Thác Bạt Hoàn Thành nắm hai chân Thịnh Lật gác lên vai, lấy tốc độ gấp ba lần vừa rồi, khí thế ngất trời trên sa trường mà rong duỗi bên trong dũng đạo y!

Suốt cả đêm gào thét đổi lấy Thịnh Lật không chịu nổi khàn giọng rưng rưng cầu khẩn, suốt cả đêm đưa đẩy đổi lấy Thác Bạt Hoàn Thành hết lần này đến lần khác không ngừng đòi hỏi, cả đêm cuồng loạn khiến thân thể Thịnh Lật hoàn toàn luân hãm, trước mắt chỉ một mảnh tối tăm, khoái hoạt kéo dài vô tận.

Bầu trời u ám, mây tầng tầng xếp chồng lên nhau che khuất ánh sáng. Khi Thịnh Lật lần nữa mở mắt đã không biết lúc nào, thân thể trần truồng bại lộ trong không khí, đau nhức đến muốn chết!

Ngày hôm qua, ác ma kia quả thực không biết mỏi mệt là gì cũng không biết hắn rời đi khi nào. Nhưng cũng may hắn đã đi bằng không sợ rằng y không có cơ hội mở mắt.

Sợi dây buộc chặt hai tay Thịnh Lật đêm qua đã được buông lỏng, nhịn xuống đau đớn, khó khăn rụt tay trở lại. Hai tay cổ tay đã sớm bị sợi dây mài rách da, bên trên còn đọng lại lớp máu khô, y dùng hết toàn lực mới chống đỡ được thân thể ngồi dậy.

“Ư——”

Thịnh Lật kinh ngạc nhìn thân thể phủ chi chít vết thương, không cách nào nói lên lời, toàn thân cao thấp khắp nơi đều in lại dấu vết dữ tợn thê thảm không nỡ nhìn! Đêm hôm qua quả thực như cơn ác mộng giày vò Thịnh Lật khiến y không muốn nghĩ cũng không dám suy nghĩ!

Mái tóc xốc xếch xỏa tung, thậm chí sợi tóc còn dính chặt cùng vết thương, thân thể chỉ cần hơi động một chút những thứ chất lỏng đặc dính theo đó mà nhộn nhạo chảy ra. Hai tay Thịnh Lật nắm chặc sàng đan, miệng bật ra rên rỉ khe khẽ, chất lỏng còn lưu lại trong huyệt động hạ thể cuồn cuộn tuôn ra, giường gỗ vốn sạch sẽ hiện tại thấm đầy máu cùng chất nhày, trong doanh trướng đơn sơ tản mát đầy mùi vị ham muốn cùng tanh nồng của máu, thế nào cũng không tan đi. Thịnh Lật dường như lăn xuống giường, tứ chi vô lực xụi lơ trên mặt đất, vì đêm qua nhiễm lạnh mà hiện tại hơi co rút.

+++++

Bắt đầu từ ngày đó về sau cứ mỗi đêm đến Thác Bạt Hoàn Thành sẽ mò đến chỗ Thịnh Lật quất quýt triền miên, dù Thịnh Lật tính tình lớn hơn nửa vẫn sẽ bị sự thô bạo của hắn mài đến không còn một móng.

Đêm nay, Thác Bạt Hoàn Thành rong duỗi như điên trong cơ thể y, lửa nóng liên tục khuấy đảo bên trong dũng đạo hẹp hòi. Thịnh Lật không biết hắn làm bao lâu, chỉ biết khi bản thân sắp không chịu nổi muốn ngất đi, hắn mới đỉnh một cú sâu, lửa nóng phún dũng ra nhiệt lưu, hậu huyệt bị kích thích co rút hại Thác Bạt Hoàn Thành thiếu chút không ra được.

Thân thể Thịnh Lật như bị điện giật, vừa đau vừa ngứa, Thác Bạt Hoàn Thành dụi vào cổ y, hai tay không an phận vuốt ve chung quanh”Thật muốn chết trên người ngươi mà.” Nhiều ngày trôi qua đây là câu nói đầu tiên hắn chịu thốt ra, sau đó dục vọng Thác Bạt Hoàn Thành lần nửa căng lên, Thịnh Lật thật sợ.

“Không nên...... Cầu xin...... Cầu xin ngài...... Không nên...... đau...... Đau quá......” Thịnh Lật nằm như xác chết ngã trên giường nức nở cầu khẩn.

Thác Bạt Hoàn Thành nén xuống dục vọng hừng hực, nắm chân Thịnh Lật giơ lên, Thịnh Lật vô lực phản kháng chỉ có thể khổ sở rên rỉ. Thác Bạt Hoàn Thành nhìn chung quanh hoa cúc Thịnh Lật dính đầy chất nhầy giống như cái miệng nhỏ nhắn nhắm rồi lại mở làm cho người ta mê muội.

Đang ở Thác Bạt Hoàn Thành không nhịn được, một dòng máu đỏ tươi từ trong cúc hoa mềm mại chậm rãi chảy ra. Thác Bạt Hoàn Thành luống cuống tay chân, chưa từng gặp phải tình trạng này, hắn vội vàng xé một góc sàn đan ngăn ngừa máu tiếp tục chảy. Cả hai người vì thế mà thức trắng cả đêm.

….

Sáng hôm sau, Thác Bạt Hoàn Thành từ ngoài doanh trướng đi vào, nhìn thấy Thịnh Lật mệt mỏi nằm trên giường thì thở dài một hơi. Đêm qua tiểu nam sủng này sống chết đòi giữ thể diện mà không chịu tìm quân y! Kết quả......

Thác Bạt Hoàn Thành ngồi vào bên giường Thịnh Lật đang nằm, từ từ kéo chăn lên, tách ra hai chân y, đem thuốc bột vẩy vào trên vết thương. Thịnh Lật đã sớm kiệt sức không thể nhúc nhích, tùy ý để mặc y xử lý. Chờ thân thể Thịnh Lật dần khôi phục lại không nhìn thấy Thác Bạt Hoàn Thành.

Một hôm nọ, Thịnh Lật đang xem sách bỗng nhiên có một nhóm người xông vào, không nói hai lời bắt đầu thu dọn đồ đạc, cuối cùng đóng gói thành một cái túi lớn.

Cướp bóc? Cuối cùng mấy binh lính còn trực tiếp đi đến nhấc lên Thịnh Lật khiêng ra khỏi doanh trướng. Đến khi Thịnh Lật được tới doanh trướng Thác Bạt Hoàn Thành mới hiểu được thì ra y được giải trừ lệnh cấm túc. Nguyên nhân lần này Tề quân thành công đánh hạ Yến quốc do mưu kế y đưa ra.

Thịnh Lật cười nhạt, ngày đó y đứng sau bình phong vụng về làm vỡ chén trà, vì tự cứu mạng mới đưa ra đại một kế hoạch không nghĩ tới hôm nay nó lại giải vây cho mình. Ngược lại sợ rằng Thác Bạt Hoàn Thành chỉ đưa đại cái cớ muốn tiếp tục với người mang tội này thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện