Quân Đồ Lợi minh vương thấy những người này hung hãn như thế, ngược lại hắn cũng không nỡ để Tiêu Dao Tử "hữu duyên" với Tây phương một thân một mình nghênh địch, lúc này hiện ra bát tí pháp thân ( pháp thân có tám tay ), trong tay cầm kim cương xử ( thứ vũ khí có hình dáng như một cái chày , đại diện cho đại trí tuệ , đại thông thái), bảo luân, tam xoa kích ( đinh ba ) cùng một số pháp khí khác, chiến đấu với mấy người trong Xiển giáo.
Trương Tử Tinh có vẻ thập phần lo lắng, hắn lớn tiếng quát to, nói Quân Đồ Lợi minh vương hãy mau bỏ chạy.
Xích Tinh Tử thấy tình cảnh như vậy, hắn đắn đo suy nghĩ không biết có phải Trương Tử Tinh đã trao Côn Lôn ting ngọc cho Quân Đồ Lợi minh vương rồi không. Mặc dù hắn biết Tây phương giáo nhân này và Nhiên Đăng đạo nhân có chút giao tình, nhưng đoạt bảo là chuyện đại sự, há có thể nhường nhịn kẻ khác? Hắn lập tức không chút dung tình, xuất ra Âm Dương kính, chiếu một cái về phía Quân Đồ Lợi minh vương.
Trương Tử Tinh sớm đã đề phòng chiêu này, hắn phi thân chắn trước người của Minh vương, thi triển ra năng lượng kính. năng lượng kính lần này là lần thứ ba giao thủ cùng Âm Dương kính, dữ liệu thu được so với những lần trước lại càng hoàn thiện hơn, trên cơ bản đã có thể khống chế phương hướng khúc xạ của Âm Dương kính. Âm Dương kính quang bị hắn cố ý khúc xạ chiếu về phía một môn nhân của Xiển giáo, môn nhân này không có chút phòng bị, lập tức bị chiếu trúng ngã lăn ra đất. Xích Tinh Tử vừa sợ vừa giận, đành phải dùng hồng diện chiếu qua người nọ một lần nữa đế cứu sống hắn, Quân Đồ lợi minh vương thấy pháp bảo của Xích Tinh Tử lợi hại như thế, trong lòng thầm cảm kích ân cứu mạng của Xích Tinh Tử.
Trương Tử Tinh vừa liều mạng ngăn cản, vừa lớn tiếng khuyên Quân Đồ Lợi minh vương rời đi, nói những người này cứ để hắn ứng phó. Quân Đồ Lợi minh vương thấy đói phương người đông thế mạnh, thủ đoạn ác độc, không cách nào có thể liều mạng đánh bừa được, lúc này cảm động nhìn Tiêu Dao Tử " liều mình" để yểm hộ cho mình, sau đó thu hồi pháp thân, cưỡi kim quang bỏ chạy.
Trong lòng Xích Tinh Tử biết rõ pháp bảo mạnh nhất của mình là Âm Dương kính không làm gì được Trương Tử Tinh,thấy Quân Đồ Lợi minh vương đào tẩu, lúc bỏ qua Trương Tử Tinh, lưu lại đồng môn quấn lấy hắn, bản thân đuổi theo Quân Đồ Lợi.
Xích Tinh Tử và Quân Đồ Lợi minh vương khi đã rời đi, vị Tiêu Dao Tử mới vừa rồi còn thề thốt ngăn cản truy binh, hỗ trợ cho "đồng đội " bỏ trốn lập tức không còn có ý định chiến đấu nữa . Hắn giả vờ chém ra một kiếm, rồi hóa thành huyết quang bỏ chạy, đám môn nhân Xiển giáo không đuổi kịp tốc độ của huyết quang, chỉ đành bỏ qua , rồi đuổi theo Xích Tinh Tử.
Quân Đồ Lợi minh vương cũng nhất thời ngây thơ, bị tình thế do Trương Tử Tinh dụng tâm bày ra mê hoặc, hơn nữa lại bị Xích Tinh Tử đuổi theo ráo riết. Trong lúc cấp bách tất nhiên là không nghĩ tới chuyện giao ra tinh ngọc để tránh can qua, hắn rất kiêng kỵ sự lợi hại của Âm Dương kính, lập tức toàn lực vận xuất kim quang phi hành. Xích Tinh Tử xác định được tinh ngọc đang ở trên người kẻ này,đâu có dễ dàng bỏ qua, nhưng Quân Đồ Lợi minh vương bỏ chạy quá nhanh, ngược lại khiến hắn không kịp thi triển Âm Dương kính. Xích Tinh Tử liếc mắt thấy thân ảnh của Nhiên Đăng đạo nhân đang ở phía trước, bèn hét lớn: " Sư phụ, mau cản người này lại. Tinh ngọc đang ở trên người hắn!"
Nhiên Đăng đạo nhân tối hôm qua mất cơ hội tranh đoạt tinh ngọc, vẫn còn đang buồn phiến không yên, khi lão nghe được Xích Tinh Tử nói vậy, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cội vàng thi triển Linh Lung Bảo Tháp, giáng xuống đạo kim quang đang lao tới. Quân Đồ Lợi minh vương thấy Nhiên Đăng, nhất thời tỉnh ngộ, đang muốn bắt chuyện với hắn rồi giao tinh ngọc cho hắn, nào biết đối phương trực tiếp hạ sát thủ, muốn né tránh cũng đã không kịp. Quân Đồ Lợi minh vương bất đắc dĩ đành phải nghiến răng, biến ảo xuất ra bát tí pháp thân. Pháp thân đột nhiên phóng lên, nghênh tiếp Linh Lung Bảo Tháp.
Nhiên Đăng đạo nhân khi còn trên đường đi đã từng trông thấy thần thông của Quân Đồ Lợi minh vương, lúc này lão đã nhận ta lai lịch của đạo kim quang này,nhưng đối mặt với vị đạo hữu thập phần hợp ý, còn khẳng khái tặng cho hắn bảo vật Kim Liên Hoa, Nhiên Đăng vẫn không chút nương tay. Lão âm thầm xuất ra Càn Khôn xích, thi triển toàn lực chém ngang người Quân Đồ Lợi minh vương mà bay tới .
Pháp thân của Quân Đồ Lợi minh vương khi va chạm với Linh Lung Bảo Tháp, bảo tháp nhất thời đứng yên trong không trung. không cách nào hạ xuống được,nhưng các pháp khí trong tay của bát tí pháp thân đã có dấu hiệu rạn nứt. Câu nói " Nhiên Đăng đạo hữu , chậm đã ! " của Quân Đồ Lợi minh vương vừa thốt ra, đột nhiên hắn cảm giác bên hông truyền đến từng trận đau nhức, tất nhiên là bị Càn Khôn Xích đánh gẫy phần xương sống lưng.
Bát tí pháp thân của Quân Đồ Lợi nhanh chóng biến mất, hắn phun ra một ngụm kim sắc huyết dịch, rồi rơi xuống mặt biển bên dưới. Nhiên Đăng đạo nhân lúc này mới tỏ vẻ kinh ngạc nói: " Hóa ra là Quân Đồ Lợi đạo hữu!"
Quân Đồ Lợi minh vương chỉ kịp cười khổ với Nhiên Đăng một tiếng, hắn đang muốn lên tiếng, đột nhiên Linh Lunh Bảo Tháp từ trên trời giáng cuồng nhanh như chớp, trúng ngay đỉnh đầu của minh vương, một kích này tuyệt đối là một kích trí mệnh.Toàn thân Quân Đồ Lợi minh vương chấn động, hắn lộ ra ánh mắt khó có thể tin được, muốn nói gì đó, nhưng đã không còn sức lên tiếng.
Khuôn mặt Nhiên Đăng đạo nhân nở nụ cười đầy '' thiện ý '' nhưng lại khiến cho minh vương cảm thấy lạnh người: "Nếu có thể có được Côn Lôn kính, thì đạo ta thành rồi, đa tạ bằng hữu đã tặng cho bảo vật."
Nói xong, Nhiên Đăng đạo nhân chỉ ra một cái, thân thể minh vương nhẹ nhàng bay lại gần, Nhiên Đăng nhanh chóng từ trên người hắn lần ra được khỏa Côn Lôn tinh ngọc, lão quan sát một trận, quả nhiên là bảo vật đêm qua, không khỏi cười lớn ha ha. Nhiên Đăng đạo nhân sao khi lấy được bảo vật, lúc này bèn khống chế Thất Bảo Linh Lung Tháp, hút Quân Đồ Lợi minh vương đang bên bờ tử vong vào bên trong, bên trong tháp sinh ra phong hỏa, sau khi trở ra, minh vương đã hóa thành một đống tro tàn, đương nhiên hắn đã chết.
Chuyện bị người bạn thân ám toán này xảy ra cực nhanh,khi Xích Tinh Tử chạy tới, Nhiên Đăng đạo nhân thu Côn Luân tinh ngọc vào trong túi pháp bảo, dùng Linh Lung Tháp thiêu hủy thi thể. Nhiên Đăng đạo nhân sau khi đắc thủ, bèn nói với Xích Tinh Tử: " Đa tạ đạo hữu đã giúp ta đoạt được bảo vật."
Xích Tinh Tử thấy Nhiên Đăng đạo nhân cướp được bảo vật , trong lòng đương nhiên là thập phần tiếc nuối, nhưng hắn nghĩ tới dù thế nào cũng là người trong giáo giành được bảo vật , nên cũng không so đo tính toán gì nữa, hắn lập tức chắp tay nói: " Chúc mừng sư phụ."
Nhiên Đăng đạo nhân đối với thái độ của Xích Tinh Tử thập phần hài lòng, đem món bảo vật Kim Liên Hoa ở Bát Đức Trì do Quân Đồ LỢi minh vương tặng mình tặng lại cho Xích Tinh Tử, coi như là tạ lễ cũng như bồi thường cho hắn, rồi chuyển mình hội họp với chúng môn nhân của Xiển giáo.
Trương Tử Tinh sau khi tìm kiếm một hồi, cũng không tìm được Viên Hồng, hắn thầm nghĩ Viên Hồng có thể đã trở về Thương Lan đảo để chờ hắn, bèn bay về phía Thương Lan đảo. Theo như lời nói của Quân Đồ Lợi minh vương, địa phương vốn Hoan Hỉ sứ giả lưu lại là một mảng trống hoác, ngược lại ở phía trước cách đó không xa ở một bụi cây trên một gò đất dường như có người. Trương Tử Tinh ở nơi sườn núi đã để lại ám hiệu, để Viên Hồng có thể tìm ra hắn, rồi sau đó mới đi về phía gò đất nhỏ, khi hắn vừa nhìn qua,hắn ập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng lập tức cảnh giác, nguyên lai bên trên gò đất đó là mấy cỗ thi thể, nếu nói một cách chuẩn xác, thì đó là mấy cái xác khô đã bị hút sạch máu huyết! Loại thủ đoạn này, Trương Tử Tinh mấy ngày trước đã từng gặp qua, hung thủ chính là vị Văn đạo nhân đáng sợ ! Trong lòng Trương Tử Tinh cực kỳ kinh hãi, hắn đang muốn rời khỏi địa phương khủng bố này, đột nhiên xung quanh nổi lên tiếng cười âm hiểm: "Đái Lung Tử đạo hữu, mấy ngày không gặp, đạo hữu vẫn khỏe chứ?"
Nét mặt của Trương Tử Tinh không chút biểu cảm, hắn trông trái ngó phải,sau khi phát hiện ra bóng dáng của Văn đạo nhân, hắn bình tĩnh đáp: '' Nguyên lai là Văn đạo hữu, lần trước từ biệt đạo hữu, trong lòng mong ngóng không yên, không ngờ lại gặp lại đạo hữu nhanh như vậy, đạo hữu vì sao lại không chịu ra gặp mặt?"
Tiếng cười âm trầm vang vọng khắp bốn phương tám hướng: " Nếu đạo hữu đã muốn chết , ta đáp ứng nguyện vọng của đạo hữu!"
Chỉ thấy từ bốn phía trong bụi cây từ từ bay lên một đám hắc điểm nhỏ bé, thanh âm vo ve phát ra không ngừng.
Bầy muỗi vo ve truyền ra một đạo âm thanh: " Lần trước là nhờ kính quang lợi hại của vị đạo nhân kia đã cứu các ngươi một mạng, khiến ta chịu khổ không nhỏ. Hôm nay chỉ dựa vào một mình ngươi , sao có bản lĩnh phá được thần thông của ta? Với tu vi kim tiên của ngươi, nếu có thể hút sạch tinh huyết của ngươi, không chỉ trợ giúp ta trong việc khôi phục nguyên khí , mà còn khiến cho đạo hạnh của ta tăng tiến. Hắc hắc , bần đạo trước tiên phải cám ơn đạo hữu đã tặng cho lễ lớn……"
Nói xong, bầy muỗi từ bốn phương tám hướng bắt đầu bao vây Trương Tử Tinh.
Tâm niệm của Trương Tử Tinh chợt động, ma khải nhanh chóng mặc lên trên người, mặc dù phòng hộ giáp trụ ở sau lưng đã bị Nhiên Đăng dùng Càn Khôn Xích phá nát, nhưng đại bộ phận công năng vẫn có thể sử dụng như bình thường. Ma khải phát ra lưới điện phòng hộ, đám muỗi vừa mới bay tới gần, không ngừng co giật, rồi rơi xuống một mảng lớn.
Đám muỗi không ngờ đối thủ vẫn còn có chiêu này, nhất thời công kích trở nên chậm lại, nhưng chúng đâu phải là bày muỗi bình thường, có một số bị dòng điện giật trúng tử vong, nhưng có một số vẫn sống sót một cách ''ngoan cường'' , loạng choạng bay ra bên ngoài, rồi chỉ chốc lát, lại như sinh long hoạt hổ (ý là tràn trề sức mạnh) bay tới tấn công.
" Tiên giáp của ngươi cũng thật thần kỳ đấy, không ngờ lại có lôi điện chi lực, ta quả thật đã quá xem thường ngươi rồi! Nhưng ta vốn là bất hoại chi thân, đao kiếm cũng không gây thương tích cho ta, thủy hỏa lôi điện đối với ta chẳng có tác dụng đâu ……" Đám muỗi vừa vo ve nói, vừa liều mạng công phá phòng ngự điện võng. Chúng tựa hồ có tính thích ứng tương đối mạnh, dần dần số lượng muỗi bị dòng điện giật chết càng ít, ngược lại, bởi vì hao tổn năng lượng và lực lượng của đối thủ được tăng cường, tác dụng của phòng ngự võng càng lúc càng yếu. Trương Tử Tinh nghiến răng. hắn khởi động hư nghĩ vật chất phòng ngự ( vật chất ảo có tính năng mô phỏng) thành dạng giống như một tấm gương ,hình thành một vòng phòng hộ tráo ( lưới phòng hộ ) bán trong suốt. Đám muỗi khi tiếp cận tới vòng bảo hộ, bị một cỗ lực lượng vô hình kéo trượt sang một bên , còn tấm phòng hộ tráo lại không hề chịu một chút tác động nào cả.
Đám muỗi thấy '' tiên giáp '' này thần kỳ như vật, không giận mà còn lấy làm vui mừng: " Hay cho một kiện tiên giáp! Không ngờ lại có diệu dụng như thế! ta ngược lại có chút không nỡ thôn phệ nó!"
Trương Tử Tinh lộ vẻ nghi hoặc , lên tiếng hỏi: " Ăn nó ư?"
