Dọn nhà tương đối đơn giản, hắn không nhiều quần áo và đồ dùng hàng ngày lắm, đan dược, phù lục, pháp khí, những thứ này càng không cần phải nói, một cái túi trữ vật là đủ rồi.

Chủ yếu có hai vấn đề khó giải quyết.

Một là linh thực trồng trọt trong linh điền. Linh thực là vật sống, trong túi trữ vật chỉ đựng được vật chết, nếu như cưỡng ép bỏ vào trong đó thì sợ rằng sinh cơ sẽ nhanh chóng trôi mất hơn một nửa. Lục Huyền chỉ có thể chọn cách đào cả linh thực lẫn linh nhưỡng ra, dùng tốc độ nhanh nhất dời đến đình viện mới.

Cứ như vậy, mặc dù cũng sẽ ảnh hưởng tới linh thực, nhưng với việc hắn nắm giữ trạng thái tức thời của linh thực, sẽ nhanh chóng điều chỉnh và khôi phục nó.

Linh thực trong linh điền, Linh Huỳnh Thảo lại thành thục bốn cây, mang đến cho Lục Huyền tổng cộng một năm tu vi, kinh nghiệm Địa Dẫn Thuật và Canh Kim Kiếm Quyết mỗi thứ một cái.

Còn lại mười cây linh thực ước tính sẽ trưởng thành trong vài ngày tới, Lục Huyền thay vì mang chúng đến linh điền mới, hắn dự định sẽ đợi chúng thành thục mới hái.

Còn Xích Vân Tùng, Kiếm Thảo và Ám Tủy Chi, kích thước nhỏ và giá trị quý hiếm, Lục Huyền suy nghĩ đào cả ba loại linh thực này, và chuyển đến linh điền mới.

Hai gốc Thực Nguyệt Thụ thể tích thực sự quá lớn, còn lâu mới đến thời gian thành thục tiếp theo, hơn nữa nguyên nhân nó không phải phẩm cấp cao, chiếm diện tích lớn nên Lục Huyền chuẩn bị đưa cho nhà Trương Tu Viễn, còn linh điền mới sẽ trồng linh thực phẩm chất cao hơn.

Một cái vấn đề khác là xử lý viện tử này thế nào.

Dù sao bản thân mình mới giao tiền thuê ba mươi linh thạch, nếu như cứ thế bỏ đi thì rất lãng phí.

Nhưng mình không có sức lực tới tới lui lui giữa hai viện này, chỉ có thể đặt trọng tâm vào đình viện mới.

Nếu như giao viện cho thê tử Trương Hồng xử lý, hắn lo lắng có thể sẽ dẫn đến tai họa vô cớ cho họ.

Một gã tu sĩ Luyện Khí trung cấp chết trong sân, rất khó hòa hợp tốt được.

"Chỉ có thể hạ giá, cho tán tu khác thuê."

Hắn tìm kiếm mấy ngày trong chợ tán tu, tìm được một tu sĩ Luyện Khí tầng hai, cho đối phương thuê lại với giá bốn linh thạch ba mươi toái linh mỗi tháng.

"Lãng phí linh thạch, đau lòng."



Nhận được tiền thuê tu sĩ trả, Lục Huyền cảm giác thịt trên người mình như bị cắt đi một khối.

Xử lý xong tiểu viện, trước khi rời đi hắn tới Trương gia, chào tạm biệt Từ Uyển cùng với Trương Tu Viễn.

"Cái gì? Tiểu Lục thúc, thúc dọn ra ngoài ư?"

Sau khi Lục Huyền nói bản thân sắp dọn ra khỏi nơi này, vẻ mặt Trương Tu Viễn khiếp sợ, sau đó cậu bé nắm chặt tay hắn không buông.

Từ Uyển ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó như nghĩ tới điều gì, chợt gật đầu.

"Đúng vậy, mà chỗ thúc ở không tính cách xa nhà cháu, lúc nào cháu rảnh rỗi có thể tới chơi với thúc."

Lục Huyền an ủi.

"Chỉ là vấn đề giải quyết sâu bệnh mà trước đó hợp tác với cháu, trước tiên gác qua một bên rồi."

Sau sự việc của Tần Minh, suy nghĩ về việc kiếm linh thạch bằng cách giải quyết sâu bệnh của Lục Huyền cũng phai nhạt đi rất nhiều.

Hắn luôn cảm thấy nước bên trong rất sâu, không muốn vào nữa.

"Tẩu tử, ta đã cho thuê viện bao gồm cả linh điền, bên trong có hai gốc Thực Nguyệt Thụ, ta không tính mang theo, tẩu cấy ghép chúng sang đây đi!"

Thấy giọng điệu Lục Huyền kiên định, Từ Uyển vốn định từ chối cũng gật đầu.

"Lục tiểu huynh đệ, người chuyển đi cũng quá vội vàng rồi."

"Không có cách nào, dù sao tẩu tử cũng biết, ngoại vi khu bắc rồng rắn lẫn lộn, không quá an toàn, sau chuyện buổi tối hôm trước đó, ta đã có suy nghĩ chuyển ra ngoài."

"Quả thật, nếu gia đình chúng ta có điều kiện cũng sẽ dời đến khu vực trung tâm, người dọn đi sẽ có lợi chứ không hại."



Từ Uyển phụ họa đáp, vô cùng tán đồng cách nhìn của Lục Huyền.

Lục Huyền không ở lại lâu, mang theo mười bốn viên Thực Nguyệt Quả cùng với mười gốc Linh Huỳnh Thảo, đi tới Bách Thảo Đường.

"Lục tiểu tử, rốt cuộc người đã tới, trước tiên buông linh thực trong tay ra đã, đi theo ta gặp một người."

Vừa vào Bách Thảo Đường, lão giả gầy đã bắt tay Lục Huyền đi vào bên trong.

Bên trong gian phòng bài trí cực kỳ xa hoa, sàn nhà trải da thú mềm mại, bàn ghế đều làm bằng linh mộc, chính giữa đặt một cái dược lô hai tai ba chân cực lớn, khói lượn lờ bay ra từ dược lô, tỏa ra mùi dược thảo thơm tươi mát.

Một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, vuốt ve chú chồn nhỏ có bộ lông trắng như tuyết (bạch điêu) nằm trên đùi.

"Tiểu thư, vị này là Lục Huyền mà ta nói, cực kỳ có thiên phú trên phương diện trồng trọt linh thực, có thể trồng ra số lượng lớn linh thực phẩm chất tốt đẹp, thậm chí là phẩm chất thượng đẳng."

Hà quản sự khom người nói, nhìn ra được ông vô cùng tôn kính thiếu nữ này.

Lục Huyền cũng làm theo và hơi cúi đầu.

Ánh mắt thiếu nữ thanh lệ rời khỏi bạch điêu, liếc nhìn Lục Huyền.

Lục Huyền lặng yên vận chuyển Liễm Tức Pháp, duy trì tu vi của mình ở trình độ Luyện Khí tầng hai.

"Hà gia gia, ngài khó lắm mới giới thiệu một Linh thực sư hợp tác với nội đường, nói vậy trình độ không cần phải nói."

Thiếu nữ thanh lệ hơi hếch cằm lên.

"Chỉ là, ta thấy tuổi của hắn còn nhỏ hơn ta, tu vi thấp, cho nên còn cần phải chứng minh bản thân đủ tốt. Linh chủng bên trong Bách Thảo Đường không dễ có, ta không yên lòng giao nhị phẩm linh chủng cho hắn trồng. Cho nên, trong giai đoạn đầu Bách Thảo Đường sẽ cung cấp cho hắn số lượng nhất định linh chủng Linh Huỳnh Thảo, mặt khác hắn còn có thể lựa chọn một loại nhất phẩm linh chủng, nếu như thể hiện thành tích tốt, sẽ tăng giống mới."

"Đương nhiên, như vậy là đủ rồi."

Lão giả gầy cung kính gật đầu, trầm tư đáp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện