Tưởng chừng khi bà ta nói xong. Đám người kia sẽ sấn tới bắt lấy hai người nhưng cuối cùng chỉ là một sự im lặng không có hồi kết.
- Các...
Lưỡng Nguyệt chau mày vừa định xoay lại thì đã ngạc nhiên không tin nổi vào mắt mình. Kẻ đằng sau bà ta đang vung kiếm lên cổ bà ta. Mà giọng nói này bà ta đương nhiên vô cùng rõ!
- Kế hoạch hoàn hảo đấy chứ!
Là Cao Thừa An!
- Ngươi....còn sống? Lưỡng Nguyệt khó tin vào mắt mình. Làm sao y còn sống được chứ! Rõ ràng bà ta đã sai người....
- Vở kịch hạ màn rồi! Bà thua rồi Lưỡng Nguyệt!
Cao Thừa An nhấn mạnh từng chữ. Xung quanh y là đám người Lạc Phù Nghiêm, Vĩnh Thái Phi, Đường Như Ngọc và Kỳ Điệp.
- Ha! Muốn ta thua! Ngươi vẫn chưa đủ tư cách! Chỉ cần ta hét lên một tiếng, binh lính của Thủy Quốc lập tức sẽ tràn vào!
Bà ta ngạo mạn nói. Mà lời này lại khiến Vĩnh Thái Phi cúi gầm mặt siết chặt tay. Quả nhiên....phụ hoàng của cậu ta...
- Vậy thì thật tiếc cho bà rồi....mẫu thân!
Cạch!
Cửa phòng mở ra. Triều Thái Phong thong thả bước vào. Ánh mắt sắc lạnh mà nhìn người mẫu thân đáng kính.
- Quả nhiên....ngươi sống dai như vậy!
Lang Kiều nhếch môi tỏ vẻ châm biếm. Nhưng thật chất là đang vui mừng vì hắn vẫn còn an toàn.
Triều Thái Phong nhìn gã thảm hại như vậy cũng không khỏi có chút đau lòng. Dù sao cũng là bằng hữu với nhau. Y không nói không rằng mà ném cho An Lâm một lọ thuốc.
- Cho hắn uống đi! Không thì chết đó!
Nghe hắn nói An Lâm liền vội vã đưa đến bên miệng cho Lang Kiều. Bởi lẽ gã lúc này cơ thể đã vô lực chống trả.
Biết rõ có độc mà vẫn uống. Ngươi đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa!
Hắn thầm nghĩ.
- Các ngươi....các ngươi biết kế hoạch của ta?
Lưỡng Nguyệt nghiến răng không tin vào những gì bản thân nhìn thấy. Rõ ràng tên kia đã báo rằng Triều Thái Phong đã chết. Chưa kể....chưa kể Triều Thái Thái cũng đã bảo rằng Cao Thừa An không qua khỏi. Vậy tại sao....tại sao....
Không thể nào! Chắc chắn....chắc chắn không thể nào có chuyện đó...phải chắc chắn là như vậy....
Lưỡng Nguyệt sắc mặt trắng bệt không ngừng lẩm bẩm như điên dại. Bà ta không dám tin những gì bản thân đang nghĩ đến.
- Vào đi!
Triều Thái Phong cất tiếng. Một khoảng lặng bỗng hiện ra nhưng bên ngoài vẫn chẳng có động tĩnh gì. Hắn cau mày. Kiên nhẫn lặp lại câu nói.
- Vào đi...thúc thúc!
ĐOÀNG!
Mọi thứ trong đầu Lưỡng Nguyệt bỗng sụp đổ. Làm sao có thể....làm sao có thể có chuyện đó xảy ra?! Không...chắc chắn là lừa gạt! Triều Thái Thái đó....Triều Thái Thái đó sẽ không phản bội bà ta! Ai cũng có thể đối chội với bà ta! Chỉ có Triều Thái Thái là không thể! Nhưng rồi khi cánh cửa mở ra. Lưỡng Nguyệt lập tức rơi vào tuyệt vọng.
LÀ TRIỀU THÁI THÁI!
Ông ta nặng nề đi đến chỗ bọn họ. Sắc mặt cũng không tốt là mấy. Ánh mắt vẫn không thể trực tiếp đối diện với Lưỡng Nguyệt.
- Haha! Tốt lắm! Tốt lắm! Con chó ta nuôi cũng quay lại phản ta! TỐT! TỐT LẮM!
Nhìn Lưỡng Nguyệt nghiến răng căm hận. Trong lòng Triều Thái Thái chua xót biết bao. Ông ta siết chặt tay sau cùng vẫn không nói lời gì. Quyết định này là của ông ta. Ông ta không hối hận.
- CÁC NGƯƠI BÀY KẾ TA KHI NÀO?! NGƯƠI PHẢN BỘI TA KHI NÀO?!
- Từ lúc bà âm mưu soán ngôi của Lang Kiều!
Triều Thái Phong bình thản đối diện với bà ta. Dẫu đang đứng trước gương mặt đau khổ đến vặn vẹo của mẫu thân mình. Vậy mà hắn lại chẳng dậy nổi một tia thương cảm. Phải chăng là hắn đã quá vô tình?
- Nếu lúc đó bà không quá tham lam. Có lẽ bọn ta cũng sẽ không thành công...
Trong cái hôm Lang Kiều lớn tiếng với An Lâm về chuyện mưu đồ của Lưỡng Nguyệt. Lúc đó bà ta vốn đã cài sẵn người theo dõi động tĩnh bên ngoài. Vì thế Lang Kiều liền đâm ra nghi vấn trong lòng. Âm thầm cho người của mình điều tra một số chuyện năm đó.
Không những vậy, bên cạnh gã còn có một An Lâm nhanh nhẹn. Sau khi gã nới lỏng việc giam cầm cậu trong cấm cung của mình. Thì An Lâm đã từng viết rất nhiều thư cho Cao Thừa An nhờ bồ câu vận chuyển. Cậu cứ nghĩ hắn và y lúc này không còn nơi nào để đi. Chắc chắn sẽ trở về Lâm gia nên theo hướng đó mà gửi thư. Thật không ngờ ông trời có mắt. Cậu thật sự đã nhận được hồi âm của hắn. Kế đó liền âm thầm vẽ nên một kế hoạch tuyệt mỹ.
Sau một thời gian điều tra. Lang Kiều dần phát hiện ra những sự thật bản thân luôn không biết. Kế đó liền vô tình bắt gặp cậu thả chim bồ câu. Thế là đợi chờ xem thử cậu gửi thư cho ai. Đến lúc biêt được gã liền tham gia kế hoạch của bọn họ. Tuy có nghi vấn nhưng bọn họ vẫn cho gã tham gia kế hoạch. Đến khi vào cung rồi lại dùng một phép thử xem là thật tình hay giả dối.
Và dĩ nhiên, ván cược này bọn họ thắng. Lang Kiều hoàn toàn đứng về phía bọn họ. Chỉ là có một chuyện không ngờ sẽ xảy ra.
Đó là về thúc thúc của Triều Thái Phong: Triều Thái Thái!
- Các...
Lưỡng Nguyệt chau mày vừa định xoay lại thì đã ngạc nhiên không tin nổi vào mắt mình. Kẻ đằng sau bà ta đang vung kiếm lên cổ bà ta. Mà giọng nói này bà ta đương nhiên vô cùng rõ!
- Kế hoạch hoàn hảo đấy chứ!
Là Cao Thừa An!
- Ngươi....còn sống? Lưỡng Nguyệt khó tin vào mắt mình. Làm sao y còn sống được chứ! Rõ ràng bà ta đã sai người....
- Vở kịch hạ màn rồi! Bà thua rồi Lưỡng Nguyệt!
Cao Thừa An nhấn mạnh từng chữ. Xung quanh y là đám người Lạc Phù Nghiêm, Vĩnh Thái Phi, Đường Như Ngọc và Kỳ Điệp.
- Ha! Muốn ta thua! Ngươi vẫn chưa đủ tư cách! Chỉ cần ta hét lên một tiếng, binh lính của Thủy Quốc lập tức sẽ tràn vào!
Bà ta ngạo mạn nói. Mà lời này lại khiến Vĩnh Thái Phi cúi gầm mặt siết chặt tay. Quả nhiên....phụ hoàng của cậu ta...
- Vậy thì thật tiếc cho bà rồi....mẫu thân!
Cạch!
Cửa phòng mở ra. Triều Thái Phong thong thả bước vào. Ánh mắt sắc lạnh mà nhìn người mẫu thân đáng kính.
- Quả nhiên....ngươi sống dai như vậy!
Lang Kiều nhếch môi tỏ vẻ châm biếm. Nhưng thật chất là đang vui mừng vì hắn vẫn còn an toàn.
Triều Thái Phong nhìn gã thảm hại như vậy cũng không khỏi có chút đau lòng. Dù sao cũng là bằng hữu với nhau. Y không nói không rằng mà ném cho An Lâm một lọ thuốc.
- Cho hắn uống đi! Không thì chết đó!
Nghe hắn nói An Lâm liền vội vã đưa đến bên miệng cho Lang Kiều. Bởi lẽ gã lúc này cơ thể đã vô lực chống trả.
Biết rõ có độc mà vẫn uống. Ngươi đúng là ngu ngốc hết thuốc chữa!
Hắn thầm nghĩ.
- Các ngươi....các ngươi biết kế hoạch của ta?
Lưỡng Nguyệt nghiến răng không tin vào những gì bản thân nhìn thấy. Rõ ràng tên kia đã báo rằng Triều Thái Phong đã chết. Chưa kể....chưa kể Triều Thái Thái cũng đã bảo rằng Cao Thừa An không qua khỏi. Vậy tại sao....tại sao....
Không thể nào! Chắc chắn....chắc chắn không thể nào có chuyện đó...phải chắc chắn là như vậy....
Lưỡng Nguyệt sắc mặt trắng bệt không ngừng lẩm bẩm như điên dại. Bà ta không dám tin những gì bản thân đang nghĩ đến.
- Vào đi!
Triều Thái Phong cất tiếng. Một khoảng lặng bỗng hiện ra nhưng bên ngoài vẫn chẳng có động tĩnh gì. Hắn cau mày. Kiên nhẫn lặp lại câu nói.
- Vào đi...thúc thúc!
ĐOÀNG!
Mọi thứ trong đầu Lưỡng Nguyệt bỗng sụp đổ. Làm sao có thể....làm sao có thể có chuyện đó xảy ra?! Không...chắc chắn là lừa gạt! Triều Thái Thái đó....Triều Thái Thái đó sẽ không phản bội bà ta! Ai cũng có thể đối chội với bà ta! Chỉ có Triều Thái Thái là không thể! Nhưng rồi khi cánh cửa mở ra. Lưỡng Nguyệt lập tức rơi vào tuyệt vọng.
LÀ TRIỀU THÁI THÁI!
Ông ta nặng nề đi đến chỗ bọn họ. Sắc mặt cũng không tốt là mấy. Ánh mắt vẫn không thể trực tiếp đối diện với Lưỡng Nguyệt.
- Haha! Tốt lắm! Tốt lắm! Con chó ta nuôi cũng quay lại phản ta! TỐT! TỐT LẮM!
Nhìn Lưỡng Nguyệt nghiến răng căm hận. Trong lòng Triều Thái Thái chua xót biết bao. Ông ta siết chặt tay sau cùng vẫn không nói lời gì. Quyết định này là của ông ta. Ông ta không hối hận.
- CÁC NGƯƠI BÀY KẾ TA KHI NÀO?! NGƯƠI PHẢN BỘI TA KHI NÀO?!
- Từ lúc bà âm mưu soán ngôi của Lang Kiều!
Triều Thái Phong bình thản đối diện với bà ta. Dẫu đang đứng trước gương mặt đau khổ đến vặn vẹo của mẫu thân mình. Vậy mà hắn lại chẳng dậy nổi một tia thương cảm. Phải chăng là hắn đã quá vô tình?
- Nếu lúc đó bà không quá tham lam. Có lẽ bọn ta cũng sẽ không thành công...
Trong cái hôm Lang Kiều lớn tiếng với An Lâm về chuyện mưu đồ của Lưỡng Nguyệt. Lúc đó bà ta vốn đã cài sẵn người theo dõi động tĩnh bên ngoài. Vì thế Lang Kiều liền đâm ra nghi vấn trong lòng. Âm thầm cho người của mình điều tra một số chuyện năm đó.
Không những vậy, bên cạnh gã còn có một An Lâm nhanh nhẹn. Sau khi gã nới lỏng việc giam cầm cậu trong cấm cung của mình. Thì An Lâm đã từng viết rất nhiều thư cho Cao Thừa An nhờ bồ câu vận chuyển. Cậu cứ nghĩ hắn và y lúc này không còn nơi nào để đi. Chắc chắn sẽ trở về Lâm gia nên theo hướng đó mà gửi thư. Thật không ngờ ông trời có mắt. Cậu thật sự đã nhận được hồi âm của hắn. Kế đó liền âm thầm vẽ nên một kế hoạch tuyệt mỹ.
Sau một thời gian điều tra. Lang Kiều dần phát hiện ra những sự thật bản thân luôn không biết. Kế đó liền vô tình bắt gặp cậu thả chim bồ câu. Thế là đợi chờ xem thử cậu gửi thư cho ai. Đến lúc biêt được gã liền tham gia kế hoạch của bọn họ. Tuy có nghi vấn nhưng bọn họ vẫn cho gã tham gia kế hoạch. Đến khi vào cung rồi lại dùng một phép thử xem là thật tình hay giả dối.
Và dĩ nhiên, ván cược này bọn họ thắng. Lang Kiều hoàn toàn đứng về phía bọn họ. Chỉ là có một chuyện không ngờ sẽ xảy ra.
Đó là về thúc thúc của Triều Thái Phong: Triều Thái Thái!
Danh sách chương