Editor: May
Phong Nại nhìn người đi vào, ánh mắt dừng ở trên tin nhắn kia.
“Trò chơi, tới không?”
Ngược lại rất giữ chữ tín.
Ngón tay Phong Nại hơi trượt sang bên trái, ánh mắt thực thiển cắt thành ngữ khí em trai anh: “Đương nhiên muốn tới! Anh trai nhỏ, em chờ anh đã thật lâu.”
WeChat bên kia, Mạc Bắc nhìn thấy dòng chữ như vậy, liền não bổ thành mặt bé trai, đôi mắt to to và cái miệng nhỏ chu lên, bộ dáng có chút đáng yêu, lúc dán người hẳn là cũng rất ngoan, nhớ tới sư phụ dạy dỗ, không tự chủ được liền lại hồi phục hai chữ kia qua: “Moah moah.”
Phong Nại nhìn thấy tin nhắn, ngón tay lại lần nữa mắc kẹt.
Anh phải rút ra thời gian rãnh hỏi Lâm hố hố một chút, anh trai nhỏ nó quen này, sao lại thích gửi loại từ “Moah moah” cho người ta như vậy, không biết sẽ làm người sinh ra hiểu lầm ư? Cũng may lần này không cần anh trả lời, trực tiếp lên trò chơi là được.
Nick Phong Lâm dùng vốn dĩ chính là nick nhỏ Phong Nại dùng để quen thuộc thuộc tính của anh hùng.
Nghề nghiệp tuyển thủ lúc ngẫu nhiên muốn chơi trò chơi, luôn không thể dùng nick chính, càng không cần phải nói lực ảnh hưởng của id King trong trò chơi này, chưa biết chừng vừa lên sẽ gây ra dạng rung chuyển gì.
Phòng là Mạc Bắc thuê.
Phong Nại xem cũng không xem liền chọn vị trí thích khách.
Mạc Bắc nhướng mày một chút: “?”
Dù sao ở trong trò chơi này, thích khách thực khảo nghiệm thao tác kỹ thuật của một người.
Sau khi Phong Nại nhìn thấy dấu chấm hỏi kia, cũng hiểu rõ đối phương suy nghĩ cái gì, hồi đáp một câu qua: “Ngày hôm qua thấy anh trai nhỏ chơi nhân vật này thật là lợi hại nha, em cũng muốn thử xem.”
Mạc Bắc liếc mắt quét màn hình một cái, sườn mặt vẫn thanh quý không thay đổi, sư phụ từng nói qua, không thể đả kích tính tích cực của đứa bé.
“Được.”
Mạc Bắc nói xong, đưa nhân vật ra ngoài, thay đổi vị trí chuyển thành pháp sư.
Dễ nói chuyện như vậy?
Trách không được khiến Lâm hố hố kia thích……
Ngón tay Phong Nại nhẹ gõ sườn mặt, đó là động tác quen dùng khi anh suy nghĩ.
Trò chơi vừa mở, liền tặng một mạng người.
Thực hiển nhiên, anh là cố ý.
Dù sao lấy kỹ thuật của Lâm hố hố, không tiễn đầu người là hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng mà, mục đích Phong đại thiếu gia tặng đầu người, cũng không phải chỉ muốn ngụy trang thành em trai anh, càng nhiều là muốn nhìn một chút “Anh trai nhỏ” này rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.
Vì thế, một mạng người còn chưa tính.
Tặng suốt ba mạng.
Ra khỏi thành liền chết.
Phong Nại nhìn người đi vào, ánh mắt dừng ở trên tin nhắn kia.
“Trò chơi, tới không?”
Ngược lại rất giữ chữ tín.
Ngón tay Phong Nại hơi trượt sang bên trái, ánh mắt thực thiển cắt thành ngữ khí em trai anh: “Đương nhiên muốn tới! Anh trai nhỏ, em chờ anh đã thật lâu.”
WeChat bên kia, Mạc Bắc nhìn thấy dòng chữ như vậy, liền não bổ thành mặt bé trai, đôi mắt to to và cái miệng nhỏ chu lên, bộ dáng có chút đáng yêu, lúc dán người hẳn là cũng rất ngoan, nhớ tới sư phụ dạy dỗ, không tự chủ được liền lại hồi phục hai chữ kia qua: “Moah moah.”
Phong Nại nhìn thấy tin nhắn, ngón tay lại lần nữa mắc kẹt.
Anh phải rút ra thời gian rãnh hỏi Lâm hố hố một chút, anh trai nhỏ nó quen này, sao lại thích gửi loại từ “Moah moah” cho người ta như vậy, không biết sẽ làm người sinh ra hiểu lầm ư? Cũng may lần này không cần anh trả lời, trực tiếp lên trò chơi là được.
Nick Phong Lâm dùng vốn dĩ chính là nick nhỏ Phong Nại dùng để quen thuộc thuộc tính của anh hùng.
Nghề nghiệp tuyển thủ lúc ngẫu nhiên muốn chơi trò chơi, luôn không thể dùng nick chính, càng không cần phải nói lực ảnh hưởng của id King trong trò chơi này, chưa biết chừng vừa lên sẽ gây ra dạng rung chuyển gì.
Phòng là Mạc Bắc thuê.
Phong Nại xem cũng không xem liền chọn vị trí thích khách.
Mạc Bắc nhướng mày một chút: “?”
Dù sao ở trong trò chơi này, thích khách thực khảo nghiệm thao tác kỹ thuật của một người.
Sau khi Phong Nại nhìn thấy dấu chấm hỏi kia, cũng hiểu rõ đối phương suy nghĩ cái gì, hồi đáp một câu qua: “Ngày hôm qua thấy anh trai nhỏ chơi nhân vật này thật là lợi hại nha, em cũng muốn thử xem.”
Mạc Bắc liếc mắt quét màn hình một cái, sườn mặt vẫn thanh quý không thay đổi, sư phụ từng nói qua, không thể đả kích tính tích cực của đứa bé.
“Được.”
Mạc Bắc nói xong, đưa nhân vật ra ngoài, thay đổi vị trí chuyển thành pháp sư.
Dễ nói chuyện như vậy?
Trách không được khiến Lâm hố hố kia thích……
Ngón tay Phong Nại nhẹ gõ sườn mặt, đó là động tác quen dùng khi anh suy nghĩ.
Trò chơi vừa mở, liền tặng một mạng người.
Thực hiển nhiên, anh là cố ý.
Dù sao lấy kỹ thuật của Lâm hố hố, không tiễn đầu người là hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng mà, mục đích Phong đại thiếu gia tặng đầu người, cũng không phải chỉ muốn ngụy trang thành em trai anh, càng nhiều là muốn nhìn một chút “Anh trai nhỏ” này rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh.
Vì thế, một mạng người còn chưa tính.
Tặng suốt ba mạng.
Ra khỏi thành liền chết.
Danh sách chương