“Rào.”
Trong tiệm nhỏ yên tĩnh, cũng chỉ có tiếng rượu đổ ra chảy vào.
Sau khi uống cạn một ly, Tiếu Nhạc nhẹ nhàng thở ra một hơi, một vò Băng Tâm Ngọc Tửu rốt cuộc bị hắn giải quyết xong. Hắn không khỏi thừa nhận, rượu này thật sự là cực phẩm, so với kia Quỳnh Tương Ngọc Dịch uống ngon hơn nhiều.
- Bộ lão bản, ta đi trước, thuận tiện đặt trước một vò Băng Tâm Ngọc Tửu vào ngày mai.
Tiếu Nhạc nhẹ nhàng cười một tiếng, lần nữa đội chiếc nón lá lên đầu, đồng thời cõng trường kiếm bao vải lên, nhàn nhạt nói với Bộ Phương, sau đó lấy ra mười lăm mai nguyên tinh để lên bàn.
- Ân, được.
Bộ Phương gật đầu một cái.
- Tiếu Nhạc! Ngươi cứ như vậy muốn rời đi? Thanh âm lạnh lẽo của Tiếu Yên Vũ vang lên, giọng nói không còn trong trẻo đáng yêu như trước, lúc này thêm mấy phần tức giận cùng sát ý.
Thân hình Tiếu Nhạc đã đi tới cửa hơi chậm lại, sau đó quay người lại, gương mặt tuấn mỹ bị tấm lụa trên nón lá che lại, mơ hồ không rõ.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại?
Thanh âm Tiếu Nhạc khàn khàn mang chút giễu cợt, giọng nói đó làm cho tròng mắt Tiếu Yên Vũ co rúc một cái, tức giận bao trùm cả gương mặt.
Tính khí của Tiếu Tiểu Long còn nóng nảy hơn Tiếu Yên Vũ, lúc này đã sớm không chịu đựng nổi, chân khí khởi động, phóng về phía Tiếu Nhạc.
- A! Ngươi là một tên khốn kiếp!
Tiếu Tiểu Long gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt đỏ bừng, đột nhiên đánh ra một quyền về phía Tiếu Nhạc, quyền kình mang tiếng xé gió đánh về phía trước.
“Phanh!”
Tiếu Nhạc bình tĩnh giơ bàn tay lên, môt quyền của Tiếu Tiểu Long vừa vặn đập vào trên bàn tay của hắn, nhưng không tạo ra chút ảnh hưởng nào.
- Tam phẩm Chiến cuồng? Thiên phú của tiểu tử ngươi kém hơn tỷ tỷ ngươi không ít.
Tiếu Nhạc nhàn nhạt cười một tiếng, bàn tay kia đột nhiên toát ra một cỗ lực lượng cường đại làm cho Tiếu Tiểu Long liên tiếp bị đẩy lùi.
Tiếu Yên Vũ tiếp lấy thân thể Tiếu Tiểu Long, khuôn mặt xinh đẹp lúc này đã tràn đầy sương lạnh.
Triệu Như Ca nhìn chằm chằm Tiếu Nhạc, tròng mắt lóe lên ánh sáng, Âu Dương Tam Man ở phía xa không nhịn được than thở lắc đầu... Ân oán của Tiếu gia, bọn họ không tốt nhúng tay, cũng không dám nhúng tay.
Đem Tiếu Tiểu Long an trí tốt, hai tròng mắt Tiếu Yên Vũ tựa như trở nên linh hoạt kỳ ảo, mái tóc xanh như bị ảnh hưởng bởi cỗ lực lượng nào đó lúc này không ngừng bay lên.
Ba năm, ngày nào cũng như ngày nào nàng chăm chỉ khổ tu, chính là vì giờ khắc này, có thể tự tay chém chết súc sinh làm hại mẹ gần chết.
Một điểm màu xanh nhạt hiện lên giữa mi tâm nàng, sau đó từ trên điểm nhỏ đó khuếch tán ra chằng chịt đường vân màu xanh, cuối cùng bao trùm cả khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng …
- Mộc lam thuật sao? Ngươi lại tu luyện loại bí thuật tế luyện sinh mệnh... Xem ra ngươi rất hận ta.
Thanh âm khàn khàn của Tiếu Nhạc dưới nón lá vang lên, lượn lờ toàn bộ tiệm nhỏ chính giữa.
Triệu Như Ca nhìn một màn này, hai mắt co rút lại, mộc lam thuật, đó là một loại bí thuật lấy chân khí tế luyện sinh mệnh lực, để đạt được lực lượng cường đại. Tiếu Yên Vũ lại tu luyện loại bí thuật này, đơn giản là một người điên!
- Tiếu Nhạc, để mạng lại đi!
Giờ phút này Tiếu Yên Vũ trở nên lạnh như băng vô tình, mỗi câu nói đều ẩn chứa sát khí.
Nhưng mà, ngay thời điểm nàng chuẩn bị động thủ, một bàn tay thon dài đột nhiên vỗ vào trên bả vai nàng, thanh âm nhàn nhạt vang lên sau lưng nàng.
- Quấy rầy một chút, ở trong tiệm này cấm chỉ gây chuyện, nếu muốn đánh nhau mời đi ra bên ngoài, cám ơn!
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Bộ Phương không chút cảm giác đang vỗ vào bả vai Tiếu Yên Vũ kia nghĩ: “Người này... Chẳng lẽ không sợ chết sao?”
Trong bầu không khí nghiêm nghị này, ai cũng có thể cảm giác được cỗ tiêu điều, điều này cho thấy hiển nhiên sắp bùng nổ một trận đại chiến, hắn chỉ là một tam phẩm chiến cuồng sao tự dưng lại đi đạp vũng nước đục này.
Con ngươi màu xanh của Tiếu Yên Vũ nhíu lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn vào bộ mặt không cảm xúc của Bộ Phương nói:
- Ngươi muốn ngăn ta?
Thanh âm lạnh lẽo làm cho người ta nhịn không được rùng mình, Bộ Phương cũng là thoáng cau mày.
Hắn nhìn chằm chằm chấm tròn màu xanh ở giữa mi tâm Tiếu Yên Vũ, chỉ cảm thấy cỗ sinh mệnh lực ở trong đó không ngừng tuôn trào.
“Ông!”
Một cỗ cự lực đẩy cánh tay của Bộ Phương ra, sau đó Tiếu Yên Vũ không để ý tới Bộ Phương nữa, mũi chân chĩa xuống đất, nhanh chóng lướt về phía Tiếu Nhạc.
Bộ Phương lui một bước, nhàn nhạt hô:
- Tiểu Bạch.
Sau khi hô một cái, tiểu Bạch liền xuất hiện ở bên người Bộ Phương, hắn vỗ bụng tiểu Bạch một cái, nói:
- Ngăn bọn họ lại.
Hai mắt Tiểu Bạch lóe lên, sau đó đột nhiên biến mất ở tại chỗ, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Tiếu Yên Vũ.
- Cút ngay!
Khuôn mặt Tiếu Yên Vũ đột nhiên trở nên dữ tợn, chân khí màu xanh từ trong tay của nàng bắn ra, đánh về phía Tiểu Bạch đang ngăn ở phía trước, nàng đã quyết, hôm nay, không người nào có thể ngăn được nàng!
Đôi mắt Tiểu Bạch chớp chớp, sau đó giơ tay lên đánh ra một chưởng.
“Bịch bịch!”
Dường như không thấy chân khí kia đánh tới, bàn tay của tiểu Bạch vỗ vào trên người Tiếu Yên Vũ, khiến cho cả người nàng chấn động một cái bay ngược quay về, chật vật rơi vào bên người Tiếu Tiểu Long. Chấm tròn màu xanh ở mi tâm của nàng thanh thúy vang lên, như thủy tinh bị vỡ.
Không thể ngờ bí thuật của Tiếu Yến Vũ lại bị tiểu Bạch một chưởng đánh xơ xác!
Tiếu Nhạc híp mắt lại, ngưng trọng nhìn tiểu Bạch một cái, có chút ý tứ, có thể một chưởng đánh xơ xác bí thuật của Tiếu Yên Vũ, xem ra thực lực rất mạnh.
- Bộ lão bản, tại hạ cáo từ, đừng quên ngày mai lưu lại cho Tiếu mỗ một vò Băng Tâm Ngọc Tửu.
Tiếu Nhạc cười nhạt, hướng về phía Bộ Phương nói, sau đó chợt xoay người, biến mất trong hẻm nhỏ.
- Người gây chuyện, lột hết y phục mang ra đường thị chúng.
Thanh âm cứng ngắc của Tiểu Bạch vang lên rồi biến mất, đem tất cả mọi người là thức tỉnh.
- Bộ lão bản, tỷ tỷ của ta không cố ý gây chuyện, không có gây chuyện! Thật không có.
Tiếu Tiểu Long hơi biến sắc mặt, vội vàng ôm lấy Tiếu Yên Vũ, hướng về phía Bộ Phương cười xòa nói.
Khôi hài! Tỷ tỷ của Tiếu Tiểu Long hắn sao có thể để cho người ta lột hết quần áo ném ra ngoài, như vậy thì không phải là ồn ào náo động như vậy đơn giản, chuyện này có thể sẽ gây oanh động cả Đế quốc.
“Thấy Tiểu Bạch bị ký chủ xúi giục đả thương Tiếu Yên Vũ, bí thuật của đối phương bị phá, sinh mệnh bị tiêu hao nghiêm trọng, ảnh hưởng tính mạng, hiện phân phát nhiệm vụ tạm thời.”
Nhiệm vụ tạm thời: Trong ba ngày ký chủ phải học học được món Tử Sam Phượng Kê trong "Linh dược thiện", cứu thiếu nữ sinh đẹp đang bị thương.
Thưởng nhiệm vụ: Có thể mang hải lệ túi ở bên ngoài.
Thanh âm từ hệ thống ở trong đầu Bộ Phương vang lên, khiến cho hắn ngây ngô sững sờ tại chỗ.
Nhiệm vụ tạm thời? Cứu thiếu nữ xinh đẹp?
“Quy củ này là do hệ thống định ra! Tại sao lại nói ta sai lầm?”
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, có chút im lặng.
“Xúi giục Tiểu Bạch xuất thủ người là ngươi! Không nên trốn tránh trách nhiệm. Chàng trai! Việc đã làm sai thì nên phụ trách!”
Hệ thống vô cùng nghiêm túc nói.
“Phốc xuy.”
Bộ Phương cảm giác tim mình giống như là bị một mũi tên vô hình bắn trúng...
- Được rồi, cách hành sự quả nhiên rất hệ thống.
- Bộ lão bản! Tỷ tỷ của ta... Nàng... Nàng thế nào?
Giọng nói của Tiếu Tiểu Long hoảng sợ, làm cho Bộ Phương đang trong suy nghĩ giật mình tỉnh lại.
Bộ Phương đi tới trước mặt Tiếu Yên Vũ, lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Tiếu Yên Vũ trở lên trắng bệch, đôi môi đỏ thắm mất đi sáng bóng, tựa như sinh mệnh đang nhanh chóng trôi qua.
Hệ thống quả nhiên không gạt người, cô nàng này bị Tiểu Bạch đánh một cái làm bị thương.
- Không sao, chẳng qua là sinh mệnh lực bị tiêu hao, một tháng luôn có mấy ngày như vậy, ba ngày sau ngươi mang nàng tới, ta sẽ chuẩn bị thuốc cho nàng, uống xong là có thể khôi phục.
Bộ Phương mặt không cảm giác che giấu nội tâm chột dạ, nhàn nhạt nói.
Tiếu Tiểu Long cùng người chung quanh đều là ngẩn ngơ, cái này... Thật không có chuyện sao? Mặt mũi trắng bệch, không có huyết sắc!
- Ừ, tin tưởng ta, không có chuyện gì, nhưng là nhớ, ba ngày sau nhất định phải mang nàng tới.
Bộ Phương nghiêm túc dặn dò.
- Long công tử, trước hết ngươi nên đưa Yên Vũ cô nương mang về phủ tướng quân đi, để cho Tiếu tướng quân nhìn một chút, lấy khả năng của Tiếu tướng quân chắc hẳn có thể chữa khỏi.
Âu Dương ba rất nhắc nhở.
Tiếu Tiểu Long nhất thời tỉnh ngộ, vội vã ôm Tiếu Yên Vũ hướng về phía cửa chạy đi.
Đám người Triệu Như Ca cũng cáo từ, chuyện hôm nay mang cho bọn họ trùng kích quá lớn.
Liệt Tâm Kiếm Vương Tiếu Nhạc lại xuất hiện ở trong Đế Đô, đây chính là tin tức trọng đại, dẫu sao ở thời kỳ nhạy cảm, lại xuất hiện một nhân vật nguy hiểm như này.
- Ông chủ thối, có thật là Yên Vũ tỷ tỷ không có sao không?
Âu Dương Tiểu Nghệ hồ nghi ngước mặt, nhìn chằm chằm Bộ Phương đạo.
- Ừ, không có chuyện gì, ngoan, ngươi đi về trước.
Bộ Phương vỗ một cái vào đầu Âu Dương Tiểu Nghệ rồi nói.
Đến khi tất cả mọi người đều là sau khi rời đi, Bộ Phương cũng là đóng lại liễu cửa, kết thúc hôm nay buôn bán.
- Hệ thống, nếu như trong ba ngày ta không thể học xong món Tử Sam Phượng Kê sẽ có hậu quả gì không?
Bộ Phương thấp giọng hỏi hệ thống.
Hệ thống nghiêm túc mà nghiêm túc trả lời:
- Túc chủ có chín chín phần trăm khả năng sẽ bị Thất phẩm Chiến thánh Tiếu Môngtức giận xé thành mảnh vụn.
- Ngạch, hệ thống, vì cứu thiếu nữ xinh đẹp, ta sẽ cố gắng! Mau nói cho ta cách làm đi! Mau!
Bộ Phương chính nghĩa nói.
Trong tiệm nhỏ yên tĩnh, cũng chỉ có tiếng rượu đổ ra chảy vào.
Sau khi uống cạn một ly, Tiếu Nhạc nhẹ nhàng thở ra một hơi, một vò Băng Tâm Ngọc Tửu rốt cuộc bị hắn giải quyết xong. Hắn không khỏi thừa nhận, rượu này thật sự là cực phẩm, so với kia Quỳnh Tương Ngọc Dịch uống ngon hơn nhiều.
- Bộ lão bản, ta đi trước, thuận tiện đặt trước một vò Băng Tâm Ngọc Tửu vào ngày mai.
Tiếu Nhạc nhẹ nhàng cười một tiếng, lần nữa đội chiếc nón lá lên đầu, đồng thời cõng trường kiếm bao vải lên, nhàn nhạt nói với Bộ Phương, sau đó lấy ra mười lăm mai nguyên tinh để lên bàn.
- Ân, được.
Bộ Phương gật đầu một cái.
- Tiếu Nhạc! Ngươi cứ như vậy muốn rời đi? Thanh âm lạnh lẽo của Tiếu Yên Vũ vang lên, giọng nói không còn trong trẻo đáng yêu như trước, lúc này thêm mấy phần tức giận cùng sát ý.
Thân hình Tiếu Nhạc đã đi tới cửa hơi chậm lại, sau đó quay người lại, gương mặt tuấn mỹ bị tấm lụa trên nón lá che lại, mơ hồ không rõ.
- Làm sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ ta lại?
Thanh âm Tiếu Nhạc khàn khàn mang chút giễu cợt, giọng nói đó làm cho tròng mắt Tiếu Yên Vũ co rúc một cái, tức giận bao trùm cả gương mặt.
Tính khí của Tiếu Tiểu Long còn nóng nảy hơn Tiếu Yên Vũ, lúc này đã sớm không chịu đựng nổi, chân khí khởi động, phóng về phía Tiếu Nhạc.
- A! Ngươi là một tên khốn kiếp!
Tiếu Tiểu Long gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt đỏ bừng, đột nhiên đánh ra một quyền về phía Tiếu Nhạc, quyền kình mang tiếng xé gió đánh về phía trước.
“Phanh!”
Tiếu Nhạc bình tĩnh giơ bàn tay lên, môt quyền của Tiếu Tiểu Long vừa vặn đập vào trên bàn tay của hắn, nhưng không tạo ra chút ảnh hưởng nào.
- Tam phẩm Chiến cuồng? Thiên phú của tiểu tử ngươi kém hơn tỷ tỷ ngươi không ít.
Tiếu Nhạc nhàn nhạt cười một tiếng, bàn tay kia đột nhiên toát ra một cỗ lực lượng cường đại làm cho Tiếu Tiểu Long liên tiếp bị đẩy lùi.
Tiếu Yên Vũ tiếp lấy thân thể Tiếu Tiểu Long, khuôn mặt xinh đẹp lúc này đã tràn đầy sương lạnh.
Triệu Như Ca nhìn chằm chằm Tiếu Nhạc, tròng mắt lóe lên ánh sáng, Âu Dương Tam Man ở phía xa không nhịn được than thở lắc đầu... Ân oán của Tiếu gia, bọn họ không tốt nhúng tay, cũng không dám nhúng tay.
Đem Tiếu Tiểu Long an trí tốt, hai tròng mắt Tiếu Yên Vũ tựa như trở nên linh hoạt kỳ ảo, mái tóc xanh như bị ảnh hưởng bởi cỗ lực lượng nào đó lúc này không ngừng bay lên.
Ba năm, ngày nào cũng như ngày nào nàng chăm chỉ khổ tu, chính là vì giờ khắc này, có thể tự tay chém chết súc sinh làm hại mẹ gần chết.
Một điểm màu xanh nhạt hiện lên giữa mi tâm nàng, sau đó từ trên điểm nhỏ đó khuếch tán ra chằng chịt đường vân màu xanh, cuối cùng bao trùm cả khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng …
- Mộc lam thuật sao? Ngươi lại tu luyện loại bí thuật tế luyện sinh mệnh... Xem ra ngươi rất hận ta.
Thanh âm khàn khàn của Tiếu Nhạc dưới nón lá vang lên, lượn lờ toàn bộ tiệm nhỏ chính giữa.
Triệu Như Ca nhìn một màn này, hai mắt co rút lại, mộc lam thuật, đó là một loại bí thuật lấy chân khí tế luyện sinh mệnh lực, để đạt được lực lượng cường đại. Tiếu Yên Vũ lại tu luyện loại bí thuật này, đơn giản là một người điên!
- Tiếu Nhạc, để mạng lại đi!
Giờ phút này Tiếu Yên Vũ trở nên lạnh như băng vô tình, mỗi câu nói đều ẩn chứa sát khí.
Nhưng mà, ngay thời điểm nàng chuẩn bị động thủ, một bàn tay thon dài đột nhiên vỗ vào trên bả vai nàng, thanh âm nhàn nhạt vang lên sau lưng nàng.
- Quấy rầy một chút, ở trong tiệm này cấm chỉ gây chuyện, nếu muốn đánh nhau mời đi ra bên ngoài, cám ơn!
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt cổ quái nhìn về phía Bộ Phương không chút cảm giác đang vỗ vào bả vai Tiếu Yên Vũ kia nghĩ: “Người này... Chẳng lẽ không sợ chết sao?”
Trong bầu không khí nghiêm nghị này, ai cũng có thể cảm giác được cỗ tiêu điều, điều này cho thấy hiển nhiên sắp bùng nổ một trận đại chiến, hắn chỉ là một tam phẩm chiến cuồng sao tự dưng lại đi đạp vũng nước đục này.
Con ngươi màu xanh của Tiếu Yên Vũ nhíu lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn vào bộ mặt không cảm xúc của Bộ Phương nói:
- Ngươi muốn ngăn ta?
Thanh âm lạnh lẽo làm cho người ta nhịn không được rùng mình, Bộ Phương cũng là thoáng cau mày.
Hắn nhìn chằm chằm chấm tròn màu xanh ở giữa mi tâm Tiếu Yên Vũ, chỉ cảm thấy cỗ sinh mệnh lực ở trong đó không ngừng tuôn trào.
“Ông!”
Một cỗ cự lực đẩy cánh tay của Bộ Phương ra, sau đó Tiếu Yên Vũ không để ý tới Bộ Phương nữa, mũi chân chĩa xuống đất, nhanh chóng lướt về phía Tiếu Nhạc.
Bộ Phương lui một bước, nhàn nhạt hô:
- Tiểu Bạch.
Sau khi hô một cái, tiểu Bạch liền xuất hiện ở bên người Bộ Phương, hắn vỗ bụng tiểu Bạch một cái, nói:
- Ngăn bọn họ lại.
Hai mắt Tiểu Bạch lóe lên, sau đó đột nhiên biến mất ở tại chỗ, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Tiếu Yên Vũ.
- Cút ngay!
Khuôn mặt Tiếu Yên Vũ đột nhiên trở nên dữ tợn, chân khí màu xanh từ trong tay của nàng bắn ra, đánh về phía Tiểu Bạch đang ngăn ở phía trước, nàng đã quyết, hôm nay, không người nào có thể ngăn được nàng!
Đôi mắt Tiểu Bạch chớp chớp, sau đó giơ tay lên đánh ra một chưởng.
“Bịch bịch!”
Dường như không thấy chân khí kia đánh tới, bàn tay của tiểu Bạch vỗ vào trên người Tiếu Yên Vũ, khiến cho cả người nàng chấn động một cái bay ngược quay về, chật vật rơi vào bên người Tiếu Tiểu Long. Chấm tròn màu xanh ở mi tâm của nàng thanh thúy vang lên, như thủy tinh bị vỡ.
Không thể ngờ bí thuật của Tiếu Yến Vũ lại bị tiểu Bạch một chưởng đánh xơ xác!
Tiếu Nhạc híp mắt lại, ngưng trọng nhìn tiểu Bạch một cái, có chút ý tứ, có thể một chưởng đánh xơ xác bí thuật của Tiếu Yên Vũ, xem ra thực lực rất mạnh.
- Bộ lão bản, tại hạ cáo từ, đừng quên ngày mai lưu lại cho Tiếu mỗ một vò Băng Tâm Ngọc Tửu.
Tiếu Nhạc cười nhạt, hướng về phía Bộ Phương nói, sau đó chợt xoay người, biến mất trong hẻm nhỏ.
- Người gây chuyện, lột hết y phục mang ra đường thị chúng.
Thanh âm cứng ngắc của Tiểu Bạch vang lên rồi biến mất, đem tất cả mọi người là thức tỉnh.
- Bộ lão bản, tỷ tỷ của ta không cố ý gây chuyện, không có gây chuyện! Thật không có.
Tiếu Tiểu Long hơi biến sắc mặt, vội vàng ôm lấy Tiếu Yên Vũ, hướng về phía Bộ Phương cười xòa nói.
Khôi hài! Tỷ tỷ của Tiếu Tiểu Long hắn sao có thể để cho người ta lột hết quần áo ném ra ngoài, như vậy thì không phải là ồn ào náo động như vậy đơn giản, chuyện này có thể sẽ gây oanh động cả Đế quốc.
“Thấy Tiểu Bạch bị ký chủ xúi giục đả thương Tiếu Yên Vũ, bí thuật của đối phương bị phá, sinh mệnh bị tiêu hao nghiêm trọng, ảnh hưởng tính mạng, hiện phân phát nhiệm vụ tạm thời.”
Nhiệm vụ tạm thời: Trong ba ngày ký chủ phải học học được món Tử Sam Phượng Kê trong "Linh dược thiện", cứu thiếu nữ sinh đẹp đang bị thương.
Thưởng nhiệm vụ: Có thể mang hải lệ túi ở bên ngoài.
Thanh âm từ hệ thống ở trong đầu Bộ Phương vang lên, khiến cho hắn ngây ngô sững sờ tại chỗ.
Nhiệm vụ tạm thời? Cứu thiếu nữ xinh đẹp?
“Quy củ này là do hệ thống định ra! Tại sao lại nói ta sai lầm?”
Khóe miệng Bộ Phương giật giật, có chút im lặng.
“Xúi giục Tiểu Bạch xuất thủ người là ngươi! Không nên trốn tránh trách nhiệm. Chàng trai! Việc đã làm sai thì nên phụ trách!”
Hệ thống vô cùng nghiêm túc nói.
“Phốc xuy.”
Bộ Phương cảm giác tim mình giống như là bị một mũi tên vô hình bắn trúng...
- Được rồi, cách hành sự quả nhiên rất hệ thống.
- Bộ lão bản! Tỷ tỷ của ta... Nàng... Nàng thế nào?
Giọng nói của Tiếu Tiểu Long hoảng sợ, làm cho Bộ Phương đang trong suy nghĩ giật mình tỉnh lại.
Bộ Phương đi tới trước mặt Tiếu Yên Vũ, lúc này khuôn mặt xinh đẹp của Tiếu Yên Vũ trở lên trắng bệch, đôi môi đỏ thắm mất đi sáng bóng, tựa như sinh mệnh đang nhanh chóng trôi qua.
Hệ thống quả nhiên không gạt người, cô nàng này bị Tiểu Bạch đánh một cái làm bị thương.
- Không sao, chẳng qua là sinh mệnh lực bị tiêu hao, một tháng luôn có mấy ngày như vậy, ba ngày sau ngươi mang nàng tới, ta sẽ chuẩn bị thuốc cho nàng, uống xong là có thể khôi phục.
Bộ Phương mặt không cảm giác che giấu nội tâm chột dạ, nhàn nhạt nói.
Tiếu Tiểu Long cùng người chung quanh đều là ngẩn ngơ, cái này... Thật không có chuyện sao? Mặt mũi trắng bệch, không có huyết sắc!
- Ừ, tin tưởng ta, không có chuyện gì, nhưng là nhớ, ba ngày sau nhất định phải mang nàng tới.
Bộ Phương nghiêm túc dặn dò.
- Long công tử, trước hết ngươi nên đưa Yên Vũ cô nương mang về phủ tướng quân đi, để cho Tiếu tướng quân nhìn một chút, lấy khả năng của Tiếu tướng quân chắc hẳn có thể chữa khỏi.
Âu Dương ba rất nhắc nhở.
Tiếu Tiểu Long nhất thời tỉnh ngộ, vội vã ôm Tiếu Yên Vũ hướng về phía cửa chạy đi.
Đám người Triệu Như Ca cũng cáo từ, chuyện hôm nay mang cho bọn họ trùng kích quá lớn.
Liệt Tâm Kiếm Vương Tiếu Nhạc lại xuất hiện ở trong Đế Đô, đây chính là tin tức trọng đại, dẫu sao ở thời kỳ nhạy cảm, lại xuất hiện một nhân vật nguy hiểm như này.
- Ông chủ thối, có thật là Yên Vũ tỷ tỷ không có sao không?
Âu Dương Tiểu Nghệ hồ nghi ngước mặt, nhìn chằm chằm Bộ Phương đạo.
- Ừ, không có chuyện gì, ngoan, ngươi đi về trước.
Bộ Phương vỗ một cái vào đầu Âu Dương Tiểu Nghệ rồi nói.
Đến khi tất cả mọi người đều là sau khi rời đi, Bộ Phương cũng là đóng lại liễu cửa, kết thúc hôm nay buôn bán.
- Hệ thống, nếu như trong ba ngày ta không thể học xong món Tử Sam Phượng Kê sẽ có hậu quả gì không?
Bộ Phương thấp giọng hỏi hệ thống.
Hệ thống nghiêm túc mà nghiêm túc trả lời:
- Túc chủ có chín chín phần trăm khả năng sẽ bị Thất phẩm Chiến thánh Tiếu Môngtức giận xé thành mảnh vụn.
- Ngạch, hệ thống, vì cứu thiếu nữ xinh đẹp, ta sẽ cố gắng! Mau nói cho ta cách làm đi! Mau!
Bộ Phương chính nghĩa nói.
Danh sách chương