Bên ngoài bí cảnh.
Một đám cường giả Vương cấp đứng trong hư không, đối diện với bọn hắn chính là một tên Hải Vương Long Vương của Đông Hải. Theo càng nhiều thiếu niên thiên tài được đưa vào bí cảnh thì bí mật nơi đây lộ ra cũng càng nhiều, và những cường giả này dần không đợi được.
Một tòa bảo tàng cực kì cao cấp, dù là Tôn Giả, Vương giả cũng phải thèm thuồng!
Mảnh chiến trường cổ xưa này chết đi không chỉ có tiên hiền nhân tộc mà còn là Hải Tộc, Yêu tộc. Nếu có thể đạt được tài nguyên, truyền thừa bọn hắn để lại thì thế lực của bọn họ sẽ phát triển rất mạnh, nói không chừng sẽ sản sinh thêm vài vị Vương cấp!
"Lê Vương, Trần Vương, Lý Vương, Thanh Long Lão tổ..."
Trần Phong lẩm nhẩm đếm qua, hô hấp có chút dồn dập. Bốn vị tồn tại Vương cấp, nếu so về thời Thượng Cổ đã sánh được với một số Tiên nhân, thậm chí là Thần. Mỗi người bọn họ đều là chiến lực đỉnh cao của một thế lực, nếu có mệnh hệ gì thì đó chính là đả kích khủng khiếp. Ví như Thanh Long Giang tông bây giờ vẫn giữ được một ghế trong Thập Đại Thế lực Nam Việt quốc, sở dĩ có Thanh Long Lão tổ. Nếu ngài ấy không may ngã xuống thì bọn hắn chắc chắn sẽ bị những thế lực khác chèn ép, mất một vị trí trong Hội đồng.
"Sa Vương, Chương Ngư Vương, Thu Vương, Ly Thị Long Vương."
Bên Hải tộc cũng điều động ra bốn vị Hải Vương, tỏ rõ sự quyết tâm của bọn chúng. Lần này Hải tộc gần như là bắt buộc, chúng không chỉ đơn giản muốn chia một chén canh, mà muốn ngoạm một nửa!
"Việt Vương, ta có lời muốn nói."
Ly Long Thị Long Vương bước lên trước, cao giọng nói. Ly Long Thị là một trong hai mươi tư Hoàng tộc ở Đông Hải, bởi vậy đứng ra đại diện là điều hiển nhiên.
"Bây giờ bí cảnh xuất hiện, hai tộc chúng ta đều muốn tham dự. Tuy nhiên giữa chúng ta có bất hòa, bởi vậy thay mặt Thánh Hải Tây Vực, ta muốn cùng các vị kí kết hiệp định."
Nói xong gã lấy ra một tờ giấy màu vàng kim sáng chói, không ngờ lại được làm bằng tơ của Hoàng Kim tàm, giá trị cực kì quý báu. Bên trên khắc lấy dấu ấn của một vị cường giả, Hoàng uy trùng trùng điệp điệp, khiến năm vị Vương cấp Nhân loại hơi chút áp lực.
"Là dấu ấn của Tây Hoàng."
Đông Hải, là cách gọi của nhân loại đối với vùng biển này, còn với Hải tộc, bọn hắn tự nhận là Thánh Hải. Đông Hải chia làm năm Vực, gồm Đông Tây Nam Bắc Tứ đại Vực cùng Trung Ương Vực.
Mỗi vực đều do một Đế tộc quản lí. Đế tộc, chính là những Long tộc cường đại nhất, huyết mạch cũng cao nhất. Ví như Tây Vực Tây Long Hoàng, chính là hậu đại của một vị Thanh Long cùng với một vị Thủy Long. Nam Vực Đế Long tộc là hậu đại của một vị Thổ Long cùng một vị Mộc Long.
Những chủng tộc này không như Ly, Giao, Bà,...các loại, bởi những chủng tộc này là Long Yêu hỗn huyết, thành tựu có hạn. Còn Ngũ Đại Đế Long tộc lại là hậu duệ của Chân Long, thành tựu phi phàm. Mấy vạn năm qua đi, Hoàng tộc có thể bị diệt, còn những Đế Long tộc này vẫn đứng vững.
Bởi vậy Long tộc thường rất kiêu ngạo, xem thường các loại chủng tộc khác. Tên Ly Long Thị này cũng không khác là bao, dự định dùng một món Hoàng cấp Bảo vật trấn áp các vị Vương của Nam Việt quốc.
Đáng tiếc, hắn trang bức nhầm người.
"Thanh Long lão tổ, mời."
Việt Vương thản nhiên nói, mà lúc này không gian vỡ nát ra, để lộ một con sông xanh biếc, rộng lớn mênh mông. Nước sông chảy cuồn cuộn, trong đó từng đám Thủy quái Thủy Yêu gào thét, uy năng chấn trụ phân nửa tòa Ma Thành này.
"Trấn Tông Cấm Bảo của Thanh Long Giang Tông, Thanh Giang?"
Tên Ly Long Thị kia hơi chút lo ngại, bởi tờ giấy trong tay hắn nay đã bị trấn trụ gần hết uy năng. Dù sao Thanh Giang là Cấm Bảo Trấn Tông của Thanh Long Giang tông, uy năng đã tiếp cận Đế Binh, trong Hoàng cấp Bảo vật cũng xếp hàng đầu!
"Ly Long Thị, ta nói ngươi nghe."
Việt Vương bước lên trước, thản nhiên nói:
"Năm xưa Giao Long tộc Giao Thổ Thị cũng là một chủng tộc cường đại, thống trị Thủy Ma Vực. Tuy nhiên bọn hắn đã ngu ngốc chọc vào Nam Việt quốc chúng ta, và kết quả ngươi đã thấy rồi đấy!"
Khoảng gần trăm năm trước, khi Nam Việt quốc vẫn đang diễn ra nội loạn thì có một chuyện đã xảy ra. Vương tộc chấp chưởng Thủy Ma Vực lúc đó, Giao Thổ Thị đột nhiên thống lĩnh Hải Yêu Thủy Ma Vực tấn công Nam Việt quốc. Bọn hắn ban đầu một đường đánh tới, chiếm được không ít đất đai, bắt giết nhân loại. Điều này rốt cục chọc giận Nam Việt quốc, Thập Đại Thế lực thống lĩnh mấy chục vạn quân phản kích, một đường như chẻ tre, chém giết mấy chục vạn Hải Yêu, hủy diệt Giao Thổ Thị. Dù Giao Thổ Thị hai vị Vương cấp cường giả cũng đỡ không nổi, một người chết, người còn lại chạy đến Ly Long Thị hòng cầu viện giúp đỡ. Ly Long Thị Thấy đây là thời cơ tốt, bèn lệnh cho mấy vị Vương cấp mang theo hai món Cấm Bảo Hoàng Cấp, định một trận diệt trừ cao tầng của Nam Việt Quốc.
Đáng tiếc, chúng xem thường quốc gia nhân loại này.
Trong Thập Đại Thế lực Nam Việt quốc, phải kể đến Lý, Trần, Lê, Nguyễn Tứ Đại Hoàng tộc. Bọn hắn tuy gọi là Hoàng tộc, nhưng năm xưa từng nắm giữ khí vận Nam Việt Quốc, bởi vậy trong tộc cũng có mấy vị Đế cảnh. Trong trận đại chiến này, phải kể đến Thừa Thiên Kiếm của Lê Hoàng tộc, nghe đồn là Đế Kiếm của Thái Tổ Lê Hoàng tộc. Lý Hoàng tộc lại tế ra Đại La Chung, Đế Bảo của Lý Thái Tổ. Hai món Đế Bảo cùng ra còn thứ gì có thể chống lại? Kết quả Giao Thổ Thị toàn diệt, bốn vị Vương cấp Ly Long Thị chết hai, Hoàng cấp Cấm Bảo một vỡ một thủng lỗ, uy năng còn lại một hai phần. Thừa cơ này cường giả Nam Việt quốc truy quét, đánh thẳng đến bên ngoài Long cung của Ly Long Thị, bộ dáng tưởng chừng như muốn diệt đi chủng tộc cường đại này.
Điều này kinh động cả Đông Hải, nhiều Hải Yêu cho rằng Nam Việt quốc muốn làm loạn, nháo nhào cả lên. Rốt cục Tây Long Hoàng phải ra mặt thì đại quân Nam Việt quốc mới rút về.
Trận đại chiến này đã một lần nữa khẳng định, Nam Việt quốc là một quốc gia nhân loại cực kì khủng bố, không hề dễ chọc vào một chút nào! Mà cũng trong trận chiến này, người ta biết được rằng có một vị tướng tài ba, tuy chỉ là Tôn Linh cảnh nhưng đã bày mưu tính kế, dẫn binh đánh trận, một đường quét ngang Thủy Ma Vực. Và chỉ mấy năm sau, người này được Hoàn Kiếm Tông, Cửu Long Các ủng hộ, trở thành tân Vương Nam Việt Quốc. Người này, chính là đương nhiệm Việt Vương!
Ly Long Thị Long Vương đã có chút rét lạnh, bèn thành thành thật thật đưa bản hiệp ước kia cho Việt Vương.
"Mời xem."
Việt Vương cười nhẹ, chậm rãi đọc qua một lượt. Trên đó ghi cũng không quá nhiều, chỉ đơn giản là đề nghị Ngũ Phủ Trung Bộ, Tam Phủ Bắc Bộ mở cửa, để Hải Yêu cùng nhân loại giao thương buôn bán. Đương nhiên hai bên chỉ được phép vận dụng cường giả từ Huyền Linh cảnh trở xuống, tức là tương đương Huyền Long cảnh của Hải Yêu. Ngoài ra còn đề nghị thiên tài hai bên được giao lưu học hỏi, cùng nhau phát triển.
"Lão Tây Long Hoàng này muốn làm gì đây?" Việt Vương cau mày, đem tờ hiệp ước kia trả lại, nói:
"Chuyện này cần chúng ta tính toán một chút, mong ngươi về nói lại với Tây Long Hoàng."
"Không cần đâu." Ánh mắt xanh thăm thẳm của Thanh Long Lão tổ hướng về phía xa xa, xuyên qua từng tầng hư không, chỉ thấy nơi đó có một vị tồn tại thân người đầu rồng, thân mặc Hoàng bảo, bộ dáng vô cùng cao quý.
"Ra là vậy." Việt Vương gật đầu, quay sang nhìn mấy vị Vương cấp cường giả bên cạnh rồi nói:
"Mời các vị cùng đi một chuyến."
Mấy người kia khom người gật đầu, đột nhiên quát lên một tiếng, phá vỡ không gian, tiến vào hư không. Mà mấy tên Vương cấp của Hải tộc cũng đồng thời biến thành chân thân, gào thét mà bay vào trong hư không, một đường xuyên đến tầng thứ tư.
Mà lúc này.
Bên cạnh Trần Phong chính là tên điên điên khùng khùng nọ, người được hắn "cứu" ra khỏi nhà ngục. Tên này giờ đây đang ngoáy ngoáy tai, thổi phù một cái, hóa thành một cơn gió chặn đứng Hắc Phong.
"Đã thật. Giờ thì nên rời đi thôi." Gã cười nói, một tay túm lấy áo Trần Phong, một tay vận lực, phá ra một lỗ hổng không gian rồi rời đi.
Trần Phong cảm thấy đầu óc quay cuồng, tựa như trời đất đảo lộn, thoáng chốc đã thấy mình ngã bịch xuống đất, choáng váng cả hồi lâu. Đến khi tỉnh lại thì thấy bản thân đã đứng ở trong một căn nhà, nhìn ra ngoài thì không ngờ là Đại Bản doanh của Thanh Long Giang tông!
"Này, nhóc, nghe ta nói mấy lời." Tên điên đứng ở góc tường, nhàn nhạt mà nói:
"Tần Thiên dạo này thế nào?"
Trần Phong nghe đến đây hơi rợn tóc gáy, cười khan đáp:
"Tần Thiên? Đó là ai?"
"Nhóc con thật cẩn thận." Tên điên cười ha hả, đột nhiên trừng mắt nhìn Trần Phong. Theo đó thân thể hắn đột nhiên rung lên dữ dội, tiếp đó một cỗ lực lượng khổng lồ phun ra, hóa thành ảo ảnh của Tần Thiên.
"Ngươi thoát khốn rồi?" Tần Thiên trầm giọng nói.
"Đương nhiên, đạo huynh, thật lâu a. Nhớ ngày đó chúng ta còn bên nhau...." Nói đến đây tên điên biểu lộ cực kì quái dị, mà Trần Phong sắc mặt đã thành tái xanh, thầm nghĩ:
"Nói chuyện thế này, dễ hiểu lầm."
"Chúng ta đã tách ra, nói rõ không thể trở lại." Tần Thiên lắc đầu, đang định nói tiếp thì tên điên cười vang:
"Không thể trở lại? Một trận đó Quang Minh Giáo Hoàng trấn áp ngươi cùng ta, rốt cục thả ngươi đi, lại đem ta chém làm mấy phần? Hãy chờ đấy, đợi ta thu lại tất cả phân thân sẽ đến gặp ngươi. Lúc đó, chúng ta sẽ lại bên nhau..."
Trần Phong triệt để sợ rồi, không nhịn được mà lui lại mấy bước.
"Tùy ý ngươi. Tần Thiên thở dài, lại nói:
"Tha cho hắn đi, tên này dù sao cũng là đệ tử của ta."
"Ha ha, Tần lão ma đại danh nổi tiếng Huyền Thiên đại thế giới, biết bao người sợ mất mật nay cũng có đệ tử? Thật cười chết ta. Ha ha ha. Nhưng ngươi cũng đừng quá lo, ta hiển nhiên sẽ không giết hắn. Dù sao đó cũng là đệ tử của ngươi, cũng giống đệ tử của ta." Tên điên cười hăng hắc, đột ngột điểm ra một chỉ thẳng về mi tâm Trần Phong.
Hắn hiển nhiên không thể phản kháng, chỉ thấy trong mi tâm đột nhiên thêm một môn Linh công Công pháp.
Ma Ngục Cấm Điển.
Lại thêm một môn Công pháp, hơn nữa cực kì cao thâm!
"Ngươi là đệ tử của hắn, cũng tính là đệ tử của ta. Lo mà tu hành cho tốt, ngày sau gặp lại. Ha ha ha." Tên kia cười ha hả, sau đó liền biến mất, tựa như chưa từng tồn tại vậy.
Hết chương 285
Một đám cường giả Vương cấp đứng trong hư không, đối diện với bọn hắn chính là một tên Hải Vương Long Vương của Đông Hải. Theo càng nhiều thiếu niên thiên tài được đưa vào bí cảnh thì bí mật nơi đây lộ ra cũng càng nhiều, và những cường giả này dần không đợi được.
Một tòa bảo tàng cực kì cao cấp, dù là Tôn Giả, Vương giả cũng phải thèm thuồng!
Mảnh chiến trường cổ xưa này chết đi không chỉ có tiên hiền nhân tộc mà còn là Hải Tộc, Yêu tộc. Nếu có thể đạt được tài nguyên, truyền thừa bọn hắn để lại thì thế lực của bọn họ sẽ phát triển rất mạnh, nói không chừng sẽ sản sinh thêm vài vị Vương cấp!
"Lê Vương, Trần Vương, Lý Vương, Thanh Long Lão tổ..."
Trần Phong lẩm nhẩm đếm qua, hô hấp có chút dồn dập. Bốn vị tồn tại Vương cấp, nếu so về thời Thượng Cổ đã sánh được với một số Tiên nhân, thậm chí là Thần. Mỗi người bọn họ đều là chiến lực đỉnh cao của một thế lực, nếu có mệnh hệ gì thì đó chính là đả kích khủng khiếp. Ví như Thanh Long Giang tông bây giờ vẫn giữ được một ghế trong Thập Đại Thế lực Nam Việt quốc, sở dĩ có Thanh Long Lão tổ. Nếu ngài ấy không may ngã xuống thì bọn hắn chắc chắn sẽ bị những thế lực khác chèn ép, mất một vị trí trong Hội đồng.
"Sa Vương, Chương Ngư Vương, Thu Vương, Ly Thị Long Vương."
Bên Hải tộc cũng điều động ra bốn vị Hải Vương, tỏ rõ sự quyết tâm của bọn chúng. Lần này Hải tộc gần như là bắt buộc, chúng không chỉ đơn giản muốn chia một chén canh, mà muốn ngoạm một nửa!
"Việt Vương, ta có lời muốn nói."
Ly Long Thị Long Vương bước lên trước, cao giọng nói. Ly Long Thị là một trong hai mươi tư Hoàng tộc ở Đông Hải, bởi vậy đứng ra đại diện là điều hiển nhiên.
"Bây giờ bí cảnh xuất hiện, hai tộc chúng ta đều muốn tham dự. Tuy nhiên giữa chúng ta có bất hòa, bởi vậy thay mặt Thánh Hải Tây Vực, ta muốn cùng các vị kí kết hiệp định."
Nói xong gã lấy ra một tờ giấy màu vàng kim sáng chói, không ngờ lại được làm bằng tơ của Hoàng Kim tàm, giá trị cực kì quý báu. Bên trên khắc lấy dấu ấn của một vị cường giả, Hoàng uy trùng trùng điệp điệp, khiến năm vị Vương cấp Nhân loại hơi chút áp lực.
"Là dấu ấn của Tây Hoàng."
Đông Hải, là cách gọi của nhân loại đối với vùng biển này, còn với Hải tộc, bọn hắn tự nhận là Thánh Hải. Đông Hải chia làm năm Vực, gồm Đông Tây Nam Bắc Tứ đại Vực cùng Trung Ương Vực.
Mỗi vực đều do một Đế tộc quản lí. Đế tộc, chính là những Long tộc cường đại nhất, huyết mạch cũng cao nhất. Ví như Tây Vực Tây Long Hoàng, chính là hậu đại của một vị Thanh Long cùng với một vị Thủy Long. Nam Vực Đế Long tộc là hậu đại của một vị Thổ Long cùng một vị Mộc Long.
Những chủng tộc này không như Ly, Giao, Bà,...các loại, bởi những chủng tộc này là Long Yêu hỗn huyết, thành tựu có hạn. Còn Ngũ Đại Đế Long tộc lại là hậu duệ của Chân Long, thành tựu phi phàm. Mấy vạn năm qua đi, Hoàng tộc có thể bị diệt, còn những Đế Long tộc này vẫn đứng vững.
Bởi vậy Long tộc thường rất kiêu ngạo, xem thường các loại chủng tộc khác. Tên Ly Long Thị này cũng không khác là bao, dự định dùng một món Hoàng cấp Bảo vật trấn áp các vị Vương của Nam Việt quốc.
Đáng tiếc, hắn trang bức nhầm người.
"Thanh Long lão tổ, mời."
Việt Vương thản nhiên nói, mà lúc này không gian vỡ nát ra, để lộ một con sông xanh biếc, rộng lớn mênh mông. Nước sông chảy cuồn cuộn, trong đó từng đám Thủy quái Thủy Yêu gào thét, uy năng chấn trụ phân nửa tòa Ma Thành này.
"Trấn Tông Cấm Bảo của Thanh Long Giang Tông, Thanh Giang?"
Tên Ly Long Thị kia hơi chút lo ngại, bởi tờ giấy trong tay hắn nay đã bị trấn trụ gần hết uy năng. Dù sao Thanh Giang là Cấm Bảo Trấn Tông của Thanh Long Giang tông, uy năng đã tiếp cận Đế Binh, trong Hoàng cấp Bảo vật cũng xếp hàng đầu!
"Ly Long Thị, ta nói ngươi nghe."
Việt Vương bước lên trước, thản nhiên nói:
"Năm xưa Giao Long tộc Giao Thổ Thị cũng là một chủng tộc cường đại, thống trị Thủy Ma Vực. Tuy nhiên bọn hắn đã ngu ngốc chọc vào Nam Việt quốc chúng ta, và kết quả ngươi đã thấy rồi đấy!"
Khoảng gần trăm năm trước, khi Nam Việt quốc vẫn đang diễn ra nội loạn thì có một chuyện đã xảy ra. Vương tộc chấp chưởng Thủy Ma Vực lúc đó, Giao Thổ Thị đột nhiên thống lĩnh Hải Yêu Thủy Ma Vực tấn công Nam Việt quốc. Bọn hắn ban đầu một đường đánh tới, chiếm được không ít đất đai, bắt giết nhân loại. Điều này rốt cục chọc giận Nam Việt quốc, Thập Đại Thế lực thống lĩnh mấy chục vạn quân phản kích, một đường như chẻ tre, chém giết mấy chục vạn Hải Yêu, hủy diệt Giao Thổ Thị. Dù Giao Thổ Thị hai vị Vương cấp cường giả cũng đỡ không nổi, một người chết, người còn lại chạy đến Ly Long Thị hòng cầu viện giúp đỡ. Ly Long Thị Thấy đây là thời cơ tốt, bèn lệnh cho mấy vị Vương cấp mang theo hai món Cấm Bảo Hoàng Cấp, định một trận diệt trừ cao tầng của Nam Việt Quốc.
Đáng tiếc, chúng xem thường quốc gia nhân loại này.
Trong Thập Đại Thế lực Nam Việt quốc, phải kể đến Lý, Trần, Lê, Nguyễn Tứ Đại Hoàng tộc. Bọn hắn tuy gọi là Hoàng tộc, nhưng năm xưa từng nắm giữ khí vận Nam Việt Quốc, bởi vậy trong tộc cũng có mấy vị Đế cảnh. Trong trận đại chiến này, phải kể đến Thừa Thiên Kiếm của Lê Hoàng tộc, nghe đồn là Đế Kiếm của Thái Tổ Lê Hoàng tộc. Lý Hoàng tộc lại tế ra Đại La Chung, Đế Bảo của Lý Thái Tổ. Hai món Đế Bảo cùng ra còn thứ gì có thể chống lại? Kết quả Giao Thổ Thị toàn diệt, bốn vị Vương cấp Ly Long Thị chết hai, Hoàng cấp Cấm Bảo một vỡ một thủng lỗ, uy năng còn lại một hai phần. Thừa cơ này cường giả Nam Việt quốc truy quét, đánh thẳng đến bên ngoài Long cung của Ly Long Thị, bộ dáng tưởng chừng như muốn diệt đi chủng tộc cường đại này.
Điều này kinh động cả Đông Hải, nhiều Hải Yêu cho rằng Nam Việt quốc muốn làm loạn, nháo nhào cả lên. Rốt cục Tây Long Hoàng phải ra mặt thì đại quân Nam Việt quốc mới rút về.
Trận đại chiến này đã một lần nữa khẳng định, Nam Việt quốc là một quốc gia nhân loại cực kì khủng bố, không hề dễ chọc vào một chút nào! Mà cũng trong trận chiến này, người ta biết được rằng có một vị tướng tài ba, tuy chỉ là Tôn Linh cảnh nhưng đã bày mưu tính kế, dẫn binh đánh trận, một đường quét ngang Thủy Ma Vực. Và chỉ mấy năm sau, người này được Hoàn Kiếm Tông, Cửu Long Các ủng hộ, trở thành tân Vương Nam Việt Quốc. Người này, chính là đương nhiệm Việt Vương!
Ly Long Thị Long Vương đã có chút rét lạnh, bèn thành thành thật thật đưa bản hiệp ước kia cho Việt Vương.
"Mời xem."
Việt Vương cười nhẹ, chậm rãi đọc qua một lượt. Trên đó ghi cũng không quá nhiều, chỉ đơn giản là đề nghị Ngũ Phủ Trung Bộ, Tam Phủ Bắc Bộ mở cửa, để Hải Yêu cùng nhân loại giao thương buôn bán. Đương nhiên hai bên chỉ được phép vận dụng cường giả từ Huyền Linh cảnh trở xuống, tức là tương đương Huyền Long cảnh của Hải Yêu. Ngoài ra còn đề nghị thiên tài hai bên được giao lưu học hỏi, cùng nhau phát triển.
"Lão Tây Long Hoàng này muốn làm gì đây?" Việt Vương cau mày, đem tờ hiệp ước kia trả lại, nói:
"Chuyện này cần chúng ta tính toán một chút, mong ngươi về nói lại với Tây Long Hoàng."
"Không cần đâu." Ánh mắt xanh thăm thẳm của Thanh Long Lão tổ hướng về phía xa xa, xuyên qua từng tầng hư không, chỉ thấy nơi đó có một vị tồn tại thân người đầu rồng, thân mặc Hoàng bảo, bộ dáng vô cùng cao quý.
"Ra là vậy." Việt Vương gật đầu, quay sang nhìn mấy vị Vương cấp cường giả bên cạnh rồi nói:
"Mời các vị cùng đi một chuyến."
Mấy người kia khom người gật đầu, đột nhiên quát lên một tiếng, phá vỡ không gian, tiến vào hư không. Mà mấy tên Vương cấp của Hải tộc cũng đồng thời biến thành chân thân, gào thét mà bay vào trong hư không, một đường xuyên đến tầng thứ tư.
Mà lúc này.
Bên cạnh Trần Phong chính là tên điên điên khùng khùng nọ, người được hắn "cứu" ra khỏi nhà ngục. Tên này giờ đây đang ngoáy ngoáy tai, thổi phù một cái, hóa thành một cơn gió chặn đứng Hắc Phong.
"Đã thật. Giờ thì nên rời đi thôi." Gã cười nói, một tay túm lấy áo Trần Phong, một tay vận lực, phá ra một lỗ hổng không gian rồi rời đi.
Trần Phong cảm thấy đầu óc quay cuồng, tựa như trời đất đảo lộn, thoáng chốc đã thấy mình ngã bịch xuống đất, choáng váng cả hồi lâu. Đến khi tỉnh lại thì thấy bản thân đã đứng ở trong một căn nhà, nhìn ra ngoài thì không ngờ là Đại Bản doanh của Thanh Long Giang tông!
"Này, nhóc, nghe ta nói mấy lời." Tên điên đứng ở góc tường, nhàn nhạt mà nói:
"Tần Thiên dạo này thế nào?"
Trần Phong nghe đến đây hơi rợn tóc gáy, cười khan đáp:
"Tần Thiên? Đó là ai?"
"Nhóc con thật cẩn thận." Tên điên cười ha hả, đột nhiên trừng mắt nhìn Trần Phong. Theo đó thân thể hắn đột nhiên rung lên dữ dội, tiếp đó một cỗ lực lượng khổng lồ phun ra, hóa thành ảo ảnh của Tần Thiên.
"Ngươi thoát khốn rồi?" Tần Thiên trầm giọng nói.
"Đương nhiên, đạo huynh, thật lâu a. Nhớ ngày đó chúng ta còn bên nhau...." Nói đến đây tên điên biểu lộ cực kì quái dị, mà Trần Phong sắc mặt đã thành tái xanh, thầm nghĩ:
"Nói chuyện thế này, dễ hiểu lầm."
"Chúng ta đã tách ra, nói rõ không thể trở lại." Tần Thiên lắc đầu, đang định nói tiếp thì tên điên cười vang:
"Không thể trở lại? Một trận đó Quang Minh Giáo Hoàng trấn áp ngươi cùng ta, rốt cục thả ngươi đi, lại đem ta chém làm mấy phần? Hãy chờ đấy, đợi ta thu lại tất cả phân thân sẽ đến gặp ngươi. Lúc đó, chúng ta sẽ lại bên nhau..."
Trần Phong triệt để sợ rồi, không nhịn được mà lui lại mấy bước.
"Tùy ý ngươi. Tần Thiên thở dài, lại nói:
"Tha cho hắn đi, tên này dù sao cũng là đệ tử của ta."
"Ha ha, Tần lão ma đại danh nổi tiếng Huyền Thiên đại thế giới, biết bao người sợ mất mật nay cũng có đệ tử? Thật cười chết ta. Ha ha ha. Nhưng ngươi cũng đừng quá lo, ta hiển nhiên sẽ không giết hắn. Dù sao đó cũng là đệ tử của ngươi, cũng giống đệ tử của ta." Tên điên cười hăng hắc, đột ngột điểm ra một chỉ thẳng về mi tâm Trần Phong.
Hắn hiển nhiên không thể phản kháng, chỉ thấy trong mi tâm đột nhiên thêm một môn Linh công Công pháp.
Ma Ngục Cấm Điển.
Lại thêm một môn Công pháp, hơn nữa cực kì cao thâm!
"Ngươi là đệ tử của hắn, cũng tính là đệ tử của ta. Lo mà tu hành cho tốt, ngày sau gặp lại. Ha ha ha." Tên kia cười ha hả, sau đó liền biến mất, tựa như chưa từng tồn tại vậy.
Hết chương 285
Danh sách chương