“Hổ Tình…” Kỳ Thiệu Xuyên gần như gào lên, nhưng mọi việc đều đã không kịp. Hổ Tình đã nằm sõng soài trước cổng biệt thự.
Đồng tử của Kỳ Thiệu Xuyên không ngừng thu nhỏ, hung tợn trừng mắt nhìn An Nhiễm một cái liền vội vàng chạy xuống dưới.
Trong mắt An Nhiễm lộ ra một tia hoảng sợ, cô thật sự không thể ngờ tới, Kỳ Thiệu Xuyên lại đột nhiên xuất hiện trong căn biệt thự này.
“ Rốt cục anh ta có nghe thấy cuộc nói chuyện mình với Hổ Tình hay không?” An Nhiễm tự trách một câu ở trong lòng, do dự một lúc, vẫn quyết định đi theo Kỳ Thiệu Xuyên.
Cô ta muốn biết, Kỳ Thiệu Xuyên có nghe thấy cái gì chưa.
Kỳ Thiệu Xuyên chạy xuống biệt thự, cảnh tượng trong mắt anh ta là Hổ Tình đang nằm im lìm trong vũng máu, thân hình mỏng manh đó khiến Kỳ Thiệu Xuyên chói mắt.
Cơn đau nhói lòng không ngừng ập tới, mãnh liệt kích thích con tim của Kỳ Thiệu Xuyên, tựa như có thứ gì đó sắp nổ tung ra ngoài.
Anh nhìn vào người con gái đang nằm phía trước đó, bất chấp mọi thứ chạy nhanh đến đó.
Nói chung, từ độ cao như vậy mà nhảy xuống chắc chắn đứa bé trong bụng sẽ không thể giữ được rồi, thậm chí ngay cả bản thân Hổ Tình, cũng có nguy cơ bị thương nặng hoặc tử vong.
Kỳ Thiệu Xuyên ôm lấy Hổ Tình vào trong ngực, cảm nhận được thân hình mỏng manh của cô ta đang máu vấy khắp người, sự đau lòng đang lan tỏa trong lòng anh.
Anh ta không kiểm tra xem Hổ Tình có chết hay không, vì anh ta tin rằng, Hổ Tình chắc chắn sẽ không kết thúc như vậy, không lâu xe cứu hộ đã đến.
Kỳ Thiệu Xuyên ở bên cạnh Hổ Tình từ đầu đến cuối, An Nhiễm không dám nói một lời nào ở thời khắc này,và cô cũng không dám gây phiền nhiễu gì cho anh ta.
An Nhiễm chốc chốc liếc mắt lén nhìn Kỳ Thiệu Xuyên, sắc mặc anh ta u ám tối tăm, trên người đang phát ra nộ khí khiến người lạ không dám tùy tiện tiếp cận.
Trong lòng An Nhiễm phấp phỏng, cô không dám khẳng định Kỳ Thiệu Xuyên đã không nghe thấy những lời nói của cô nói với Hổ Tình.
An Nhiễm thật sự thấy hoảng sợ khi nhìn thấy sắc mặc anh ta, hai tay chắp khít lại, không ngừng giằng kéo cổ tay áo, hoang mang lo sợ, nhưng An Nhiễm không dám mở miệng trước, làm Kỳ Thiệu Xuyên không vui.
Hổ Tình đã được đưa vào phòng cấp cứu, Kỳ Thiệu Xuyên mím chặt môi, nhìn chăm chú vào cửa phòng cấp cứu.
Thời gian cấp cứu dài dằng dặc, Kỳ Thiệu Xuyên ngồi trên ghế chờ ngoài hành lang. hai tay ôm đầu, bề mặt hằn lên vẻ đau khổ.
“ Trước tiên phải cảm ơn cô một lòng một dạ đối xử tốt với tôi, kể cho tôi biết tất cả câu chuyện giữa cô và Thiệu Xuyên. Anh ta luôn nghĩ rằng, hồi anh mắc chứng tự kỷ, người ở bên cạnh chăm sóc anh là tôi. Cho nên, cô đừng mơ mộng hão huyền nữa, đời này, Kỳ Thiệu Xuyên sẽ không bao giờ yêu người khác nữa, kể ra thì, tôi thật sự phải thật lòng cảm ơn cô, Hổ Tình ạ.”
Trong đầu Kỳ Thiệu Xuyên không ngừng vang lên lời nói của An Nhiễm với Hổ Tình mà anh nghe thấy ở biệt thự. Hóa ra, khi anh buồn đau, khi không có ai thấu hiểu, người luôn ở bên cạnh chăm sóc anh chính là Hổ Tình, chính là người vợ hiện tại của mình. Nhưng còn bản thân anh thì sao? Anh đã đối xử với cô như nào trong hai năm nay đây!? Tùy tiện sỉ nhục cô, ôm ấp ân ái với An Nhiễm trước mặt Hổ Tình, dùng canh bỏng làm cô bị thương khi đang mang cốt nhục của hai người, thậm chí, vì An Nhiễm mà anh đã từng muốn giết cô, và việc đẩy bố cô vào tù…
Hai tay Kỳ Thiệu Xuyên nắm chặt, không ngừng đập vào đầu mình tựa hồ như đang đấm vào bao cát. An Nhiễm đứng cạnh, chứng kiến được tất cả, sự bất an xen lẫn hoảng sợ đang dấy lên trong ánh mắt cô.
Thời gian cấp cứu dài đằng đẵng, trái tim Kỳ Thiệu Xuyên càng lúc càng thấy nặng nề, anh mím môi thật chặt không nói một lời.
Đồng tử của Kỳ Thiệu Xuyên không ngừng thu nhỏ, hung tợn trừng mắt nhìn An Nhiễm một cái liền vội vàng chạy xuống dưới.
Trong mắt An Nhiễm lộ ra một tia hoảng sợ, cô thật sự không thể ngờ tới, Kỳ Thiệu Xuyên lại đột nhiên xuất hiện trong căn biệt thự này.
“ Rốt cục anh ta có nghe thấy cuộc nói chuyện mình với Hổ Tình hay không?” An Nhiễm tự trách một câu ở trong lòng, do dự một lúc, vẫn quyết định đi theo Kỳ Thiệu Xuyên.
Cô ta muốn biết, Kỳ Thiệu Xuyên có nghe thấy cái gì chưa.
Kỳ Thiệu Xuyên chạy xuống biệt thự, cảnh tượng trong mắt anh ta là Hổ Tình đang nằm im lìm trong vũng máu, thân hình mỏng manh đó khiến Kỳ Thiệu Xuyên chói mắt.
Cơn đau nhói lòng không ngừng ập tới, mãnh liệt kích thích con tim của Kỳ Thiệu Xuyên, tựa như có thứ gì đó sắp nổ tung ra ngoài.
Anh nhìn vào người con gái đang nằm phía trước đó, bất chấp mọi thứ chạy nhanh đến đó.
Nói chung, từ độ cao như vậy mà nhảy xuống chắc chắn đứa bé trong bụng sẽ không thể giữ được rồi, thậm chí ngay cả bản thân Hổ Tình, cũng có nguy cơ bị thương nặng hoặc tử vong.
Kỳ Thiệu Xuyên ôm lấy Hổ Tình vào trong ngực, cảm nhận được thân hình mỏng manh của cô ta đang máu vấy khắp người, sự đau lòng đang lan tỏa trong lòng anh.
Anh ta không kiểm tra xem Hổ Tình có chết hay không, vì anh ta tin rằng, Hổ Tình chắc chắn sẽ không kết thúc như vậy, không lâu xe cứu hộ đã đến.
Kỳ Thiệu Xuyên ở bên cạnh Hổ Tình từ đầu đến cuối, An Nhiễm không dám nói một lời nào ở thời khắc này,và cô cũng không dám gây phiền nhiễu gì cho anh ta.
An Nhiễm chốc chốc liếc mắt lén nhìn Kỳ Thiệu Xuyên, sắc mặc anh ta u ám tối tăm, trên người đang phát ra nộ khí khiến người lạ không dám tùy tiện tiếp cận.
Trong lòng An Nhiễm phấp phỏng, cô không dám khẳng định Kỳ Thiệu Xuyên đã không nghe thấy những lời nói của cô nói với Hổ Tình.
An Nhiễm thật sự thấy hoảng sợ khi nhìn thấy sắc mặc anh ta, hai tay chắp khít lại, không ngừng giằng kéo cổ tay áo, hoang mang lo sợ, nhưng An Nhiễm không dám mở miệng trước, làm Kỳ Thiệu Xuyên không vui.
Hổ Tình đã được đưa vào phòng cấp cứu, Kỳ Thiệu Xuyên mím chặt môi, nhìn chăm chú vào cửa phòng cấp cứu.
Thời gian cấp cứu dài dằng dặc, Kỳ Thiệu Xuyên ngồi trên ghế chờ ngoài hành lang. hai tay ôm đầu, bề mặt hằn lên vẻ đau khổ.
“ Trước tiên phải cảm ơn cô một lòng một dạ đối xử tốt với tôi, kể cho tôi biết tất cả câu chuyện giữa cô và Thiệu Xuyên. Anh ta luôn nghĩ rằng, hồi anh mắc chứng tự kỷ, người ở bên cạnh chăm sóc anh là tôi. Cho nên, cô đừng mơ mộng hão huyền nữa, đời này, Kỳ Thiệu Xuyên sẽ không bao giờ yêu người khác nữa, kể ra thì, tôi thật sự phải thật lòng cảm ơn cô, Hổ Tình ạ.”
Trong đầu Kỳ Thiệu Xuyên không ngừng vang lên lời nói của An Nhiễm với Hổ Tình mà anh nghe thấy ở biệt thự. Hóa ra, khi anh buồn đau, khi không có ai thấu hiểu, người luôn ở bên cạnh chăm sóc anh chính là Hổ Tình, chính là người vợ hiện tại của mình. Nhưng còn bản thân anh thì sao? Anh đã đối xử với cô như nào trong hai năm nay đây!? Tùy tiện sỉ nhục cô, ôm ấp ân ái với An Nhiễm trước mặt Hổ Tình, dùng canh bỏng làm cô bị thương khi đang mang cốt nhục của hai người, thậm chí, vì An Nhiễm mà anh đã từng muốn giết cô, và việc đẩy bố cô vào tù…
Hai tay Kỳ Thiệu Xuyên nắm chặt, không ngừng đập vào đầu mình tựa hồ như đang đấm vào bao cát. An Nhiễm đứng cạnh, chứng kiến được tất cả, sự bất an xen lẫn hoảng sợ đang dấy lên trong ánh mắt cô.
Thời gian cấp cứu dài đằng đẵng, trái tim Kỳ Thiệu Xuyên càng lúc càng thấy nặng nề, anh mím môi thật chặt không nói một lời.
Danh sách chương