Butterfly : ~~

Nakroth : Sao nãy giờ vui thế ? Butterfly : Em nghe anh nói vậy đó, mọi người sẽ đến, giúp chúng ta tìm Miaka !

Nakroth : Vậy thì sao :)

Butterfly : Vậy chẳng phải thời gian ta có thể cùng chung sống sẽ đến gần ư ? *Cốc đầu Nak* Hihi

Nakroth : Ừm ^^

Ngồi một hồi Butt tựa đầu vao vai Nak

Butterfly : Ui da đau ~~

Nakroth : !?? Chuyện j vậy

Butterfly : Đầu trúng vô cái mặt nạ chứ còn gì T^T

Nakroth : *Lập tức tháo mặt nạ ra* Ch...cho anh xin lỗi.

Butterfly : Không cần đâu lỗi tại em mà.

Nakroth : 😅😅😅

Butterfly : Chẳng phải Nakroth rất đẹp trai sao ? Vậy sao anh lại đeo mặt nạ vậy ?

Nakroth :Vậy em có muốn biết không?

Butterfly : Dạ muốn ^^

Nakroth : Thật ra lúc nhỏ, nguồn sức mạnh mà có là nhờ Miaka, nhưng nó quá lớn. Với cơ thể trẻ con đó thì không thể chịu nổi sự đau đớn. Việc sử dụng cũng khó khăn. Nhưng Kell đã làm cho anh chiếc mặt nạ và giúp anh rất nhiều. Đến bây giờ thì anh nghĩ mình nên bỏ nó đi. Nhưng anh không biết tại sao mình lại thích nó như vậy ? Nó cũng khiến anh bớt đỏ mặt khi ở gần em đó *Đỏ bừng bừng*

Butterfly : *Đỏ mặt theo* ...

Đột nhiên Nak hôn lên trán cô một cách nhẹ nhàng, Butt có ngơi ngại nhưng cô rất hạnh phúc.

Kanou vẫn chưa về, cả hai đành phải ngủ lại qua đêm ở khu rừng chờ.

Butterfly đã đốt lửa và trãi thảm bằng lá để cả hai có thể nằm. Nak lo việc bắt cá và hái hoa quả chín.

[...]

Sao khi ăn uống no, Butt đã ngủ thiếp lúc nào không hay. Nak ngồi cạnh cô và nắm lấy bàn tay nhỏ ấy. Anh cười nhẹ rồi lặng lẽ đeo chiếc mặt nạ của mình vào. Ngước nhìn lên bầu trời đêm.

Nakroth : Chà ~ Đêm nay Trăng đẹp quá nhỉ. Có lẽ vài ngày nữa bọn họ mới đến.

___Vậy chẳng phải thời gian ta có thể cùng chung sống sẽ đến gần ư ?__

Nghĩ lại câu nói đó, Nak có vẻ buồn.

Nakroth : Bây giờ điều tốt nhất là có thể ở cạnh em lúc này, bảo vệ em. Tương lai thì anh không dám nghĩ tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện