Dịch: Vi Vu
Cái mùi xăng này thật là hăng, tại nơi lửa bắn ra khắp nơi như vậy, nếu không cẩn thận để lửa bắn vào người là xong.
Tôi không thể mở đôi mắt, chỉ cảm thấy đột nhiên được thứ gì đó quấn lấy, sau đó bị nhấc lên.
Giang Khởi Vân quấn quần áo quanh người tôi, tôi bị mùi xăng làm cho nước mắt chảy ròng ròng.
Nhưng tôi lại lo lắng anh ấy tức giận hơn.
” Khởi Vân, anh đừng ….
“
” Đừng cái gì mà đừng? Em tự lo lắng cho mình trước đi!” Anh ấy tức giận nói.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng nói của Bạch Vô Thường, giọng nói lạnh lùng mà hài hước vang lên cách đó không xa nói:” ai da ~~~ đây là ai ~~ sao da lại thế này, véo một véo liền hỏng nha ~~~ hì hì hì ……”
Tôn thần tiên gia cũng có cảm xúc sao, nhưng hắn lại thông thấu hiểu biết hơn người phàm, nhưng bao nhiêu năm tích lũy, cuối cùng cũng phải ngồi quên, Giang Khởi Vân lần này trở về, tôi thấy anh ấy đối với người khác tàn nhẫn hơn rất nhiều, bao gồm cả cấp dưới.
Nhưng các thuộc hạ sớm đã quen với bộ dạng lạnh lùng tàn nhẫn của anh âý rôi, đặc biệt là Bạch Vô Thường, hắn là một nhân vật tinh tế mà lợi hại.
“Đừng dụi mắt.” Giang Khởi Vân thấp giọng nói: “Kiên nhẫn một chút.”
Trong vòng tay của anh ấy có một loại ma lực, có thể ngăn cản ngọn lửa và những tiếng la hét bên ngoài.
Lúc tôi phục hồi lại tinh thần, đã bị anh ấy giao sang tay anh tôi.
” …..
Ta đi thu thập một chút tàn cục”.
Giang Khởi Vân lạnh lùng nói.
Tôi muốn quay lại xem anh ấy muốn làm cái gì, nhưng bị anh tôi giữ chặt, dùng khăn ướt, lau mắt cho tôi.
” mẹ nó, tên này lá gan cũng quá lớn ….
Dám theo dõi em! Phỏng chừng là rất hận em …..
Lần trước chúng ta hủy hoại di cốt của cô ta, cô ta hẳn là hận chúng ta đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì chúng ta”.
” Nếu cô ta vì di cốt mà gây láo loạn, Lâm Ngôn Hoan nhất định sẽ biết chuyện này, hừ, hừ, thật giống như một yêu tinh quấn lấy Thái Tử Gia, mà cũng không dám ở trước mặt Thái Tử Gia bại lộ gương mặt thật, đúng không?”
” Nhưng cô ta lại quấn lấy Lâm Ngôn Hoan, mà Lâm Ngôn Hoan lại vô tình với cô ta, nhưng hắn lại đối xử với em rất tốt … Cho nên cô ta thật sự rất hận em, không màng tất cả đều muốn giết chết em”.
Anh tôi vừa lau mặt cho tôi, vừa siết chặt xương quai xanh của tôi, không cho tôi xoay người lại.
“Anh! Anh cho em xem được không? Em lo Giang Khởi Vân sẽ thêm nghiệp chướng!” Tôi lo lắng nắm lấy tay anh tôi
“Đừng lo lắng, phu quân của em sẽ có chừng mực, nữ quỷ đã bị thu, còn lão già què kia ….
Em tốt nhất là không nên xem”
“Tại sao? Lão già đó cải trang à?” Tôi hỏi.
” Ai da, em đừng lo lắng nhiều, Thất Gia vừa rồi muốn câu sinh hồn của hắn, kết quả hắn liều mạng chống cự, quỷ sai liền đi lên bắt người, xé toạc da thịt của hắn, ghê tởm lắm, em đừng nhìn”.
Da … Xé toạc?
Tôi yên lặng, bổ não hình ảnh quần áo bị xé rách, nhưng dưới những mảnh da bị xé rách còn có máu thịt …..
” Em xem, có ghê tởm không? Cho nên, anh mới nói em đừng nhìn ….” Anh tôi vừa dứt lời, tên pháp sư gầy gò đứng bên cạnh che miệng, chạy đi hai bước rồi nôn khan một trận.
Đại Bảo hừng hực lao đến nói:” Mộ Đương Gia, Tiểu Nương Nương, đi thôi, Ổ Tỷ đã báo cảnh sát rồi, phòng cháy chữa cháy sẽ đến nhanh thôi ….”
Anh tôi lấy áo choàng của Giang Khởi Vân quấn người tôi lại, khiêng tôi lên rồi chạy.
Trời ơi……
“Anh, anh … bả vai của anh cứng quá … ” Chọc đến dạ dày của em đau quá.
“Kiên trì một chút! Anh lại không thể ôm em trèo qua tường!” Anh tôi đưa tôi ra ngoài từ lỗ hổng của bức tường đã bị phá vỡ, nữ hán tử Ổ Tỷ đỡ lấy tôi, sau đó cõng lên lưng rồi chạy.
“Ta có thể tự đi …” Tôi nhịn không được mà nói.
“Không mở mắt được, ngươi đi thế nào?! Con mẹ nó, dám dùng xăng à! Những người này to gan lớn mật thật, nhất định sẽ chết không được tử tế!” Ổ Tỷ mắng:” cách làm này đối với người thường là phạm tội cực kỳ nghiêm trọng, huống chi là đối với ngươi”.
Tôi thật buồn bực, lúc gặp chuyện lớn, anh tôi và Giang Khởi Vân đều có một loại ăn ý với nhau.
Tôi nhanh chóng được đưa về nhà, trêи đường về nhà, anh tôi đã gọi cho Lâm Ngôn Thấm, mức độ ăn ý giữa hai người bọn họ phát triển thật nhanh, quả nhiên là một ngày, ngàn dặm.
Hừ, miệng thì nói, theo chủ nghĩa không kết hôn, vậy mà khi gặp được khắc tinh của mình rồi thì lại khác.
Tuy rằng hai người bọn họ lúc bạch bạch bạch, có chút chưa đã, nuối tiếc, nhưng tôi thấy anh tôi đối với Lâm Ngôn Thấm thật sự rất hài lòng, nếu không sẽ không để cho Lâm Tiểu Thư không thể rời xa anh tôi.
Những lý thuyết, kỹ thuật, còn có kinh nghiệm thực tế của anh tôi đã được áp dụng trêи người Lâm Tiểu Thư, mà Lâm Tiểu Thư thì nhìn anh tôi với anh mắt nhu mì si mê ….
Tôi thật là chịu không nổi.
Còn nữa, hầu như, chỉ cần anh tôi nói nửa câu đầu tiên, thì Lâm Tiểu Thư đã biết phải làm cái gì
Hai người IQ đều cao, một người có thất khiếu linh lung, thông thấu lõi đời, một người thì thì hiểu rõ tình ý, đơn thuần thông minh.
Thật là Duyên trời định.
Lâm Ngôn Thấm hiểu ý anh tôi, ý của anh tôi là, nếu cô ấy ” vô tình” tiết lộ tình hình ở nơi này cho Lâm Ngôn Hoan biết.
Ai mua mảnh đất này? Là Kỳ Khả Hân.
Loại chuyện tình cờ này, xuất hiện trêи mảnh đất mà cô ấy muốn mua, mà vừa hay chúng tôi lại dính líu đến đó, Lâm Ngôn Hoan chỉ cần nghe một lần là có thể đoán được bên trong đó có cái gì.
Anh tôi là muốn hoàn toàn cô lập Kỳ Khả Hân sao? Chỗ dựa lớn nhất của cô ấy lúc này chính là Lâm Ngôn Hoan.
Lang thang khắp nơi, nói chuyện với mọi người về Lâm Ngôn Hoan, tỏ thái độ “Ta và Lâm Ngôn Hoan là thanh mai trúc mã” để được sự giúp đỡ và tiện lợi của mọi người, nhanh chóng xâm chiến lưu vực sông Mật Giang, thành lập một nơi thiếu văn minh, để cô ấy và những người đi theo cô ấy ẩn náu.
Quan niệm của họ như vậy là bình thường, hàng trăm năm trước, có đất thì mới có việc, nhất định phải có một nơi chiếm cứ làm thành lũy cố thủ, nếu không có chỗ để ở, sẽ dễ dàng bị Minh Phủ bắt đi.
Lần này mọi chuyện có thể làm ầm ĩ lên, anh tôi tính toán không buông tha cơ hội này.
Anh tôi quá bận, điện thoại đổ chuông liên tục, anh nghe điện thoại, nhịn không được mà quát lên:” ta nói này đại huynh đệ, ta đang đua xe đó, lát nữa trở về, ta gọi cho ngươi, được chưa!”
Anh nói xong liền cúp máy, mắng:” Thiệu Nhất Hàng nói, mẹ của hắn có gì đó không ổn, mẹ nó, không ổn cũng phải chờ ta có thời gian”
Chúng tôi vừa về đến nhà, Thiệu Nhất Hàng cư nhiên đứng ở cửa chờ chúng tôi, thiếu chút nữa làm anh tôi tức giận mà ngất đi.
” mẹ nó, sao cứ dây dưa đến ngươi mãi không xong?” Anh tôi tức giận nói
Thiệu Nhất Hàng cười nói:” Mộ Tiểu Gia, ta không tin tưởng người khác, nên mới năm lần bảy lượt đến cầu kiến ngươi …..”
Tôi chạy vào nhà tắm, phòng tôi chỉ có một nhà tắm lập thể đặt trong góc, tôi vừa ngồi vào bồn tắm nhỏ hình tam giác, đã thấy Giang Khởi Vân xuất hiện ở trong phòng ….
Dịch: Vi Vu
——————————.
Cái mùi xăng này thật là hăng, tại nơi lửa bắn ra khắp nơi như vậy, nếu không cẩn thận để lửa bắn vào người là xong.
Tôi không thể mở đôi mắt, chỉ cảm thấy đột nhiên được thứ gì đó quấn lấy, sau đó bị nhấc lên.
Giang Khởi Vân quấn quần áo quanh người tôi, tôi bị mùi xăng làm cho nước mắt chảy ròng ròng.
Nhưng tôi lại lo lắng anh ấy tức giận hơn.
” Khởi Vân, anh đừng ….
“
” Đừng cái gì mà đừng? Em tự lo lắng cho mình trước đi!” Anh ấy tức giận nói.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng nói của Bạch Vô Thường, giọng nói lạnh lùng mà hài hước vang lên cách đó không xa nói:” ai da ~~~ đây là ai ~~ sao da lại thế này, véo một véo liền hỏng nha ~~~ hì hì hì ……”
Tôn thần tiên gia cũng có cảm xúc sao, nhưng hắn lại thông thấu hiểu biết hơn người phàm, nhưng bao nhiêu năm tích lũy, cuối cùng cũng phải ngồi quên, Giang Khởi Vân lần này trở về, tôi thấy anh ấy đối với người khác tàn nhẫn hơn rất nhiều, bao gồm cả cấp dưới.
Nhưng các thuộc hạ sớm đã quen với bộ dạng lạnh lùng tàn nhẫn của anh âý rôi, đặc biệt là Bạch Vô Thường, hắn là một nhân vật tinh tế mà lợi hại.
“Đừng dụi mắt.” Giang Khởi Vân thấp giọng nói: “Kiên nhẫn một chút.”
Trong vòng tay của anh ấy có một loại ma lực, có thể ngăn cản ngọn lửa và những tiếng la hét bên ngoài.
Lúc tôi phục hồi lại tinh thần, đã bị anh ấy giao sang tay anh tôi.
” …..
Ta đi thu thập một chút tàn cục”.
Giang Khởi Vân lạnh lùng nói.
Tôi muốn quay lại xem anh ấy muốn làm cái gì, nhưng bị anh tôi giữ chặt, dùng khăn ướt, lau mắt cho tôi.
” mẹ nó, tên này lá gan cũng quá lớn ….
Dám theo dõi em! Phỏng chừng là rất hận em …..
Lần trước chúng ta hủy hoại di cốt của cô ta, cô ta hẳn là hận chúng ta đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì chúng ta”.
” Nếu cô ta vì di cốt mà gây láo loạn, Lâm Ngôn Hoan nhất định sẽ biết chuyện này, hừ, hừ, thật giống như một yêu tinh quấn lấy Thái Tử Gia, mà cũng không dám ở trước mặt Thái Tử Gia bại lộ gương mặt thật, đúng không?”
” Nhưng cô ta lại quấn lấy Lâm Ngôn Hoan, mà Lâm Ngôn Hoan lại vô tình với cô ta, nhưng hắn lại đối xử với em rất tốt … Cho nên cô ta thật sự rất hận em, không màng tất cả đều muốn giết chết em”.
Anh tôi vừa lau mặt cho tôi, vừa siết chặt xương quai xanh của tôi, không cho tôi xoay người lại.
“Anh! Anh cho em xem được không? Em lo Giang Khởi Vân sẽ thêm nghiệp chướng!” Tôi lo lắng nắm lấy tay anh tôi
“Đừng lo lắng, phu quân của em sẽ có chừng mực, nữ quỷ đã bị thu, còn lão già què kia ….
Em tốt nhất là không nên xem”
“Tại sao? Lão già đó cải trang à?” Tôi hỏi.
” Ai da, em đừng lo lắng nhiều, Thất Gia vừa rồi muốn câu sinh hồn của hắn, kết quả hắn liều mạng chống cự, quỷ sai liền đi lên bắt người, xé toạc da thịt của hắn, ghê tởm lắm, em đừng nhìn”.
Da … Xé toạc?
Tôi yên lặng, bổ não hình ảnh quần áo bị xé rách, nhưng dưới những mảnh da bị xé rách còn có máu thịt …..
” Em xem, có ghê tởm không? Cho nên, anh mới nói em đừng nhìn ….” Anh tôi vừa dứt lời, tên pháp sư gầy gò đứng bên cạnh che miệng, chạy đi hai bước rồi nôn khan một trận.
Đại Bảo hừng hực lao đến nói:” Mộ Đương Gia, Tiểu Nương Nương, đi thôi, Ổ Tỷ đã báo cảnh sát rồi, phòng cháy chữa cháy sẽ đến nhanh thôi ….”
Anh tôi lấy áo choàng của Giang Khởi Vân quấn người tôi lại, khiêng tôi lên rồi chạy.
Trời ơi……
“Anh, anh … bả vai của anh cứng quá … ” Chọc đến dạ dày của em đau quá.
“Kiên trì một chút! Anh lại không thể ôm em trèo qua tường!” Anh tôi đưa tôi ra ngoài từ lỗ hổng của bức tường đã bị phá vỡ, nữ hán tử Ổ Tỷ đỡ lấy tôi, sau đó cõng lên lưng rồi chạy.
“Ta có thể tự đi …” Tôi nhịn không được mà nói.
“Không mở mắt được, ngươi đi thế nào?! Con mẹ nó, dám dùng xăng à! Những người này to gan lớn mật thật, nhất định sẽ chết không được tử tế!” Ổ Tỷ mắng:” cách làm này đối với người thường là phạm tội cực kỳ nghiêm trọng, huống chi là đối với ngươi”.
Tôi thật buồn bực, lúc gặp chuyện lớn, anh tôi và Giang Khởi Vân đều có một loại ăn ý với nhau.
Tôi nhanh chóng được đưa về nhà, trêи đường về nhà, anh tôi đã gọi cho Lâm Ngôn Thấm, mức độ ăn ý giữa hai người bọn họ phát triển thật nhanh, quả nhiên là một ngày, ngàn dặm.
Hừ, miệng thì nói, theo chủ nghĩa không kết hôn, vậy mà khi gặp được khắc tinh của mình rồi thì lại khác.
Tuy rằng hai người bọn họ lúc bạch bạch bạch, có chút chưa đã, nuối tiếc, nhưng tôi thấy anh tôi đối với Lâm Ngôn Thấm thật sự rất hài lòng, nếu không sẽ không để cho Lâm Tiểu Thư không thể rời xa anh tôi.
Những lý thuyết, kỹ thuật, còn có kinh nghiệm thực tế của anh tôi đã được áp dụng trêи người Lâm Tiểu Thư, mà Lâm Tiểu Thư thì nhìn anh tôi với anh mắt nhu mì si mê ….
Tôi thật là chịu không nổi.
Còn nữa, hầu như, chỉ cần anh tôi nói nửa câu đầu tiên, thì Lâm Tiểu Thư đã biết phải làm cái gì
Hai người IQ đều cao, một người có thất khiếu linh lung, thông thấu lõi đời, một người thì thì hiểu rõ tình ý, đơn thuần thông minh.
Thật là Duyên trời định.
Lâm Ngôn Thấm hiểu ý anh tôi, ý của anh tôi là, nếu cô ấy ” vô tình” tiết lộ tình hình ở nơi này cho Lâm Ngôn Hoan biết.
Ai mua mảnh đất này? Là Kỳ Khả Hân.
Loại chuyện tình cờ này, xuất hiện trêи mảnh đất mà cô ấy muốn mua, mà vừa hay chúng tôi lại dính líu đến đó, Lâm Ngôn Hoan chỉ cần nghe một lần là có thể đoán được bên trong đó có cái gì.
Anh tôi là muốn hoàn toàn cô lập Kỳ Khả Hân sao? Chỗ dựa lớn nhất của cô ấy lúc này chính là Lâm Ngôn Hoan.
Lang thang khắp nơi, nói chuyện với mọi người về Lâm Ngôn Hoan, tỏ thái độ “Ta và Lâm Ngôn Hoan là thanh mai trúc mã” để được sự giúp đỡ và tiện lợi của mọi người, nhanh chóng xâm chiến lưu vực sông Mật Giang, thành lập một nơi thiếu văn minh, để cô ấy và những người đi theo cô ấy ẩn náu.
Quan niệm của họ như vậy là bình thường, hàng trăm năm trước, có đất thì mới có việc, nhất định phải có một nơi chiếm cứ làm thành lũy cố thủ, nếu không có chỗ để ở, sẽ dễ dàng bị Minh Phủ bắt đi.
Lần này mọi chuyện có thể làm ầm ĩ lên, anh tôi tính toán không buông tha cơ hội này.
Anh tôi quá bận, điện thoại đổ chuông liên tục, anh nghe điện thoại, nhịn không được mà quát lên:” ta nói này đại huynh đệ, ta đang đua xe đó, lát nữa trở về, ta gọi cho ngươi, được chưa!”
Anh nói xong liền cúp máy, mắng:” Thiệu Nhất Hàng nói, mẹ của hắn có gì đó không ổn, mẹ nó, không ổn cũng phải chờ ta có thời gian”
Chúng tôi vừa về đến nhà, Thiệu Nhất Hàng cư nhiên đứng ở cửa chờ chúng tôi, thiếu chút nữa làm anh tôi tức giận mà ngất đi.
” mẹ nó, sao cứ dây dưa đến ngươi mãi không xong?” Anh tôi tức giận nói
Thiệu Nhất Hàng cười nói:” Mộ Tiểu Gia, ta không tin tưởng người khác, nên mới năm lần bảy lượt đến cầu kiến ngươi …..”
Tôi chạy vào nhà tắm, phòng tôi chỉ có một nhà tắm lập thể đặt trong góc, tôi vừa ngồi vào bồn tắm nhỏ hình tam giác, đã thấy Giang Khởi Vân xuất hiện ở trong phòng ….
Dịch: Vi Vu
——————————.
Danh sách chương