Ba lần đến vong linh giới, ba loại cảm xúc.
Lần đầu tiên là cảnh giác, tràn ngập tò mò, sợ hãi và khẩn trương đối với thế giới bí ẩn trong truyền thuyết.
Lần thứ hai là thả lỏng, dù sao bọn họ cũng có quan hệ với hai vị đại nhân chốn vong linh giới: tử thần và lão Mundra.
Mà lần này, là chột dạ.
Đúng vậy, vô cùng chột dạ.
Nhất là Rhodes, hắn gắt gao kề sát bên người ma pháp sư và kỵ sĩ, cũng thường xuyên thúc giục bọn họ bước nhanh hơn. Song dù thế, bọn họ cũng không thoát khỏi tử thần không chỗ nào không ở.
Ngay lúc Rhodes co đầu rụt cổ nhanh chân nện bước, Made xuất hiện.
“Các ngươi nhanh vậy đã hoàn thành nhiệm vụ?” Trong giọng nói của Made tràn ngập kinh ngạc vui mừng.
Rhodes lặng lẽ rút mu bàn tay vào tay áo.
Mặt Mundra không đổi sắc: “Chúng ta muốn mượn đường.”
Made hỏi lại: “Mượn đường?”
Hayden treo lên chiêu bài tươi cười của mình, trên thực tế từ lúc kéo Mundra vào vong linh giới, nụ cười của hắn chưa bao giờ tắt, “Là như vầy, chúng ta phát hiện nơi vừa đi ra chính là khu vực chung quanh Quang Minh thần điện, ngài biết đấy, Quang Minh thần hội không thân thiện như ngài. Cho nên…”
“Đương nhiên ta biết!” Made nhanh chóng cắt ngang lời hắn. Nếu như nói pháp sư vong linh có cùng chung mối thù gì, chắc chắn phải là Quang Minh thần hội.
Frank vẫn luôn nhớ thương Audis trong túi không gian của Mundra, vừa lo lắng hắn có thể thuận lợi trở lại cơ thể ban đầu hay không, lại lo lắng ở lâu trong túi không gian làm linh hồn hắn bị thương tổn, nghe vậy lập tức nói: “Để mau chóng tìm thú phệ hồn về, chúng ta chạy nhanh lên đi?”
“Thế a.” Made đang định tiêu tán, đột nhiên lại ngưng tụ lại, lao về phía Rhodes.
Rhodes cả kinh, Hayden, Pohle và Henry đã rút kiếm ra chắn trước mặt hắn.
Made dừng thân, nghi hoặc hỏi: “Các ngươi kích động như vậy làm gì?”
Hayden đáp: “Là hành động của ngài thật dễ khiến cho người ta hiểu lầm.”
“Ta cảm giác thấy ở giữa các ngươi có thêm một cỗ khí vong linh cường đại.” Made chậm rãi nói.
Trên lưng Rhodes âm thầm toát mồ hôi lạnh.
– cảm giác của ngươi nhạy đấy chứ.
Giọng nói của lão Mundra lập tức nhảy ra.
Rhodes và Mundra đều sửng sốt, vì giọng của lão Mundra đang ở giữa bọn họ.
Made kinh ngạc: “Ngươi lại nuốt bao nhiêu vong linh rồi?”
– không liên quan đến ngươi.
Lão Mundra lạnh lùng đáp.
Made nói: “Ta không muốn có một ngày toàn bộ vong linh giới chỉ còn lại ngươi và ta.”
– không có ngày đó đâu.
Made phản bác: “Hừ, tham lam như ngươi, rất khó nói.”
– bởi vì khi đó nhất định ta đã ăn ngươi rồi.
Cái bóng màu xám đại diện cho Made đột nhiên vặn vẹo run rẩy, “Ngươi không phải thời thời khắc khắc đều thèm nhỏ dãi ta đấy chứ?”
Rhodes ho khan hai tiếng, lôi kéo được sự chú ý của bọn họ xong, mới nhỏ giọng: “Ta không phản đối các ngươi tán tỉnh nhau, nhưng có thể đừng chắn giữa đường không.”
“Tán tỉnh?” Giọng điệu của Made rất quái dị.
Rhodes bỗng cảm thấy mu bàn tay chứa thú phệ hồn của mình lạnh đi, như bị âm khí lọt vào, lập tức im miệng.
Made đột nhiên thở dài, “Kỳ thật ngươi ở trong này cũng tốt, ít nhất ta sẽ không còn cô đơn nữa.” Hắn dù sao cũng khác tử thần. Tử thần đầu tiên vốn là trời sinh, đã quen ở vong linh giới ăn vong linh đùa thú phệ hồn. Nhưng Made là từ người biến thành thần, cho dù trước đó có là một pháp sư vong linh quái gở, cũng là một pháp sư vong linh quái gở có lý tưởng có mục tiêu.
Rhodes vội nói: “Đúng vậy đúng vậy, các ngươi cứ việc tương thân tương ái trong lúc chờ chúng ta bắt thú phệ hồn về.”
Made khoát tay, “Các ngươi đi nhanh đi.”
Hayden kéo Mundra bước đi.
Tuy lần này nhờ lão Mundra giúp đỡ, qua mặt được tử thần, nhưng ai cũng không biết tử thần có thể bỗng nhiên phát hiện ra sự thật được hay không, cho nên bọn họ không trực tiếp trở lại Fariel, mà tiến vào biên giới Kanding đế quốc liền thông qua chú ngữ về Mộng đại lục.
Đi ra khỏi vong linh giới, Rhodes lập tức thở phào một hơi. Khi Made chặn ở trước mặt họ, hắn gần như đã định trả thú phệ hồn, may mà có lão Mundra.
Hắn cúi đầu nhìn mu bàn tay mình, nhớ tới dòng khí lạnh thổi tới mu bàn tay, lòng hơi nóng lên.
Hayden nói: “Vị trí hiện giờ không sai lệch lắm so với chúng ta dự tính, đi về phía trước chính là thành Putra, chúng ta có thể sử dụng ma pháp truyền tống trận ở đó về Fariel.”
Pohle, Henry và ma pháp sư liếc nhau, nhất tề thở nhẹ ra.
Ánh mắt Rhodes lóe sáng, bước chân chậm lại, từ từ lui về phía sau.
Ngay lúc hắn chuẩn bị bỏ trốn, ma pháp sư đột nhiên bắt lấy tay hắn hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”
Rhodes đáp: “Ta là pháp sư vong linh, nhà của ta ở Tây Côi Mạc.”
Ma pháp sư nói: “Không phải ngươi nói thời gian tốt đẹp nhất của ngươi là ở trong hoàng cung sao?”
Rhodes trả lời: “Ta sẽ cất giấu cẩn thận đoạn ký ức đẹp đẽ đó.”
Ma pháp sư lại nói: “Trước kia ngươi không lanh mồm lẹ miệng như vậy.”
Nói thừa, khi đó ngày ngày hắn đều lo lắng thân phận bị vạch trần, cho dù có ngàn lời vạn lời cũng không dám nói a. Rhodes cẩn thận ngẫm lại, cảm thấy những ngày như thế kỳ thật cũng không thoải mái lắm. Hiện giờ hắn có thú phệ hồn, chỉ cần có thể sử dụng, về sau tuyệt đối có thể đi lại trên Mộng đại lục. Nghĩ đến đây, tâm lý của hắn sinh ra biến hóa cực lớn, không còn muốn về nơi hoàng cung dễ dàng toi mạng nữa.
Hayden khoan thai liếc hắn: “Thú phệ hồn tàn sát bừa bãi thành Cotter, là kẻ địch và mối đe dọa lớn nhất của đế quốc.”
Trong lòng Rhodes khẽ động, “Có ý gì?”
Hayden mỉm cười: “Ý ta muốn nói, trừ phi nó nằm trong phạm vi canh giữ dưới tầm mắt đế quốc, nếu không, đế quốc khó mà không phái quân đội tiêu diệt nó.”
Rhodes biến sắc: “Trước đó rõ ràng cậu không phản đối ta thu phục nó!”
Hayden đáp: “Bởi vì ta còn chưa ra lời mời chân thành với ngài, mời ngài lần nữa đảm nhiệm chức vị ma pháp sư cung đình của Kanding đế quốc. Mà ngài lúc ấy cũng chưa từ chối ta.”
“Đây là đe dọa!” Rhodes phẫn nộ.
Hayden nhún vai: “Ta cũng hy vọng ngài đồng ý dưới tình huống đôi bên tình nguyện.”
Rhodes nhìn về phía Mundra, “Ngươi khẳng định ngươi muốn trở về cùng tên ti bỉ này?”
Mundra gật đầu không chút do dự.
Khóe miệng Hayden nhếch cao, một tay đặt lên bả vai Mundra tuyên bố quyền sở hữu.
Rhodes trầm tư thật lâu, mới cắn răng nói: “Được rồi, nhưng ta có một điều kiện!”
Hayden đáp: “Mời nói.”
“Cậu phải bảo đảm an toàn cho tính mạng của ta.” Hắn nhấn vào những chữ sau thật mạnh.
Hayden nói: “Nếu ông lo lắng chuyện hoàng hậu Samantha…”
Rhodes nhanh chóng gật đầu. Về chuyện giữa hoàng hậu Samantha và Ciro, ma pháp sư bọn họ có thể không biết, nhưng Hayden là tâm phúc bên người Ciro thì không lý nào không biết.
“Cũng không cần lo lắng đến vậy.” Hayden đáp, “Bệ hạ là chúa tể đế quốc, tấm lòng của người rộng rãi hơn ông tưởng tượng nhiều.”
Trong đầu Rhodes cười lạnh. Ciro lòng dạ rộng lớn? Vậy cũng phải nhìn đối phương có giá trị lợi dụng để hắn mở rộng tấm lòng không đã. Có điều hắn vẫn yên lặng đồng ý sắp xếp của Hayden. Được rồi, được nguyên soái đế quốc đích thân bảo đảm, ngồi ở hoàng cung ăn ngon mặc đẹp vẫn hấp dẫn hơn nhiều so với ngồi ở Tây Côi Mạc ăn gió nằm sương.
Bọn họ tới thành Putra vào ban đêm, cổng thành đã đóng cửa. Có điều sau khi thành chủ nghe thấy nguyên soái Hayden giá lâm, lập tức chui ra khỏi chăn nghênh đón. Không còn giống cục diện quỷ dị khó lường như lần Ciro đến, hiện tại đế quốc đã hoàn toàn nằm trong tay Ciro, mà Hayden là đệ nhất nguyên soái của đế quốc địa vị vô cùng chắc chắn. Cho nên thành chủ không hề tiếc thân nịnh bợ.
Đường phố vốn còn đen kịt tức khắc bị đội thân vệ của thành chủ rọi đuốc sáng rực như ban ngày.
Thành Putra tuy ở biên cảnh, nhưng lại có rất nhiều nhân vật nổi danh. Ngoài Gregory người có khả năng thừa kết gia tộc Dana nhất, còn có quả phụ trẻ tuổi giàu có – Demi phu nhân.
Hayden hỏi thành chủ về bà. Lại nói, nếu lúc trước Demi phu nhân không giúp Mundra giấu diếm thân phận, có lẽ hắn và Mundra cũng sẽ không đến được bước đường này. Có điều về lý do Demi phu nhân giúp Mundra giấu diếm, hắn vẫn canh cánh trong lòng, nhất là khi hỏi Mundra mà cậu hoàn toàn không biết gì cả.
Nói đến Demi phu nhân, thành chủ thở dài, “Bà ấy đã rời khỏi đế quốc.”
Hayden ngẩn ra, “Rời đi?”
Thành chủ đáp: “Đúng vậy, nghe nói dọn đến Shamanlier, có lẽ sẽ tiếp tục sang hướng đông, ai mà biết được.”
Hayden lại hỏi: “Ta nhớ Gulaba có rất nhiều điền sản và bất động sản mà?” Có rất ít quý tộc sẽ bỏ mặc cho tước vị và đất phong mà rời đi, bởi vì nó có nghĩa là bà sẽ phải bỏ toàn bộ ưu đãi của mình.
Thành chủ nói: “Bà hiến một phần cho bệ hạ, một phần khác cho Gregory, chính là vị ở gia tộc Dana.”
Hayden kinh ngạc: “Lý do là gì?”
Thành chủ bó tay: “Tôi không biết, nữ giới luôn có vài ý nghĩ kỳ kỳ quái quái.”
Chẳng lẽ bà ta biết thân phận của Mundra bị vạch trần? Hayden nhìn về phía Mundra.
Mundra đang nằm trên lưng hắn, ôm cổ hắn ngủ gà ngủ gật.
Đêm qua thật sự khiến cậu mệt chết rồi.
Ánh mắt Hayden trở nên dịu dàng, tức thì vứt chuyện này ra sau đầu.
Kỳ thật Hayden chỉ đoán trúng một phần. Demi phu nhân rời Kanding đế quốc một phần là do nhận được thư của Gregory, biết thân phận của Mundra bị vạch trần, sợ Hayden đến tính sổ. Một phần là bởi tài phú bà nắm giữ đều do không từ thủ đoạn đoạt khỏi tay Monica người thừa kế đích thực trong di chúc, người biết chuyện còn có Gregory, để tránh trở thành con rối trong tay y, bà quyết định dùng một phần tài sản chặn miệng Gregory, một phần tài sản lấy lòng Ciro, xem như mua bảo hiểm cho tương lai của mình, sau đó bắt đầu một cuộc sống khác. Về phần địa vị quý tộc… bà tin tưởng mình có đủ tiền đến làm nền.
Lần đầu tiên là cảnh giác, tràn ngập tò mò, sợ hãi và khẩn trương đối với thế giới bí ẩn trong truyền thuyết.
Lần thứ hai là thả lỏng, dù sao bọn họ cũng có quan hệ với hai vị đại nhân chốn vong linh giới: tử thần và lão Mundra.
Mà lần này, là chột dạ.
Đúng vậy, vô cùng chột dạ.
Nhất là Rhodes, hắn gắt gao kề sát bên người ma pháp sư và kỵ sĩ, cũng thường xuyên thúc giục bọn họ bước nhanh hơn. Song dù thế, bọn họ cũng không thoát khỏi tử thần không chỗ nào không ở.
Ngay lúc Rhodes co đầu rụt cổ nhanh chân nện bước, Made xuất hiện.
“Các ngươi nhanh vậy đã hoàn thành nhiệm vụ?” Trong giọng nói của Made tràn ngập kinh ngạc vui mừng.
Rhodes lặng lẽ rút mu bàn tay vào tay áo.
Mặt Mundra không đổi sắc: “Chúng ta muốn mượn đường.”
Made hỏi lại: “Mượn đường?”
Hayden treo lên chiêu bài tươi cười của mình, trên thực tế từ lúc kéo Mundra vào vong linh giới, nụ cười của hắn chưa bao giờ tắt, “Là như vầy, chúng ta phát hiện nơi vừa đi ra chính là khu vực chung quanh Quang Minh thần điện, ngài biết đấy, Quang Minh thần hội không thân thiện như ngài. Cho nên…”
“Đương nhiên ta biết!” Made nhanh chóng cắt ngang lời hắn. Nếu như nói pháp sư vong linh có cùng chung mối thù gì, chắc chắn phải là Quang Minh thần hội.
Frank vẫn luôn nhớ thương Audis trong túi không gian của Mundra, vừa lo lắng hắn có thể thuận lợi trở lại cơ thể ban đầu hay không, lại lo lắng ở lâu trong túi không gian làm linh hồn hắn bị thương tổn, nghe vậy lập tức nói: “Để mau chóng tìm thú phệ hồn về, chúng ta chạy nhanh lên đi?”
“Thế a.” Made đang định tiêu tán, đột nhiên lại ngưng tụ lại, lao về phía Rhodes.
Rhodes cả kinh, Hayden, Pohle và Henry đã rút kiếm ra chắn trước mặt hắn.
Made dừng thân, nghi hoặc hỏi: “Các ngươi kích động như vậy làm gì?”
Hayden đáp: “Là hành động của ngài thật dễ khiến cho người ta hiểu lầm.”
“Ta cảm giác thấy ở giữa các ngươi có thêm một cỗ khí vong linh cường đại.” Made chậm rãi nói.
Trên lưng Rhodes âm thầm toát mồ hôi lạnh.
– cảm giác của ngươi nhạy đấy chứ.
Giọng nói của lão Mundra lập tức nhảy ra.
Rhodes và Mundra đều sửng sốt, vì giọng của lão Mundra đang ở giữa bọn họ.
Made kinh ngạc: “Ngươi lại nuốt bao nhiêu vong linh rồi?”
– không liên quan đến ngươi.
Lão Mundra lạnh lùng đáp.
Made nói: “Ta không muốn có một ngày toàn bộ vong linh giới chỉ còn lại ngươi và ta.”
– không có ngày đó đâu.
Made phản bác: “Hừ, tham lam như ngươi, rất khó nói.”
– bởi vì khi đó nhất định ta đã ăn ngươi rồi.
Cái bóng màu xám đại diện cho Made đột nhiên vặn vẹo run rẩy, “Ngươi không phải thời thời khắc khắc đều thèm nhỏ dãi ta đấy chứ?”
Rhodes ho khan hai tiếng, lôi kéo được sự chú ý của bọn họ xong, mới nhỏ giọng: “Ta không phản đối các ngươi tán tỉnh nhau, nhưng có thể đừng chắn giữa đường không.”
“Tán tỉnh?” Giọng điệu của Made rất quái dị.
Rhodes bỗng cảm thấy mu bàn tay chứa thú phệ hồn của mình lạnh đi, như bị âm khí lọt vào, lập tức im miệng.
Made đột nhiên thở dài, “Kỳ thật ngươi ở trong này cũng tốt, ít nhất ta sẽ không còn cô đơn nữa.” Hắn dù sao cũng khác tử thần. Tử thần đầu tiên vốn là trời sinh, đã quen ở vong linh giới ăn vong linh đùa thú phệ hồn. Nhưng Made là từ người biến thành thần, cho dù trước đó có là một pháp sư vong linh quái gở, cũng là một pháp sư vong linh quái gở có lý tưởng có mục tiêu.
Rhodes vội nói: “Đúng vậy đúng vậy, các ngươi cứ việc tương thân tương ái trong lúc chờ chúng ta bắt thú phệ hồn về.”
Made khoát tay, “Các ngươi đi nhanh đi.”
Hayden kéo Mundra bước đi.
Tuy lần này nhờ lão Mundra giúp đỡ, qua mặt được tử thần, nhưng ai cũng không biết tử thần có thể bỗng nhiên phát hiện ra sự thật được hay không, cho nên bọn họ không trực tiếp trở lại Fariel, mà tiến vào biên giới Kanding đế quốc liền thông qua chú ngữ về Mộng đại lục.
Đi ra khỏi vong linh giới, Rhodes lập tức thở phào một hơi. Khi Made chặn ở trước mặt họ, hắn gần như đã định trả thú phệ hồn, may mà có lão Mundra.
Hắn cúi đầu nhìn mu bàn tay mình, nhớ tới dòng khí lạnh thổi tới mu bàn tay, lòng hơi nóng lên.
Hayden nói: “Vị trí hiện giờ không sai lệch lắm so với chúng ta dự tính, đi về phía trước chính là thành Putra, chúng ta có thể sử dụng ma pháp truyền tống trận ở đó về Fariel.”
Pohle, Henry và ma pháp sư liếc nhau, nhất tề thở nhẹ ra.
Ánh mắt Rhodes lóe sáng, bước chân chậm lại, từ từ lui về phía sau.
Ngay lúc hắn chuẩn bị bỏ trốn, ma pháp sư đột nhiên bắt lấy tay hắn hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”
Rhodes đáp: “Ta là pháp sư vong linh, nhà của ta ở Tây Côi Mạc.”
Ma pháp sư nói: “Không phải ngươi nói thời gian tốt đẹp nhất của ngươi là ở trong hoàng cung sao?”
Rhodes trả lời: “Ta sẽ cất giấu cẩn thận đoạn ký ức đẹp đẽ đó.”
Ma pháp sư lại nói: “Trước kia ngươi không lanh mồm lẹ miệng như vậy.”
Nói thừa, khi đó ngày ngày hắn đều lo lắng thân phận bị vạch trần, cho dù có ngàn lời vạn lời cũng không dám nói a. Rhodes cẩn thận ngẫm lại, cảm thấy những ngày như thế kỳ thật cũng không thoải mái lắm. Hiện giờ hắn có thú phệ hồn, chỉ cần có thể sử dụng, về sau tuyệt đối có thể đi lại trên Mộng đại lục. Nghĩ đến đây, tâm lý của hắn sinh ra biến hóa cực lớn, không còn muốn về nơi hoàng cung dễ dàng toi mạng nữa.
Hayden khoan thai liếc hắn: “Thú phệ hồn tàn sát bừa bãi thành Cotter, là kẻ địch và mối đe dọa lớn nhất của đế quốc.”
Trong lòng Rhodes khẽ động, “Có ý gì?”
Hayden mỉm cười: “Ý ta muốn nói, trừ phi nó nằm trong phạm vi canh giữ dưới tầm mắt đế quốc, nếu không, đế quốc khó mà không phái quân đội tiêu diệt nó.”
Rhodes biến sắc: “Trước đó rõ ràng cậu không phản đối ta thu phục nó!”
Hayden đáp: “Bởi vì ta còn chưa ra lời mời chân thành với ngài, mời ngài lần nữa đảm nhiệm chức vị ma pháp sư cung đình của Kanding đế quốc. Mà ngài lúc ấy cũng chưa từ chối ta.”
“Đây là đe dọa!” Rhodes phẫn nộ.
Hayden nhún vai: “Ta cũng hy vọng ngài đồng ý dưới tình huống đôi bên tình nguyện.”
Rhodes nhìn về phía Mundra, “Ngươi khẳng định ngươi muốn trở về cùng tên ti bỉ này?”
Mundra gật đầu không chút do dự.
Khóe miệng Hayden nhếch cao, một tay đặt lên bả vai Mundra tuyên bố quyền sở hữu.
Rhodes trầm tư thật lâu, mới cắn răng nói: “Được rồi, nhưng ta có một điều kiện!”
Hayden đáp: “Mời nói.”
“Cậu phải bảo đảm an toàn cho tính mạng của ta.” Hắn nhấn vào những chữ sau thật mạnh.
Hayden nói: “Nếu ông lo lắng chuyện hoàng hậu Samantha…”
Rhodes nhanh chóng gật đầu. Về chuyện giữa hoàng hậu Samantha và Ciro, ma pháp sư bọn họ có thể không biết, nhưng Hayden là tâm phúc bên người Ciro thì không lý nào không biết.
“Cũng không cần lo lắng đến vậy.” Hayden đáp, “Bệ hạ là chúa tể đế quốc, tấm lòng của người rộng rãi hơn ông tưởng tượng nhiều.”
Trong đầu Rhodes cười lạnh. Ciro lòng dạ rộng lớn? Vậy cũng phải nhìn đối phương có giá trị lợi dụng để hắn mở rộng tấm lòng không đã. Có điều hắn vẫn yên lặng đồng ý sắp xếp của Hayden. Được rồi, được nguyên soái đế quốc đích thân bảo đảm, ngồi ở hoàng cung ăn ngon mặc đẹp vẫn hấp dẫn hơn nhiều so với ngồi ở Tây Côi Mạc ăn gió nằm sương.
Bọn họ tới thành Putra vào ban đêm, cổng thành đã đóng cửa. Có điều sau khi thành chủ nghe thấy nguyên soái Hayden giá lâm, lập tức chui ra khỏi chăn nghênh đón. Không còn giống cục diện quỷ dị khó lường như lần Ciro đến, hiện tại đế quốc đã hoàn toàn nằm trong tay Ciro, mà Hayden là đệ nhất nguyên soái của đế quốc địa vị vô cùng chắc chắn. Cho nên thành chủ không hề tiếc thân nịnh bợ.
Đường phố vốn còn đen kịt tức khắc bị đội thân vệ của thành chủ rọi đuốc sáng rực như ban ngày.
Thành Putra tuy ở biên cảnh, nhưng lại có rất nhiều nhân vật nổi danh. Ngoài Gregory người có khả năng thừa kết gia tộc Dana nhất, còn có quả phụ trẻ tuổi giàu có – Demi phu nhân.
Hayden hỏi thành chủ về bà. Lại nói, nếu lúc trước Demi phu nhân không giúp Mundra giấu diếm thân phận, có lẽ hắn và Mundra cũng sẽ không đến được bước đường này. Có điều về lý do Demi phu nhân giúp Mundra giấu diếm, hắn vẫn canh cánh trong lòng, nhất là khi hỏi Mundra mà cậu hoàn toàn không biết gì cả.
Nói đến Demi phu nhân, thành chủ thở dài, “Bà ấy đã rời khỏi đế quốc.”
Hayden ngẩn ra, “Rời đi?”
Thành chủ đáp: “Đúng vậy, nghe nói dọn đến Shamanlier, có lẽ sẽ tiếp tục sang hướng đông, ai mà biết được.”
Hayden lại hỏi: “Ta nhớ Gulaba có rất nhiều điền sản và bất động sản mà?” Có rất ít quý tộc sẽ bỏ mặc cho tước vị và đất phong mà rời đi, bởi vì nó có nghĩa là bà sẽ phải bỏ toàn bộ ưu đãi của mình.
Thành chủ nói: “Bà hiến một phần cho bệ hạ, một phần khác cho Gregory, chính là vị ở gia tộc Dana.”
Hayden kinh ngạc: “Lý do là gì?”
Thành chủ bó tay: “Tôi không biết, nữ giới luôn có vài ý nghĩ kỳ kỳ quái quái.”
Chẳng lẽ bà ta biết thân phận của Mundra bị vạch trần? Hayden nhìn về phía Mundra.
Mundra đang nằm trên lưng hắn, ôm cổ hắn ngủ gà ngủ gật.
Đêm qua thật sự khiến cậu mệt chết rồi.
Ánh mắt Hayden trở nên dịu dàng, tức thì vứt chuyện này ra sau đầu.
Kỳ thật Hayden chỉ đoán trúng một phần. Demi phu nhân rời Kanding đế quốc một phần là do nhận được thư của Gregory, biết thân phận của Mundra bị vạch trần, sợ Hayden đến tính sổ. Một phần là bởi tài phú bà nắm giữ đều do không từ thủ đoạn đoạt khỏi tay Monica người thừa kế đích thực trong di chúc, người biết chuyện còn có Gregory, để tránh trở thành con rối trong tay y, bà quyết định dùng một phần tài sản chặn miệng Gregory, một phần tài sản lấy lòng Ciro, xem như mua bảo hiểm cho tương lai của mình, sau đó bắt đầu một cuộc sống khác. Về phần địa vị quý tộc… bà tin tưởng mình có đủ tiền đến làm nền.
Danh sách chương