Đoạn video tiếp theo là quá trình thử nghiệm hai tháng gần đây nhất, không có gì xảy ra, thậm chí đã thử nghiệm trên cơ thể người. Được chính phủ đích thân giám sát, thậm chí cấp giấy an toàn.
Nhưng để mọi thứ chắc chắn cũng để an toàn cho người sử dụng, Thiên thị mở ra miễn phí cho một trăm người sử dụng qua hai tháng. Có những người vì sử dụng thuốc của Âu thị mà biến dạng không ngần ngại đến thử, quả nhiên được cam kết của chính phủ, thời gian không hề có triệu chứng gì.
Đoàn người lũ lượt mua thuốc, đến có dược ngoài nước cũng đến mong muốn ký hợp đồng.
Thiên thị lật ngược tình thế, giải vây nguy khốn, đánh cho Âu thị một đòn đau đớn.
Nhà báo muốn phỏng vấn người lãnh đạo Thiên thị nhưng bị ánh mắt sắc bén của Duệ Dung ngăn lại. Ngồi trong phòng phó tổng, Duệ Dung cùng Thiên lão gia ngồi tán gẫu.
- "Cháu gái của ông hơn cả ông rồi đấy"- Duệ Dung dùng giọng châm chọc nói
- "Ái cha, cháu hơn ông là nhà có phúc, bà chưa nghe sao "- Thiên lão gia cười lớn
- "Nhưng tôi phải công nhận, màn cược này, ông thắng đậm đấy"-
Bà đã từng nghi ngờ đầu óc của ông khi chấp nhận cho cháu gái được mệnh danh "bùn nhão" kia tiếp quản một dự án lớn như vậy. Thậm chí ngây lúc sa cơ nhất bà đã xém mất bình tĩnh, nhưng khi xâu chuỗi lại mọi việc, bà đã không ngờ được con bài phía sau.
Ảnh Quân và Tiêu Lạc đã khiến bà công nhận mình đã già rồi.
Công ty XMG gì chứ, đó chẳng phải công ty ảo do cháu gái của lão già lập nên sao? Kéo Âu gia xuống tận đáy, e rằng Âu lão cáo già mà trở lại thì tức đến phát điên mất.
Mặc kệ lời bàn luận của hai bậc tiền bối, Tiêu Lạc ở tầng cao nhất vẫn thảnh thơi đợi người kia rót trà cho mình. Khuôn mặt tinh xảo tựa như búp bê sứ, không cảm xúc, không cười, thật khiến người ta rợn người. Nhưng trong mắt nam nhân nào đấy, thì lại rất thú vị.
- "Tiểu thư, dạo này cô ốm rồi"- Ảnh Quân rất bất bình mà đánh giá Tiêu Lạc
Tiêu Lạc xoay người, tự đánh giá bản thân, nghiêng đầu nhìn Ảnh Quân -"Có sao?"-
Nam nhân nhíu mày, gật đầu trịnh trọng -"Phải, nên ăn nhiều hơn nào"- Không biết y lấy từ đâu ra cái bánh ngọt vị chocolate mà đưa cho cô. Nếu như là trước đây, cô sẽ từ chối nhưng trong gần một năm qua được Ảnh Quân vỗ đến mức, đúng bữa không ăn thì sẽ rất khó chịu, đúng giờ tự động buồn ngủ.
Lúc phát hiện ra thói quen này, cô chỉ âm thầm lắc đầu than khổ. Đồng thời cũng cảm thán, nam phụ quả nhiên luôn tốt hơn nam chính rất nhiềuuuu.
[Ký chủ, mức độ thảm hại của nam nữ chính đã đạt 80%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng] - Âm thanh hệ thống đã lâu không xuất hiện một lần nữa vang lên trong đầu cô.
- "Anh có đau lòng không?"- Tiêu Lạc không đầu không đuôi hỏi
Sự ăn ý trên thương trường đã rèn luyện cho cả hai tính ăn ý, rất nhanh y đã hiểu câu hỏi của Tiêu Lạc -"Đau lòng vì một người như Bạch Liên sao? Không đáng"-
Tiêu Lạc híp mắt nhìn y, sự si tình của nam phụ dành cho nữ chính là điều cô lo lắng nhất suốt quá trình thực hiện kế hoạch nhưng nỗi trăn trở đó đã biến mất, khi kế hoạch diễn ra chót lọt.
- "Vậy còn tiểu thư thì sao? Cô còn hận hắn và Bạch Liên không?"-
Tiêu Lạc lắc đầu -"Hận càng thêm mệt thân mà thôi"-
Ảnh Quân mỉm cười, nhẹ nhàng lấy thìa đút từng miếng cho Tiêu Lạc, gần cả năm cô nhận được sự chăm sóc kỹ lưỡng kia khiến cô cảm thấy việc này rất bình thường và tự nhiên.
Nhưng hai người Thiên lão gia cùng Duệ Dung mắt sắp lòi ra tới nơi rồi. Thiên lão gia vốn không thích hôn nhân sắp đặt cho cháu gái, ông chỉ muốn cháu gái vui vẻ là tốt thôi, nhưng không nghĩ đến Ảnh Quân và cháu gái, dù gì trước đây cả hai đều không ưa nhau mà.
Còn Duệ Dung thì cảm thấy thời của Thiên thị sắp tới như vũ bão rồi. Ảnh Quân tuy là nghiên cứu viên có thể cười hiền hậu nhưng thủ đoạn trên thương trường lại vô đáng sợ, ra tay cũng chẳng kiêng nể gì. Còn Thiên tiểu thư một năm nay khiến người ta phải mở rộng tầm mắt, những dự án lớn cả năm nay đều do một tay cô đề ra. Kể cả dược phẩm như thần dược kia, cũng do Ảnh Quân và Tiêu Lạc làm ra. Tuổi trẻ tài cao chưa đủ để nói về hai người này. Nếu thành một đôi, e rằng Âu thị lại thảm hại nữa rồi.
Thiên lão gia ho khan một tiếng, ngượng ngùng nói -"...Làm phiền hai đứa rồi"-
Duệ Dung bên cạnh không nhịn nổi, đập vào vai ông một cái, lấy ra phong thư -"Thư triệu tập của tòa án, XMG bị kiện"-
Tiêu Lạc muốn đứng lên nhận thư thì Ảnh Quân ấn tay cô xuống, tự mình nhận phong thư, bốc ra rồi đưa cho cô.
Duệ Dung giật giật môi, kẻ đầu xanh cho kẻ đầu bạc ăn cẩu lương? Tức chết bà. Kéo tay lão già đã đơ người mà ra ngoài, chừa không gian cho cả hai.
- "Ái cha, Âu gia lại tự biến mình thành trò cười rồi"- Ảnh Quân lấy khăn tay chùi đi vệt bánh trên môi cô, rồi trào phúng
- "... Tôi sẽ khiến Âu gia phải trả giá gấp bội vì những gì đã làm với anh"- Tiêu Lạc chậm chầm như đang đọc lời thề.
Nhưng để mọi thứ chắc chắn cũng để an toàn cho người sử dụng, Thiên thị mở ra miễn phí cho một trăm người sử dụng qua hai tháng. Có những người vì sử dụng thuốc của Âu thị mà biến dạng không ngần ngại đến thử, quả nhiên được cam kết của chính phủ, thời gian không hề có triệu chứng gì.
Đoàn người lũ lượt mua thuốc, đến có dược ngoài nước cũng đến mong muốn ký hợp đồng.
Thiên thị lật ngược tình thế, giải vây nguy khốn, đánh cho Âu thị một đòn đau đớn.
Nhà báo muốn phỏng vấn người lãnh đạo Thiên thị nhưng bị ánh mắt sắc bén của Duệ Dung ngăn lại. Ngồi trong phòng phó tổng, Duệ Dung cùng Thiên lão gia ngồi tán gẫu.
- "Cháu gái của ông hơn cả ông rồi đấy"- Duệ Dung dùng giọng châm chọc nói
- "Ái cha, cháu hơn ông là nhà có phúc, bà chưa nghe sao "- Thiên lão gia cười lớn
- "Nhưng tôi phải công nhận, màn cược này, ông thắng đậm đấy"-
Bà đã từng nghi ngờ đầu óc của ông khi chấp nhận cho cháu gái được mệnh danh "bùn nhão" kia tiếp quản một dự án lớn như vậy. Thậm chí ngây lúc sa cơ nhất bà đã xém mất bình tĩnh, nhưng khi xâu chuỗi lại mọi việc, bà đã không ngờ được con bài phía sau.
Ảnh Quân và Tiêu Lạc đã khiến bà công nhận mình đã già rồi.
Công ty XMG gì chứ, đó chẳng phải công ty ảo do cháu gái của lão già lập nên sao? Kéo Âu gia xuống tận đáy, e rằng Âu lão cáo già mà trở lại thì tức đến phát điên mất.
Mặc kệ lời bàn luận của hai bậc tiền bối, Tiêu Lạc ở tầng cao nhất vẫn thảnh thơi đợi người kia rót trà cho mình. Khuôn mặt tinh xảo tựa như búp bê sứ, không cảm xúc, không cười, thật khiến người ta rợn người. Nhưng trong mắt nam nhân nào đấy, thì lại rất thú vị.
- "Tiểu thư, dạo này cô ốm rồi"- Ảnh Quân rất bất bình mà đánh giá Tiêu Lạc
Tiêu Lạc xoay người, tự đánh giá bản thân, nghiêng đầu nhìn Ảnh Quân -"Có sao?"-
Nam nhân nhíu mày, gật đầu trịnh trọng -"Phải, nên ăn nhiều hơn nào"- Không biết y lấy từ đâu ra cái bánh ngọt vị chocolate mà đưa cho cô. Nếu như là trước đây, cô sẽ từ chối nhưng trong gần một năm qua được Ảnh Quân vỗ đến mức, đúng bữa không ăn thì sẽ rất khó chịu, đúng giờ tự động buồn ngủ.
Lúc phát hiện ra thói quen này, cô chỉ âm thầm lắc đầu than khổ. Đồng thời cũng cảm thán, nam phụ quả nhiên luôn tốt hơn nam chính rất nhiềuuuu.
[Ký chủ, mức độ thảm hại của nam nữ chính đã đạt 80%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng] - Âm thanh hệ thống đã lâu không xuất hiện một lần nữa vang lên trong đầu cô.
- "Anh có đau lòng không?"- Tiêu Lạc không đầu không đuôi hỏi
Sự ăn ý trên thương trường đã rèn luyện cho cả hai tính ăn ý, rất nhanh y đã hiểu câu hỏi của Tiêu Lạc -"Đau lòng vì một người như Bạch Liên sao? Không đáng"-
Tiêu Lạc híp mắt nhìn y, sự si tình của nam phụ dành cho nữ chính là điều cô lo lắng nhất suốt quá trình thực hiện kế hoạch nhưng nỗi trăn trở đó đã biến mất, khi kế hoạch diễn ra chót lọt.
- "Vậy còn tiểu thư thì sao? Cô còn hận hắn và Bạch Liên không?"-
Tiêu Lạc lắc đầu -"Hận càng thêm mệt thân mà thôi"-
Ảnh Quân mỉm cười, nhẹ nhàng lấy thìa đút từng miếng cho Tiêu Lạc, gần cả năm cô nhận được sự chăm sóc kỹ lưỡng kia khiến cô cảm thấy việc này rất bình thường và tự nhiên.
Nhưng hai người Thiên lão gia cùng Duệ Dung mắt sắp lòi ra tới nơi rồi. Thiên lão gia vốn không thích hôn nhân sắp đặt cho cháu gái, ông chỉ muốn cháu gái vui vẻ là tốt thôi, nhưng không nghĩ đến Ảnh Quân và cháu gái, dù gì trước đây cả hai đều không ưa nhau mà.
Còn Duệ Dung thì cảm thấy thời của Thiên thị sắp tới như vũ bão rồi. Ảnh Quân tuy là nghiên cứu viên có thể cười hiền hậu nhưng thủ đoạn trên thương trường lại vô đáng sợ, ra tay cũng chẳng kiêng nể gì. Còn Thiên tiểu thư một năm nay khiến người ta phải mở rộng tầm mắt, những dự án lớn cả năm nay đều do một tay cô đề ra. Kể cả dược phẩm như thần dược kia, cũng do Ảnh Quân và Tiêu Lạc làm ra. Tuổi trẻ tài cao chưa đủ để nói về hai người này. Nếu thành một đôi, e rằng Âu thị lại thảm hại nữa rồi.
Thiên lão gia ho khan một tiếng, ngượng ngùng nói -"...Làm phiền hai đứa rồi"-
Duệ Dung bên cạnh không nhịn nổi, đập vào vai ông một cái, lấy ra phong thư -"Thư triệu tập của tòa án, XMG bị kiện"-
Tiêu Lạc muốn đứng lên nhận thư thì Ảnh Quân ấn tay cô xuống, tự mình nhận phong thư, bốc ra rồi đưa cho cô.
Duệ Dung giật giật môi, kẻ đầu xanh cho kẻ đầu bạc ăn cẩu lương? Tức chết bà. Kéo tay lão già đã đơ người mà ra ngoài, chừa không gian cho cả hai.
- "Ái cha, Âu gia lại tự biến mình thành trò cười rồi"- Ảnh Quân lấy khăn tay chùi đi vệt bánh trên môi cô, rồi trào phúng
- "... Tôi sẽ khiến Âu gia phải trả giá gấp bội vì những gì đã làm với anh"- Tiêu Lạc chậm chầm như đang đọc lời thề.
Danh sách chương