Edit + Beta: Vịt

Happy Women"s Day, chúc 500 hậu cung phi tần mỹ nữ luôn xinh đẹp, đạt được điều mình mong muốn:**** Quàng thượng yêu các nàng <3

Trốn tiết buổi trưa, Hạ Bạch không chút nào ngoài ý muốn bị mọi người trong phòng đè lấy dạy một trận. Sau khi đàng hoàng nhận lỗi cũng bảo đảm sau này không bao giờ tùy tiện trốn tiếp nữa, cậu rốt cục được bỏ qua, trở lại chỗ ngồi của mình an ổn ngồi xuống.

Máy tính vẫn duy trì bộ dáng trước khi đi, sau khi màn hình sáng lên, một tấm hình đã chỉnh một nửa xuất hiện ở bên trên.

Bên cạnh buồng điện thoại, nam nhân cao lớn tùy ý dựa vào, khẽ nghiêng đầu nhìn ống kính, biểu tình có chút lưu manh, ánh mắt lại nghiêm túc, ánh sáng tà tà chiếu xuống, làm cho mặt anh nửa ẩn ở trong ánh sáng có chút tối.

Nhịp tim rất vững vàng, tiểu Tiểu Bạch không hề có động tĩnh gì, đại não buồn chán thậm chí muốn hát một bài.

Tín hiệu gặp quỷ kia tựa hồ phương hướng bắn có chút không đúng.

Cậu di chuyển con chuột lưu lại ảnh đã chỉnh được một nửa, trở lại desktop mở ra file ảnh, tìm ảnh Địch Thu Hạc, một tấm lại một tấm lật.

Tấm này chụp người xấu...... Tấm này biểu tình không tệ...... Tấm này có chút đáng tiếc, không chụp được chân dài lớn...... Tấm này cũng không tệ lắm, chính là quần áo xấu mù...... Tấm này bộ dạng cúi đầu nói chuyện chụp được tốt, gò má đẹp trai thổ huyết......

Nhưng tiểu Tiểu Bạch vẫn như cũ không có động tĩnh gì, nhịp tim cũng duy trì vững vàng, hoàn toàn không có nhộn nhạo.

Cậu tắt file ảnh, nằm nhoài trên bàn, lấy di động ra mở trang tin nhắn, lật lật tin nhắn nội dung trò chuyện trước kia với Địch Thu Hạc, trong lúc không nhịn được ở trong lòng mắng đối phương một vạn câu gà cay, sau đó lật mắt trắng tắt tin nhắn, lại ấn mở Wechat.

Một con chim manh đại JJ sống vào mùa thu......

Cậu tắt wechat, đầy mặt tê liệt, cúi đầu suy tư. Có lẽ anh ta đối với mình sinh ra hiểu lầm gì đó, một người bình thường, một nam nhân bình thường, một thẳng nam trước kia yêu thích manh muội bình thường, sẽ thích một nam nhân cứng ngắc việc xấu loang lổ tính cách ấu trĩ nói chuyện tức chết người không đền mạng sao? À chờ chút, anh ta là thẳng nam sao?

Đây hình như là một vấn đề hết sức nghiêm túc.

Hạ Bạch quét một cái ba người khác trong phòng, quyết đoán đi tới phía sau Ngưu Tuấn Kiệt đang lướt web, vỗ vai hắn, sâu xa nói, "Lão Tam, có ảnh không? Muốn loại manh muội ngực lớn đấy."

"Đờ mờ." Ngưu Tuấn Kiệt không tiền đồ bị dọa tới quăng luôn con chuột, trợn to mắt nhìn quay đầu nhìn cậu, che ngực, "Tiểu Bạch, cậu đi đường đều không có tiếng động sao, cậu vừa mới nói gì? Muốn gì?"

"Ảnh." Hạ Bạch quan tâm giúp hắn thuận ngực, mặt không thay đổi hỏi lại một lần, "Có không? Loại manh muội ngực lớn, tôi nguyện ý cùng cậu chia sẻ sự nghiệp hài hòa."

Vương Hổ đang thu quần áo và Trần Kiệt đang xem sách nhất tề nghiêng đầu qua, tất cả đều trợn mắt nhìn Hạ Bạch, giống như đang nhìn đại kỳ tích thứ 8 của thế giới.

Trong phòng ngủ châm rơi có thể nghe, Ngưu Tuấn Kiệt cẩn thận kéo tay Hạ Bạch quan tâm không đúng chỗ ra, yên lặng lui về sau, nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng hỏi, "Tiểu Bạch cậu...... Bị cái gì kích thích?"

"Kích thích rất lớn." Hạ Bạch giơ tay lên, sờ tóc hắn, phát hiện có chút đâm tay, không có xoa thoải mái như của Địch Thu Hạc, thế là nhíu nhíu mày, thả tay xuống, vẻ mặt thâm trầm nói, "Kích thích tới cần xem vài tấm hòa hoãn."

"......" Vậy thật đúng là kích thích siêu cấp lớn a.

Mười phút sau, 4 người phòng ngủ chỉnh tề ngồi trước bàn Ngưu Tuấn Kiệt, rèm cửa đã kéo, cửa cũng đã khóa trái, vạn sự sẵn sàng.

"Các cậu thật sự muốn xem?" Ngưu Tuấn Kiệt vừa vui vừa xoắn xuýt, biệt biệt nữu nữ xấu hổ. Nhớ năm đó, hắn ôm nguyện vọng tốt đẹp tới phòng ngủ, sau khi cùng bạn cùng phòng làm quen dựa theo mô típ cũ muốn chia sẻ với bọn họ một bộ tài nguyên, kết quả lại bị vô tình cự tuyệt, thương tâm không dứt. Bây giờ các bạn cùng phòng đột nhiên thông suốt, nguyện ý cùng hắn chia sẻ, hắn, hắn...... Tâm tình hắn đột nhiên có chút phức tạp.

Xã hội coi trọng vật chất này, rốt cuộc vẫn làm ô nhiễm các bạn cùng phòng thuần khiết của hắn...... Haizzz.

Hạ Bạch độc chiếm vị trí thị giác tốt nhất, kiểu đại gia hất cằm lên, "Lão Tam, đặt."

"Vậy, vậy tôi đặt......" Ngưu Tuấn Kiệt nuốt xuống cảm khái, cọ cọ mồ hôi lòng bàn tay toát ra, sờ lên con chuột.

Vương Hổ và Trần Kiệt không để lại dấu vết dịch dịch ghế về sau.

Con chuột di chuyển qua, chọn file nào đó tên là 《Tài liệu học tập 》, click đúp mở ra, sau đó giữa 《Sơ cấp tiếng Nhật 》 và 《Luyện tập củng cố tiếng Anh 》 do dự một chút, lựa chọn 《Sơ cấp tiếng Nhật 》.

(Vịt: Mị thích hàng Mĩ cơ =)))))) cơ mà là GV =)))

Đám người Vương Hổ ý vị thâm trường nhìn qua, Ngưu Tuấn Kiệt quay đầu cười ngượng ngùng.

Video bắt đầu phát hình, nữ chính xuất hiện ở trong tấm hình, tóc dài, mắt to, trang phục thủy thủ, cười lên có răng hổ, chủ yếu nhất chính là, ngực rất lớn, vừa nhìn đã rất mềm.

Hai phút sau, nữ chính và nam chính vào phòng, bắt đầu hôn môi.

Hạ Bạch trong lòng không chút gợn sóng nào.

Mười lăm phút sau, áo lót Lace lộ ra ngoài.

Ngưu Tuấn Kiệt lỗ tai đỏ, Hạ Bạch ngáp.

Hai mươi phút sau, nữ chủ và nam chủ thẳng tắp nhìn nhau, củi khô lửa bốc.

Ngưu Tuấn Kiệt bắt đầu kích động, Hạ Bạch sờ sờ ngực, lại liếc một cái dưới rốn ba tấc của mình, vẻ mặt bình tĩnh.

"A...... A...... Ưm......"

Ngưu Tuấn Kiệt tới phòng rửa tay, Vương Hổ vặn mở một chai nước uống nửa chai, Trần Kiệt lấy sách giáo khoa ra bắt đầu xem.

Hạ Bạch thở dài, đứng dậy, vừa định tắt video, chuông điện thoại liền vang lên.

Lấy ra vừa nhìn, ba chữ Địch Thu Hạc lóe lên trên màn hình.

Cậu ngừng lại, liếc một cái hình ảnh làm mờ trên màn hình máy tính, suy nghĩ một chút, trực tiếp ấn nghe, thật thấp "Alo" một tiếng.

"Tôi tới sân bay rồi."

Địch Thu Hạc đi cách Vương Bác Nghị bên cạnh mấy bước, ôm một loại tâm tình không nỡ lại dính nị thấp giọng nói, sau đó sau khi mơ hồ nghe được một ít thanh âm không hài hòa, mộng vài giây, thanh âm đột nhiên trầm xuống, "Tiếng gì? Tiểu Bạch cậu đang làm gì?"

Tai trái là tiếng ngọt nị của nữ chính, tai phải là thanh tuyến ôn nhu trầm thấp của Địch Thu Hạc, Hạ Bạch cảm thấy thể nghiệm này hơi có chút kích thích.

"Tôi đang xem phim." Cậu bình tĩnh trả lời, hết sức ngay thẳng, "Cái loại phim manh muội ngực lớn, không mặc quần áo ấy."

Địch Thu Hạc như bị sét đánh, ngây người tại chỗ.

"Anh muốn xem không? Tôi có thể bảo Tuấn Kiệt share cho anh." Hạ Bạch tỏ vẻ hào phóng, đồng thời xác định, lỗ tai cậu thích thanh âm Địch Thu Hạc hơn — tín hiệu nguy hiểm tựa hồ trở nên mạnh mẽ chút.

"...... Không, cám ơn." Địch Thu Hạc cứng ngắc trả lời, tay có chút run cúp điện thoại, cúi đầu nhìn sàn sân bay sáng bóng có thể soi được người, đầu óc trống rỗng, môi nhếch lên, mặt mày áp xuống, coi chút hơi u ám, mơ hồ có chút cảm xúc điên cuồng sắp bộc phát ra.

Đây là chuyện anh lúc trước vẫn không muốn suy nghĩ và đối mặt, nếu tiểu cẩu tử là một thẳng nam thẳng tắp thẳng tắp......

Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Hạ Bạch gọi lại.

Suy nghĩ thiếu chút nữa lâm vào địa ngục đột nhiên kéo về, anh giơ điện thoại lên, ấn nghe, đưa di động tới bên tai, không nói lời nào.

"Xấu hổ? Mới vừa là gạt anh, em gái kia một chút cũng không manh, còn không có đẹp bằng anh, không có gì đáng xem." Thanh âm Hạ Bạch truyền tới, hơi thở vững vàng, một chút bộ dáng cũng không giống như vừa xem qua, ngữ khí giống như bình thường, "Trên mạng đã nổ tung rồi, anh cho người chú ý một chút, đừng ngược lại bị người giội nước bẩn. Ở bên kia đừng nháo scandal, hảo hảo quay phim, rảnh tôi đi tìm anh."

Tiếng gào to loáng thoáng của Ngưu Tuấn Kiệt truyền đến, "Tiểu Bạch cậu đến cùng có phải đàn ông hay không! Xem phim cư nhiên một chút phản ứng cũng không có, còn ngáp! Còn có lão Nhị, cậu cư nhiên đọc sách? Em gái kêu tới vang như vậy, cậu cư nhiên đọc sách?!"

(Vịt: Nói thật lần đầu xem JAV tui cũng không cảm giác gì _.__")

"Khụ, Thu Hạc anh chờ chút." Hạ Bạch lúng túng ho một tiếng, giơ tay lên che ống nghe, đi về phía phòng ký túc.

Thanh âm Ngưu Tuấn Kiệt trong ống nghe biến mất, Địch Thu Hạc lại cảm thấy câu nói kia vẫn dừng ở bên tai, một lần một lần quanh quẩn, làm cho trái tim anh vừa rồi giống như bị quăng rạn nứt từ từ tìm về nhiệt độ.

Một chút phản ứng cũng không có, còn ngáp......

Nam nhân tính hướng bình thường xem phim ít nhiều sẽ có chút phản ứng, Tiểu Bạch lại nhàm chán tới ngáp, có phải bởi vì em ấy đối với nữ nhân không có hứng thú, cho nên mới...... Vậy nếu như Tiểu Bạch đối với nữ nhân không có hứng thú......

Tân tình trong nháy mắt từ địa ngục lên thiên đường......

"Chờ lâu rồi, lão Tam vừa mới xem phim, hơi có chút kích động, đừng để ý."

Thanh âm quen thuộc lại lần nữa từ trong ống nghe truyền đến, trái tim Địch Thu Hạc bùm bùm cuồng loạn lên, phỏng đoán nào đó làm cho người ta kinh hỉ ở trong đầu thành hình, làm sao cũng không cách nào đè xuống.

"Tôi không để ý." Anh giật giật ngón tay cứng ngắc, không tự chủ nắm chặt điện thoại, thử dò xét hỏi, "Cho nên Tiểu Bạch, cậu......"

"Tút tút tút —"

"......"

Anh đặt điện thoại xuống, cẩn thận gọi lại.

"Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đã tắt."

"......" Cho nên đây là...... Điện thoại hết pin tự động tắt?

Anh dựng thẳng lông mày, nhìn chằm chằm điện thoại, không biết nên tức giận ai.

Hạ Bạch đặt điện thoại màn hình đen xì xuống, cau mày ấn ấn, vừa chuẩn bị về phòng sạc pin, liền thấy giáo viên hướng dẫn và giáo viên đời sống cùng lúc xuất hiện ở khúc rẽ cầu thang, nhất thời thân thể chấn động mạnh, nhanh chóng bỏ di động vào túi, trước gõ gõ cửa phòng ngủ, nhanh chóng nói một câu, "Giáo viên hướng dẫn đến kiểm tra ngủ." Sau đó chạy về phòng, hỏa tốc xông tới tắt máy tính của Ngưu Tuấn Kiệt.

Sau một trận binh hoang mã loạn, kiểm tra ngủ kết thúc.

Tiễn giáo viên phụ đạo đi, Hạ Bạch sạc pin điện thoại, gẩy số Địch Thu Hạc, không chút nào ngoài ý muốn chính là nhắc nhở tắt điện thoại.

Tiếc thật, vốn chuẩn bị thuận thế hỏi thăm một chút hình mẫu bạn đời tương lai của Địch ba tuổi......

Cậu thở dài, đặt điện thoại xuống, thu dọn quần áo đi rửa mặt, sau đó cầm lấy điện thoại sạc một nửa và tai nghe, bò đến trên giường, cuộn mình ở trong chăn.

Sau khi làm tốt kiến thiết trong lòng, cậu mở ra phần mềm nào đó, trước chạm vào cái nào đó, lại chạm vào group nhỏ nào đó, cuối cùng lại chạm vào nhóm tài nguyên nào đó, hao tâm tổn sức, thiên tân vạn khổ, quanh co vạn phần...... Cho tới một bộ phim điện ảnh bản nam nam.

Thời gian bất tri bất giác tới nửa đêm, ba người khác trong phòng đã ngủ say, cậu cắm tai nghe vào điện thoại, mặt chôn trong chăn, tìm phim, ấn phát.

Một nam cơ bắp xuất hiện...... Một nam cơ bắp khác xuất hiện...... Hai người ôm một chỗ......

Biểu tình của cậu trở nên một lời khó nói hết, nhưng cậu kiên cường không tắt video.

Hai nam nhân hôn nhau, sau đó sờ, hôn, cọ, lên giường cũng......

Lúc sắp tiến vào chính đề, cậu đầy mặt kinh sợ tắt video.

Đệt...... Mợ...... Cư nhiên thật sự là dùng chỗ đó......

Cậu lau trán mồ hôi lạnh toát ra, hỏa tốc xóa video hủy thi diệt tích, sau đó mở file ảnh dùng mấy tấm ảnh phong cảnh rửa mắt, nghĩ lại còn rùng mình.

Tính, tín hiệu khẳng định có sai, này không khoa học.

Bất quá tiểu Tiểu Bạch của cậu đối với nam nữ không phản ứng, nam nam cũng không phản ứng...... Chả lẽ cậu là vô tính luyến? Hay là nói cậu thích hợp quy y ngã phật? Dù sao cậu ngoại trừ sáng sớm nổi lên phản ứng bình thường, còn chưa từng đối với người khác sinh ra ý nghĩ tà ác...... (M là Thu Hạc luyến đấy con _.__")

Lúc rút tai nghe ra ngón tay không cẩn thận chạm phải icon weibo, phần mềm mở ra, sau đó đống lớn nhắc nhở lao ra, thiết chút nữa đơ chết điện thoại. Cậu cau mày, vừa định tắt, chỉ thấy hai tin top hot đẩy vào.

— Võng hồng bạo liêu, chủ tịch Hoàng Đô nghi bị vợ hai đội nón xanh, con gái không phải ruột, đang trong thỏa thuận ly hôn!

— Shock! Thị trường chứng khoán rung chuyển! Cổ phiếu Hoàng Đô trong một đêm sụt đột ngột! Hắc mã Hoa Đình cường thế giết!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện