Trần Phong cười nói:
"Cha em cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Dù sao thì con gái yêu quen biết một tên lạ mặt, không rõ tốt xấu thì bậc làm cha làm mẹ ai chẳng lo lắng."
Hà My dạ một tiếng, lại hỏi hắn:
"Thế anh đến đây làm gì vậy?"
"Nếu nói là đến tìm em thì em có tin không?"
Trần Phong lộ ra vẻ giảo hoạt, mà Hà My cũng cúi đầu, đáp:
"Em....hơi tin."
Trần Phong cười phá lên, nói:
"Anh thật sự đến đây để tìm gặp em. Ma pháp lực trong cơ thể anh giờ ảnh hưởng rất nhiều, từ tốc độ tu luyện lẫn chiến lực. Bởi vậy anh muốn hỏi em nên làm thế nào."
"Ra là chuyện này, vậy mà em cứ tưởng là anh đến thăm..."
Cô bé hơi chút xấu hổ, lấy từ trong Nhẫn không gian ra một cuốn sách, lật liền mấy tờ rồi đưa cho hắn:
"Em thấy anh tu luyện theo con đường cận chiến, bởi vậy anh nên tu luyện Ma pháp sư cận chiến thì hơn. Pháp thuật ẩn vào trong từng chiêu thức, từng vũ khí. Như vậy anh sẽ đỡ tốn thời gian vào việc tìm hiểu Ma pháp. Dù sao nó cần anh phải tốn thời gian học tập, tìm hiểu,....mà anh còn đang phải tu luyện Khí nữa."
Hắn nhìn vào trang sách, thấy nơi đây giới thiệu về các Ma pháp sư cận chiến. Pháp sư cận chiến, tốc độ ra chiêu cực kì nhanh, chỉ chậm hơn vài giây so với Khí mà thôi. Tuy nhiên uy lực thì yếu hơn khá nhiều, bởi vậy yêu cầu người đi theo con đường này phải có thân thể mạnh mẽ, tốt nhất là tu luyện thêm một Phương pháp luyện thể đặc biệt mới được.
"Phải thực hiện ngay. Dù sao bang chiến đã rất gần, mà ta lại có không ít kẻ địch."
Hắn nghĩ thầm, lại nói với Hà My:
"Giờ thời gian gấp rút, anh có lẽ phải về thành Nghi An để tu luyện, bởi vậy gặp em sau."
"A, em nghĩ anh nên ở lại, có gì thì em sẽ giúp anh tu luyện. Ma pháp sư cận chiến này hơi khó luyện thành, cho nên..."
Hà My nghe hắn nói muốn đi thì hơi hốt hoảng, bởi vậy nói:
"Nhưng anh không phải là người của Ma pháp viện, sao có thể ở lại?"
"Nếu anh không chê thì...thì....anh có thể ở trong đây cũng được."
Nói đến đây khuôn mặt cô bé đã đỏ chót lên, dù sao ở chung một nhà thế này thật không hay đâu. Nếu có ai biết thì.....
"Được vậy thì tốt quá."
Không biết ma xui quỷ khiến nào khiến Trần Phong gật đầu cái rụp. Đến khi ngớ ra thì đã muộn, lẩm bẩm:
"Ta bị gì vậy, sao lại đồng ý chứ?"
Lúc này xung quanh khu vực của Hà My có mười mấy Pháp sư trẻ tuổi đang lùng soát, cố tìm kiếm Trần Phong cho bằng được. Nhưng dù là thế nào bọn hắn cũng không thể phát hiện được dù chỉ là một chút dấu tích của Trần Phong.
"Khu này chỉ còn nhà của tiểu thư, liệu chúng ta...."
"Bậy nào, ngươi muốn chết sao? Em ấy là con gái cưng của Tông chủ đấy. Trước đây cũng có mấy tên muốn tiếp cận em ấy, kết quả bị bao nhiêu người đánh cho thừa sống thiếu chết!"
Tên kia nghe đồng bạn nói vậy thì rùng mình, nói:
"Chắc tên kia cũng không có gan vào nhà em ấy đâu. Đi thôi."
Chúng đâu ngờ rằng Trần Phong đang ở rất gần, hơn nữa lại trong vùng cấm.
Trần Phong truyền tin về cho nhóm Ánh Nguyệt, Linh Nhi rồi mới quay sang Hà My, nói:
"Làm phiền em mấy ngày nay rồi."
"Không có gì đâu."
Hà My cười ngọt ngào, lại nghĩ đến chuyện sẽ ở cùng Trần Phong mấy ngày tiếp theo khiến hai má cô bé đỏ bừng lên, tâm loạn như ma.
Trong lúc Trần Phong đang ở cùng tiểu thánh nữ của Ma pháp viện thì một đám người đã tiến đến thành Nghi An, truy tìm hắn. Khi biết Trần Phong vừa mới đi được một tiếng thì lập tức tỏa ra, thi nhau tìm kiếm.
Bọn hắn hận a, tiểu thánh nữ lớn lên xinh xắn động lòng người, hơn nữa thiên phú kinh thiên, giờ đã là Ma pháp sư sơ cấp. Bản thân là con gái Tông chủ Thanh Long Giang tông, có thể nói Hà My là một khối bảo vật mà bất cứ nam nhân nào cũng muốn chiếm lấy. Đáng tiếc cô bé tính cánh nhút nhát khó gần, mà xung quanh có vô số kẻ theo đuổi, bởi vậy chưa từng có ai thành công.
Vậy mà mới đây có tin đồn rằng trong quãng thời gian trốn khỏi Ma pháp viện thì Hà My đã gặp một thiếu niên, và theo miêu tả của người ngoài cuộc thì bọn họ rất thân thiết. Điều đó có nghĩa g?
Bọn hắn bị một tên nào đó nẫng tay trên!
Phải biết thiếu nữ ở tuổi mười bốn mười lăm rất dễ rung động, nếu thành công chiếm giữ tâm hồn cô bé sẽ có lợi thế rất lớn. Nói cách khác, Trần Phong giờ là kẻ địch của vô số người!
"Tập trung ý thức, cảm nhận Ma pháp lực!"
Lúc này Trần Phong ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm nghiền, cảm nhận từng trận pháp lực chạy dọc trên cơ thểm giờ hắn vẫn chỉ là một Ma pháp sư cấp ba, Ma pháp lực có hạn, bởi vậy việc đầu tiên cần làm chính là nâng cao lượng Pháp lực.
Nơi Ma pháp tâm, Trần Phong nhìn vào Cánh cửa nọ. Hắn thấy một vị như Thần như Thánh, quanh thân bao phủ ánh sáng trang nghiêm. Mà Ma pháp lực sẽ từ nơi đây chảy ra, rót vào Ma pháp mạch, để rồi Ma pháp siư vận dụng.
"Đây rốt cục là ai? Ma pháp tâm của ta đang kết nối đến vị thần nào?"
Hàng loạt câu hỏi hiện ra, nhưng hiện tại hắn không thể trả lời nổi. Có lẽ cũng chỉ có thời gian mới giúp hắn giải mã mà thôi.
Hắn thở ra một hơi, tản đi trạng thái tu luyện. Lại hỏi Hà My đang ngồi một bên:
"Bước đầu tiên đã xong, giờ nên làm gì?"
Hà My hiển nhiên đã chuẩn bị từ trước, khẽ chạm vào một cuốn sách. Lập tức chúng hóa thành những hình ảnh về Pháp thuật, trong đó có những hình nhân đang tu luyện chúng.
"Anh biết đấy, Ma pháp sư là tên gọi chung, chứ thực ra nó cũng chia nhiều loại lắm. Loại thứ nhất là Ma pháp sư nguyên tố. Đây là loại nhiều nhất và cũng phổ biến nhất, chiếm tám mươi phâng trăm số Pháp sư trên Huyền Thiên thế giới."
"Ma pháp lực có thể hóa ra bất kì nguyên tố nào, sau đó dẫn động các nguyên tố trong không gian tạo thành Pháp thuật. Tuy nhiên mỗi người mỗi vẻ, bởi vậy có người mạnh Pháp thuật loại này, yếu loại kia."
"Hình như anh mạnh nhất là Phong hệ đúng không? Nếu như vậy em khuyên anh rằng nếu tu luyện theo con đường cận chiến Pháp sư, thì anh chỉ cần chuyên tu một ít loại Pháp thuật Phong hệ mà thôi."
Nói rồi cô bé vẫy tay, lập tức căn phòng rộng lớn lên gấp bốn năm lần, dọn cho bọn hắn một khoảng trống đủ lớn.
Cô bé lấy ra một thanh kiếm đặt bên hông, hai mắt nhắm nghiền lại, nói:
"Ở Tây Phương Ma Pháp đại lục có những hiệp sĩ. Họ chỉ biết một hai loại Ma pháp, tuy nhiên uy lực lại cực kì khổng lồ. Phối hợp với Cương Khí thì uy lực không kém Linh lực một chút nào!"
Phong trảm!
Cây kiếm được rút ra, theo đó là âm thanh gió rít gào, một luồng gió bắn mạnh ra, lao thẳng lên trời cao.
"Uy lực thật mạnh."
Trần Phong cảm nhận được áp lực từ một kiếm kia thì càng thêm hứng thú, bởi vậy liền đứng dậy, rút kiếm ra, tập trung tinh thần.
Phong trảm!
Ma pháp lực hóa cùng Cương khí, theo mũi kiếm bắn ra, chém mạnh lên bức tường. May nơi đây có trận pháp bảo vệ, nếu không đã hóa thành một cái động lớn rồi.
"Ta đã hiểu ra một chút rồi."
Trần Phong cười vang, nghĩ:
"Với những người gọi là Hiệp sĩ kia thì Ma pháp sẽ làm nhiệm vụ khuếch đại sức mạnh của đòn công kích. Nền tảng là Cương khí cùng các thuật pháp, chỉ cần nắm được thì có lẽ tu luyện không quá khó."
Hà My thấy Trần Phong làm được như vậy thì lộ rõ vẻ ngạc nhiên, lẩm bẩm:
"Anh ấy giỏi quá, chỉ cần một lần đã làm được. Điều anh ấy cần có lẽ là chỉ là sự luyện tập nữa mà thôi."
Cả ngày hôm đó dưới sự hướng dẫn của Hà My thì Trần Phong đã tiến bộ thần tốc, mà Ma pháp lực cũng tiến vào cấp bốn. Cô bé còn cho hắn hai loại Pháp thuật tên là Phong trảm pháp cùng Lôi đình đại pháp. Hai Pháp thuật này đạt đến cấp bậc Ma pháp sư cao cấp, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
"Trần Phong, nghe không?"
"Khoai? Ngươi tỉnh rồi?"
Trần Phong mừng rỡ, ý thức tiến vào Tinh thần hải. Lúc này hư ảnh của Khoai chậm rãi bay ra, dáng vẻ vô cùng yếu ớt, tựa như sắp tan rã. Sau trận chiến ở thành Minh Dương Khoai vẫn luôn tiến vào trạng thái ngủ say, khiến Trần Phong dù muốn đi tìm kiếm đốt tre tiếp theo cũng không được.
"Ta đã cảm nhận được đốt tre tiếp theo rồi. Ngươi hãy đi theo lộ tuyến này, mau lên!"
Nói xong thân thể nó tan rã, bay vào trong đốt tre. Sau đó một luồng thông tin chậm rãi dung nhập vào não Trần Phong, trong đó ghi vị trí lại là bản đồ của Phủ Nghệ An hiện nay, không thể không nói Khoai làm việc rất có tâm.
Trần Phong hai mắt nhắm nghiền đột nhiên mở ra, lập tức đứng dậy.
"Anh có việc gấp, cần phải đi ngay. Xin lỗi em nhé."
"Em có thể đi cùng hay không?"
"Không thể. Chuyện này rất quan trọng, anh không muốn làm liên lụy đến em."
"Dạ." Cô bé hơi buồn, đành lấy ra một sợi dây chuyền đưa cho Trần Phong.
Trần Phong nhận lấy sợi dây chuyền, khẽ cảm nhận một chút rồi đáp:
"Cảm ơn em nhiều."
Trần Phong chào tạm biệt cô bé rồi lập tức lên đường. Lúc rời đi cũng có mấy người phát hiện, bị bọn chúng truy đuổi gần mười cây số mới có thể cắt đuôi.
"Nên thông báo cho Ánh Nguyệt kẻo họ lại lo lắng."
Hắn truyền tin cho cô nàng sau đó tăng tốc chạy đi. Địa điểm mà đốt tre tiếp theo hạ lạc cách Thanh Nghi An gần một trăm cây số, bởi vậy hắn phải đi nhờ Phi thuyền. Ở khu vực phía Đông này có một loại Phi thuyền có thể bay trên không trung, tốc độ vì vậy cực nhanh. Lúc này Trần Phong đang dùng loại nhỏ nhất, có thể chở trăm người mỗi lần.
Hắn cũng không nhận ra ở cuối Phi thuyền có một thiếu nữ mặc váy đen, đang nở nụ cười mị hoặc nhìn hắn.
"Xem ngươi chạy đi đâu hả Trần Phong?"
Thành Hợp Châu, phía Bắc Phủ Nghệ An.
Tòa thành này cũng là một trong mười hai thành lớn của Phủ Nghệ An, bởi vậy rất phát triển. Trong thành Linh giả tùy ý thấy được, các loại bảo vật tài nguyên tu luyện cũng rất nhiều.
Đi ra khỏi Phi thuyền thì Trần Phong lập tức chạy một mạch đến Thợ săn công hội. Hắn cần tìm mua một số tài liệu quanh đây, cũng như là tài nguyên tu luyện. Thành Hoan Châu nằm ở gần địa phận của Phượng Hoàng Trung Đô, bởi vậy sẽ rất dễ dàng tìm thấy một thứ quả gọi là Phượng Diễm Quả. Nghe tên thì rất oai phong nhưng thứ quả này chỉ dùng cho những người dưới Linh cảnh mà thôi.
Thợ săn công hội của tòa thành này cực kì khổng lồ, gấp mấy chục lần ở Thành Minh Dương. Người yếu nhất ở đây cũng phải là Ngoại Cương cấp, còn lại đều là Huyễn Linh Chân Linh. Số lượng phải đến hơn mấy ngàn người, khiến Trần Phong thở dài không thôi.
Hắn tiến về một quầy tiếp tân, chào hỏi một chút rồi nói ra ý định của mình. Người tiếp tân là một chị gái tầm hai mươi lăm tuổi, trông khá dễ gần.
"Em là người của hội ta ở Tây Phủ sao? Còn trẻ mà đã có thực lực như vậy cũng rất hiếm đấy."
Chị ta vừa cười vừa nói, tay lại lấy ra từng đám nguyên liệu đặt lên bàn.
"Đây, mười hai loại tài nguyên, tổng cộng là ba mươi sáu giọt Hạ phẩm Linh dịch."
"Hạ phẩm Linh dịch?"
Trần Phong ngạc nhiên. Nơi đây dùng Linh dịch để trao đổi sao?
Thấy vẻ mặt hắn như vậy thì chị ta cảm thấy có chút không ổn, bèn hỏi nhỏ:
"Em không có à?"
"Dạ..."
Hắn gãi gãi đầu, cực kì xấu hổ. Ai ngờ nơi đây không dùng tiền đồng, mà lại sử dụng Hạ phẩm Linh dịch! Trần Phong là đệ tử mới của Thanh Long Giang tông, mỗi tháng cũng được nhận ba mươi giọt, nhưng hắn đã tu luyện hết từ lâu rồi.
"Liệu em có thể làm gì đó không ạ? Ví như săn bắt yêu thú, bảo vệ thiếu gia tiểu thư nào đó? Em giờ đã là Khai Huyệt đỉnh cao rồi!"
"Khai Huyệt đỉnh cao sao? Em là người ở đâu vậy?" Chị ta nghe vậy thì sáng mắt, hỏi hắn dồn dập.
"Thành Nghi An, Thanh Long Giang tông." Hắn đáp
Hết chương 217
"Cha em cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Dù sao thì con gái yêu quen biết một tên lạ mặt, không rõ tốt xấu thì bậc làm cha làm mẹ ai chẳng lo lắng."
Hà My dạ một tiếng, lại hỏi hắn:
"Thế anh đến đây làm gì vậy?"
"Nếu nói là đến tìm em thì em có tin không?"
Trần Phong lộ ra vẻ giảo hoạt, mà Hà My cũng cúi đầu, đáp:
"Em....hơi tin."
Trần Phong cười phá lên, nói:
"Anh thật sự đến đây để tìm gặp em. Ma pháp lực trong cơ thể anh giờ ảnh hưởng rất nhiều, từ tốc độ tu luyện lẫn chiến lực. Bởi vậy anh muốn hỏi em nên làm thế nào."
"Ra là chuyện này, vậy mà em cứ tưởng là anh đến thăm..."
Cô bé hơi chút xấu hổ, lấy từ trong Nhẫn không gian ra một cuốn sách, lật liền mấy tờ rồi đưa cho hắn:
"Em thấy anh tu luyện theo con đường cận chiến, bởi vậy anh nên tu luyện Ma pháp sư cận chiến thì hơn. Pháp thuật ẩn vào trong từng chiêu thức, từng vũ khí. Như vậy anh sẽ đỡ tốn thời gian vào việc tìm hiểu Ma pháp. Dù sao nó cần anh phải tốn thời gian học tập, tìm hiểu,....mà anh còn đang phải tu luyện Khí nữa."
Hắn nhìn vào trang sách, thấy nơi đây giới thiệu về các Ma pháp sư cận chiến. Pháp sư cận chiến, tốc độ ra chiêu cực kì nhanh, chỉ chậm hơn vài giây so với Khí mà thôi. Tuy nhiên uy lực thì yếu hơn khá nhiều, bởi vậy yêu cầu người đi theo con đường này phải có thân thể mạnh mẽ, tốt nhất là tu luyện thêm một Phương pháp luyện thể đặc biệt mới được.
"Phải thực hiện ngay. Dù sao bang chiến đã rất gần, mà ta lại có không ít kẻ địch."
Hắn nghĩ thầm, lại nói với Hà My:
"Giờ thời gian gấp rút, anh có lẽ phải về thành Nghi An để tu luyện, bởi vậy gặp em sau."
"A, em nghĩ anh nên ở lại, có gì thì em sẽ giúp anh tu luyện. Ma pháp sư cận chiến này hơi khó luyện thành, cho nên..."
Hà My nghe hắn nói muốn đi thì hơi hốt hoảng, bởi vậy nói:
"Nhưng anh không phải là người của Ma pháp viện, sao có thể ở lại?"
"Nếu anh không chê thì...thì....anh có thể ở trong đây cũng được."
Nói đến đây khuôn mặt cô bé đã đỏ chót lên, dù sao ở chung một nhà thế này thật không hay đâu. Nếu có ai biết thì.....
"Được vậy thì tốt quá."
Không biết ma xui quỷ khiến nào khiến Trần Phong gật đầu cái rụp. Đến khi ngớ ra thì đã muộn, lẩm bẩm:
"Ta bị gì vậy, sao lại đồng ý chứ?"
Lúc này xung quanh khu vực của Hà My có mười mấy Pháp sư trẻ tuổi đang lùng soát, cố tìm kiếm Trần Phong cho bằng được. Nhưng dù là thế nào bọn hắn cũng không thể phát hiện được dù chỉ là một chút dấu tích của Trần Phong.
"Khu này chỉ còn nhà của tiểu thư, liệu chúng ta...."
"Bậy nào, ngươi muốn chết sao? Em ấy là con gái cưng của Tông chủ đấy. Trước đây cũng có mấy tên muốn tiếp cận em ấy, kết quả bị bao nhiêu người đánh cho thừa sống thiếu chết!"
Tên kia nghe đồng bạn nói vậy thì rùng mình, nói:
"Chắc tên kia cũng không có gan vào nhà em ấy đâu. Đi thôi."
Chúng đâu ngờ rằng Trần Phong đang ở rất gần, hơn nữa lại trong vùng cấm.
Trần Phong truyền tin về cho nhóm Ánh Nguyệt, Linh Nhi rồi mới quay sang Hà My, nói:
"Làm phiền em mấy ngày nay rồi."
"Không có gì đâu."
Hà My cười ngọt ngào, lại nghĩ đến chuyện sẽ ở cùng Trần Phong mấy ngày tiếp theo khiến hai má cô bé đỏ bừng lên, tâm loạn như ma.
Trong lúc Trần Phong đang ở cùng tiểu thánh nữ của Ma pháp viện thì một đám người đã tiến đến thành Nghi An, truy tìm hắn. Khi biết Trần Phong vừa mới đi được một tiếng thì lập tức tỏa ra, thi nhau tìm kiếm.
Bọn hắn hận a, tiểu thánh nữ lớn lên xinh xắn động lòng người, hơn nữa thiên phú kinh thiên, giờ đã là Ma pháp sư sơ cấp. Bản thân là con gái Tông chủ Thanh Long Giang tông, có thể nói Hà My là một khối bảo vật mà bất cứ nam nhân nào cũng muốn chiếm lấy. Đáng tiếc cô bé tính cánh nhút nhát khó gần, mà xung quanh có vô số kẻ theo đuổi, bởi vậy chưa từng có ai thành công.
Vậy mà mới đây có tin đồn rằng trong quãng thời gian trốn khỏi Ma pháp viện thì Hà My đã gặp một thiếu niên, và theo miêu tả của người ngoài cuộc thì bọn họ rất thân thiết. Điều đó có nghĩa g?
Bọn hắn bị một tên nào đó nẫng tay trên!
Phải biết thiếu nữ ở tuổi mười bốn mười lăm rất dễ rung động, nếu thành công chiếm giữ tâm hồn cô bé sẽ có lợi thế rất lớn. Nói cách khác, Trần Phong giờ là kẻ địch của vô số người!
"Tập trung ý thức, cảm nhận Ma pháp lực!"
Lúc này Trần Phong ngồi khoanh chân, hai mắt nhắm nghiền, cảm nhận từng trận pháp lực chạy dọc trên cơ thểm giờ hắn vẫn chỉ là một Ma pháp sư cấp ba, Ma pháp lực có hạn, bởi vậy việc đầu tiên cần làm chính là nâng cao lượng Pháp lực.
Nơi Ma pháp tâm, Trần Phong nhìn vào Cánh cửa nọ. Hắn thấy một vị như Thần như Thánh, quanh thân bao phủ ánh sáng trang nghiêm. Mà Ma pháp lực sẽ từ nơi đây chảy ra, rót vào Ma pháp mạch, để rồi Ma pháp siư vận dụng.
"Đây rốt cục là ai? Ma pháp tâm của ta đang kết nối đến vị thần nào?"
Hàng loạt câu hỏi hiện ra, nhưng hiện tại hắn không thể trả lời nổi. Có lẽ cũng chỉ có thời gian mới giúp hắn giải mã mà thôi.
Hắn thở ra một hơi, tản đi trạng thái tu luyện. Lại hỏi Hà My đang ngồi một bên:
"Bước đầu tiên đã xong, giờ nên làm gì?"
Hà My hiển nhiên đã chuẩn bị từ trước, khẽ chạm vào một cuốn sách. Lập tức chúng hóa thành những hình ảnh về Pháp thuật, trong đó có những hình nhân đang tu luyện chúng.
"Anh biết đấy, Ma pháp sư là tên gọi chung, chứ thực ra nó cũng chia nhiều loại lắm. Loại thứ nhất là Ma pháp sư nguyên tố. Đây là loại nhiều nhất và cũng phổ biến nhất, chiếm tám mươi phâng trăm số Pháp sư trên Huyền Thiên thế giới."
"Ma pháp lực có thể hóa ra bất kì nguyên tố nào, sau đó dẫn động các nguyên tố trong không gian tạo thành Pháp thuật. Tuy nhiên mỗi người mỗi vẻ, bởi vậy có người mạnh Pháp thuật loại này, yếu loại kia."
"Hình như anh mạnh nhất là Phong hệ đúng không? Nếu như vậy em khuyên anh rằng nếu tu luyện theo con đường cận chiến Pháp sư, thì anh chỉ cần chuyên tu một ít loại Pháp thuật Phong hệ mà thôi."
Nói rồi cô bé vẫy tay, lập tức căn phòng rộng lớn lên gấp bốn năm lần, dọn cho bọn hắn một khoảng trống đủ lớn.
Cô bé lấy ra một thanh kiếm đặt bên hông, hai mắt nhắm nghiền lại, nói:
"Ở Tây Phương Ma Pháp đại lục có những hiệp sĩ. Họ chỉ biết một hai loại Ma pháp, tuy nhiên uy lực lại cực kì khổng lồ. Phối hợp với Cương Khí thì uy lực không kém Linh lực một chút nào!"
Phong trảm!
Cây kiếm được rút ra, theo đó là âm thanh gió rít gào, một luồng gió bắn mạnh ra, lao thẳng lên trời cao.
"Uy lực thật mạnh."
Trần Phong cảm nhận được áp lực từ một kiếm kia thì càng thêm hứng thú, bởi vậy liền đứng dậy, rút kiếm ra, tập trung tinh thần.
Phong trảm!
Ma pháp lực hóa cùng Cương khí, theo mũi kiếm bắn ra, chém mạnh lên bức tường. May nơi đây có trận pháp bảo vệ, nếu không đã hóa thành một cái động lớn rồi.
"Ta đã hiểu ra một chút rồi."
Trần Phong cười vang, nghĩ:
"Với những người gọi là Hiệp sĩ kia thì Ma pháp sẽ làm nhiệm vụ khuếch đại sức mạnh của đòn công kích. Nền tảng là Cương khí cùng các thuật pháp, chỉ cần nắm được thì có lẽ tu luyện không quá khó."
Hà My thấy Trần Phong làm được như vậy thì lộ rõ vẻ ngạc nhiên, lẩm bẩm:
"Anh ấy giỏi quá, chỉ cần một lần đã làm được. Điều anh ấy cần có lẽ là chỉ là sự luyện tập nữa mà thôi."
Cả ngày hôm đó dưới sự hướng dẫn của Hà My thì Trần Phong đã tiến bộ thần tốc, mà Ma pháp lực cũng tiến vào cấp bốn. Cô bé còn cho hắn hai loại Pháp thuật tên là Phong trảm pháp cùng Lôi đình đại pháp. Hai Pháp thuật này đạt đến cấp bậc Ma pháp sư cao cấp, uy lực vô cùng mạnh mẽ.
"Trần Phong, nghe không?"
"Khoai? Ngươi tỉnh rồi?"
Trần Phong mừng rỡ, ý thức tiến vào Tinh thần hải. Lúc này hư ảnh của Khoai chậm rãi bay ra, dáng vẻ vô cùng yếu ớt, tựa như sắp tan rã. Sau trận chiến ở thành Minh Dương Khoai vẫn luôn tiến vào trạng thái ngủ say, khiến Trần Phong dù muốn đi tìm kiếm đốt tre tiếp theo cũng không được.
"Ta đã cảm nhận được đốt tre tiếp theo rồi. Ngươi hãy đi theo lộ tuyến này, mau lên!"
Nói xong thân thể nó tan rã, bay vào trong đốt tre. Sau đó một luồng thông tin chậm rãi dung nhập vào não Trần Phong, trong đó ghi vị trí lại là bản đồ của Phủ Nghệ An hiện nay, không thể không nói Khoai làm việc rất có tâm.
Trần Phong hai mắt nhắm nghiền đột nhiên mở ra, lập tức đứng dậy.
"Anh có việc gấp, cần phải đi ngay. Xin lỗi em nhé."
"Em có thể đi cùng hay không?"
"Không thể. Chuyện này rất quan trọng, anh không muốn làm liên lụy đến em."
"Dạ." Cô bé hơi buồn, đành lấy ra một sợi dây chuyền đưa cho Trần Phong.
Trần Phong nhận lấy sợi dây chuyền, khẽ cảm nhận một chút rồi đáp:
"Cảm ơn em nhiều."
Trần Phong chào tạm biệt cô bé rồi lập tức lên đường. Lúc rời đi cũng có mấy người phát hiện, bị bọn chúng truy đuổi gần mười cây số mới có thể cắt đuôi.
"Nên thông báo cho Ánh Nguyệt kẻo họ lại lo lắng."
Hắn truyền tin cho cô nàng sau đó tăng tốc chạy đi. Địa điểm mà đốt tre tiếp theo hạ lạc cách Thanh Nghi An gần một trăm cây số, bởi vậy hắn phải đi nhờ Phi thuyền. Ở khu vực phía Đông này có một loại Phi thuyền có thể bay trên không trung, tốc độ vì vậy cực nhanh. Lúc này Trần Phong đang dùng loại nhỏ nhất, có thể chở trăm người mỗi lần.
Hắn cũng không nhận ra ở cuối Phi thuyền có một thiếu nữ mặc váy đen, đang nở nụ cười mị hoặc nhìn hắn.
"Xem ngươi chạy đi đâu hả Trần Phong?"
Thành Hợp Châu, phía Bắc Phủ Nghệ An.
Tòa thành này cũng là một trong mười hai thành lớn của Phủ Nghệ An, bởi vậy rất phát triển. Trong thành Linh giả tùy ý thấy được, các loại bảo vật tài nguyên tu luyện cũng rất nhiều.
Đi ra khỏi Phi thuyền thì Trần Phong lập tức chạy một mạch đến Thợ săn công hội. Hắn cần tìm mua một số tài liệu quanh đây, cũng như là tài nguyên tu luyện. Thành Hoan Châu nằm ở gần địa phận của Phượng Hoàng Trung Đô, bởi vậy sẽ rất dễ dàng tìm thấy một thứ quả gọi là Phượng Diễm Quả. Nghe tên thì rất oai phong nhưng thứ quả này chỉ dùng cho những người dưới Linh cảnh mà thôi.
Thợ săn công hội của tòa thành này cực kì khổng lồ, gấp mấy chục lần ở Thành Minh Dương. Người yếu nhất ở đây cũng phải là Ngoại Cương cấp, còn lại đều là Huyễn Linh Chân Linh. Số lượng phải đến hơn mấy ngàn người, khiến Trần Phong thở dài không thôi.
Hắn tiến về một quầy tiếp tân, chào hỏi một chút rồi nói ra ý định của mình. Người tiếp tân là một chị gái tầm hai mươi lăm tuổi, trông khá dễ gần.
"Em là người của hội ta ở Tây Phủ sao? Còn trẻ mà đã có thực lực như vậy cũng rất hiếm đấy."
Chị ta vừa cười vừa nói, tay lại lấy ra từng đám nguyên liệu đặt lên bàn.
"Đây, mười hai loại tài nguyên, tổng cộng là ba mươi sáu giọt Hạ phẩm Linh dịch."
"Hạ phẩm Linh dịch?"
Trần Phong ngạc nhiên. Nơi đây dùng Linh dịch để trao đổi sao?
Thấy vẻ mặt hắn như vậy thì chị ta cảm thấy có chút không ổn, bèn hỏi nhỏ:
"Em không có à?"
"Dạ..."
Hắn gãi gãi đầu, cực kì xấu hổ. Ai ngờ nơi đây không dùng tiền đồng, mà lại sử dụng Hạ phẩm Linh dịch! Trần Phong là đệ tử mới của Thanh Long Giang tông, mỗi tháng cũng được nhận ba mươi giọt, nhưng hắn đã tu luyện hết từ lâu rồi.
"Liệu em có thể làm gì đó không ạ? Ví như săn bắt yêu thú, bảo vệ thiếu gia tiểu thư nào đó? Em giờ đã là Khai Huyệt đỉnh cao rồi!"
"Khai Huyệt đỉnh cao sao? Em là người ở đâu vậy?" Chị ta nghe vậy thì sáng mắt, hỏi hắn dồn dập.
"Thành Nghi An, Thanh Long Giang tông." Hắn đáp
Hết chương 217
Danh sách chương