn làm sao, khuân mặt trắng bệch, máu đã làm chiếc váy ngủ trắng đỏ thẫm nửa người. Lòng bàn tay ứa máu không ngừng, phần cát bên dưới thi nhau hút lấy hút để máu của cô
" Đầu Gỗ, chú tới muộn quá"
Cô nhang chóng được anh ôm trọn vào lòng, chiếc xe lao nhanh trên đường cao tốc hướng thẳng về phía bệnh viện. Giờ đây Kỷ Hoành đang sốt sắng lo cho an nguy của cô
Anh bế trọn cô nhóc trong vòng tay rộng lớn của mình, nhìn dáng vẻ của cô bây giờ anh không thể kìm được cơn hỏa hoạn muốn tự tay thiêu sống đám người đã gay ra chuyện này
Lời trách móc của cô như một vết dao cứa sâu vào lòng anh, khiến anh không khỏi hối hận khi đã để cô ở tp B để đi công tác ở nước K
" Tôi sơ xuất rồi, nhắm mắt quên cơn đau rồi ngủ đi. Tối sẽ giải quyết chuyện còn lại", giọng anh trầm nhưng xen lẫn sự ấm áp lạ thường
" Được thôi, ông chú đầu gỗ" mặc dù đau nhưng cô vẫn cố làm trò trước mặt anh
Đối với Y na thì đây chỉ là vấn đề nhỏ thôi, nhớ kiếp trước cô còn vào sinh ra tử nhiều lần khi làm nhiệm vụ. Nhưng phía tận đáy mắt của người đàn ông đang nâng niu cô trong lòng thì đây lại là một vấn đề cấp thiết
Kỷ Hoàng với vẻ mặt đại sát, đáy mắt anh nổi lên những tia máu đỏ, có sự tức giận đan xen với sự tự trách bản thân. Ngay cả tài xế xe riêng cỉa anh cũng bị sát khí của anh làm nghẹn thở
Đối với Y Na mọi chuyện chả xuôn sẻ bao nhiêu thì bên Tần Lâm Kha cũng chẳng được yên mãn. Từ vụ bê bối anh đuổi Y Na đi thì anh cũng chẳng có ngày nào yên thân
Lâm Kha chán ngán cái cảnh suốt ngày bị lão già Bác Khanh mắng nhiếc, mặc dù vị trí của anh trong cái nhà lúc nào cũng hơn Y Na. Nhưng giờ đây chính cái gia đình đó lại coi trọng cô hơn
Trong quán bar phòng Vip của tp B, một đám người đang cùng nhau tậm hưởng cuộc vui, chỉ có Lâm Kha đang sầu não ngồi uống rượu
" Anh Kha nay lạ lắm, không nhớ đến Tường Vy nữa sao?" ( Tường Vy: Nhân viên phục vụ có tiếng trong quán bar đó)
Ngụy Vũ rót rượu rồi thong thả hỏi anh ta, trước câu hỏi đột ngột của tên đó Lâm Kha lại càng thêm phiền lòng. Anh có hơn say một chút nhưng vẫn giữ được chút tỉnh táo của mình
" Cậu nói xem..."
Trước câu trả lời của anh cả đám công tử kia đều hướng mắt về phía Lâm Kha, đó là những tên ăn chơi tráng tác cỉa những gia tộc nhỏ, họ thường thông qua những cuộc chơi để chèo kéo quan hệ với anh
Nhận thấy được tâm trạng của cậu cả Tần gia đang bức bối, mấy gã đó quyết định khiến anh hôm nay phải chơ cho thật vui
Thiên Duy ra ám hiệu hai nhân viên rời chỗ sang phục vụ cho Lâm kha. Tâng trạng đang không tốt nên anh cũng chẳng có hứng thú với đám phụ nữ này nữa
Mặc cho hai cô nàng cứ ép sát bờ ngực căng tròn kia vào lòng, Lâm Kha vẫn đăm chiêu ánh mắt về phía xa
Ngụy Vũ lên tiếng:
" Tần thiếu gia, ngài hôm nay có gì bất mãn với mọi người sao? Hay có điểm nào khiến ngài không vừa lòng?"
"..."
Lâm Kha chẳng thèm đoái hoài tới loief nói của Ngụy Vũ, anh vẫn đắm chình trong vấn đề muộn sầu của mình" Chẳng lẽ bản thân là người thừa kế Tần gia như mình lại nói hai lời, phải hạ bệ bản thân để đi xin lỗi rồi mời co ta về ư?" Tiếng lòng của Lâm Kha nói lên tất cả, hắn quá đề cao cái tôi của bản thân mình
Thiên Duy thấy vậy liền hỏi thử:
" Chẳng hay ngài quyết từ bỏ thú vui là bởi ngài quyết chung thủy với Tần phu nhân chăng?"
" Cô ta mà cũng xứng sao..?"
Câu trả lời quyết liệt thốt ra từ miệng Lâm Kha khiến Ngụy Vũ và Thiên Duy đã hiểu ra vấn đề khiến anh cau có như hôm nay là từ đâu
" Kiểu này là đúng rồi, chắc Tần phu nhân đã làm Tần thiếu thay đổi..."
Ngụy Vũ chưa kịp nói hết câu đã bị tiếng nói của Lam Kha át vế
" Ai cho phép gọi cô ta Tần phu nhân" giọng Lâm Kha kiến quyết không thừa nhận vị trí của cô trong Tần gia, câu nói toát ra sự giận dữ, ghét bỏ Y Na
Bỗng một tiếng còi xe vang lên, kèm theo ánh đèn vàng rọi chiếu từ đầu của chiếc Lamborghini Aventador J đỏ chiếu thẳng về phía bãi biển, kèm theo mấy xe vệ sĩ soi sáng cả một vùng
Chiếc xe J đỏ lao thẳng về phía hai tên sát thủ kia, theo sau là một đám vệ sĩ hùng hổ. Thấy có biến hai tên đó đã nhanh chóng lái xe tẩu thoát, đám xe vệ sĩ liền đuổi theo.
Y Na thở dốc mệt nhọc, nhưng cô vẫn biết chính đám người vừa tới đang giúp cô. Hé mắt nhìn về phía xa, một bóng dáng quen thuộc của người đàn ông đi tới
Anh ta sốc ngược cô lên bế về phía xe: " Y Na, cô có sao không?"
Giờ đây trông cô thật tiêu tàn làm sao, khuân mặt trắng bệch, máu đã làm chiếc váy ngủ trắng đỏ thẫm nửa người. Lòng bàn tay ứa máu không ngừng, phần cát bên dưới thi nhau hút lấy hút để máu của cô
" Đầu Gỗ, chú tới muộn quá"
Cô nhang chóng được anh ôm trọn vào lòng, chiếc xe lao nhanh trên đường cao tốc hướng thẳng về phía bệnh viện. Giờ đây Kỷ Hoành đang sốt sắng lo cho an nguy của cô
Anh bế trọn cô nhóc trong vòng tay rộng lớn của mình, nhìn dáng vẻ của cô bây giờ anh không thể kìm được cơn hỏa hoạn muốn tự tay thiêu sống đám người đã gay ra chuyện này
Lời trách móc của cô như một vết dao cứa sâu vào lòng anh, khiến anh không khỏi hối hận khi đã để cô ở tp B để đi công tác ở nước K
" Tôi sơ xuất rồi, nhắm mắt quên cơn đau rồi ngủ đi. Tối sẽ giải quyết chuyện còn lại", giọng anh trầm nhưng xen lẫn sự ấm áp lạ thường
" Được thôi, ông chú đầu gỗ" mặc dù đau nhưng cô vẫn cố làm trò trước mặt anh
Đối với Y na thì đây chỉ là vấn đề nhỏ thôi, nhớ kiếp trước cô còn vào sinh ra tử nhiều lần khi làm nhiệm vụ. Nhưng phía tận đáy mắt của người đàn ông đang nâng niu cô trong lòng thì đây lại là một vấn đề cấp thiết
Kỷ Hoàng với vẻ mặt đại sát, đáy mắt anh nổi lên những tia máu đỏ, có sự tức giận đan xen với sự tự trách bản thân. Ngay cả tài xế xe riêng cỉa anh cũng bị sát khí của anh làm nghẹn thở
Đối với Y Na mọi chuyện chả xuôn sẻ bao nhiêu thì bên Tần Lâm Kha cũng chẳng được yên mãn. Từ vụ bê bối anh đuổi Y Na đi thì anh cũng chẳng có ngày nào yên thân
Lâm Kha chán ngán cái cảnh suốt ngày bị lão già Bác Khanh mắng nhiếc, mặc dù vị trí của anh trong cái nhà lúc nào cũng hơn Y Na. Nhưng giờ đây chính cái gia đình đó lại coi trọng cô hơn
Trong quán bar phòng Vip của tp B, một đám người đang cùng nhau tậm hưởng cuộc vui, chỉ có Lâm Kha đang sầu não ngồi uống rượu
" Anh Kha nay lạ lắm, không nhớ đến Tường Vy nữa sao?" ( Tường Vy: Nhân viên phục vụ có tiếng trong quán bar đó)
Ngụy Vũ rót rượu rồi thong thả hỏi anh ta, trước câu hỏi đột ngột của tên đó Lâm Kha lại càng thêm phiền lòng. Anh có hơn say một chút nhưng vẫn giữ được chút tỉnh táo của mình
" Cậu nói xem..."
Trước câu trả lời của anh cả đám công tử kia đều hướng mắt về phía Lâm Kha, đó là những tên ăn chơi tráng tác cỉa những gia tộc nhỏ, họ thường thông qua những cuộc chơi để chèo kéo quan hệ với anh
Nhận thấy được tâm trạng của cậu cả Tần gia đang bức bối, mấy gã đó quyết định khiến anh hôm nay phải chơ cho thật vui
Thiên Duy ra ám hiệu hai nhân viên rời chỗ sang phục vụ cho Lâm kha. Tâng trạng đang không tốt nên anh cũng chẳng có hứng thú với đám phụ nữ này nữa
Mặc cho hai cô nàng cứ ép sát bờ ngực căng tròn kia vào lòng, Lâm Kha vẫn đăm chiêu ánh mắt về phía xa
Ngụy Vũ lên tiếng:
" Tần thiếu gia, ngài hôm nay có gì bất mãn với mọi người sao? Hay có điểm nào khiến ngài không vừa lòng?"
"..."
Lâm Kha chẳng thèm đoái hoài tới loief nói của Ngụy Vũ, anh vẫn đắm chình trong vấn đề muộn sầu của mình" Chẳng lẽ bản thân là người thừa kế Tần gia như mình lại nói hai lời, phải hạ bệ bản thân để đi xin lỗi rồi mời co ta về ư?" Tiếng lòng của Lâm Kha nói lên tất cả, hắn quá đề cao cái tôi của bản thân mình
Thiên Duy thấy vậy liền hỏi thử:
" Chẳng hay ngài quyết từ bỏ thú vui là bởi ngài quyết chung thủy với Tần phu nhân chăng?"
" Cô ta mà cũng xứng sao..?"
Câu trả lời quyết liệt thốt ra từ miệng Lâm Kha khiến Ngụy Vũ và Thiên Duy đã hiểu ra vấn đề khiến anh cau có như hôm nay là từ đâu
" Kiểu này là đúng rồi, chắc Tần phu nhân đã làm Tần thiếu thay đổi..."
Ngụy Vũ chưa kịp nói hết câu đã bị tiếng nói của Lam Kha át vế
" Ai cho phép gọi cô ta Tần phu nhân" giọng Lâm Kha kiến quyết không thừa nhận vị trí của cô trong Tần gia, câu nói toát ra sự giận dữ, ghét bỏ Y Na
Danh sách chương