"Ngươi cút sang một bên cho ta!" Ngụy Lăng miễn cưỡng xoay eo, đá lên cái tên bám trên người mình.
Mạc Quân nghiêng người tránh cú đá của y, tay buông ra không bám nữa.
Trên lưng không thấy nặng nữa, Ngụy Lăng liền đầu tiên là sờ phía sau lưng, thở phào nhẹ nhõm:
Thật may! Không gãy!
Thật sự nếu để một tên tiểu tử nhào vào mà gãy cột sống thì mặt mũi tuyệt đối không còn!
Ngày trước, một đấu với trăm ngàn vạn địch cũng chỉ bị xầy xước da thịt, không có gãy xương. Thiên lôi đánh xuống cũng không xi nhê. Đến đi đường bị trúng thiên lôi của một tên tu tiên chính đạo đánh vào còn không chết!
... Chung chung là bị kẻ mạnh đánh thiếu sống thiếu chết còn đỡ nhục hơn bị một thằng nhóc Trúc Cơ nhảy vào mà gãy đôi lưng vẫn tốt hơn!
Ngụy Lăng lưng đau đứng dậy, giả bộ như không bị gì cả, phủi phủi quần áo.
Tay chạm vào một vùng áo bào ẩm ướt liền biểu cảm ghét bỏ trừng Mạc Quân.
Mạc Quân vẫn tiếp tục đóng tiếp vai diễn thiếu niên ngây thơ, trong sáng, 'ngây ngô' nhìn.
Ngụy Lăng: " ... "
Nếu như ... Cái tên này không phải là nam chính đại nhân ngựa đực nghịch thiên đến biếи ŧɦái, e rằng giờ ta đã lạy xuống hô to 'Sư phụ' mất! (Lão sư phụ: Thối tiểu tử! Thế ta là cái gì của ngươi hả?! ="=)
Ngụy Lăng đau đầu xoa trán.
"Đi theo ta." - Ngụy Lăng đành miễn cưỡng ôm eo, cúi lưng mà dẫn tử địch về phòng mình
Mạc Quân ngoan ngoãn không một lời hai lời đi theo sau Ngụy Lăng.
Hắn thấy dáng đi Ngụy Lăng có chút ... chật vật liền cảm thấy hơi áy náy, vươn tay ra ...
"Chát!" Ngụy Lăng đánh văng tay hắn ra
"Đừng chạm vào ta!" - Ngụy Lăng tâm tình không tốt trừng y
Lời vừa khỏi miệng, Ngụy Lăng thấy có gì sai sai ... Nghe sao có cảm giống như kiểu 'Phi lễ!' của mấy tiểu thư đài các thế nhỉ? ...
Ngụy Lăng: " ... "
"Y phục của ta ngươi làm ướt nhớ phải trả! Không cho khất nợ!" Ừ, chắc thế này là đủ cứu chữa nhỉ? Mạc Quân ngơ ngác một lúc rồi ôn nhu cười, ánh mắt đầy sủng nịch:
"Ta không khất nợ ngươi đâu."
Ngụy Lăng: " ... "
Tuy không muốn thừa nhận nhưng ... thành thật, giá trị nhan sắc của tên này cao thật. =v=
Mà ... nhan sắc 'lam nhan hoạ thuỷ' kiểu này có nhất thiết phải vào lúc này, ở đây, trước mặt ta vậy không? =v=
Sao tự dưng ở đây lại có mùi giảo cơ nồng nặc vậy? =v=
Đại ca này, ta biết ta đẹp trai nhưng ngươi muốn chơi cơ hữu thì đừng đến tìm ta, ta cự tuyệt! =A=
... Ngụy Lăng càng nghĩ tiếp lại càng nổi sẩn da gà. Cước bộ cũng càng có một chút nhanh hơn. Bất quá, trên mặt cũng không biểu lộ quả nhiều.
Mạc Quân giả vờ như không phát hiện ra biến hoá gì của hắn, trên mặt vẫn giữ nét cười đi theo sau hắn.
.
.
.
Ngụy Lăng dẫn Mạc Quân vào phòng mình, kêu hắn tuỳ tiện ngồi. Còn chính mình thì đi thay cái áo bị 'ai đó' kia làm ướt.
Mạc Quân ngồi xuống cạnh bàn trà, liếc nhìn phòng một chút, không khỏi nhíu mày:
"Ngươi ở đây?"
"Ừ ... Thì sao?"
"Không có gì."
Ngụy Lăng: " ... " Cái câu 'Không có gì' của ngươi làm ta có chút hơi sợ ...
Ngụy Lăng liền nhanh chóng cởi ngoại bào bị ướt ra, ghét bỏ vứt cho Mạc Quân rồi lấy một cái khác ra mặc lên.
Mạc Quân: " ... "
"Bổn quân không giữ đồ bị kẻ khác làm bẩn." - Ngụy Lăng nhàn nhạt nói
Mạc Quân không nói gì, lặng lẽ cất đi.
Ngụy Lăng: " ... " Phản ứng này ... hình như có gì đó sai sai?! Σ(゚Д゚)
Ngụy Lăng không khỏi có chút ... rùng mình.
Nhưng cuối cùng vẫn phải ngồi xuống cùng đàm thoại với nam chính đại nhân một cách bình thường.
"Nói, ngươi tới đây làm gì?"
"Tới tìm ngươi a!"
Ngụy Lăng: " ... "
"Đùa thôi, là có chút chuyện linh tinh ấy mà!" - Mạc Quân cười
Ngụy Lăng: " ... " Sao ta thấy nụ cười này là có ẩn ý vậy nhỉ?
"Ta tới đây đúng là tìm người nhưng không phải là tìm ngươi."
"Là cao thủ môn phái hay là kẻ bị truy nã?" Nếu là kẻ bị truy nã thì có khả năng nhất là ta đi?
"Không biết."
"Không biết?" - Ngụy Lăng không khỏi nhíu mày
"Lệnh phát ra, chỉ cần thực hiện, không nói thêm gì nữa." - Mạc Quân cầm bình trà rót ra chén, nhấp một ngụm rồi thở dài
"Vậy ... "
"Ngươi không có bị phát lệnh truy nã. Mọi khi trước mặt kẻ khác ngươi toàn đeo mặt nạ, có ai biết mặt đâu mà truy."
Ngụy Lăng: " ... "
—————————
Góc của tác giả:
Một cuộc đời đầy nợ nần =v=
Ta định lấp hố tuần trước thì tự nhiên lăn đùng ra sốt, sốt xong lại dính cúm QvQ
Hôm nay hố lấp lại đúng tròn 1 tháng =v=
Chương này còn chưa đến 1000 từ ... Chắc do ốm xong não teo, không nghĩ được thêm nữa? :>
Và ... lại tiếp tục đào hố!