Võ Bồi Nguyên có nghe nói chuyện giải trí Nhạc Ngư suýt chút nữ bị một nghệ sĩ flop hại phá sản, nhưng anh ấy nhìn người phụ nữ đối diện, đúng thật là không giống.
“Cửu Cửu, lâu rồi không gặp! Thật sự không nghĩ đến cô có thể sống trở về.” Trong mắt Đàm Tích Văn hiện lên một tia sáng tối tăm, cô ta cố ý làm ra dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Đúng là lâu rồi không gặp, đúng rồi, năm năm trước cô mượn tôi một trăm ngàn đồng, dự định khi nào trả cho tôi?” Đường Cửu Cửu nhanh chóng tìm ra lịch sử trò chuyện chuyển tiền của bản thân và Đàm Tích Văn lúc đó, hướng về phía mọi người.
Lịch sử trò chuyện năm năm trước bây giờ đã sớm không thấy, hơn nữa Đường Cửu Cửu đã đổi điện thoại, nhưng cái này không thể làm khó cô, bây giờ cô chính là hacker số một toàn thế giới, khôi phục lịch sử trò chuyện là chuyện mất mấy phút.
Mọi người: “...”
Biểu cảm trên mặt Đàm Tích Văn dường như không duy trì được nữa, cười nói:
“Cô thật biết nói đùa, tiền này tôi sớm đã trả cho cô rồi.”
Vẻ mặt Đường Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn cô ta: “Cô trả tôi rồi? Tại sao tôi lại không biết?”
Mọi người: “...”
Ở trước mặt khán giả thảo luận chuyện thiếu tiền có phải không thích hợp lắm không.
Bão bình luận~
“Xì~ lần đầu tiên nghe chuyện trả tiền, người có liên quan không biết.”
“Vãi, tôi cũng đi tra Đường Cửu Cửu này một lát, đây không phải nữ hoàng tai tiếng năm năm trước sao? Nhưng năm năm trước dáng vẻ của cô ấy thật sự rất xấu, đây là phẫu thuật thẩm mỹ quay về sao?”
“Chắc chắn là phẫu thuật thẩm mỹ, khác năm năm trước quá nhiều! Muốn xin phương thức liên lạc của bác sĩ, phẫu thuật quá tự nhiên mà!”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
…
“Đường Cửu Cửu không phẫu thuật thẩm mỹ, chỉ là năm năm trước cô ấy không biết cách ăn mặc và trang điểm, nhìn bức ảnh lúc còn nhỏ của cô ấy, thật sự cũng là người đẹp tinh xảo.”
“Lầu trên lời này bản thân cô tin sao? Nếu như cô ta không phẫu thuật tôi lập tức ăn tường!”
…
Vẻ mặt Đàm Tích Văn oan ức, nói: “Tôi thật sự trả rồi mà, có phải cô quên rồi không?”
“Ồ, cho dù lần đó tôi quên mất, lẽ nào lúc trước cô mượn tôi năm mươi nghìn, tám mươi nghìn, hai trăm nghìn, còn có một lần một triệu nữa… cũng đều là tôi quên mất sao?” Đường Cửu Cửu cười lạnh một tiếng, tìm ra tất cả ghi chép mượn tiền lúc trước ra, mở ra từng cái cho mọi người xem.
Mọi người: “...”
Mấy người thấy ánh mắt của Đàm Tích Văn không đúng.
“Tôi tính một chút, năm năm trước cô liên tục mượn tôi 2.254.324 đồng tiền, cô cứ nói hai ngày sẽ trẻ tôi, nhưng đều chưa trả, dĩ nhiên nếu như cô trả, cũng có thể lấy bằng chứng ra… nếu như không có, vậy thì mời cô nội trong ba ngày trả hết tiền đi, bây giờ tôi rất thiếu tiền, có thể lúc cô gặp khó khăn tôi có thể giúp cô vô điều kiện, bây giờ tôi có khó khăn, muốn lấy lại tiền của tôi, cô cũng một mực từ chối sao? Cảm thấy tôi không nên bảo cô trả tiền? Không phải chứ? Cô không phải người như vậy nhỉ?”
Hai mắt Đường Cửu Cửu phát sáng nhìn Đường Tích Văn chằm chằm.
Cô đang lo bản thân không có tiền tiêu, bây giờ tốt rồi, trực tiếp gặp người thiếu tiền mình.
Biểu cảm trên mặt Đường Tích Văn không duy trì được nữa, cô ta thật sự rất muốn hét lên, mẹ mày nợ năm năm trước cô vẫn không xấu hổ mà tính sao, còn tính rõ ràng như vậy! Mẹ nó, con ngu như lìn này, dĩ nhiên bản thân không nghĩ đến chưa trả tiền!
“Tôi thật sự trả cô rồi, lẽ nào cô quên hết rồi sao?” Đàm Tích Văn không hổ học diễn xuất hai năm, vẻ mặt lúc này bất lực nhìn Đường Cửu Cửu, như thể cô thật sự giống như đang cố tình gây sự.
“Cửu Cửu, lâu rồi không gặp! Thật sự không nghĩ đến cô có thể sống trở về.” Trong mắt Đàm Tích Văn hiện lên một tia sáng tối tăm, cô ta cố ý làm ra dáng vẻ muốn nói lại thôi.
“Đúng là lâu rồi không gặp, đúng rồi, năm năm trước cô mượn tôi một trăm ngàn đồng, dự định khi nào trả cho tôi?” Đường Cửu Cửu nhanh chóng tìm ra lịch sử trò chuyện chuyển tiền của bản thân và Đàm Tích Văn lúc đó, hướng về phía mọi người.
Lịch sử trò chuyện năm năm trước bây giờ đã sớm không thấy, hơn nữa Đường Cửu Cửu đã đổi điện thoại, nhưng cái này không thể làm khó cô, bây giờ cô chính là hacker số một toàn thế giới, khôi phục lịch sử trò chuyện là chuyện mất mấy phút.
Mọi người: “...”
Biểu cảm trên mặt Đàm Tích Văn dường như không duy trì được nữa, cười nói:
“Cô thật biết nói đùa, tiền này tôi sớm đã trả cho cô rồi.”
Vẻ mặt Đường Cửu Cửu ngạc nhiên nhìn cô ta: “Cô trả tôi rồi? Tại sao tôi lại không biết?”
Mọi người: “...”
Ở trước mặt khán giả thảo luận chuyện thiếu tiền có phải không thích hợp lắm không.
Bão bình luận~
“Xì~ lần đầu tiên nghe chuyện trả tiền, người có liên quan không biết.”
“Vãi, tôi cũng đi tra Đường Cửu Cửu này một lát, đây không phải nữ hoàng tai tiếng năm năm trước sao? Nhưng năm năm trước dáng vẻ của cô ấy thật sự rất xấu, đây là phẫu thuật thẩm mỹ quay về sao?”
“Chắc chắn là phẫu thuật thẩm mỹ, khác năm năm trước quá nhiều! Muốn xin phương thức liên lạc của bác sĩ, phẫu thuật quá tự nhiên mà!”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
“Xin phương thức liên hệ của bác sĩ +1”
…
“Đường Cửu Cửu không phẫu thuật thẩm mỹ, chỉ là năm năm trước cô ấy không biết cách ăn mặc và trang điểm, nhìn bức ảnh lúc còn nhỏ của cô ấy, thật sự cũng là người đẹp tinh xảo.”
“Lầu trên lời này bản thân cô tin sao? Nếu như cô ta không phẫu thuật tôi lập tức ăn tường!”
…
Vẻ mặt Đàm Tích Văn oan ức, nói: “Tôi thật sự trả rồi mà, có phải cô quên rồi không?”
“Ồ, cho dù lần đó tôi quên mất, lẽ nào lúc trước cô mượn tôi năm mươi nghìn, tám mươi nghìn, hai trăm nghìn, còn có một lần một triệu nữa… cũng đều là tôi quên mất sao?” Đường Cửu Cửu cười lạnh một tiếng, tìm ra tất cả ghi chép mượn tiền lúc trước ra, mở ra từng cái cho mọi người xem.
Mọi người: “...”
Mấy người thấy ánh mắt của Đàm Tích Văn không đúng.
“Tôi tính một chút, năm năm trước cô liên tục mượn tôi 2.254.324 đồng tiền, cô cứ nói hai ngày sẽ trẻ tôi, nhưng đều chưa trả, dĩ nhiên nếu như cô trả, cũng có thể lấy bằng chứng ra… nếu như không có, vậy thì mời cô nội trong ba ngày trả hết tiền đi, bây giờ tôi rất thiếu tiền, có thể lúc cô gặp khó khăn tôi có thể giúp cô vô điều kiện, bây giờ tôi có khó khăn, muốn lấy lại tiền của tôi, cô cũng một mực từ chối sao? Cảm thấy tôi không nên bảo cô trả tiền? Không phải chứ? Cô không phải người như vậy nhỉ?”
Hai mắt Đường Cửu Cửu phát sáng nhìn Đường Tích Văn chằm chằm.
Cô đang lo bản thân không có tiền tiêu, bây giờ tốt rồi, trực tiếp gặp người thiếu tiền mình.
Biểu cảm trên mặt Đường Tích Văn không duy trì được nữa, cô ta thật sự rất muốn hét lên, mẹ mày nợ năm năm trước cô vẫn không xấu hổ mà tính sao, còn tính rõ ràng như vậy! Mẹ nó, con ngu như lìn này, dĩ nhiên bản thân không nghĩ đến chưa trả tiền!
“Tôi thật sự trả cô rồi, lẽ nào cô quên hết rồi sao?” Đàm Tích Văn không hổ học diễn xuất hai năm, vẻ mặt lúc này bất lực nhìn Đường Cửu Cửu, như thể cô thật sự giống như đang cố tình gây sự.
Danh sách chương