Edit&Beta: NiMi

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính ]: Nhìn đi, chưa xem hot search hả? [ Mặt trời sáng sớm ]: Cũng tốt, được Tầm Thần chính tay chỉ dạy, lần sau em cùng bọn anh chơi game cũng không được phúc lợi như vậy đâu.

[ Stone ]: Vị Vị, có cảm thấy tiến bộ hơn hẳn không?

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính ]: Anh cảm thấy em chắc chỉ ngồi ăn đồ ăn vặt thôi.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Anh nằm mơ đi…

Việc cấp bách bây giờ là chuyện hot search.

Cố Vị thoát Wechat mở Weibo ra.

Cố Vị: “…”

Hoá ra vừa nãy người bị cậu nổ súng bắn chết là Hùng Tử – đồng đội của Giang Tầm, người hôm qua gặm ngô trong phòng huấn luyện.

Đã thế lại còn đang phát sóng trực tiếp.

Trên màn hình điện thoại Cố Vị là trang cá nhân Weibo của Giang Tầm, đám bình luận của cư dân mạng đang hiển thị rõ ràng ——

Tuy chỉ là acc clone dùng để luyện tập, nhưng nếu là người bình thường sẽ không tuỳ tiện cho người ngoài mượn như thế.

Cậu vốn mang thể chất hot search, đây đúng là chuyện danh bất hư truyền từ lâu, cũng may Giang Tầm chỉ nói bóng gió không chỉ rõ tên họ, bằng không người đại diện sẽ lại giáo huấn cậu cho mà xem.

Cố Vị nhìn Giang Tầm đang chuyên tâm huấn luyện bên cạnh mình mà nói không ra lời, acc clone chuyên dùng để luyện tập cũng là acc rất quan trọng, như vậy chứng tỏ Giang Tầm… có phải Giang Tầm đối với cậu…

Cố Vị không dám tưởng tượng xa hơn nữa.

Từ cái ngày mưa ở Bắc Âu hôm ấy, khoảng cách giữa cậu và Giang Tầm hình như càng ngày càng gần nhau hơn.

Một hồi chuông điện thoại vang lên, Cố Vị thấy màn hình điện thoại Giang Tầm sáng lên, cuộc gọi đến hiển thị tên Giang Ảnh, Giang Tầm còn đang huấn luyện không nghe thấy tiếng chuông.

“Anh ơi có điện thoại nè.” Cố Vị đứng lên, nhẹ nhàng giúp Giang Tầm gỡ tai nghe xuống, “Em đi toilet trước.”

Giang Tầm gật đầu nhận điện thoại, vừa nghe đã thấy tiếng Giang Ảnh gào thét bên tai.

“*%¥#*&*¥#¥% a!!!”

“Hầy… ai chọc đến mày?” Giang Tầm để điện thoại xa ra một chút, “Sao lại cáu thế?”

“Đạo diễn thúi, nói hôm nay cho em nghỉ.” Giang Ảnh giận sôi máu, “Em vừa chạy xe đến thành phố H, ông ta liền kêu em về chụp ảnh, chỉ cần thêm chút nữa là em kịp đến gặp chị dâu rồi, bây giờ không chỉ không kịp, đã thế còn vừa phải chụp ảnh vừa phải diễn tiếp.”

Giang Tầm: “Không sao đâu, mày không tới cũng không vấn đề, thật ra hai người đã gặp qua rồi.”

Giang Ảnh vui vẻ: “Oa! Thật ạ, em lần trước nghe mẹ nói qua một lần, chị dâu cùng trong giới với em, cùng cùng tuổi cùng nhiệt độ, nghe nói tính cách tốt lắm, còn dặn em phải canh anh không để anh trêu chọc người ta.”

“Là người trong giới.” Giang Tầm nói, “Tuổi nhỏ hơn mày một chút.”

“Lần sau em tới, em khẳng định lần sau sẽ tới, lần sau sẽ không ai có thể cản trở em nữa.” Giang Ảnh ảo não, “Cậu ấy tên gì thế, bọn em còn từng gặp nhau, quen biết nhau, trong vòng này em quen nhiều người lắm, nếu có cơ hội hợp tác em sẽ tranh thủ kéo thêm ấn tượng cho anh.”

Giang Tầm: “Cậu ấy là…”

Giang Tầm bỗng nhiên cảm thấy trước tiên cần phải giải thích trước tình hình hiện tại cho Giang Ảnh hiểu một chút đã.

“Thôi bỏ đi.” Giang Ảnh ngắt lời Giang Tầm, “Nếu em quen trước rồi thì lần sau gặp sẽ biết thôi, không cần nói tên đâu, cứ như vậy đi, tạm thời không nói, coi như là một bất ngờ cho em đi, bất ngờ lớn doạ chết em.”

Giang Tầm: “…”

Được rồi.

Anh mày đã cố gắng hết sức.

*

Cố Vị đến toilet nhận điện thoại của phía giao hàng.

“Địa chỉ cậu viết là câu lạc bộ TMW đúng không, cậu có thể đưa tôi vào sao?” Đối phương hỏi.

“Đến đây đi.” Cố Vị nói, “Tôi cảm ơn anh trước nha.”

Cố Vị tắt máy, chờ ngày mai là Giang Tầm có thể nhận được bất ngờ này rồi.

Cố Vị trở về phòng huấn luyện xem Giang Tầm huấn luyện cả ngày, cậu nhìn ngón tay thon dài lướt trên bàn phím cả ngày không chán, cũng không hề cảm thấy thời gian trôi qua lâu thế nào. Đến chạng vạng khi Mục Duyệt gọi điện giục cậu, Cố Vị mới nhớ đã lâu rồi cậu không đăng weibo.

“Selfie một tấm đi phát phúc lợi đi, Nhím nhỏ nhà em ngày nào cũng đòi phúc lợi 12 triệu fans đó.” Mục Duyệt nhắn tin tới.

“Nghĩ gì vậy?” Giang Tầm xoay ghế nhích lại gần cậu, thấy bạn nhỏ đang bối rối bắt đầu đứng ngồi không yên.

Cố Vị nói cho Giang Tầm nghe yêu cầu của trợ lý: “Anh có thể chụp giúp em một tấm không?”

“Đăng Weibo hả?” Giang Tầm là người duy nhất trong nhà không trong giới giải trí, cũng không hiểu lắm công tác thường ngày của người trong giới.

Cố Vị vừa nói đến việc chụp ảnh, Giang Tầm liền nghĩ đến bức ảnh lần trước Tống Tịnh Khê cho anh xem, bộ dáng Cố Vị khi ấy nhìn góc nào cũng thấy tinh xảo đẹp đẽ. Nhân lúc ánh nắng chưa tắt hẳn, Cố Vị dựa vào cửa sổ nhìn về phía Giang Tầm cười một cái.

@T.ATW- Cố Vị: Vẫn luôn bên cạnh mọi người.

[ Ảnh chụp ]

Cố Vị up xong đã thấy ngay một bình luận đầu tiên ——

@ Quả mít của nhím nhỏ: 《Trốn thoát》 phát sóng trước thời hạn, chị em mau ra đây xem gameshow mới của Vị Vị!!!

Gameshow phát sóng sao?

Cố Vị quay ra nhìn Giang Tầm, hiển nhiên Giang Tầm bên kia cũng nhận được tin tức.

“Vừa hay chiếu vào giờ cơm chiều, cùng nhau xem nha?” Giang Tầm thoát game, mở web xem video nhập tên gameshow vào ô tìm kiếm.

Cố Vị thò lại gần ngồi xuống cạnh Giang Tầm, đột nhiên cảm thấy hơi lo lắng.

Mỗi lần có gameshow cậu tham gia được phát sóng thì nhất định sẽ bị ném đá, bị mắng đủ loại khó nghe, ban đầu cậu còn cảm thấy tủi thân, cảm giác như cả thế giới sụp xuống nhưng lâu dần thì cậu cũng đã chết lặng rồi, không đến mức đao thương bất nhập, nhưng ít nhiều cũng có thể coi nhẹ như không thấy gì.

Nhưng Cố Vị đột nhiên lo lắng, lo lắng Giang Tầm sẽ đọc được những bình luận đó, cậu không muốn anh biết những tin xấu về mình như thế. Từ trước đến nay, cậu đều thể hiện mặt tốt nhất của mình trước mặt người này, nhưng bây giờ…

Giang Tầm cũng nhận ra cậu có gì đó không đúng: “Làm sao vậy, không muốn cùng xem với anh à?”

Cố Vị lắc đầu: “Tuyệt đối không phải đâu ạ.”

“Nghĩa là rất muốn xem cùng anh sao?” Ý cười trong mắt Giang Tầm càng đậm hơn.

Lần này Cố Vị lại không phủ nhận, chỉ chuyển tầm mắt không nhìn Giang Tầm nữa.

Giang Tầm nhớ đến mấy bình luận của đám anti kia, mấy người vốn không biết người ta, nhưng chỉ vì bất mãn với cuộc sống hiện thực mà đem những lời độc ác nhất xả trên internet.

Cố Vị trên sân khấu toả sáng rực rỡ như vậy, vì sao lại gặp phải loại bạo lực mạng đáng sợ thế chứ.

“Đừng sợ.” Giang Tầm gõ gõ bàn tay cậu, “Nếu lát nữa ai mắng em, chúng ta sẽ mắng lại họ.”

“A?” Cố Vị không nghĩ tới việc Giang Tầm sẽ nói như vậy, nhất thời không biết phản ứng thế nào.

Ngón tay Giang Tầm nhẹ nhàng gõ hai cái lên mũ cậu: “Gọi “anh” nhiều lần như vậy, không thể để em gọi suông được, thôi thì cho em xem “anh hùng bàn phím” thật sự một lần đi.”

Cố Vị ngơ ngác nhìn Giang Tầm, thân thể vốn đang khẩn trương dần thả lỏng, trong lòng cũng tràn đầy ấm áp.

Cố Vị: “… Nhưng người đại diện đã nói chúng em không được phép mắng người khác.”

Giang Tầm: “Thằng em anh nuôi hơn hai mươi cái acc clone, còn đặt tên cho bọn chúng, gọi là nhóm vệ sĩ bóng đêm gì đó, nếu ai động đến nó, nó sẽ dùng hai cái acc clone đó mắng chết người đó.”

Cố Vị: “…”

Đối thủ của mình hung hăng quá!

Lúc hai người họ nói chuyện, 《Trốn thoát》tập đầu tiên cũng chính thức phát sóng, hình ảnh đầu tiên xuất hiện chính là Cố Vị đang vẫy tay với nhóm Nhím nhỏ.

“Xem hot search chưaaaa!!!”

Trên màn hình là tiếng của fans hò hét làm Cố Vị nhớ tới vụ cậu nửa đêm đào mộ weibo Giang Tầm, một cái xẻng Lạc Dương đào ra hạt sạn mười năm trước của Giang Tầm.

Từ lúc bắt đầu mà nói, có phải hay không rằng ngoại trừ cậu ra thì toàn bộ tổ tiết mục này cùng với khán giả đều vô cùng chờ mong cậu và Giang Tầm gặp nhau ở đây.

“Tệ quá.” Cố Vị cảm khái.

“Cuối cùng thì bọn anh ai cũng không nghĩ đến em có thiên phú dị bẩm như vậy, gameshow còn chưa bắt đầu quay đã đẩy anh lên hot search ngồi rồi” Giang Tầm nói, “Nói đi nói lại thì tổ tiết mục cũng coi như tranh thủ mà cọ nhiệt độ, đạo diễn cảm ơn em còn không kịp đâu.”

Gameshow phát sóng kèm theo làn đạn không ngừng chạy, tổ tiết mục cũng cắt nối biên tập rất tốt, mỗi khách mời có một đoạn video giới thiệu đồng thời cũng chiếu được quang cảnh toàn trường học – chủ đề của tập 1.

Người xem cũng bắt đầu bàn luận sôi nổi hơn.

[Vị Vị, nhóm Nhím con tới rồi đây, Vị Vị xông lên!!!]

[ Nghe nói có Giang Tầm? Anh ấy đang ở đâu? Ở đây vì Tầm Thần]

[T.ATW tui yêu các cậu, tui là fan đoàn đâyyyy ]

*fan đoàn là chỉ fan của cả nhóm.

[ Tiền Dập Ngưng, đây là gameshow đầu tiên anh tham gia, nhớ quảng bá bài hát mới cho mọi người nha]

Tiếp theo là cảnh các vị khách mời bị bịt mắt đưa đến vị trí của mình, hình ảnh dừng lại ở thời điểm Cố Vị đứng trong văn phòng. Tổ tiết mục biên tập cũng quá xấu tính rồi, phía dưới màn hình còn trực tiếp hiện ra một dòng chữ nhỏ: “Nếu muốn hiểu nội dung tóm tắt của đoạn này, vui lòng vào Weibo gõ tìm kiếm “Giang Tầm cô đơn”, tin tôi đi, mọi người sẽ phải quay lại đây ngay thôi ha ha ha.”

Cố Vị: “…”

Giang Tầm: “…”

Đúng là tổ tiết mục thần tiên, còn cả phần tóm tắt.

Đoạn phim bị bỏ ngỏ, toàn bộ chú ý đều dồn về cho Cố Vị.

Người xem cũng bắt đầu nhao nhao lên ——

[Tui quay lại đây từ Weibo, ha ha ha, hình tượng đại thần lạnh lùng của Giang Tầm sắp sụp đổ rồi, lát nữa Cố Vị gặp Giang Tầm không biết có bị anh ấy hung hăng giáo huấn một trận không.]

[Haha, tổ tiết mục này nhất định là cố ý, lại còn bắt Cố Vị mặc đồng phục phía sau có một chữ “hư” rõ lớn.]

[ Ha ha ha ha, tôi thấy cái đó rồi, nửa đêm like cái bài đó, có thể không hư sao, tổ tiết mục này buồn cười quá! ]

[Tui đây tui đây, Thạch Hân Ngôn vừa rồi có dặn Cố Vị phải đi kiếm anh ấy đầu tiên, sao mà kiếm được cơ chứ, một người ở nhà bếp, một người ở khu dạy học, tìm làm sao được.]

“Lúc ấy anh nhắn cho em là “ngày mai gặp”.” Cố Vị nhớ đến tin nhắn hôm ấy của Giang Tầm, “Có phải anh biết em sẽ tham gia không?”

“Đương nhiên.” Giang Tầm nói, “Bằng không em nghĩ Trương đạo lấy cái gì để mời anh tham gia.”

Quay lại gameshow, Cố Vị tin lời mấy diễn viên quần chúng vui vẻ hớn hở lên lầu tìm đồng đội, hoàn toàn không biết người đang chờ đợi cậu là ai.

Màn hình chợt loé đến hình ảnh Trương đạo đang cười như heo.

Trương đạo: “Mau mau mau, hai người quay phim đi theo cậu ấy, nhất định phải quay được một khoảnh khắc để đời.”

Trương đạo: “Không phải lo chuyện kinh phí, tôi đã mời được một bảo bối rồi.”

Cư dân mạng điên cuồng bình luận, màn đạn chiếm hơn nửa màn hình ——

[Vị Vị đừng lên lầu, chỉ mỗi em không biết người trên lầu là Giang Tầm thôi!!! ]

[ Má ơi tui xem cái này mà khẩn trương như tró zậy á, Vị Vị ơi đừng mở cửa.]

[ Tui mê hình tượng main dancer cool ngầu nhưng lúc đi show cũng ngoan ngoãn đáng yêu quá đi, muốn ôm ôm quá.]

[ Vị Vị đừng vui mừng quá sớm, phía sau cánh cửa chính là meme Đại Lưu Manh!!! ]

[ Mở cửa đi mở cửa đi, cậu ấy còn đang vui vẻ phấn khích lắm kìa, đù má tui đã tưởng tượng được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì rồi, thật là không dám nhìn thẳng hahahahaa.]

Cố Vị cũng không dám nhìn, cậu không chỉ không muốn xem cảnh cậu ôm anh một cái tình thương mến thương, mà còn không muốn xem cảnh đó cùng Giang Tầm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện