“Như vậy,” Giọng nói của Frank run nhè nhẹ, vì cậu vừa nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng hơn, “Cho dù chúng ta tìm được linh hồn Audis, làm thế nào xác định được hắn là thật?”
Mundra và Rhodes nhất tề trầm mặc.
Lòng Frank trầm xuống.
Cậu muốn sống lại chính là Audis, chẳng sợ hắn tỉnh lại sẽ biến thành một khối vu thi không mảy may ý thức. Nếu người tỉnh lại có thể chạy có thể nhảy có thể nói có thể cười nhưng không phải Audis, cậu thà để hắn hôn mê bất tỉnh.
Mundra chậm rãi nói: “Giữa linh hồn và linh hồn có sự khác nhau.”
Frank hỏi: “Khác nhau thế nào?”
“Tinh thần lực và ký ức.” Vấn đề hình như lại vòng về điểm xuất phát.
“Chẳng lẽ trước đó các người chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này sao?” Frank cũng không muốn bày tỏ bất mãn lúc này, nhưng trong tình huống như vậy, rất khó khống chế cảm xúc.
Mundra đáp: “Vấn đề phải được phát hiện mới có biện pháp giải quyết.”
Rhodes: “…” Hắn không biết trước khi xuất phát Mundra có ý thức được vấn đề này rồi lựa chọn xem nhẹ hay không, nhưng hắn đích xác chưa suy tính đến. Được rồi, có lẽ hắn thật sự đã biến thành một tên pháp sư vừa không giống ma pháp sư, vừa không giống pháp sư vong linh, bởi vì phương thức tư duy của hai loại thân phận đều trở nên xa lạ với hắn…Chẳng lẽ về sau hắn phải tìm kiếm con đường mưu sinh thứ ba?!
“Thật có lỗi.” Frank đột nhiên áy náy thấp giọng, “Đây không phải lỗi của các ngài. Cho dù biết tới đây sẽ gặp cục diện như vậy, ta lại vẫn khăng khăng đòi đến. Kỳ thật, các ngài vốn không cần tới… Cám ơn.”
Mundra quay đầu nhìn cậu một cái: “Cho dù không phải vì cậu, ta cũng tới.” Vong linh giới là hấp dẫn trí mạng với mỗi pháp sư vong linh. Không kể đến khả năng được tử thần vinh sủng, riêng những vong linh có tinh thần lực siêu cao đã rất có giá trị nghiên cứu.
Hayden thản nhiên chuyển đề tài, “Có ghi chép nào liên quan đến việc câu thông với vong linh không?”
Rhodes đáp: “Trên thế giới này người duy nhất có khả năng câu thông với vong linh đại khái chỉ có vị sứ giả tử thần may mắn kia.”
– phải không? “Đương nhiên.”
– làm sao ngươi biết?
Rhodes nói: “Hắn là sứ giả tử thần đương nhiên…”
“Ngươi đang nói chuyện với ai vậy?” Ma pháp sư đứng sau hắn không nhịn được hỏi.
“Ta đang cùng…” Rhodes đột nhiên sửng sốt. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, ngoại trừ Mundra, những người khác đều giương to mắt nhìn hắn, giống như trên đầu hắn vừa mọc ra cái cây nào đó. “Các ngươi vừa rồi, không ai nói gì cả sao?” Cẩn thận ngẫm lại, giọng nói vừa rồi đích xác rất kỳ quái, giống như một ông cụ.
– ông cụ?!
Rhodes ngơ ngẩn. Hắn phát hiện hắn vẫn luôn nói chuyện với một giọng nói trực tiếp xuất hiện trong đầu.
“Ngươi có thể trực tiếp nói chuyện với ta trong đầu?” Hắn hỏi.
– ngu ngốc. Sao mà làm được? Đầu ngươi cũng không mọc thêm hai cái tai.
“Hắn đang dùng tinh thần lực câu thông.” Mundra mở miệng giải thích.
Rhodes giật mình: “Ai? A! Trời, không phải là nói, cái vong linh kia đấy chứ?”
– đương nhiên…
Tinh thần lực của Rhodes đột nhiên bị kìm hãm.
Đây là một cảm giác rất khó hình dung, giống như trong óc thình lình bị khóa, còn chìa khóa ở trong tay người khác, khí lạnh như dòng nước ẩm ướt từ trước trán chậm rãi lan tràn.
“Ngươi…” Rhodes chỉ nói một chữ liền ngừng bặt, bởi vì răng của hắn đang bận đánh vào nhau canh cách.
– không phải.
Rhodes thậm chí không thể suy nghĩ.
Mundra không nói chuyện, sắc mặt trắng xanh như người chết, mãi đến khi Rhodes ngã thẳng cẳng xuống đất, mới dùng sức bắt lấy tay Hayden phất nhanh về một hướng.
Hayden phi thường phối hợp xuất ra đấu khí.
Đấu khí vàng rực xẹt qua mặt đất bằng phẳng, bay thẳng về phía đường chân trời.
Thân thể Mundra mềm nhũn, ngã vào lòng Hayden.
Hayden ôm cậu, thân thiết vuốt ve vầng trán lạnh băng: “Em khó chịu chỗ nào?”
Mundra nói: “Lạnh.” Vừa nãy vong linh kia không chỉ nhắm vào mỗi Rhodes, có điều tinh thần lực của Rhodes không bằng cậu, nên Mundra chịu áp lực nhẹ hơn, nhờ đó mới có thể thoát khỏi trói buộc của vong linh vào khoảnh khắc quyết định, nắm tay Hayden chém ra một kiếm.
Hayden ôm cậu vào lòng, thật cẩn thật không xiết đau cậu. Xét về thân thể, Mundra còn gầy yếu hơn so với tất cả những người con gái hắn từng gặp.
Rhodes đang nằm đơ trên mặt đất lúc này mới thở phào một hơi, hai tay ôm đầu, thân mình cuộn thành một vòng, hơn nửa ngày mới quỳ dậy, lắc lắc đầu: “Trời ạ, vừa rồi là cái gì vậy?”
– vong linh a. Không ngờ chúng nó lại sợ hãi đấu khí. Thú vị nhá.
“Ta biết ta biết!” Rhodes sống sót sau tai nạn, tính tình bỗng trở nên nóng nảy khác thường, “Nhưng ta đang muốn hỏi, ngươi là cái chết tiệt gì?”
– không phải trước đó các ngươi vẫn luôn nhắc đến ta sao?
“Ngươi cũng là vong linh?” Rhodes cảnh giác nhìn bốn phía. Mùi vị này hắn không muốn phải nếm thử lần nữa.
Mundra thấy thế uể oải đáp: “Hắn là sứ giả tử thần.”
Rhodes lập tức từ trên mặt đất nhảy dựng, “Cái gì?”
– hì hì. Ngươi lớn tuổi như vậy còn không thông minh bằng một cậu bạn nhỏ.
Rhodes hỏi: “Ngươi thật sự là sứ giả tử thần trong truyền thuyết hở?”
– truyền thuyết? Hóa ra ta đã trở thành truyền thuyết sao? Thú vị nha.
Rhodes hỏi tiếp: “Ngươi ở chỗ nào?”
– chỗ nào cũng ở.
Rhodes đáp: “Trò hề đó chả buồn cười tẹo nào!”
– nói chuyện với ngươi cứ như đang nói với trẻ sơ sinh ý, không thể hiểu nhau được. Cậu bạn nhỏ, đến đây đến đây chúng ta giao lưu đi. Ngươi không có lời nào muốn nói với ta sao?”
Mundra hỏi: “Làm thế nào tìm được vong linh mình cần ở vong linh giới?”
Mắt Frank đột nhiên trừng to.
Những người khác tuy không biêt Rhodes và Mundra dùng phương pháp gì để nói chuyện với đối phương, nhưng từ lời nói một phía của bọn họ cũng đoán được hiện giờ họ đang liên hệ với vị sứ giả tử thần trong truyền thuyết kia.
– cầu ta đi.
Trong đầu có tiếng cười hì hì.
Mặt Mundra không đổi sắc: “Cầu ngươi.”
– lời cầu xin này chẳng có tí thành ý nào á. Trời ạ, tại sao ta chờ ở chỗ này mấy trăm năm lại chỉ chờ được hai tên pháp sư vong linh như vậy, một tên thì ngu ngốc, một tên thì mặt liệt, thật mất hứng.
Rhodes đáp: “Nói đi nói lại chẳng qua chỉ để lấp liếm việc ngươi không thể trả lời câu hỏi.”
– không phải ta đã định nói cho ngươi sao? Nhưng mà cầu ta đi. Trên thế giới này trừ ta ra không ai có thể làm được đâu. Ha ha ha…
Rhodes nói: “Ngươi bỏ tử thần ở đâu rồi?”
– tử thần á? Đương nhiên ở trong cơ thể ta. Trước khi cắn nuốt hắn, ta chưa bao giờ biết hóa ra linh hồn của thần lại ngon miệng đến vậy.
Rhodes ngơ ngẩn.
Ngay cả trên mặt Mundra cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Frank nhìn thấy vẻ mặt bọn họ, càng thêm lo lắng, không khỏi hỏi: “Rốt cuộc ông ta nói gì vậy?”
“Làm sao thế được?” Rhodes lẩm bẩm. Tự dưng có một người ở trong đầu hắn nói mình vừa ăn luôn tử thần? Quá sức buồn cười!
Mundra hỏi han phi thường cụ thể: “Ngươi ăn như thế nào?”
– giống như vong linh cắn nuốt vong linh khác ý. Đúng rồi, các ngươi không biết tử thần cũng là một vong linh. Thần cách chính là linh hồn của hắn, ta cắn nuốt linh hồn hắn, cho nên theo một nghĩa nào đó, ta đã trở thành… tử thần mới!
…
Rhodes sau khi liên tục khiếp sợ đã không biết nên bày ra vẻ mặt gì nữa. Bỗng dưng có một người dõng dạc nói hắn ăn luôn thần biến thành thần… Câu chuyện này còn khoa trương hơn nhiều so với chuyện một pháp sư vong linh được tử thần ưu ái biến thành sứ giả!
Mundra nói: “Ngươi làm sao chứng minh được?”
– ha ha, ngươi định bắt ta chứng minh bằng cách tìm cho ngươi linh hồn ngươi đang cần đúng không? Cơ mà, tại sao ta phải chứng minh chứ?
Rhodes đột nhiêu kêu lên: “Ta biết rồi!”
Những người khác đều bị tiếng kêu bất thình lình của hắn dọa sợ.
Rhodes nói: “Ngươi chính là tử thần. Ngươi đang đùa giỡn chúng ta!”
– nói như vậy cũng không sai, ta đúng là tử thần, chỉ có điều không phải tử thần ban đầu. Được rồi, nếu các ngươi không tin…
Giọng nói của hắn dần mờ nhạt.
Rhodes khẩn trương xoay một vòng tròn, sợ lại có vong linh chui từ sau ra.
Trong lúc đó, Mundra tóm tắt lại đoạn đối thoại vừa rồi trong đầu giữa bọn họ và vong linh sứ giả.
“Trở thành vị thần mới?”
Ma pháp sư và kỵ sĩ nhìn nhau.
Dù vài năm gần đây người và thần đã hai lần đối chiến, nhưng hai lần này không thể tính là con người chiến thắng, hiện tại tự dưng lại có người dõng dạc nói hắn đả bại thần thay thế được thần, chuyện này sao có thể xảy ra?
Hayden nghĩ tới một việc khác.
“Cho nên, người hạ mệnh lệnh cho pháp sư vong linh công kích thành Mael là hắn?”
Nếu thế, tử thần hiện tại là nhân vật, à không, thần vật cực độ nguy hiểm.
“Ta chưa từng hạ bất cứ mệnh lệnh gì cho bất kỳ pháp sư vong linh nào.” Sương mù xám xịt từ bốn phương tám hướng tập hợp lại, từng hạt từng hạt, dần dần ngưng tụ thành hình, đứng ở sau lưng Rhodes.
Bởi vì hắn chỉ có hình dáng , cho nên nhìn vào giống như một cái bóng lập thể.
“Xin tự giới thiệu, tên ta là Made Pabol, tử thần mới nhậm chức.” Hắn giơ tay lên, hơi đong đưa, tựa như hoàng đế gặp mặt thần dân.
Mundra và Rhodes nhất tề trầm mặc.
Lòng Frank trầm xuống.
Cậu muốn sống lại chính là Audis, chẳng sợ hắn tỉnh lại sẽ biến thành một khối vu thi không mảy may ý thức. Nếu người tỉnh lại có thể chạy có thể nhảy có thể nói có thể cười nhưng không phải Audis, cậu thà để hắn hôn mê bất tỉnh.
Mundra chậm rãi nói: “Giữa linh hồn và linh hồn có sự khác nhau.”
Frank hỏi: “Khác nhau thế nào?”
“Tinh thần lực và ký ức.” Vấn đề hình như lại vòng về điểm xuất phát.
“Chẳng lẽ trước đó các người chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này sao?” Frank cũng không muốn bày tỏ bất mãn lúc này, nhưng trong tình huống như vậy, rất khó khống chế cảm xúc.
Mundra đáp: “Vấn đề phải được phát hiện mới có biện pháp giải quyết.”
Rhodes: “…” Hắn không biết trước khi xuất phát Mundra có ý thức được vấn đề này rồi lựa chọn xem nhẹ hay không, nhưng hắn đích xác chưa suy tính đến. Được rồi, có lẽ hắn thật sự đã biến thành một tên pháp sư vừa không giống ma pháp sư, vừa không giống pháp sư vong linh, bởi vì phương thức tư duy của hai loại thân phận đều trở nên xa lạ với hắn…Chẳng lẽ về sau hắn phải tìm kiếm con đường mưu sinh thứ ba?!
“Thật có lỗi.” Frank đột nhiên áy náy thấp giọng, “Đây không phải lỗi của các ngài. Cho dù biết tới đây sẽ gặp cục diện như vậy, ta lại vẫn khăng khăng đòi đến. Kỳ thật, các ngài vốn không cần tới… Cám ơn.”
Mundra quay đầu nhìn cậu một cái: “Cho dù không phải vì cậu, ta cũng tới.” Vong linh giới là hấp dẫn trí mạng với mỗi pháp sư vong linh. Không kể đến khả năng được tử thần vinh sủng, riêng những vong linh có tinh thần lực siêu cao đã rất có giá trị nghiên cứu.
Hayden thản nhiên chuyển đề tài, “Có ghi chép nào liên quan đến việc câu thông với vong linh không?”
Rhodes đáp: “Trên thế giới này người duy nhất có khả năng câu thông với vong linh đại khái chỉ có vị sứ giả tử thần may mắn kia.”
– phải không? “Đương nhiên.”
– làm sao ngươi biết?
Rhodes nói: “Hắn là sứ giả tử thần đương nhiên…”
“Ngươi đang nói chuyện với ai vậy?” Ma pháp sư đứng sau hắn không nhịn được hỏi.
“Ta đang cùng…” Rhodes đột nhiên sửng sốt. Hắn quay đầu nhìn bốn phía, ngoại trừ Mundra, những người khác đều giương to mắt nhìn hắn, giống như trên đầu hắn vừa mọc ra cái cây nào đó. “Các ngươi vừa rồi, không ai nói gì cả sao?” Cẩn thận ngẫm lại, giọng nói vừa rồi đích xác rất kỳ quái, giống như một ông cụ.
– ông cụ?!
Rhodes ngơ ngẩn. Hắn phát hiện hắn vẫn luôn nói chuyện với một giọng nói trực tiếp xuất hiện trong đầu.
“Ngươi có thể trực tiếp nói chuyện với ta trong đầu?” Hắn hỏi.
– ngu ngốc. Sao mà làm được? Đầu ngươi cũng không mọc thêm hai cái tai.
“Hắn đang dùng tinh thần lực câu thông.” Mundra mở miệng giải thích.
Rhodes giật mình: “Ai? A! Trời, không phải là nói, cái vong linh kia đấy chứ?”
– đương nhiên…
Tinh thần lực của Rhodes đột nhiên bị kìm hãm.
Đây là một cảm giác rất khó hình dung, giống như trong óc thình lình bị khóa, còn chìa khóa ở trong tay người khác, khí lạnh như dòng nước ẩm ướt từ trước trán chậm rãi lan tràn.
“Ngươi…” Rhodes chỉ nói một chữ liền ngừng bặt, bởi vì răng của hắn đang bận đánh vào nhau canh cách.
– không phải.
Rhodes thậm chí không thể suy nghĩ.
Mundra không nói chuyện, sắc mặt trắng xanh như người chết, mãi đến khi Rhodes ngã thẳng cẳng xuống đất, mới dùng sức bắt lấy tay Hayden phất nhanh về một hướng.
Hayden phi thường phối hợp xuất ra đấu khí.
Đấu khí vàng rực xẹt qua mặt đất bằng phẳng, bay thẳng về phía đường chân trời.
Thân thể Mundra mềm nhũn, ngã vào lòng Hayden.
Hayden ôm cậu, thân thiết vuốt ve vầng trán lạnh băng: “Em khó chịu chỗ nào?”
Mundra nói: “Lạnh.” Vừa nãy vong linh kia không chỉ nhắm vào mỗi Rhodes, có điều tinh thần lực của Rhodes không bằng cậu, nên Mundra chịu áp lực nhẹ hơn, nhờ đó mới có thể thoát khỏi trói buộc của vong linh vào khoảnh khắc quyết định, nắm tay Hayden chém ra một kiếm.
Hayden ôm cậu vào lòng, thật cẩn thật không xiết đau cậu. Xét về thân thể, Mundra còn gầy yếu hơn so với tất cả những người con gái hắn từng gặp.
Rhodes đang nằm đơ trên mặt đất lúc này mới thở phào một hơi, hai tay ôm đầu, thân mình cuộn thành một vòng, hơn nửa ngày mới quỳ dậy, lắc lắc đầu: “Trời ạ, vừa rồi là cái gì vậy?”
– vong linh a. Không ngờ chúng nó lại sợ hãi đấu khí. Thú vị nhá.
“Ta biết ta biết!” Rhodes sống sót sau tai nạn, tính tình bỗng trở nên nóng nảy khác thường, “Nhưng ta đang muốn hỏi, ngươi là cái chết tiệt gì?”
– không phải trước đó các ngươi vẫn luôn nhắc đến ta sao?
“Ngươi cũng là vong linh?” Rhodes cảnh giác nhìn bốn phía. Mùi vị này hắn không muốn phải nếm thử lần nữa.
Mundra thấy thế uể oải đáp: “Hắn là sứ giả tử thần.”
Rhodes lập tức từ trên mặt đất nhảy dựng, “Cái gì?”
– hì hì. Ngươi lớn tuổi như vậy còn không thông minh bằng một cậu bạn nhỏ.
Rhodes hỏi: “Ngươi thật sự là sứ giả tử thần trong truyền thuyết hở?”
– truyền thuyết? Hóa ra ta đã trở thành truyền thuyết sao? Thú vị nha.
Rhodes hỏi tiếp: “Ngươi ở chỗ nào?”
– chỗ nào cũng ở.
Rhodes đáp: “Trò hề đó chả buồn cười tẹo nào!”
– nói chuyện với ngươi cứ như đang nói với trẻ sơ sinh ý, không thể hiểu nhau được. Cậu bạn nhỏ, đến đây đến đây chúng ta giao lưu đi. Ngươi không có lời nào muốn nói với ta sao?”
Mundra hỏi: “Làm thế nào tìm được vong linh mình cần ở vong linh giới?”
Mắt Frank đột nhiên trừng to.
Những người khác tuy không biêt Rhodes và Mundra dùng phương pháp gì để nói chuyện với đối phương, nhưng từ lời nói một phía của bọn họ cũng đoán được hiện giờ họ đang liên hệ với vị sứ giả tử thần trong truyền thuyết kia.
– cầu ta đi.
Trong đầu có tiếng cười hì hì.
Mặt Mundra không đổi sắc: “Cầu ngươi.”
– lời cầu xin này chẳng có tí thành ý nào á. Trời ạ, tại sao ta chờ ở chỗ này mấy trăm năm lại chỉ chờ được hai tên pháp sư vong linh như vậy, một tên thì ngu ngốc, một tên thì mặt liệt, thật mất hứng.
Rhodes đáp: “Nói đi nói lại chẳng qua chỉ để lấp liếm việc ngươi không thể trả lời câu hỏi.”
– không phải ta đã định nói cho ngươi sao? Nhưng mà cầu ta đi. Trên thế giới này trừ ta ra không ai có thể làm được đâu. Ha ha ha…
Rhodes nói: “Ngươi bỏ tử thần ở đâu rồi?”
– tử thần á? Đương nhiên ở trong cơ thể ta. Trước khi cắn nuốt hắn, ta chưa bao giờ biết hóa ra linh hồn của thần lại ngon miệng đến vậy.
Rhodes ngơ ngẩn.
Ngay cả trên mặt Mundra cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Frank nhìn thấy vẻ mặt bọn họ, càng thêm lo lắng, không khỏi hỏi: “Rốt cuộc ông ta nói gì vậy?”
“Làm sao thế được?” Rhodes lẩm bẩm. Tự dưng có một người ở trong đầu hắn nói mình vừa ăn luôn tử thần? Quá sức buồn cười!
Mundra hỏi han phi thường cụ thể: “Ngươi ăn như thế nào?”
– giống như vong linh cắn nuốt vong linh khác ý. Đúng rồi, các ngươi không biết tử thần cũng là một vong linh. Thần cách chính là linh hồn của hắn, ta cắn nuốt linh hồn hắn, cho nên theo một nghĩa nào đó, ta đã trở thành… tử thần mới!
…
Rhodes sau khi liên tục khiếp sợ đã không biết nên bày ra vẻ mặt gì nữa. Bỗng dưng có một người dõng dạc nói hắn ăn luôn thần biến thành thần… Câu chuyện này còn khoa trương hơn nhiều so với chuyện một pháp sư vong linh được tử thần ưu ái biến thành sứ giả!
Mundra nói: “Ngươi làm sao chứng minh được?”
– ha ha, ngươi định bắt ta chứng minh bằng cách tìm cho ngươi linh hồn ngươi đang cần đúng không? Cơ mà, tại sao ta phải chứng minh chứ?
Rhodes đột nhiêu kêu lên: “Ta biết rồi!”
Những người khác đều bị tiếng kêu bất thình lình của hắn dọa sợ.
Rhodes nói: “Ngươi chính là tử thần. Ngươi đang đùa giỡn chúng ta!”
– nói như vậy cũng không sai, ta đúng là tử thần, chỉ có điều không phải tử thần ban đầu. Được rồi, nếu các ngươi không tin…
Giọng nói của hắn dần mờ nhạt.
Rhodes khẩn trương xoay một vòng tròn, sợ lại có vong linh chui từ sau ra.
Trong lúc đó, Mundra tóm tắt lại đoạn đối thoại vừa rồi trong đầu giữa bọn họ và vong linh sứ giả.
“Trở thành vị thần mới?”
Ma pháp sư và kỵ sĩ nhìn nhau.
Dù vài năm gần đây người và thần đã hai lần đối chiến, nhưng hai lần này không thể tính là con người chiến thắng, hiện tại tự dưng lại có người dõng dạc nói hắn đả bại thần thay thế được thần, chuyện này sao có thể xảy ra?
Hayden nghĩ tới một việc khác.
“Cho nên, người hạ mệnh lệnh cho pháp sư vong linh công kích thành Mael là hắn?”
Nếu thế, tử thần hiện tại là nhân vật, à không, thần vật cực độ nguy hiểm.
“Ta chưa từng hạ bất cứ mệnh lệnh gì cho bất kỳ pháp sư vong linh nào.” Sương mù xám xịt từ bốn phương tám hướng tập hợp lại, từng hạt từng hạt, dần dần ngưng tụ thành hình, đứng ở sau lưng Rhodes.
Bởi vì hắn chỉ có hình dáng , cho nên nhìn vào giống như một cái bóng lập thể.
“Xin tự giới thiệu, tên ta là Made Pabol, tử thần mới nhậm chức.” Hắn giơ tay lên, hơi đong đưa, tựa như hoàng đế gặp mặt thần dân.
Danh sách chương