Mundra lắc đầu: “Không trả.”

– trả lại cho ta!

“Không trả.”

Rhodes nghe không nổi nữa, hắn sợ nếu không mở miệng ngăn cản, đôi thầy trò ngây thơ này sẽ nói hai câu đó vĩnh viễn đến sánh cùng trời đất mất. Hắn vội ho một tiếng mở miệng: “Ta cảm thấy chúng ta nên dùng lý trí để giải quyết vấn đề này.”

– câm miệng!

“Câm miệng.”

Rhodes buông lỏng: “Câm miệng thì giải quyết vấn đề thế nào?”

– dùng thực lực để giải quyết.

Giọng nói của lão Mundra đột nhiên trở nên cực kỳ âm trầm khủng bố.

Là bạn già của lão, Rhodes đương nhiên biết đây là dấu hiệu báo trước tức giận.

Bốn phía dần dần tăng thêm rất nhiều khí tức vong linh.

Là vị pháp sư vong linh duy nhất giữ lại thần trí ở vong linh giới, lão Mundra hiển nhiên đã nắm giữ thao túng được ma pháp vong linh, cũng như lúc trước lão có thể dễ dàng thao túng được vong linh Audis.

Rhodes bắt đầu cảnh giác.

Tại vong linh giới, lão Mundra đã mất đi thân thể càng khó đối phó hơn trước. Không chỉ thế, trước kia cũng không có bao người có thể đối phó với lão, ngay cả giáo hoàng cũng chưa bao giờ cùng lão đấu trực tiếp.

Hayden và Frank cũng chú ý tới không khí không bình thường bốn phía, tới tấp lôi ra vũ khí.

“Chẳng lẽ chúng ta không thể nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi bên sao?” Rhodes hô to khi thấy lão Mundra chuẩn bị tiến công.

– ta đưa ra yêu cầu, nhưng bị từ chối.

Giọng nói của lão Mundra không mang theo chút tình cảm nào, lạnh như mới từ trong nước đá đi ra.

Mundra đột nhiên nói: “Dùng thứ con cất giữ trao đổi với thầy.”

– thứ mi cất giữ? Lão Mundra tràn đầy khinh thường.

– những thứ mi cất giữ không phải đều là ta cho mi sao?

Mundra đáp: “Có một thứ không phải.”

– ý mi nói thanh niên ma vũ song tu bên cạnh?

Mundra cau mày: “Không phải.”

– chúng ta không cần bàn lại nữa.

Lão Mundra quả quyết từ chối.

Mundra hỏi: “Râu giáo hoàng thì sao?”

Rhodes sửng sốt.

Ngay cả Hayden và Frank cũng ngây ngẩn cả người. Bọn họ không nghe thấy giọng của lão Mundra, nhưng những lời của Mundra thì nghe vào tai không sót một chữ.

Chẳng lẽ “thứ con cất giữ” Mundra nhắc tới là chỉ râu giáo hoàng?

Sao có thể thế được nhỉ?

Frank, ma pháp sư cùng hai kỵ sĩ một bên cảm thấy không thể tin được, một bên lại mơ hồ có chút tin tưởng, có lẽ đây là nguyên nhân khiến giáo hoàng nổi giận, nhất định muốn thiêu chết Mundra cũng nên. Dù sao đường đường là giáo hoàng mà nói, bị một pháp sư vong linh nhổ râu là việc dọa người cỡ nào.

Bọn họ đang suy tưởng, thì nhìn thấy Mundra rút ra một cái bàn chải chạm trổ tinh xảo, lông bàn chải nhìn qua thực mềm mại sáng sủa thực… dày rậm.

Ma pháp sư và kỵ sĩ theo bản năng vuốt cằm mình. Nghĩ đến bị nhổ từng ấy râu, bọn họ liền cảm thấy cằm truyền đến cảm giác đau đớn.

Ngoại trừ Mundra, Hayden là người duy nhất giữ được tỉnh táo. Kỳ thật từ lúc Mundra nhắc tới râu giáo hoàng, hắn đã mơ hồ đoán được Mundra định chơi trò xiếc gì, dù sao lúc cứu Mundra phân thân giáo hoàng hắn nhìn thấy vẫn râu tóc đầy đủ, cho nên không hề cảm thấy ngoài ý muốn đối với việc Mundra rút ra bàn chải làm từ râu kia.

Mundra đưa bàn chải qua, “Thầy có muốn không?”

– mi làm thế nào chứng minh nó là râu giáo hoàng?

Lão Mundra nghiêm túc hỏi.

Mundra hỏi lại: “Thầy làm thế nào chứng minh nó không phải?”

Lão Mundra không nói chuyện, nhưng đám người Hayden rõ ràng cảm giác thấy không khí bốn phía trở nên lạnh hơn, đó là một loại âm hàn lạnh thấu đến tận xương cốt.

Rhodes và Mundra cảm giác càng rõ rệt. Bọn họ có thể cảm thấy lão Mundra ở ngay gần, tinh thần lực của lão đang thăm dò bàn chải.

– trên bàn chải không có Quang Minh thần lực!

Lão Mundra mở miệng phẫn nộ.

Mundra đáp: “Con dùng qua rồi.” Cậu nói xong, mở bung bàn chải ra, lộ ra nước thuốc màu lục rửa không sạch trên gốc râu.

Rhodes kinh ngạc: “Chẳng lẽ vì ngươi nhổ râu giáo hoàng nên mới bị nướng trên đài hỏa hình?”

Con ngươi Hayden lóe lên. Dù chuyện này đã qua thật lâu, nhưng ký ức vẫn còn trong óc, mỗi khi nhớ tới sẽ cảm thấy cực kỳ sợ hãi, cho nên hắn vô cùng không thích nhắc lại hay nhớ lại chuyện này.

– mi từng bị Quang Minh thần hội bắt được?

Lão Mundra không vui hỏi.

Mundra đáp: “Vâng.”

– tại vì râu giáo hoàng?

“Râu rất quan trọng với ông ta.” Mundra trả lời.

Lão Mundra hiển nhiên không có chú ý tới đáp án của cậu kỳ thật không trả lời cho câu hỏi của mình, tâm tư lão đã hoàn toàn đặt trên bàn chải kia.

– kể chút về bộ dạng của Quang Minh thần điện nào.

Mundra miêu tả toàn bộ những gì mình đã nhìn thấy.

– cho dù cái này đúng là râu giáo hoàng, nhưng tại sao ta phải dùng linh hồn Audis đổi lấy? Hiện giờ ta đâu có cần bàn chải.

Mundra đáp: “Có thể để làm kỷ niệm, chứng minh con từng đi vào Quang Minh thần điện nhổ được râu. Tốt hơn so với việc đứng ở thành Neal trống rỗng của vong linh giới.” Thành Neal, Quang Minh thần hội ở ngay trong thành Neal.

Lão Mundra một lúc lâu không nói.

Mundra đem cất bàn chải.

Giọng lão Mundra lập tức vang lên.

– ai cho mi cất đi?

Mundra lôi cốt trượng ra, nói: “Không đồng ý, vẫn là đánh đi.”

– được, để thầy xem tinh thần lực của mi đã đạt tới trình độ nào.

Nói thì nói thế, nhưng Rhodes rõ ràng cảm thấy lãnh ý bốn phía đã chậm rãi lui bước, có lẽ lão Mundra còn ở nơi này, nhưng ý nghĩa của cuộc đấu đã thay đổi, không còn là để giành thắng lợi, mà là một ông thầy kiểm tra học sinh của mình.

Thân mình hắn bỗng căng thẳng, lén lút ra hiệu với Hayden đang bày ra tư thế chiến đấu.

– không cần, để nó cùng lên!

Lão Mundra trầm giọng.

Trán Mundra dần dần toát mồ hôi thành giọt.

Rhodes đứng bên cạnh. Hắn có thể cảm giác thấy lão Mundra đang dùng tinh thần lực áp bách Mundra, giống như một pháp sư vong linh dùng tinh thần lực khống chế vu thi, hắn không khỏi có chút khẩn trương, không biết lão Mundra có tính toán gì, chỉ có thể âm thầm đề phòng.

Hayden nhìn Mundra không nháy mắt, thần sắc ngưng trọng, tay cầm kiếm chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, nhưng đến giờ, hắn còn chưa thấy Mundra ra chỉ thị.

Ngón tay Mundra khẽ run. Trước kia cho dù tranh đoạt quyền khống chế vu thi, cũng là pháp sư vong linh hai bên lấy vu thi làm chiến trường, tiến hành so đấu tinh thần lực mạnh yếu, trực tiếp lấy thân thể chiến đấu như vậy là lần đầu. Hơn nữa lần này không phải hai bên đọ sức, mà là lão Mundra đơn phương tấn công, cậu chỉ có thể bị động phòng ngự. Tinh thần lực của cậu bị tinh thần lực của lão Mundra đè ép vào một không gian hữu hạn, giống như cậu đang đứng trong một gian mật thất mà tường chung quanh không ngừng tiến vào giữa, khiến cậu không còn chỗ dung thân.

Đó không phải gay go nhất, gay go nhất chính là cậu không thể cảm ứng được vị trí của lão Mundra, đồng nghĩa với Hayden không thể hỗ trợ.

Hayden đột nhiên chém ra một kiếm.

Đấu khí như lưỡi đao, quét qua phía trước.

Đấu khí chém về trước chưa tan, hắn lại chém một kiếm về hướng khác, lấy khí thế như chẻ tre phân tách tầm nhìn thành hai nửa cao thấp!

– cách làm ngu ngốc!

Lão Mundra hừ lạnh.

Nhưng Mundra cảm giác được lão không còn đủ trung khí như vừa rồi. Cậu há miệng muốn nói chuyện, nhưng công kích của tinh thần lực lão Mundra đột nhiên tăng mạnh, khiến giọng nói của cậu bị chẹn ngang họng, không phát ra được âm nào.

Rhodes bỗng ho khan hai tiếng.

Hayden lại bổ tiếp một kiếm, cũng vào vị trí vừa rồi.

Tinh thần lực bị kéo căng của Mundra chợt được thả lỏng, thân thể cậu đung đưa, bị Hayden ôm chặt lấy. Sức lực chống đỡ thân thể cuối cùng của cậu bị chính cậu tự rút đi, Mundra an tâm hoàn toàn giao mình cho Hayden, ôm thắt lưng hắn, điều chỉnh tư thế thoải mái, mới chậm rãi thở phào một hơi.

– mi dùng thực lực như vậy mà đi nhổ râu giáo hoàng á?

Lão Mundra lộ hoài nghi.

Mundra nhắm mắt, bỏ ngoài tai.

Hayden không nghe thấy lão Mundra nói, chức trách xướng ngôn viên đành phải rơi vào tay Rhodes. Hắn không biết râu này là thật hay giả, nhưng mặc kệ thật giả, đều phải nói nó là thật. “Đó là bởi vì Quang Minh thần hội xảy ra chút chuyện.”

– chuyện gì?

Nếu như nói Rhodes là bạn bè duy nhất của lão, công bố ma pháp vong linh là mục tiêu duy nhất của lão, vậy giáo hoàng chính là túc địch duy nhất của lão, mà tiếc nuối duy nhất của lão chính là không thể biến giáo hoàng thành vu thi. Cho nên dù đã tự sát thành vong linh, lão Mundra vẫn có một phần chấp nhất khó có thể phai mờ với giáo hoàng.

Rhodes ấp úng; “Ồ, cái này đi, kỳ thật là… là như vầy.” Hắn đột nhiên nghĩ tới một lý do tuyệt diệu, vỗ tay nói: “Bởi vì thú phệ hồn chạy tới Mộng đại lục, cho nên Mộng đại lục đã xảy ra rất nhiều chuyện.”

– thú phệ hồn?

Giọng của lão Mundra mang theo vài phần chần chờ.

Rhodes gật đầu: “Quang Minh thần hội chẳng những phái kỵ sĩ thần thánh và tư tế Quang Minh, ngay cả phân thân của giáo hoàng cũng đích thân tham gia, đáng tiếc không thể nào giải quyết nó.

– một đám ngu ngốc.

Lão Mundra hiển nhiên đã tin tưởng vài phần.

Uy lực của thú phệ hồn lão biết rõ. Nếu thật là thú phệ hồn, đích xác có khả năng làm giáo hoàng bị thương nặng, ít nhất cũng đánh cho ông ta tiêu hao tinh thần lực.

– lấy Audis ra đây.

Rhodes che ở trước lọ: “Ngươi vẫn không chịu thay đổi ý kiến?”

– ngươi định tự mình nghĩ cách tìm vong linh cho hắn ăn sao?

Rhodes thế mới biết lão thỏa hiệp, vội vàng dịch ra khỏi cái lọ hói đầu chứa Audis.

– còn có, để bàn chải lại.

Lão Mundra đặc biệt dặn dò.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện