Editor: Roseann

Ra mắt phụ huynh rồi, khi Hàn Liệt đón Sơ Hạ tan làm rốt cuộc có thể vào trong công ty đợi.

Năm giờ chiều, Hàn Liệt không báo cho Sơ Hạ, giống như lãnh đạo thị sát đi tới cửa kính trước công ty Nhã Nhạc, dùng ánh mắt quan sát nhìn vào bên trong.

Tại quầy lễ tân, La Ngọc nhìn thấy một người siêu cấp đẹp trai đột nhiên xuất hiện ở cửa, chính là kiểu cực phẩm vừa lịch sự nho nhã, không đứng đắn lại kiểu cấm dục, lãnh khốc, La Ngọc ngẩn người một lúc mới vòng ra trước quầy, mở cửa kính ra hỏi: “Ngài tới là bàn bạc về nghiệp vụ phiên dịch sao?”

Hàn Liệt quan sát La Ngọc từ trên xuống dưới.

La Ngọc mặc dù không đẹp trai như Hàn Liệt, nhưng cũng là một tiểu mỹ nam tỏa nắng, nhìn một cái là biết trẻ tuổi hơn Hàn Liệt, thuộc kiểu tiểu thịt tươi!

Hàn Liệt đến hôm nay mới biết công ty Sơ Hạ còn có một tiểu thịt tươi như này.

“Tôi tìm giám đốc của các cậu.” Quan sát xong rồi, Hàn Liệt đi vào, tiếp tục đi vào bên trong, vừa đi vừa nhìn.

Anh muốn đi vào bên trong phòng làm việc, La Ngọc không dấu vết ngăn cản trước mặt Hàn Liệt, chỉ ghế salon bên kia nói: “Ngài ngồi đâu trước, tôi đi gọi giám đốc của chúng tôi đi ra.”

Hàn Liệt cười cười, ngồi trên ghế sa lon.

La Ngọc cảm thấy anh chàng đẹp trai này là lạ.

Cậu đi vào phòng làm việc của Sơ Hạ, hạ thấp giọng nói: “Bà chủ, bên ngoài có khách hàng, dáng dấp siêu cấp đẹp trai, nhưng hành động có chút lạ.”

Sơ Hạ cũng không nghĩ tới Hàn Liệt, lưu lại tài liệu, cô đi theo La Ngọc đi ra ngoài.

Sơ Hạ lúc này, trên mặt mang theo nụ cười thương hiệu cần khi gặp khách hàng, cho đến khi nhìn thấy bạn trai đang cố làm ra vẻ ngồi trên ghế salon, Sơ Hạ trở nên không nói lên lời,

Hàn Liệt vẫn còn giả bộ với cô: “Tôi có đơn đặt hàng lớn giá trị mấy trăm triệu, công ty nhỏ của cô có thể nhận được không? Miệng La Ngọc cũng há hốc thành hình chữ “O”.

Sơ Hạ chẳng muốn để ý lời đùa giỡn của anh, nhàn nhạt nói: “Em còn có chút chuyện, đại khái cần mười phút nữa.”

Nói xong Sơ Hạ liền đi vào.

Hàn Liệt muốn đi vào theo.

La Ngọc nghĩ đến sự kỳ vọng của Liêu Hồng với mình, giống như vệ sĩ ngăn Hàn Liệt lại, đồng thời trong đầu cũng vẽ ra các loại tình huống. Nhìn thái độ của bà chủ, hình như cô nhất định phải đi cùng cái người đẹp trai này, là mắc nợ gì soái ca này, phải đi ra ngoài ngồi xuống đàm phán sao?

Không đợi La Ngọc mở miệng, Sơ Hạ quay đầu nhìn thấy một màn này, không có biện pháp, đành phải nói với La Ngọc: “Anh ấy làn bạn trai tôi, gọi anh ấy vào đi.”

La Ngọc: …

Hàn Liệt cười, vỗ vỗ bả vai của La Ngọc: “Cậu bé này còn thật chuyên nghiệp, không tệ, làm rất tốt, có tiền đồ.”

La Ngọc ngơ ngác trở lại trước quầy lễ tân.

Cậu vừa ngồi xuống, trong nhóm công ty không có Sơ Hạ, năm nhân viên khác ngoài La Ngọc sôi nổi tag @La Ngọc, hỏi bạn trai của bà chủ thật sự đến đây à, bạn trai bà chủ dáng dấp có đẹp trai không.

Nhóm này đã chặn tin nhắn của Sơ Hạ, ai muốn tìm cô tự mình gõ cửa, cho nên Sơ Hạ cũng không biết trong nhóm công ty đang luận cô cùng Hàn Liệt.

La Ngọc không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả vẻ đẹp trai của Hàn Liệt, để cho bọn họ tự mình đi xem.

Bọn họ ngại ngùng, giật dây La Ngọc chụp ảnh.

La Ngọc liền nghe động tĩnh bên trong phòng làm việc, nghe thấy bà chủ và bạn trai muốn ra ngoài, La Ngọc sớm mở camera điện thoại lên, chuẩn bị quay lại một video ngắn, ảnh tĩnh có thể chụp xấu, video mới có thể hoàn toàn phô bày hết được sức quyến rũ của bạn trai bà chủ.

Sơ Hạ cùng Hàn Liệt đi ra.

La Ngọc cầm điện thoại di động dựa vào lưng ghế, ngón tay nhích tới nhích lui thật giống như đang gõ chữ.

Kỹ thuật diễn xuất vụng về này kỹ ngay cả Sơ Hạ cũng nhìn ra được.

Sơ Hạ đỏ mặt, Hàn Liệt thoải mái hướng về phía điện thoại của La Ngọc phất tay một cái, dắt tay Sơ Hạ đi ra ngoài.

Cả video dài không tới một phút, hoàn mỹ ghi lại ngũ quan tuấn mỹ và vóc người thon dài, thẳng tắp của bạn trai bà chủ.

La Ngọc gửi vào trong nhóm, bên trong phòng làm việc của nhận viên đột nhiên truyền tới mấy tiếng thét chói tai!

“Trời ạ, quá đẹp trai đi! Tôi ghen tỵ quá!”

Sơ Hạ, Hàn Liệt mới ra khỏi công ty không xa đều nghe được.

Sơ Hạ hoài nghi Hàn Liệt tới đây để thể hiện cảm giác tồn tại.

Cũng nhận được sự đồng ý của nhân viên bạn gái, tâm tình Hàn Liệt không tệ, cùng Sơ Hạ thương lượng: “Cuối tuần anh mời mọi người ăn cơm được không? Nếu như em có những người bạn khác thường hay liên lạc, đều gọi đến luôn.”

Sơ Hạ không có khái niệm gọi là bạn thường gặp mặt, có cô cũng không muốn dùng loại phương thức này khoe bạn trai.

“Cuối tháng công ty có buổi liên hoan, anh tới đi cùng cũng được.”

Liên hoan có thể mang người nhà, nếu Hàn Liệt đã chạy tới, Sơ Hạ không ngại đưa anh tới ra mắt các nhân viên một chút.

Hàn Liệt cười nói: “Được, anh đến với tư cách người nhà.”

Lên xe, Hàn Liệt chủ yếu hỏi một chút về La Ngọc: “Cậu ấy mới chừng hai mười thôi, lớn như vậy sao lại tới công ty em làm lễ tân?”

Sơ Hạ nhìn anh: “Dáng dấp đẹp trai lại không thể làm lễ tân sao?”

Hàn Liệt: “Anh không có ý đó, ý anh là cậu ấy muốn kiếm tiền, đi làm tiêu thụ cũng so với ở chỗ này của em kiếm được nhiều.”

Sơ Hạ giải thích: “La Ngọc là mẹ em giới thiệu tới, trình độ học vấn không đủ,  trước kia ở Xuân Giang Uyển bên kia mở tiệm in.”

Ánh mắt Hàn Liệt thay đổi.

Dáng dấp La Ngọc đẹp trai như thế, không phải là chủ ý ban đầu của Liêu Hồng làm mối La Ngọc và Sơ Hạ sao? Nhưng soái ca mở cửa hàng in ấn làm sao có thể lọt vào mắt Liêu Hồng, trừ khi công việc của La Ngọc là giả.

Họ La…Hàn Liệt nghĩ ngay tới tổng giám đốc công ty của Liêu Hồng, cũng họ La, nhưng giám đốc La chỉ có hai người con trai đã ngoài ba mươi tuổi.

Hàn Liệt tìm người quen hỏi thăm tình huống nhà họ La, có thăm dò được, nói cho anh biết em trai lão La này có con riêng, năm đó lão La không muốn tiếp nhận người con riêng này của em trai, cho em em trai một khoản tiền để cho anh ta tự sinh tự diệt ở bên ngoài. Sau đó vợ chồng em trai xảy ra chuyện rồi qua đời, tuổi ngày càng lớn, tâm lão La cũng mềm yếu hơn, muốn đem cháu an bài đến công ty, cháu trai lại không muốn, nhưng người quen khác cũng không biết, cũng chưa thấy qua vị cháu trai này.

Hàn Liệt đoán, La Ngọc chắc là cháu của lão La, lão La phát hiện La Ngọc ở gần Liêu Hồng, liền để cho Liêu Hồng chiếu cố một chút.

Loại bỏ sự nghi ngờ Liêu Hồng muốn mai mối cho La Ngọc và Sơ Hạ, Hàn Liệt đối với câu chuyện của La Ngọc không có hứng thú.

Cuối tháng Sơ Hạ tổ chức bữa liên hoan cho nhân viên, phòng ăn là Hàn Liệt chọn, rộng hơn nhiều so với Sơ Hạ trước kia chọn.

Lúc này mấy người nhân viên càng chào đón bạn trai của bà chủ, bạn trai của bà chủ tới, đãi ngộ của bọn họ cũng được cải thiện thêm một bậc. Hàn Liệt bây giờ đã là ông chủ lớn, nhưng anh là từ một người bình thường từng bước từng bước phát triển rộng lớn, nói chuyện thú vị hài hước, so với So Hạ thì ông chủ này khiến cho bầu không khí sôi nổi hơn nhiều.

La Ngọc đột nhiên có tin nhắn wechat.

Bên trái Hàn Liệt là Sơ Hạ, bên phải chính là La Ngọc, lúc màn hình điện thoại La Ngọc sáng lên, Hàn Liệt đang ăn đồ ăn, ánh mắt vô tình lướt qua, lướt thấy nửa đoạn tin nhắn hiện ra trên màn hình điện thoại của La Ngọc: Đại thần, có người hỏi mua bản quyền mua Chó sói đen và cô gái

Hàn Liệt nhai miếng thịt nướng được một nửa liền bất động.

Chó sói đen và cô gái anh biết mà, tuần nào Sơ Hạ cũng theo dõi, nhìn là thấy mê mẩn, tối hôm qua lúc mới vận động xong, Sơ Hạ liền lướt điện thoại xem đại thần có cập nhật gì mới không, làm cho Hàn Liệt có ảo giác anh còn không bằng một con chó sói đen.

Hàn Liệt lần nữa quan sát kỹ La Ngọc một phen.

La Ngọc không có tiền như anh, nhưng La Ngọc có tài năng manga mà Sơ Hạ vô cùng thưởng thức.

Hàn Liệt lướt qua bình luận phía dưới của chó sói đen và cô gái, những fan hâm mộ có thể điên cuồng mức nào, nói muốn gả cho chàng trai chó sói đen, cũng có nói muốn gả cho đại thần vẽ chó sói đen, có cô gái còn cuồng si hơn, lại nói muốn đem đại thần giam lại, ném một roi da nhỏ kêu đại thần hai tư giờ đều vẽ manga.

Nếu như đại thần là một tên đàn ông xấu trai, Hàn Liệt tin rằng fan hâm mộ điên cuồng sẵn lòng quất roi da, nhưng La Ngọc là tiểu thịt tươi, fan nữ ngược lại có thể làm chuyện khác.

Hàn Liệt có cảm giác nguy cơ.

Trở lại cẩm tú hoa thành, Hàn Liệt một bên dọn phân cho C nhỏ một bên hỏi Sơ Hạ: “Em đã thấy ảnh người thật của đại thần chó sói đen chưa?”

Sơ Hạ chưa thấy qua, đại thần vô cùng khiêm tốn, cho tới bây giờ không phô trương.

Hàn Liệt nghiêng đầu nhìn cô: “Nếu như vị đại thần đó dáng dấp đẹp trai, em sẽ thích anh ta sao?”

Sơ Hạ cười một tiếng: “Không đẹp trai em cũng thích, đẹp trai lại càng thích.”

Những lời này còn có lực sát thương hơn so với phân của C nhỏ, Hàn Liệt như muốn nghẹt thở.

Dọn phân xong, Hàn Liệt mặc quần lửng tiếp tục vào phòng vệ sinh tắm cho trà sữa, trước khi chưa hợp lại Sơ Hạ còn khách sáo với anh, lúc hợp lại rồi, bất luận Hàn Liệt tìm cớ gì, việc tắm cho chó mèo, dọn phân đều thành Hàn Liệt làm. Nhưng Sơ Hạ thích xem Hàn Liệt làm những chuyện này, cho nên cũng đi theo nhà vệ sinh.

Hàn Liệt vẫn còn cố chấp với vấn đề đại thần: “Nếu như đại thần có bạn gái, em cũng thích sao?”

Sơ Hạ hiểu ý của Hàn Liệt, anh đang ăn giấm.

Sơ Hạ cố ý nói: “Thích chứ, anh ta có vợ em cũng thích như thường.”

Hàn Liệt cười nhạt, chưa cười xong, Sơ Hạ nói tiếp: “Kiểu thích giống như thích tất cả các nghệ sĩ đã kết hôn rồi.”

Hàn Liệt ý vị thâm trường nhìn cô: “Vậy anh thì sao, em đối với anh là thích kiểu nào?”

Sơ Hạ nghiêm túc suy nghĩ một chút, cười trả lời: “Đối với anh, là kiểu thích giống như thích uống trà sữa vậy.”

Cô thích uống trà sữa, nghĩ đến trà sữa trong lòng liền ngọt ngào, đứng ở trong tiệm trà sữa nhìn nhân viên pha chế cũng có cảm giác hạnh phúc, lúc uống trà sữa, mọi phiền não đều biến mất.

Hàn Liệt biết ý của Sơ Hạ, nhưng anh không thích câu trả lời này: “Trà sữa uống nhiều rồi sẽ chán, có lẽ qua hai năm nữa em lại đổi thành cà phê.”

Sơ Hạ chỉ cười cười,

Trà sữa có lẽ uống sẽ chán, nhưng cô chỉ lấy ví dụ, Hàn Liệt cũng không phải là trà sữa thật sự.

“Anh đối với em thì sao?”Sơ Hạ hỏi ngược lại.

Hàn Liệt hừ một tiếng, cúi đầu nắm lấy lông trà sữa: “Da mặt cũng dày đấy, ai nói anh thích em chứ?”

Sơ Hạ chỉ xem anh tạm thời kiêu ngạo, cũng không có hỏi tiếp.

Hầu hạ cho chó mèo xong rồi, Hàn Liệt kéo Sơ Hạ cùng đi tắm, mặt đối mặt kề nhau, Hàn Liệt cắn lỗ tai Sơ Hạ: “Anh không thích em”

Sơ Hạ nhắm mắt lại, sự chú ý toàn ở trên hai tay của anh.

Hàn Liệt vừa giúp cô tắm vừa tiếp tục lặp lại bốn chữ (*) đó: Anh không thích em.

(*)我不喜欢你.: bản gốc có năm chữ nhưng mình để đúng sang tiếng Việt chỉ có 4 chữ thôi.

Sơ Hạ nắm lấy tóc ngắn ướt nhẹp của anh.

“Thế nào, không thích nghe sao?”

Sơ Hạ chính là không thích nghe, dù là biết anh đang nói dối.

Hàn Liệt đột nhiên ôm lấy cô, đem Sơ Hạ áp sát vào vách tường mát lạnh của phòng tắm.

Sơ Hạ mở mắt.

Giọt nước từ trên trán anh dọc theo gương mặt lăn xuống, Hàn Liệt liếm khóe miệng, đôi mắt đen nhìn co nói: “Anh không thích em.”

Sơ Hạ cắn môi.

Hàn Liệt đột nhiên dán sát lại, lúc móng tay cô đang cào cào bả vai anh, nói bên vành tai cô: “Anh chỉ yêu em, rất sâu, rât sâu.”

Editor: Tớ đang ôn thi những vẫn không kìm được làm linh tinh, ngày mai thi xong lại có chương mới, có lẽ tuần này tớ cố cho hoàn luôn ạ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện