“Mẹ Lưu.” Đường Cửu Cửu quay lại chính là lấy lại đồ và tìm mẹ Lưu, cô vui vẻ chạy về phía mẹ Lưu.

“Ôi, ôi… cô chủ, tôi còn tưởng rằng không đợi được cô chủ nữa.” Nước mắt mẹ Lưu rơi xuống.

Đường Cửu Cửu nghe thấy giọng nói của mẹ Lưu không đúng, duỗi tay ra bắt mạch cho bà ấy, phát hiện bà ấy dồn nén uất hận thành bệnh, nếu như muộn hơn gần một năm nữa bản thân quay về, đoán là sẽ không gặp được mẹ Lưu.

“Mẹ Lưu, cháu trở về chính là đón dì, dì đồng ý đi cùng cháu không?” Đường Cửu Cửu hỏi.

“Đồng ý, đương nhiên tôi đồng ý rồi, tôi ở lại đây chính là vì đợi cô chủ.” Mẹ Lưu là người của mẹ Đường Cửu Cửu, lúc trước nhìn thấy cô chủ bị bắt nạt, bà ấy chỉ có thể nghĩ cách để cô ít bị bắt nạt hơn, sau này cô chủ mất tích, bà ấy vẫn luôn đợi cô quay về.

“Cháu đi thu dọn ít đồ, chúng ta cùng rời khỏi đây.” Đường Cửu Cửu giống như không nghe thấy những âm thanh gào thét đau đớn và chửi mắng kia, vui mừng nắm chặt tay mẹ Lưu.

“Cô chủ, đồ của cô tôi đã giúp thu dọn lại, đều ở chỗ tôi, lấy xong có thể đi.” Mẹ Lưu đã sớm lén lút thu dọn tất cả đồ của cô lại, bà ấy là một chút cũng không muốn ở lại nhà họ Đường.

“Được, chúng ta đi.” Đường Cửu Cửu cười, kéo mẹ Lưu rời khỏi phòng khách.



Đến lúc bác sĩ gia đình tới, người nhà họ Đường mới được cứu, bác sĩ nhìn ngân châm trên tay thắc mắc, cô chủ vô dụng nhà họ Đường vậy mà còn biết thuật châm cứu.

Đường Vân Vân bởi vì mất máu quá nhiều nên được đưa đến bệnh viện cấp cứu, ba người khác thì ở trong nhà, vẻ mặt mỗi người đều tái nhợt.

“Mẹ, bây giờ chỉ có Phượng Cẩn Niên mới có thể tiêu diệt con súc vật nhỏ kia, báo tin cho Phượng Cẩn Niên, kẻ thù Đường Cửu Cửu của cậu ta đã trở về rồi!”

Hai nhà Đường Phượng đều biết Đường Cửu Cửu đắc tội với người quản việc nhà họ Phượng, mấy năm nay Phượng Cẩn Niên vẫn luôn tìm cô, đó thật sự giống như có huyết hải thâm thù, nếu như Phượng Cẩn Niên tìm được cô chắc chắn sẽ lột da rút gân!

Dương An Kỳ cũng tức điên, lúc này trong lòng cũng nhóm lên ý định bóc lột Đường Cửu Cửu, vốn dĩ bà ta còn nghĩ rằng con súc vật kia vẫn còn chút giá trị, để lại một mạng cho nó trước, bây giờ xem ra, không cần thiết rồi.

Đó chính là một tai họa, chỉ cần có nó một ngày, nhà họ Đường đừng nghĩ tốt hơn.

Bà ta lập tức lấy ra số điện thoại mà thuộc hạ của Phượng Cẩn Niên để lại gọi điện.



Đường Cửu Cửu và mẹ Lưu ngồi trên một chiếc xe gọi trên mạng chạy về nhà, đột nhiên một nhóm siêu xe bay nhanh đến, đánh gọng kìm chiếc xe đáng thương gọi trên mạng trước sau một vòng.

Tài xế sợ đến run tay, nhanh chóng tắt máy, động cũng không dám động, đây là xe sang một triệu, động vào một chút anh ấy cũng không đền nổi.

Mười mấy người vệ sĩ từ trên xe đi xuống bao vây chiếc xe, ánh mắt Đường Cửu Cửu lạnh xuống, chẳng lẽ là người nhà họ Đường đuổi tới, nhưng nhìn những người vệ sĩ này không giống, nhà họ Đường không có phô trương lớn như vậy.

Một bóng dáng cao thẳng xuất hiện, cả người người đàn ông là âu phục tôn lên vẻ cao lớn rắn rỏi, chiếc mặt nạ nửa màu bạc ở trên mặt vô cùng nổi bật, đặc biệt là người đàn ông này tràn đầy khí thế, làm người gần như không thở được.

Đường Cửu Cửu buông lỏng nắm đấm, bởi vì cô nhìn thấy huy hiệu gia tộc trên tay vệ sĩ, bọn họ là vệ sĩ nhà họ Phượng, kia là người đàn ông trong truyền thuyết – Phượng Cẩn Niên!

Mẹ Lưu giống như tài xế, bị dọa đến run rẩy, vệ sĩ kéo cửa xe ra, lạnh giọng nói: “Cô Đường, mời đi cùng chúng tôi một chuyến!”

“Cô chủ.” Mẹ Lưu vội vàng cầm tay cô, trong mắt đều là sợ hãi, bởi vì bà ấy cũng nghe nói Phượng Cẩn Niên hận không thể chơi chết cô chủ.

“Không sao, mẹ Lưu, tài xế sẽ đưa dì đến nhà cháu, dì qua đó trước, cháu muộn chút sẽ về, anh à, anh phải đưa dì tôi về đến nhà thật tốt, nếu như anh không đưa đến dưới lầu khu chung cư, tôi sẽ không trả tiền đâu.” Đường Cửu Cửu vỗ tay mẹ Lưu an ủi, chủ động xuống xe.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện