Tám giờ sáng, Thẩm Vọng Tân vừa ra khỏi nhà đã gặp ngay Ngô Quân Di ở cửa thang máy. Ngô Quân Di là diễn viên của Vọng Ảnh, cũng xuất thân từ thần tượng, năm nay mới 22 tuổi, tính cách vui vẻ sôi nổi, có quan hệ rất tốt với Thẩm Vọng Tân. Tối hôm qua anh ta thức khuya để chơi game cho nên sáng sớm tinh thần còn chưa tỉnh táo, nên thậm chí lúc chào hỏi cũng uể oải.
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ anh ta mệt mỏi không phấn chấn, nói: “Tối hôm qua lại thức khuya chơi game à ?”
Ngô Quân Di không màng hình tượng mà ngáp một cái: “Tối hôm qua chẳng phải hiếm hoi lắm mới được tan làm sớm sao, đồng đội kêu gọi nên em đánh hai trận.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vọng Tân nở nụ cười bất lực, “Hiếm hoi tan làm sớm mà không tranh thủ nghỉ ngơi sớm?”
“Aiz, cũng may là ba tập rồi, ráng lăn lộn thêm mấy bữa nữa, qua mấy ngày là được giải thoát rồi.”
Bước vào thang máy xong Ngô Quân Di lại như nghĩ ra điều gì đó, khôi phục tinh thần chút, nói: “Này, anh Thẩm, anh biết gì không, em nghe nói hôm nay tổ chương trình ngoài mời bốn host cố định của một tập, còn có một khách mời tạm thời, khách mời này sẽ cùng chúng ta ghi hình ba tập cuối cùng.”
Thẩm Vọng Tân, “Khách mời tạm thời, cậu nghe ai nói thế?”
“Thì nghe nhân viên trang điểm của em nói á, nhưng mà cô ấy nghe ai nói thì em không biết, tin tức chắc chắn đáng tin cậy.”
Chiếc xe buýt của đoàn làm chương trình của họ đậu trước cửa khách sạn. Điểm đến của họ ở trạm dừng này là Công viên giải trí Tô Lặc, được mệnh danh là công viên giải trí kích thích nhất, mạo hiểm nhất trên thế giới. Sau khi vào công viên giải trí, bọn họ đã thấy ngay năm vị khách mời nữ đang ngồi ở bàn dài cách đó không xa, trên tay bọn họ đều cầm chặt một chiếc quạt nhỏ nhắn tinh tế đủ để che đi gương mặt của họ, Ngô Quân Di kéo cổ tay Thẩm Vọng Tân, “Nhìn kìa, khách mời hôm nay của chúng ta.”
Ánh mắt Thẩm Vọng Tân nhìn sang khách mời, nhưng lúc nhìn tới vị khách mời thứ năm, trên gương mặt trước sau vẫn nhã nhặn lễ độ có thêm một vài thay đổi rất nhỏ, sau đó chút thay đổi rất nhỏ này của anh đã bị nhiếp ảnh gia đi chung chụp lại được rõ ràng, gương mặt nhiếp ảnh gia hiện lên chút kinh ngạc, không phải chứ, lẽ nào anh ấy nhận ra rồi à? ?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh ta ung dung liếc nhìn đạo diễn, sau đó gật gật đầu, đạo diễn cũng lộ ra vẻ mặt không thể tin được, nói mà không thành tiếng: “Thật hả?”
Nhiếp ảnh gia lại gật đầu.
Đạo diễn điều chỉnh lại sắc mặt, sau đó nói với bọn họ: “Năm vị ngồi bên kia sẽ là người cùng hợp tác với mọi người ngày hôm nay, nhưng trước khi chọn hợp tác, chúng ta bắt buộc phải làm một cuộc kiểm tra độ ăn ý. Hiện tại trước mặt mọi người có đặt năm loại trái cây, mỗi người chọn một loại, vả lại cũng chọn cả người khách mà có chung sự lựa chọn với mình, nếu như chọn giống nhau thì mọi người sẽ thành đội hợp tác với nhau hôm nay.”
Thẩm Vọng Tân không chút do dự mà chọn ngay dâu tây trong số năm loại trái cây, và trong số năm vị khách mời, anh cũng không ngần ngại chọn vị khách ngoài cùng bên phải.
***
Khi đạo diễn nhìn thấy Thẩm Vọng Tân chọn dâu tây và vị khách ngoài cùng bên phải, mắt ông ta lóe sáng, sau khi mọi người đã chọn xong trái cây và chọn xong cả khách mời sẽ hợp tác cùng mình, ông ta lập tức nói: “Được rồi, bây giờ hỏi lại lần cuối có ai muốn thay đổi không?”
Vì Trần Kiêu và Tần Dương còn chưa chắc chắn lắm, sau cùng hai người vẫn quyết định cùng đổi với nhau, đạo diễn liền hỏi ngay Thẩm Vọng Tân, “Vọng Tân, cậu thì sao?”
Ý cười nơi khóe miệng Thẩm Vọng Tân vẫn không thay đổi, “Không đổi.”
“Vậy được, vậy bây giờ mời các khách mời lấy loại trái cây mà mình tự chọn ra nào.”
Sau khi các khách mời lấy loại trái cây ra, địa điểm ghi hình hét lên một tiếng, bọn họ có người chọn đúng trái cây nhưng không chọn đúng người, chọn đúng người lại chọn không đúng trái cây, càng bất lực hơn là cả Trần Kiêu và Tần Dương vốn chọn chính xác rồi, chỉ vì lúc cuối cùng cả hai tự mình gây ra sai lầm, chỉ duy nhất một người đúng hết là Thẩm Vọng Tân, không chỉ chọn đúng dâu tây, còn chọn đúng luôn cả khách mời đã chọn dâu tây!
“Vọng Tân, cậu thần kỳ quá đi mất! Tới cái này mà cũng bị cậu đoán được!” Trần Kiêu hâm mộ thốt lên.
Thẩm Vọng Tân cười cười, “May mắn thôi.”
Nhưng khi các khách mời bỏ chiếc quạt che mặt ra, bọn họ thật sự không nghĩ do Thẩm Vọng Tân may mắn! Khách mời số năm vậy mà lại là Tô Tinh Dã!! Có thể trùng hợp mà chọn dâu tây, trùng hợp chọn luôn cả khách mời dâu tây, càng trùng hợp hơn khi khách mời nay lại còn là Tô Tinh Dã! Có ai trong bọn họ mà không biết hai người kia đang là CP màn ảnh cực hot!!
Sau phân đoạn khách mời tự mình giới thiệu thì được giải lao trong mười phút, Thẩm Vọng Tân kéo Tô Tinh Dã sang một bên, hỏi: “Sao em lại đến đây?”
Lần đầu tiên Tô Tinh Dã cảm nhận được cảm xúc thay đổi của anh, bởi vì nỗi niềm yêu thích khi gặp được anh lại tựa như bị hắt một thau nước lạnh, cô mím môi dưới, hỏi lại anh: “Anh không muốn gặp em sao?”
Nghe thấy lời nói này của cô, Thẩm Vọng Tân mới nhận ra bản thân mình đã dọa cô mất rồi, khiến cho cô hiểu lầm, vì vậy anh lập tức giải thích: “Đương nhiên không phải.”
Tô Tinh Dã cúi đầu, thì thầm hỏi: “Nhưng mà… nhìn anh có vẻ không vui chút nào.”
Thẩm Vọng Tân nhìn cô cúi đầu, mái tóc dài đen nhánh được cột đuôi ngựa đơn giản, “Không phải không vui, là lo lắng cho em.”
Tô Tinh Dã vô thức ngẩng đầu lên nhìn anh, “Lo lắng cho em? Anh lo chuyện gì ạ?”
“Em không biết ghi hình chương trình Thử thách cực hạn vất vả lắm à?”
“Nhưng mà anh cũng đang đi ghi hình đó thôi.” Tô Tinh Dã đột nhiên nghĩ tới bây giờ anh còn chưa biết chuyện cô là khách mời tạm thời, cô đang do dự không biết có nên nói anh biết hay không, “Cái đó… em…”
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của cô, anh nói: “Cái nào? Chuyện gì?”
“Em là khách mời tạm thời.” Tô Tinh Dã cắn chặt răng nói.
Thẩm Vọng Tân sững sờ trong giây lát, anh ấy đã quay chín tập, vô cùng hiểu rõ sự vất vả ở đây, mà vất vả là chuyện sau đó, còn cái chính là thật sự rất nguy hiểm. Nói chung là, chương trình ngoại trừ host cố định, cơ bản là không có diễn viên nào đồng ý làm khách mời tạm thời, có thể ghi hình một tập cũng coi như dũng cảm lắm rồi, thật ra trước mắt anh cũng biết, hai tập cuối của mùa này bọn họ còn phải đi New Zealand để thử thách nhảy zip line ở Canyon Swing (1) và bệnh viện khủng bố ở Nhật Bản….
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ cô có chút thấp thỏm, trong phút chốc không biết nên nói gì thì tốt, “Tinh Dã, hai tập cuối thật sự rất nguy hiểm, em có biết không?"
“Ở cùng với anh thì em không sợ…” Tô Tinh Dã ngượng ngùng thì thầm.
Bởi vì giọng nói của cô quá nhỏ, Thẩm Vọng Tân không nghe rõ, cho nên mới hỏi lại: “Em vừa nói gì?”
Tô Tinh Dã mím môi dưới, lắc đầu, “Không có gì, anh thật sự không cần phải lo lắng cho em, với lại trên weibo của anh không phải đã nói, Thử thách cực hạn, thử thách chính mình, em cảm thấy em cũng có thể.”
Thẩm Vọng Tân nghe cô nhắc đến Weibo, đôi mắt đen thâm thúy khẽ lóe lên, nhưng anh không nói gì nữa.
***
Đúng chín giờ bắt đầu ghi hình chương trình, tổ của Thẩm Vọng Tân trước tiên chọn chơi Drop tower (2) , trước khi chơi Drop tower nhân viên công tác sẽ để cho mỗi người bọn họ học thuộc một câu tiếng Pháp, sau khi chơi xong sẽ nói lại lần nữa câu tiếng Pháp cho nhân viên công tác, từ đó mới lãnh được thẻ ghi điểm.
Tô Tinh Dã ngẩng đầu nhìn Drop tower ít nhất phải 30 mét, sau đó lại nhìn sang Thẩm Vọng Tân ở bên cạnh, cô biết anh mắc chứng sợ độ cao, ngẫm nghĩ sau đó quay sang hỏi người dẫn chương trình, “Một người có thể một mình hoàn thành nhiệm vụ chứ?”
Nghe Tô Tinh Dã hỏi xong, những người có mặt đều cho rằng cô sợ hãi, tuy rằng không lộ ra mặt nhưng trong lòng đều lộp độp, điều này khiến họ nhớ một tập ghi hình ở Úc, Thẩm Vọng Tân cũng được hợp tác với một nữ diễn viên, khi tới lúc thực hiện thử thách liền nói lúng túng sợ hãi, nước mắt tự nhiên ào ạt, sau đó cũng hết cách. Trong tập đó toàn bộ nhiệm vụ đều do một mình Thẩm Vọng Tân thực hiện, ngày hôm đó sau khi ghi hình xong, khi tẩy trang ở hậu trường cả người anh tay chân lạnh ngắt ngất xỉu trên bàn trang điểm, khiến cả đoàn lúc đó hoảng sợ chết khiếp.
Người dẫn chương trình rõ ràng cũng biết về chuyện đó, anh ta đang tính mở miệng nói gì đó, lại nghe thấy Tô Tinh Dã nói, “Em muốn chơi nhảy tháp hai lần, nếu em thực hiện thử thách hai lần thì anh ấy không cần thử thách nữa phải không ạ?”
Câu nói này của Tô Tinh Dã khiến những người có mặt tại thời điểm đó lập tức hiểu ra, tâm tình mọi người lúc ban đầu đã nghĩ sai rồi, không phải cô muốn để một mình Thẩm Vọng Tân hoàn thành thử thách mà là cô muốn làm thay cho cả Thẩm Vọng Tân. Thẩm Vọng Tân cũng phản ứng trở lại, anh liếc nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác ấm áp, “Anh yếu đuối tới mức này rồi sao?”
Tô Tinh Dã giải thích có chút giấu đầu hở đuôi: “Em không cảm thấy anh yếu đuối, chỉ là em cảm thấy... trò này chơi rất vui nên em muốn được chơi hai lần.”
Mặc dù cô nói vậy, nhưng tất cả mọi người có mặt đều biết rằng, muốn chơi hai lần là sao chứ, rõ ràng là lo lắng cho Vọng Tân, muốn thay anh làm thử thách mà thôi. Nghĩ tới đây, ánh mắt những người xung quanh chợt xuất hiện cảm giác ý vị thâm trường, nhưng mà mọi người cũng chỉ liếc mắt nhìn nhau, im lặng không vạch trần cô.
Tất nhiên Thẩm Vọng Tân cũng không thể để cô làm thử thách thay mình, hai người sau khi ghi nhớ câu tiếng Pháp thì cùng ngồi vào Drop tower, lúc trò chơi từ từ nâng lên cao, Tô Tinh Dã vẫn đang nói chuyện với anh, “Anh còn nhớ câu tiếng Pháp của anh chứ?”
“Nhớ.”
“Câu đó như thế nào ạ?”
Thẩm Vọng Tân biết cô đang cố ý xoa dịu anh, nhưng mà cô thật sự không cần phải làm vậy, anh tốt xấu gì cũng là người đã quay chín tập, qua chín tập này chứng sợ độ cao của anh cũng gần như đã được chữa khỏi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, anh vẫn lặp lại lần nữa cho cô nghe.
“Anh cũng nhớ kỹ quá nha.”
Trong lúc tháp nhảy đang kéo lên cao hai người nói chuyện lại chẳng để ý gì đến, hình như ai cũng không để ý đến tháp nhảy đã lên cao tới đỉnh, trên mặt đất mấy người cũng ngẩng đầu nhìn hai người trên bầu trời.
Ngô Quân Di nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi, “Mẹ ôi, cao quá à, tay tôi túa đầy mồ hôi rồi này.”
Bạn cùng chơi với Ngô Quân Di là một tiểu hoa tuyến hai, tính tình hòa đồng, nghe thấy lời này, nụ cười càng nở rộ hỏi anh: “Vậy có cần tôi giúp anh làm thay thử thách không?”
“Hả?” Ngô Quân Di có hơi ngờ nghệch, sao hôm nay anh ta cứ cảm thấy mấy khách mời nữ lần này tinh tế và phi thường hơn so với mấy vị ở các tập trước.
Mãi đến khi phía sau vang lên một tiếng “cộp” thì Tô Tinh Dã và những người khác mới nhận ra, bọn họ đã lên tới đỉnh, cô nghiêng đầu nói với Thẩm Vọng Tân, “Chúng ta lên tới đỉnh rồi.”
Thẩm Vọng Tân liếc nhìn cô, “Lập tức tuột xuống dưới, em có sợ không?”
Tô Tinh Dã cười và lắc đầu, "Em không sợ."
Tô Tinh Dã thực sự không sợ, bởi vì ở mấy hạng mục phía sau, ví dụ như tàu lượn siêu tốc, con lắc khổng lồ (3) cánh quạt thịt người... cô chắc chắn là người bình tĩnh nhất trong số các khách mời, không chỉ không lộ một chút xíu nào sợ hãi, ngược lại còn có chút nghiện chơi, khác hoàn toàn so với dáng vẻ trầm tĩnh, thờ ơ.
-----
1/ Đu zip lines ở Canyon Swing
2/Trò chơi Drop tower
3/ Con lắc khổng lồ Pendulum
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ anh ta mệt mỏi không phấn chấn, nói: “Tối hôm qua lại thức khuya chơi game à ?”
Ngô Quân Di không màng hình tượng mà ngáp một cái: “Tối hôm qua chẳng phải hiếm hoi lắm mới được tan làm sớm sao, đồng đội kêu gọi nên em đánh hai trận.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Vọng Tân nở nụ cười bất lực, “Hiếm hoi tan làm sớm mà không tranh thủ nghỉ ngơi sớm?”
“Aiz, cũng may là ba tập rồi, ráng lăn lộn thêm mấy bữa nữa, qua mấy ngày là được giải thoát rồi.”
Bước vào thang máy xong Ngô Quân Di lại như nghĩ ra điều gì đó, khôi phục tinh thần chút, nói: “Này, anh Thẩm, anh biết gì không, em nghe nói hôm nay tổ chương trình ngoài mời bốn host cố định của một tập, còn có một khách mời tạm thời, khách mời này sẽ cùng chúng ta ghi hình ba tập cuối cùng.”
Thẩm Vọng Tân, “Khách mời tạm thời, cậu nghe ai nói thế?”
“Thì nghe nhân viên trang điểm của em nói á, nhưng mà cô ấy nghe ai nói thì em không biết, tin tức chắc chắn đáng tin cậy.”
Chiếc xe buýt của đoàn làm chương trình của họ đậu trước cửa khách sạn. Điểm đến của họ ở trạm dừng này là Công viên giải trí Tô Lặc, được mệnh danh là công viên giải trí kích thích nhất, mạo hiểm nhất trên thế giới. Sau khi vào công viên giải trí, bọn họ đã thấy ngay năm vị khách mời nữ đang ngồi ở bàn dài cách đó không xa, trên tay bọn họ đều cầm chặt một chiếc quạt nhỏ nhắn tinh tế đủ để che đi gương mặt của họ, Ngô Quân Di kéo cổ tay Thẩm Vọng Tân, “Nhìn kìa, khách mời hôm nay của chúng ta.”
Ánh mắt Thẩm Vọng Tân nhìn sang khách mời, nhưng lúc nhìn tới vị khách mời thứ năm, trên gương mặt trước sau vẫn nhã nhặn lễ độ có thêm một vài thay đổi rất nhỏ, sau đó chút thay đổi rất nhỏ này của anh đã bị nhiếp ảnh gia đi chung chụp lại được rõ ràng, gương mặt nhiếp ảnh gia hiện lên chút kinh ngạc, không phải chứ, lẽ nào anh ấy nhận ra rồi à? ?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh ta ung dung liếc nhìn đạo diễn, sau đó gật gật đầu, đạo diễn cũng lộ ra vẻ mặt không thể tin được, nói mà không thành tiếng: “Thật hả?”
Nhiếp ảnh gia lại gật đầu.
Đạo diễn điều chỉnh lại sắc mặt, sau đó nói với bọn họ: “Năm vị ngồi bên kia sẽ là người cùng hợp tác với mọi người ngày hôm nay, nhưng trước khi chọn hợp tác, chúng ta bắt buộc phải làm một cuộc kiểm tra độ ăn ý. Hiện tại trước mặt mọi người có đặt năm loại trái cây, mỗi người chọn một loại, vả lại cũng chọn cả người khách mà có chung sự lựa chọn với mình, nếu như chọn giống nhau thì mọi người sẽ thành đội hợp tác với nhau hôm nay.”
Thẩm Vọng Tân không chút do dự mà chọn ngay dâu tây trong số năm loại trái cây, và trong số năm vị khách mời, anh cũng không ngần ngại chọn vị khách ngoài cùng bên phải.
***
Khi đạo diễn nhìn thấy Thẩm Vọng Tân chọn dâu tây và vị khách ngoài cùng bên phải, mắt ông ta lóe sáng, sau khi mọi người đã chọn xong trái cây và chọn xong cả khách mời sẽ hợp tác cùng mình, ông ta lập tức nói: “Được rồi, bây giờ hỏi lại lần cuối có ai muốn thay đổi không?”
Vì Trần Kiêu và Tần Dương còn chưa chắc chắn lắm, sau cùng hai người vẫn quyết định cùng đổi với nhau, đạo diễn liền hỏi ngay Thẩm Vọng Tân, “Vọng Tân, cậu thì sao?”
Ý cười nơi khóe miệng Thẩm Vọng Tân vẫn không thay đổi, “Không đổi.”
“Vậy được, vậy bây giờ mời các khách mời lấy loại trái cây mà mình tự chọn ra nào.”
Sau khi các khách mời lấy loại trái cây ra, địa điểm ghi hình hét lên một tiếng, bọn họ có người chọn đúng trái cây nhưng không chọn đúng người, chọn đúng người lại chọn không đúng trái cây, càng bất lực hơn là cả Trần Kiêu và Tần Dương vốn chọn chính xác rồi, chỉ vì lúc cuối cùng cả hai tự mình gây ra sai lầm, chỉ duy nhất một người đúng hết là Thẩm Vọng Tân, không chỉ chọn đúng dâu tây, còn chọn đúng luôn cả khách mời đã chọn dâu tây!
“Vọng Tân, cậu thần kỳ quá đi mất! Tới cái này mà cũng bị cậu đoán được!” Trần Kiêu hâm mộ thốt lên.
Thẩm Vọng Tân cười cười, “May mắn thôi.”
Nhưng khi các khách mời bỏ chiếc quạt che mặt ra, bọn họ thật sự không nghĩ do Thẩm Vọng Tân may mắn! Khách mời số năm vậy mà lại là Tô Tinh Dã!! Có thể trùng hợp mà chọn dâu tây, trùng hợp chọn luôn cả khách mời dâu tây, càng trùng hợp hơn khi khách mời nay lại còn là Tô Tinh Dã! Có ai trong bọn họ mà không biết hai người kia đang là CP màn ảnh cực hot!!
Sau phân đoạn khách mời tự mình giới thiệu thì được giải lao trong mười phút, Thẩm Vọng Tân kéo Tô Tinh Dã sang một bên, hỏi: “Sao em lại đến đây?”
Lần đầu tiên Tô Tinh Dã cảm nhận được cảm xúc thay đổi của anh, bởi vì nỗi niềm yêu thích khi gặp được anh lại tựa như bị hắt một thau nước lạnh, cô mím môi dưới, hỏi lại anh: “Anh không muốn gặp em sao?”
Nghe thấy lời nói này của cô, Thẩm Vọng Tân mới nhận ra bản thân mình đã dọa cô mất rồi, khiến cho cô hiểu lầm, vì vậy anh lập tức giải thích: “Đương nhiên không phải.”
Tô Tinh Dã cúi đầu, thì thầm hỏi: “Nhưng mà… nhìn anh có vẻ không vui chút nào.”
Thẩm Vọng Tân nhìn cô cúi đầu, mái tóc dài đen nhánh được cột đuôi ngựa đơn giản, “Không phải không vui, là lo lắng cho em.”
Tô Tinh Dã vô thức ngẩng đầu lên nhìn anh, “Lo lắng cho em? Anh lo chuyện gì ạ?”
“Em không biết ghi hình chương trình Thử thách cực hạn vất vả lắm à?”
“Nhưng mà anh cũng đang đi ghi hình đó thôi.” Tô Tinh Dã đột nhiên nghĩ tới bây giờ anh còn chưa biết chuyện cô là khách mời tạm thời, cô đang do dự không biết có nên nói anh biết hay không, “Cái đó… em…”
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của cô, anh nói: “Cái nào? Chuyện gì?”
“Em là khách mời tạm thời.” Tô Tinh Dã cắn chặt răng nói.
Thẩm Vọng Tân sững sờ trong giây lát, anh ấy đã quay chín tập, vô cùng hiểu rõ sự vất vả ở đây, mà vất vả là chuyện sau đó, còn cái chính là thật sự rất nguy hiểm. Nói chung là, chương trình ngoại trừ host cố định, cơ bản là không có diễn viên nào đồng ý làm khách mời tạm thời, có thể ghi hình một tập cũng coi như dũng cảm lắm rồi, thật ra trước mắt anh cũng biết, hai tập cuối của mùa này bọn họ còn phải đi New Zealand để thử thách nhảy zip line ở Canyon Swing (1) và bệnh viện khủng bố ở Nhật Bản….
Thẩm Vọng Tân nhìn dáng vẻ cô có chút thấp thỏm, trong phút chốc không biết nên nói gì thì tốt, “Tinh Dã, hai tập cuối thật sự rất nguy hiểm, em có biết không?"
“Ở cùng với anh thì em không sợ…” Tô Tinh Dã ngượng ngùng thì thầm.
Bởi vì giọng nói của cô quá nhỏ, Thẩm Vọng Tân không nghe rõ, cho nên mới hỏi lại: “Em vừa nói gì?”
Tô Tinh Dã mím môi dưới, lắc đầu, “Không có gì, anh thật sự không cần phải lo lắng cho em, với lại trên weibo của anh không phải đã nói, Thử thách cực hạn, thử thách chính mình, em cảm thấy em cũng có thể.”
Thẩm Vọng Tân nghe cô nhắc đến Weibo, đôi mắt đen thâm thúy khẽ lóe lên, nhưng anh không nói gì nữa.
***
Đúng chín giờ bắt đầu ghi hình chương trình, tổ của Thẩm Vọng Tân trước tiên chọn chơi Drop tower (2) , trước khi chơi Drop tower nhân viên công tác sẽ để cho mỗi người bọn họ học thuộc một câu tiếng Pháp, sau khi chơi xong sẽ nói lại lần nữa câu tiếng Pháp cho nhân viên công tác, từ đó mới lãnh được thẻ ghi điểm.
Tô Tinh Dã ngẩng đầu nhìn Drop tower ít nhất phải 30 mét, sau đó lại nhìn sang Thẩm Vọng Tân ở bên cạnh, cô biết anh mắc chứng sợ độ cao, ngẫm nghĩ sau đó quay sang hỏi người dẫn chương trình, “Một người có thể một mình hoàn thành nhiệm vụ chứ?”
Nghe Tô Tinh Dã hỏi xong, những người có mặt đều cho rằng cô sợ hãi, tuy rằng không lộ ra mặt nhưng trong lòng đều lộp độp, điều này khiến họ nhớ một tập ghi hình ở Úc, Thẩm Vọng Tân cũng được hợp tác với một nữ diễn viên, khi tới lúc thực hiện thử thách liền nói lúng túng sợ hãi, nước mắt tự nhiên ào ạt, sau đó cũng hết cách. Trong tập đó toàn bộ nhiệm vụ đều do một mình Thẩm Vọng Tân thực hiện, ngày hôm đó sau khi ghi hình xong, khi tẩy trang ở hậu trường cả người anh tay chân lạnh ngắt ngất xỉu trên bàn trang điểm, khiến cả đoàn lúc đó hoảng sợ chết khiếp.
Người dẫn chương trình rõ ràng cũng biết về chuyện đó, anh ta đang tính mở miệng nói gì đó, lại nghe thấy Tô Tinh Dã nói, “Em muốn chơi nhảy tháp hai lần, nếu em thực hiện thử thách hai lần thì anh ấy không cần thử thách nữa phải không ạ?”
Câu nói này của Tô Tinh Dã khiến những người có mặt tại thời điểm đó lập tức hiểu ra, tâm tình mọi người lúc ban đầu đã nghĩ sai rồi, không phải cô muốn để một mình Thẩm Vọng Tân hoàn thành thử thách mà là cô muốn làm thay cho cả Thẩm Vọng Tân. Thẩm Vọng Tân cũng phản ứng trở lại, anh liếc nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác ấm áp, “Anh yếu đuối tới mức này rồi sao?”
Tô Tinh Dã giải thích có chút giấu đầu hở đuôi: “Em không cảm thấy anh yếu đuối, chỉ là em cảm thấy... trò này chơi rất vui nên em muốn được chơi hai lần.”
Mặc dù cô nói vậy, nhưng tất cả mọi người có mặt đều biết rằng, muốn chơi hai lần là sao chứ, rõ ràng là lo lắng cho Vọng Tân, muốn thay anh làm thử thách mà thôi. Nghĩ tới đây, ánh mắt những người xung quanh chợt xuất hiện cảm giác ý vị thâm trường, nhưng mà mọi người cũng chỉ liếc mắt nhìn nhau, im lặng không vạch trần cô.
Tất nhiên Thẩm Vọng Tân cũng không thể để cô làm thử thách thay mình, hai người sau khi ghi nhớ câu tiếng Pháp thì cùng ngồi vào Drop tower, lúc trò chơi từ từ nâng lên cao, Tô Tinh Dã vẫn đang nói chuyện với anh, “Anh còn nhớ câu tiếng Pháp của anh chứ?”
“Nhớ.”
“Câu đó như thế nào ạ?”
Thẩm Vọng Tân biết cô đang cố ý xoa dịu anh, nhưng mà cô thật sự không cần phải làm vậy, anh tốt xấu gì cũng là người đã quay chín tập, qua chín tập này chứng sợ độ cao của anh cũng gần như đã được chữa khỏi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, anh vẫn lặp lại lần nữa cho cô nghe.
“Anh cũng nhớ kỹ quá nha.”
Trong lúc tháp nhảy đang kéo lên cao hai người nói chuyện lại chẳng để ý gì đến, hình như ai cũng không để ý đến tháp nhảy đã lên cao tới đỉnh, trên mặt đất mấy người cũng ngẩng đầu nhìn hai người trên bầu trời.
Ngô Quân Di nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi, “Mẹ ôi, cao quá à, tay tôi túa đầy mồ hôi rồi này.”
Bạn cùng chơi với Ngô Quân Di là một tiểu hoa tuyến hai, tính tình hòa đồng, nghe thấy lời này, nụ cười càng nở rộ hỏi anh: “Vậy có cần tôi giúp anh làm thay thử thách không?”
“Hả?” Ngô Quân Di có hơi ngờ nghệch, sao hôm nay anh ta cứ cảm thấy mấy khách mời nữ lần này tinh tế và phi thường hơn so với mấy vị ở các tập trước.
Mãi đến khi phía sau vang lên một tiếng “cộp” thì Tô Tinh Dã và những người khác mới nhận ra, bọn họ đã lên tới đỉnh, cô nghiêng đầu nói với Thẩm Vọng Tân, “Chúng ta lên tới đỉnh rồi.”
Thẩm Vọng Tân liếc nhìn cô, “Lập tức tuột xuống dưới, em có sợ không?”
Tô Tinh Dã cười và lắc đầu, "Em không sợ."
Tô Tinh Dã thực sự không sợ, bởi vì ở mấy hạng mục phía sau, ví dụ như tàu lượn siêu tốc, con lắc khổng lồ (3) cánh quạt thịt người... cô chắc chắn là người bình tĩnh nhất trong số các khách mời, không chỉ không lộ một chút xíu nào sợ hãi, ngược lại còn có chút nghiện chơi, khác hoàn toàn so với dáng vẻ trầm tĩnh, thờ ơ.
-----
1/ Đu zip lines ở Canyon Swing
2/Trò chơi Drop tower
3/ Con lắc khổng lồ Pendulum
Danh sách chương