Doãn Chí Thành xua xua tay "được rồi Đường Siêu, cậu ra ngoài trước đi ! Tôi còn có chuyện muốn nói với Chí Hiên".

Dạ, xin phép ông chủ ! "Ba, ba có chuyện gì muốn nói với con sao ? Liên quan đến Liễu Hiên đúng không ?"

- Chí Hiên, con nghe cho rõ đây "con có muốn hay không thì cũng phải giữ lấy Liễu Hiên bên cạnh, đừng để cô ta đến bên cạnh Doãn Lục Lang".

"Ba à, đến giờ này thì con vẫn không hiểu tại sao ông nội lại muốn con kết hôn cùng với ả ta !"

- Chí Hiên à, thật ra thì việc hôn ước giữa con và Liễu Hiên chỉ là bịa đặt ra mà thôi !

Doãn Chí Hiên giật mình "chuyện này là sao vậy ba ?"

- Chí Hiên, tất cả là do ba...ba đã bỏ ra số tiền lớn để mua chuộc Liễu Anh, bảo ông ấy gả Liễu Hiên cho con và dệt lên câu chuyện hôn ước giữa con và Liễu Hiên.

"Sao ba lại phải làm như vậy ?"

Doãn Chí Thành thở dài "bởi vì trên người của Liễu Hiên có thứ mà con cần đến !"

"Ba à, con vẫn chưa hiểu lắm !"

Doãn Chí Thành ngồi xuống ghế "chuyện là thế này...trên người Liễu Hiên có con dấu của người thừa kế !"

Doãn Chí Hiên ngạc nhiên "sao con dấu người thừa kế nhà họ Doãn lại trên người của cô ta ?"

- Chí Hiên, con có biết không ? Thật ra thì Doãn Lục Lang mới là người mà ông nội của ta chỉ định sẽ kết hôn với Liễu Hiên !



Doãn Chí Hiên đứng bật dậy "sao ?"

- Chí Hiên, con phải cố gắng nắm lấy Liễu Hiên.

"Ba à, chuyện này...hoang đường đến mức không thể nào chấp nhận được !"

Doãn Chí Thành từ từ kể về chuyện năm xưa...

- Ông nội của ta khi còn sống vô cùng yêu thích Liễu Hiên, ông xem con bé Liễu Hiên kia như một bảo bối và vô cùng nâng niu nó, khi nó chỉ mới tập nói bi bô. Ông ấy đã chỉ định Doãn Lục Lang sẽ kết hôn với con bé khi nó trưởng thành.

- Cha của ta Doãn Văn là người chính trực lại vô cùng hiếu thảo "ông ấy trước giờ vô cùng nghe lời ông nội của ta, nửa lời cũng không dám làm trái, nên luôn chịu nhiều thiệt thòi. Doãn Lục Lang chỉ là đứa con riêng do ông nội của ta cùng với một ả tiểu thiếp sinh ra, khi ấy ông nội của ta cũng sắp gần đất xa trời...vậy mà vẫn không qua được ải nữ sắc".

- Trước đây Doãn Lục Lang vô cùng yêu chiều cô vợ bé nhỏ của hắn, hắn cũng suốt ngày cứ bế con bé trên tay, ảo tưởng xem như là vợ thật. Điều đó đã khiến cho ông nội của ta vô cùng yên lòng. Đúng là những kẻ không não...

- Không riêng gì ông cố của con, mà ngay cả ông nội của con cũng vô cùng yêu thương Doãn Lục Lang, ông nội của con còn hết lòng ủng hộ và phò trợ tên nghiệt chủng Doãn Lục Lang kia lên làm người thừa kế. Ông nội của con đã dần quên đi đứa con trai ruột của mình là ta...ta dần trở thành người dư thừa và vô dụng trong Doãn gia !

- Năm Doãn Lục Lang lên 12 tuổi, hắn đã bị tai nạn nên quên mất hết ký ức. Lúc đó ông nội của con và Liễu Cát đã tìm bác sĩ tài giỏi khắp nơi trên thế giới để chữa trị cho Doãn Lục Lang, nhưng cũng chỉ phí công vô ích.

- Hơn 15 năm trước thì ông cố của con đã chết vì bị ám sát, người mà ông ấy muốn gặp mặt giây phút cuối đời chính là Liễu Hiên !

"Sao chứ ?"

- Ông ấy chỉ muốn gặp mặt con dâu nhỏ của ông ấy...buồn cười thay nó chỉ là một đứa bé chưa đầy 5 tuổi.

Doãn Chí Hiên mơ hồ nhớ lại đúng là như vậy, trước đây thường có một cụ già dẫn theo một bé gái đến Doãn gia chơi cùng ông cố và ông cố rất thích cô bé ấy, luôn bế cô bé trên tay. Trong khi, ông cố chưa từng bế mình dù chỉ một lần...ông cố luôn lạnh nhạt với mình.



Doãn Chí Hiên còn nhớ "năm đó lúc sắp qua đời, ông cố không cho bất cứ ai đến gần ông, ông chỉ kéo tay một cô bé vô cùng xinh xắn đáng yêu đến bên cạnh ông. Chỉ một lúc sau cô bé đã khóc thét lên...và ngay lập tức anh đã được quấn tấm khăn trắng lên đầu ! Cô bé kia chính là Liễu Hiên sao ?"

Cũng là từ đó Doãn Chí Hiên không còn nhìn thấy cụ già kia dẫn cô bé dễ thương ấy đến Doãn gia nữa !

"Ba yên tâm, con sẽ không bao giờ để Liễu Hiên ở cạnh hắn ta !"

- Chí Hiên à !

"Còn lời gì nữa xin ba cứ nói ra !"

- Chuyện của Trầm Bích, con nên từ bỏ đi con, khi chưa quá muộn !

"Ba, nhưng con đặc biệt yêu thích Tiểu Bích !"

- Chí Hiên, chúng ta muốn làm một người đàn ông thành công thì đừng vì một người phụ nữ không có chút giá trị và không chút lợi ích nào làm ảnh hưởng đến tương lai của mình.

"Con biết mình nên làm gì rồi thưa ba !"

- Con trai của ba hiểu chuyện như vậy, ba rất vui. Con có biết không Chí Hiên ? Trước đây ông cố của con không hề trọng dụng ba, và cả ông nội của con cũng không hề xem trọng ba. Hai lão già đó suốt ngày chỉ biết nâng niu thằng nhóc vắt mũi chưa sạch Doãn Lục Lang, thứ gì tốt cũng đều dành cho hắn.

Doãn Chí Hiên quyết định sẽ cướp lại Liễu Hiên "hừ, dù mình không yêu ả...cũng sẽ không để Doãn Lục Lang có được !"

- Trước tiên thì con phải giải quyết vấn đề của Trầm Bích, con đừng quá si mê một người. Phụ nữ đẹp đến đâu đi nữa thì cũng không quan trọng bằng sự nghiệp, sự nghiệp mới quan trọng nhất "con có được sự nghiệp trong tay thì loại phụ nữ nào mà con không thể có được !"

"Con hiểu rồi thưa ba !"

- Ừm..."cố gắng lên con trai !"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện