“Kỳ gia.
”
ồng ta hướng tới một góc, chậm rãi khom người.
“Không tồi.
” Kỳ Hàn Lâm tuy rằng nói lời như thế, ánh mắt lại lộ ra không chút để ý mà châm chọc: “Tôi để cho ông đi thử cô ta, ông chế giễu vài ba câu lại để cho cô ta dẫn đi vào trong.
”
“Tôi….
” Kiều bá nghẹn lại.
“được rồi, nhớ chú ý từng động tác của cô ta cho tôi.
”
“Dạ, Kỳ gia.
” Kiều bá tuy là có chút nghi hoặc, nhưng không dám hỏi, ông ta cúi đầu nhìn
thoáng qua tấm séc trên tay
Cái gì?
Mười triệu!?
Kiều bá nháy mắt cảm thấy tấm séc có chut nóng tay.
Tuy rằng Kỳ gia trả tiền lương cũng không thấp, nhưng vất vả làm việc cùng không làm mà hường rốt cuộc cũng có chút khác nhau, ông ta chẳng qua nói nói mấy câu liền có mười triệu….
Kỳ gia đây là muôn bịt miệng ông
ta?
Cái người kêu bảo mẫu Lâm Mạn kia lại đáng giá như vậy?
Chẳng lẽ là Kỳ gia đối với cô.
“Không nên nhiều chuyện, ít chuyện thôi.
”
Âm thanh của Kỳ Hàn Lâm lạnh băng sau đó nói ra.
Kiều bá nháy mắt run lập cập: “Dạ, Kỳ gia, tôi đi làm việc tiếp đây!”
Kiều bá vừa đi, Kỳ Hàn Lâm liền
đi vào trong phòng đọc sách.
Toàn cầu chỉ có một chiếc không phải là giả.
Nhưng.
Trong tay Lâm Mạn chính là bản sao.
Anh trở về trước cô một lúc, để cho người giúp việc không đề cập tới việc anh về rồi chính là muốn kiểm tra cô.
“Không để ý tới tiền tài danh lợi, lại muốn ở bên Mộ Tuyết…A.
”
Anh đảo mắt qua muốn nhìn xem, rốt cuộc cô muốn có tín nhiệm của anh để làm cái gì.
Khi Lâm Mạn nấu cơm cũng không có thay quần áo bảo mẫu, chuyện này dẫn tới mấy cô gái giúp việc bất mãn, đối với cô chỉ chỉ trò trỏ.
Cô đã sớm hình thành thói quen, bởi vì lúc cô mới tới, còn cầm 50 triệu tiền lương, so các cô ấy đều cao hơn, cho nên người khác không thích cũng là chuyện bình thường.
“Cô làm sao lại không mặc quân
áo đông phục!” Ai ngờ, trong đó một cô giúp việc đi thẳng tới chỗ cô nói.
Lâm Mạn tránh né không kịp, bị cô ta bắt được cánh tay.
Đối phương dùng móng tay đâm thật sâu vào da thịt của cô, rất là đau.
Lâm Mạn nhíu mày, ngẩng đầu lại thấy, lại là chị Phương.
.
”
ồng ta hướng tới một góc, chậm rãi khom người.
“Không tồi.
” Kỳ Hàn Lâm tuy rằng nói lời như thế, ánh mắt lại lộ ra không chút để ý mà châm chọc: “Tôi để cho ông đi thử cô ta, ông chế giễu vài ba câu lại để cho cô ta dẫn đi vào trong.
”
“Tôi….
” Kiều bá nghẹn lại.
“được rồi, nhớ chú ý từng động tác của cô ta cho tôi.
”
“Dạ, Kỳ gia.
” Kiều bá tuy là có chút nghi hoặc, nhưng không dám hỏi, ông ta cúi đầu nhìn
thoáng qua tấm séc trên tay
Cái gì?
Mười triệu!?
Kiều bá nháy mắt cảm thấy tấm séc có chut nóng tay.
Tuy rằng Kỳ gia trả tiền lương cũng không thấp, nhưng vất vả làm việc cùng không làm mà hường rốt cuộc cũng có chút khác nhau, ông ta chẳng qua nói nói mấy câu liền có mười triệu….
Kỳ gia đây là muôn bịt miệng ông
ta?
Cái người kêu bảo mẫu Lâm Mạn kia lại đáng giá như vậy?
Chẳng lẽ là Kỳ gia đối với cô.
“Không nên nhiều chuyện, ít chuyện thôi.
”
Âm thanh của Kỳ Hàn Lâm lạnh băng sau đó nói ra.
Kiều bá nháy mắt run lập cập: “Dạ, Kỳ gia, tôi đi làm việc tiếp đây!”
Kiều bá vừa đi, Kỳ Hàn Lâm liền
đi vào trong phòng đọc sách.
Toàn cầu chỉ có một chiếc không phải là giả.
Nhưng.
Trong tay Lâm Mạn chính là bản sao.
Anh trở về trước cô một lúc, để cho người giúp việc không đề cập tới việc anh về rồi chính là muốn kiểm tra cô.
“Không để ý tới tiền tài danh lợi, lại muốn ở bên Mộ Tuyết…A.
”
Anh đảo mắt qua muốn nhìn xem, rốt cuộc cô muốn có tín nhiệm của anh để làm cái gì.
Khi Lâm Mạn nấu cơm cũng không có thay quần áo bảo mẫu, chuyện này dẫn tới mấy cô gái giúp việc bất mãn, đối với cô chỉ chỉ trò trỏ.
Cô đã sớm hình thành thói quen, bởi vì lúc cô mới tới, còn cầm 50 triệu tiền lương, so các cô ấy đều cao hơn, cho nên người khác không thích cũng là chuyện bình thường.
“Cô làm sao lại không mặc quân
áo đông phục!” Ai ngờ, trong đó một cô giúp việc đi thẳng tới chỗ cô nói.
Lâm Mạn tránh né không kịp, bị cô ta bắt được cánh tay.
Đối phương dùng móng tay đâm thật sâu vào da thịt của cô, rất là đau.
Lâm Mạn nhíu mày, ngẩng đầu lại thấy, lại là chị Phương.
.
Danh sách chương