Cửa bị gõ nhẹ hai cái rồi đẩy ra.

Phu nhân Rachel bưng một mâm hoa quả mới xắt, cười mỉm bước tới. Bỏ ngoài tai những lời đồn sau lưng nàng, chỉ nhìn vào khuôn mặt, tin rằng đa số người đều không thể không thừa nhận nàng thật sự là một mỹ nhân duyên dáng.

Kastalon II cố gắng bình ổn tức giận.

Phu nhân Rachel đặt hoa quả giữa hai người, sau đó lẳng lặng thối lui đến bên cạnh Kastalon II.

Bởi vì nàng đến, bầu không khí trở nên vi diệu.

Kastalon II rõ ràng bắt đầu chú ý tới hai chữ phong độ.

Ciro bất động thanh sắc che giấu bén nhọn vừa mới lộ ra.

Nhìn mặt ngoài, giữa hai người chí ít cũng không hề giương cung bạt kiếm.

Kastalon II cầm lấy một miếng táo được gọt ngay ngắn, nhét vào miệng, cắn thật mạnh. Quai hàm lão căng cứng như thể rất phẫn hận với quả táo.

Ciro lại uống cà phê.

“Đế quốc phải xoa dịu quan hệ với Quang Minh thần hội.” Kastalon II nuốt miếng táo xuống.

“Hayden đã thực hiện.”

“Không phải hắn đang chiến đấu với Quang Minh thần hội sao?” Lão bắt đầu căng thẳng. Tình hình hiện nay, lão và Ciro nhất định chia làm hai phái, nói cách khác, Quang Minh thần hội sẽ không phải kẻ địch đế quốc đồng lòng muốn diệt trừ, mà thành chiến hữu lão và Ciro cùng muốn lôi kéo. Có lẽ chiến hữu này là tạm thời, nhưng trước khi tiêu diệt được đối thủ, chẳng ai trong số bọn họ muốn thấy Quang Minh thần hội đứng ở trận doanh của đối phương.

“Trước thì đúng, song bởi vì một việc nho nhỏ ngoài ý muốn, chúng ta đã hóa thù thành bạn.” Ciro nhẹ nhàng bâng quơ.

Kastalon II hiển nhiên không muốn từ bỏ cơ hội tìm hiểu đối thủ, “Ta muốn biết cụ thể chi tiết.”

Ciro lời ít ý nhiều: “Shamanlier đánh lén Quang Minh thần hội, Hayden cứu họ.”

Kastalon II lần đầu tiên nghe nói đến tin tức này, nhíu mày hỏi: “Tại sao Shamanlier lại đột nhiên đánh lén Quang Minh thần hội?”

“Nếu ngài muốn biết, có thể tự viết thư hỏi hoàng đế Shamanlier.” Hắn hiểu lão, càng nói vậy, Kastalon II càng không hỏi.

“Có lẽ ông ta đã biết tính toán trước đó của ngài.” Ciro chậm rì rì nói tiếp, “Không phải ngài vừa nói, muốn phục hồi quan hệ với Quang Minh thần hội sao?”

Kastalon II bị chặn hết lời.

“Hay ngài lại thay đổi ý định rồi?” Hắn cố ý nhấn vào chữ “lại”, có chút chế nhạo nhàn nhạt.

Kastalon II quả nhiên không kiềm chế nổi: “Cái gì gọi là lại thay đổi ý định?”

“Ban đầu, không phải ngài ra sức phản đối đề nghị của giáo hoàng Quang Minh thần hội muốn cử hành lễ đăng cơ cho hoàng đế đế quốc sao?” Ciro nói, “Sự hùng hồn lúc đó của ngài hãy còn mới mẻ trong tâm trí ta. Quyết không cho phép bất kỳ kẻ nào giày xéo tôn nghiêm của đế quốc dưới chân! Mượn danh nghĩa của thần, lại càng tăm tối hơn cả bóng đêm! Ha, còn có gì nữa nhỉ? A. Đúng rồi, còn có… chỉ cần ta Kastalon II còn tại vị một ngày, tuyệt đối không cho phép giáo hoàng đưa bàn tay ngắn choằn của hắn mò vào hoàng vị đế quốc!”

Kastalon II nghe thấy thế thì đỏ bừng cả mặt.

“Cho nên, ngài chuẩn bị tuyên bố thoái vị à?” Ciro cười không có chút độ ấm.

“Ngươi đang nói chuyện với ai đấy hả!” Kastalon II vỗ mạnh bàn.

Tác dụng bình ổn của phu nhân Rachel hiển nhiên đã mất hiệu lực. Khi tức giận lên, tác phong của hoàng đế bệ hạ rất là bình dân, hoàn toàn không có bộ dạng từng được giáo dục trở thành người thừa kế đế quốc.

Ciro đáp: “Với ngài. Phụ thân ta.”

“Đây là thái độ nói chuyện với phụ thân của ngươi hả?” Kastalon II lên án mạnh mẽ, đồng thời lại cảm thấy thập phần bi ai. Con lão, lão từng có nhiều con như vậy, nhưng cho đến bây giờ chẳng có đứa nào trở thành tri kỷ.

Ngay cả Howl – được cho là đứa con lão sủng ái nhất, lão thường xuyên có xung động muốn nhét nó vào tủ quần áo, sau đó khóa lại vĩnh viễn không mở ra.

Ciro đáp lời: “Đây là thái độ nói chuyện của ta với hoàng đế bệ hạ.”

Kastalon II giận quá hóa cười, “Bằng cách gay gắt, ngạo mạn, lạnh lùng?”

“Ta chỉ muốn thức tỉnh lý trí hoàng đế.” Sau khi tác dụng trấn định của phu nhân Rachel đối với Kastalon II mất hiệu lực, Ciro không tiếp tục che giấu sắc sảo của hắn nữa.

Kastalon II cả giận: “Ngươi quá làm càn!”

Môi Ciro mím thành một đường, lộ ra nụ cười nhạt đến mức không thấy dấu vết, “Tốt nhất ngài nên mau chóng thích ứng.”

Gân xanh nổi lên trên bàn tay nắm chặt của Kastalon II.

Phu nhân Rachel đột nhiên dịu dàng nói: “Không nếm thử tay nghề của ta sao?”

Kastalon II quay đầu.

Ánh mắt lão vẫn còn bốc lửa, trên mặt lão còn tràn ngập giận dữ, trông như một mãnh thú bị chọc giận. Nhưng phu nhân Rachel không cảm thấy sợ hãi hay hoảng hốt, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay Kastalon II, mỉm cười: “Ta tự tay làm cho ngài.”

Tức giận của Kastalon II dần dần biến mất trong nụ cười của nàng.

Nguyên nhân lớn nhất lão thích nàng chính là vì nàng luôn có thể khiến lão cảm thấy mình là một người vô cùng tự chủ – trên phương diện tính tình.

Lão nhét nốt quả táo kia vào miệng.

Có tiếng bước chân dừng lại trước cửa.

Hussel cung kính: “Vương tử điện hạ Soso đã ở ngoài cửa, đang chờ truyền gọi.”

Kastalon II lập tức nhìn mặt Ciro, chờ mong trên mặt hắn xuất hiện thần sắc nào đó, ví dụ như kinh hoảng, ngạc nhiên hay cảnh giác. Nhưng lão thất vọng, Ciro chỉ thản nhiên uống cà phê, như thể lão vừa gọi tới một người xa lạ chẳng liên quan.

“Soso Kastalon của ngươi đến.” Lão mở miệng châm chọc.

“Cảm tạ ngài đã mời.”

“Chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ tại sao ta gọi nó đến sao?”

“Chúng ta rất nhanh sẽ thành người một nhà. Người một nhà gặp mặt là chuyện bình thường.” Ciro không nhanh không chậm nói, “Trên thực tế, dù ngài không mời em ấy, ta cũng rất sẵn lòng thường xuyên mang em ấy tới gặp ngài.”

“Thế sao?” Kastalon II không thừa nhận mình vừa thất bại. Lão quy cho trấn định của Ciro là cố gắng trấn định, “Tốt, cứ vậy đi, mời nó vào.” Lão gật đầu với Hussel.

Hussel kiên định nện bước ra ngoài.

Lát sau, gã mang theo Soso trở vào.

Soso mặc áo ma pháp sư của học viện, hai gò má ửng đỏ nhàn nhạt, trông có chút thẹn thùng, lại có điểm ngơ ngác.

“Hoàng đế bệ hạ.” Cậu rất lễ phép hành lễ với Kastalon II.

Kastalon II gật đầu, “Con ta vừa giới thiệu lại về ngươi.”

Soso nhìn về phía Ciro.

Ciro mỉm cười, như đang truyền cho cậu sức mạnh vô hình.

Soso quay đầu nói với Kastalon II: “Tôi cũng rất muốn làm quen với ngài lần nữa.”

Liên hệ với cuộc đối thoại đằng trước, những lời này rất hợp với tình hình, chẳng có vấn đề gì cả. Nhưng nếu đứng đơn độc, nhất là rơi vào tai Kastalon II, giống như mang theo chút nhạo báng ngấm ngầm.

Như thể nói biểu hiện lần trước của Kastalon II quá kém, cho nên Soso cho lão thêm một cơ hội.

Lão nhìn Soso chằm chằm, muốn từ trên mặt cậu phán đoán xem những lời này là cố ý hay vô tình.

Ánh mắt Soso rất nhanh lại bị Phu nhân Rachel bên cạnh lão thu hút. “Chào ngài.” Cậu hành lễ.

Phu nhân Rachel lộ ra nụ cười nhạt, “Hân hạnh được biết ngươi. Tuy đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng có thể nhìn ra ngươi là đứa bé khiến cho người ta yêu thích.”

Soso vội vàng khiêm tốn: “Ngài quá khen.”

Ciro đột nhiên đứng lên, đi đến bên người Soso, hành lễ với Kastalon II: “Nếu như không có chuyện gì khác, chúng ta cáo lui trước.”

Kastalon II đang muốn đồng ý, chợt thấy phu nhân Rachel dịu dàng nói: “Nếu không vội thì ở lại cùng dùng cơm đi.”

Ciro nhìn về phía Kastalon II.

Kastalon II ngó lơ ánh mắt hắn. Lão cực kỳ không muốn Ciro lưu lại, nhưng lại không muốn làm trái ý phu nhân Rachel, cho nên chỉ có thể dùng im lặng để kháng nghị.

“Làm phiền.” Ciro cười cười.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện