Tiệc sinh thần của Hoa lão phu nhân tổ chức rất lớn, trên cơ bản người có mặt hôm nay đều là người không quyền cũng quý. Đặc biệt sẽ là cơ hội cho những nam thanh nữ tú gặp mặt nhau để thấy mình vừa ý ai liền trở về chuẩn bị kết duyên. Trong cái không khí đang ồn ào vui vẻ, tiếng nói bén nhọn xé rách màng nhĩ của tổng quản phủ Định Nam Hầu vang lên
- Hoa lão phu nhân đến!
Tức thì mọi người liền không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía cổng. Một lão phu nhân mặt mũi hiền từ nhưng không kém phần khí chất của chủ mẫu đang chậm rãi bước đi. Nhưng điều khiến mọi người chú ý chính là tiểu cô nương đang cười hì hì ôm lấy cánh tay Hoa lão phu nhân cùng đến, mà ánh mắt của lão phu nhân khi nhìn nàng không nén được yêu thương cùng vui vẻ. Nhìn kĩ thì đây chính là đích nữ của phủ Thừa tướng, là ngoại tôn nữ bảo bối của Hoa lão phu nhân - Giang Tĩnh Sương. Nàng một thân váy ngọc bích thanh nhã, khuôn mặt trẻ con mang theo nét ngây thơ ánh lên sự vui tươi. Nàng cong mắt cười khiến không khí xung quanh như có hàng ngàn sắc thắm đua nhau nở rộ dưới ánh mặt trời, vẻ đẹp của nàng khiến không ít công tử thiếu gia nhìn mà ngơ ngẩn
- Mọi người cứ tự nhiên, ta đã già rồi nên cũng không thể vui vẻ như thế được nữa. Ai... - Lão phu nhân ngồi trên ghế chủ vị nhìn xuống phía dưới thở dài
Tử Tuyết Vi đứng bên cạnh bà một bộ dạng không cho là đúng nói
- Ngoại tổ mẫu còn chưa có già, người chắc chắn sẽ trường mệnh trăm tuổi cùng Sương Nhi vui vẻ hết đời đó!
Hoa lão phu nhân nghe xong lời này của nàng liền cao hứng cười ha hả, lấy tay chỉ chỉ trán nàng vui vẻ nói
- Nha đầu con có cái miệng thật ngọt, thật khiến ta mở mang tầm mắt
Tử Tuyết Vi cũng cười đáp lời
- Đây là Sương Nhi nói thật, con mới không có nói ngọt để dỗ ngoại tổ mẫu đâu
Mọi người nghe thế cười vang, nhất thời khiến không khí náo nhiệt lên hẳn
- Đúng rồi, con có quà muốn tặng cho ngoại tổ mẫu!
Tử Tuyết Vi vỗ vỗ hai tay, lập tức hai ba nha sai liền khiêng lên một thứ to bằng kích cỡ con người đang bị che phủ bởi khăn màng. Nhất thời mọi người sửng sốt, đua nhau tò mò ngóng mắt nhìn chằm chằm đồ vật kia. Hoa lão phu nhân nhìn thấy liền cười nhẹ hỏi
- Là cái gì mà to như vậy? Không nghĩ tới Sương Nhi lại có tâm như thế!
Đại phu nhân bên cạnh vui vẻ tiếp lời
- Sương Nhi chắc là muốn mẫu thân bất ngờ đấy, ngay cả con cũng không biết nha đầu này có chuẩn bị quà mừng cho người to như vậy đâu! Nha đầu này chắc là muốn giấu diếm để ngài vui vẻ!
Quả nhiên Hoa lão phu nhân nghe xong lời này liền nói liên tiếp ba lần: " Tốt! Tốt! Tốt! " Sau đó ra lệnh cho người mở tấm khăn che kia ra
Mọi người mở to mắt ngạc nhiên. Kia đúng là " Thiên Thủ Quan Âm " khổng lồ. Ai cũng biết Hoa lão phu nhân rất thích tượng Phật, đặc biệt là tượng Bồ Tát. Không ngờ đại tiểu thư vì làm cho Lão phu nhân vui mà tốn công sức đến thế, nhất thời mọi người ai cũng khen đại tiểu thư có hiếu. Hoa lão phu nhân đã sớm cười đến mức mắt híp thành một đường, vỗ vỗ bàn tay Tử Tuyết Vi dịu dàng nói
- Con vất vả rồi! Ngoại tổ mẫu rất thích lễ vật này!
Tử Tuyết Vi thập phần khiêm nhường mà nhún gối
- Để ngoại tổ mẫu vui vẻ là chức trách của tôn nữ, Sương Nhi không vất vả.
Danh sách chương