Năm 56 Vĩnh Đế, Hoàng Thượng băng hà, nhường ngôi cho Thái Tử, từ đây lập nên triều đình Tịnh Đế
Tử Tuyết Vi buồn chán đi dạo ngự hoa viên. Trong lòng thầm cảm thán không hổ là hoàng cung! Nhìn kìa, mẫu đơn, trà my, lan thạch anh, hoa đào nữa, đủ cả. Nghe nói là nam chính đại nhân hạ lệnh thay đổi tất cả các loại hoa cũ, trồng các loài hoa mới. Trùng hợp đây là tất cả các loài hoa mà nguyên chủ yêu thích khi xưa, nhưng đáng tiếc, nàng không thích hoa. Thật không biết trồng ra cho ai ngắm nữa, dù sao ngự hoa viên ngay cả phi tần hậu cung cũng không thể tự tiện mà đi nha, huống chi bây giờ nam chính vẫn chưa nạp phi, hậu cung vẫn trống rỗng, ngay cả vị trí hoàng hậu vốn dĩ Giang Tĩnh Sa sẽ ngồi cũng bỏ trống.
Còn về phần nàng? Đương nhiên là bị ép vào cung rồi. Nhắc đến mới tức chết nàng, bây giờ nam chính đại nhân đã là người tôn quý nhất thiên hạ, một đạo thánh chỉ đi xuống, nàng dám cãi nhưng phụ mẫu nguyên chủ lại không dám cãi, thế nên khuyên nàng vào cung một chuyến. Dù sao trong mắt của họ, Tạ Lãnh Chi đã từng cùng nàng là tỷ đệ, dựa vào tình nghĩa năm xưa, bệ hạ chắc chắn không làm tổn thương nàng. Tử Tuyết Vi đau khổ lắc đầu, đúng là hắn sẽ không làm tổn thương nàng nhưng lão cha lão mẹ à, hắn có ý đồ bất chính với nàng đấy!
Càng đáng chết hơn nữa là nàng bây giờ đã mười chín tuổi, nhưng đến một mống chồng nàng cũng không có. Vì sao ư? Ha ha ha! Bốn năm qua, cứ mỗi lần nàng định hôn ước với ai là người đó sẽ chết bất đắc kì tử. Sau bốn lần liên tiếp, ở kinh đô không ai không biết đại tiểu thư phủ Thừa tướng khắc chết phu quân từ khi còn chưa vào cửa. Dù Thừa tướng có quyền cao chức trọng như thế nào, dù có vinh hoa phú quý như mây, nhưng nếu không có mạng mà hưởng thì cần làm cái gì? Thế nên cho đến tận bây giờ, nam nhân tránh nàng như tránh tà, nàng cũng chỉ là bất đắc dĩ, chẳng lẽ còn có thể trói người ta đem về làm phu quân hay sao? Vì vậy việc một đại cô nương như hoa như ngọc là nàng đây vẫn đơn thân là việc mà ai cũng có thể hiểu được, cũng không ai chê trách hay xì xầm gì cả, chẳng lẽ ngươi còn muốn con trai hay đệ đệ, ca ca nhà mình cưới nàng để chết sao?
Nói đến cái chết của những phu quân hờ của nàng cũng rất đặc sắc. Người thứ nhất uống rượu say, té sông mà chết. Người thứ hai cưỡi ngựa bị ngã chết. Người thứ ba đang yên đang lành, thích khách đến tận nhà giết chết. Người thứ tư... Ha ha ha... Đi kỹ viện bị " làm " đến mức tắt thở chết.
Con mẹ nó, ba người trước nàng còn có thể hiểu được nhưng người thứ tư này chết cũng quá nhục và lố bịch đi!
- Nàng đang nghĩ cái gì?
Đang cực kì khinh bỉ phu quân hờ thứ tư, Tử Tuyết Vi đương nhiên không hề biết Tạ Lãnh Chi đến gần, bị hù một phen. Nàng kích động lùi lại ba bước, hai tay để chéo trước ngực. Khi nhìn lại là Tạ Lãnh Chi thì vội bỏ hai tay xuống, vì quá quê độ về sự nhát chết của chính mình nên nàng trợn mắt hất mặt nhìn hắn
- Bệ hạ à, sao ngươi đi mà không có tiếng động nào vậy, ngươi là ma à?!
Tạ Lãnh Chi bất ngờ cười rộ lên
Tổng quản thái giám Thọ Khang bên cạnh âm thầm nuốt nước miếng. Quả nhiên là người trên đầu quả tim của bệ hạ, nếu là mỹ nữ nào bất kính như thế, không bị cắt lưỡi thì cũng là bị chém đầu!
Tạ Lãnh Chi càng nhìn càng cảm thấy nàng cực kì đáng yêu. Nếu bị Tử Tuyết Vi đọc được suy nghĩ của hắn thì sẽ ghét bỏ ngay lập tức. Đây là cái thế gian gọi là " tình nhân trong mắt hóa Tây Thi " đây mà!
Tạ Lãnh Chi phất tay để toàn bộ thái giám cung nữ lui xuống, sau đó mỉm cười sờ sờ đầu Tử Tuyết Vi
- Nàng thấy nơi này có đẹp không?
Tử Tuyết Vi bĩu môi, hất tay hắn ra khỏi đầu mình sau đó khoanh hai tay trước ngực, nói
- Nha? Đẹp thì đẹp nhưng có ai để ngắm đâu chứ?!
Thật là lãng phí!
Tạ Lãnh Chi cũng không giận, cầm lấy tay nàng áp lên mặt mình, trong mắt ý cười càng sâu
- Sao lại không? Chẳng phải đã có nàng thưởng thức chúng rồi sao?
Dù sao hắn thay hết hoa trong hoàng cung cũng chỉ vì để nàng ngắm cho vui mà thôi! Vất vả lắm hắn mới điều tra được ngày xưa nàng thích những loại hoa nào, dù sao trong những năm qua, hắn chưa bao giờ thấy nàng trồng hay ngắm hoa như những cô nương khác.
Tử Tuyết Vi hiện giờ trong lòng đã kinh dị nhìn Tạ Lãnh Chi. Lại là cái động tác áp tay lên mặt chết dẫm này. Con mẹ nó, nam chính đại nhân à, đây là bệnh đó, hơn nữa anh còn bệnh rất nặng, nên chữa đi chứ!!
Danh sách chương