Văn đạo nhân cười lạnh nói: " Ta cũng không ngại việc ngươi muốn trì hoãn thời gian, dù sao ngươi cũng rất nhanh sẽ trở thành thức ăn cho ta! Nói cho ngươi biết cũng không sao,thần thông của ta không chỉ có thể hút sạch tinh huyết của con người, mà còn có thể thôn phệ tất cả các pháp bảo trên thế gian này, chuyển hóa chúng thành lực lượng của bản thân, hôm nay cho dù bảo giáp của ngươi có thần kỳ đến đâu, cũng khó thoát được tai kiếp này!"
Trương Tử Tinh chợt hiểu ra, chả trách Văn đạo nhân này đi khắp nơi truy tìm pháp bảo, mà chẳng thấy hắn sử dụng cái gì, nguyên lai đều đã bị hắn '' ăn '' sạch rồi!
Bầy muỗi hóa thành một tấm lưới hình tròn, bám vào phía bên ngoài tấm phòng hộ tráo, Trương Tử Tinh thấy trên mặt phòng hộ tráo là một bầy muỗi đen kịt đông đúc , bên tai lập tức vang lên lời cảnh báo của Siêu Não, nguyên lai đám muỗi này bám lên bên trên phòng hộ tráo,rồi nhanh chóng hấp thu năng lượng, không lâu sau, phòng hộ tráo đã không còn cách nào để tiếp tục lưu lại.
Đám muỗi cảm giác được phòng ngự tráo sắp bị phá vỡ, phát ra tiếng cười vo ve đầy vẻ đắc ý, sau vài phút, đám muỗi quả nhiên đã công phá được hệ thống phòng ngự của nghĩ kính ( kính mô phỏng ), cả đám đang muốn lao lên, hút sạch tinh huyết của Trương Tử Tinh, thì đột nhiên biến hóa phát sinh .
Phòng hộ tráo tuy hư hỏng nhiều chỗ nhưng tuyệt nhiên không bị phá vỡ, mà biến thành một cự võng ( tấm lưới lớn )rất thực, cự võng này thập phần tinh tế cẩn mật, đám muỗi không cách nào xuyên qua được, hơn nữa còn cực kỳ bám dính, giống như lưới nhện vậy, khiến cho phần lớn đám muỗi đều dính trên lưới, vô luận bày muỗi có giãy dụa thế nào cũng không cách nào thoát khỏi được, trên tấm lưới đột nhiên xuất hiện quang mang kỳ dị,khiến bầy muỗi vốn thủy hỏa bất xâm đã có rất nhiều con bị hóa thành xác khô, số cực ít còn lại tuy may mắn không chết nhưng cũng gặp phải khổ sở cực lớn, chúng lảo đảo bay trở về.
" Đây là vật gì vậy!" Đám muỗi may mắn sống sót phát ra âm thanh đầy kinh hãi.
Trương Tử Tinh mỉm cười đáp: " Đây là một dạng vũ khí phun sương dạng hạt, tính hủy diệt cực mạnh, loại hình mô phỏng năng lượng công kích có chút giống như hình thức của pháp bảo, mặc dù vẫn chưa đủ hoàn thiện, nhưng cũng đã đủ để khắc chế ngươi. Bởi vì năng lượng dễ dàng phân tán, nhưng cũng rất dễ chịu ảnh hưởng của ảnh tượng của từ lực mà thay đổi quỹ tích, cho nên trước mắt tạm thời còn cần phải dựa vào chất liệu mô phỏng, dựa vào đặc điểm của quỹ đạo phun sương, tỷ như tấm năng lượng võng mô phỏng này vậy …… Được rồi, nói nhiều như vậy, ngươi nghe cũng không hiểu đâu. Ta cũng không ngại việc ngươi trì hoãn thời gian, dù sao ngươi cũng sẽ chết thôi."
Câu nói vừa rồi là câu nói mà bầy muỗi đã từng nói với hắn, đám muỗi còn lại tụ hợp ở một nơi hóa thành bộ dạng của Văn đạo nhân, hắn cười lạnh nói: " Khẩu khí của ngươi cũng lớn lắm! Xem như ngươi có vài phần đạo hạnh, hôm nay có thể tránh khỏi nguy hiểm bị ta hút sạch tinh huyết. Nhưng nếu chỉ dựa vào vật này, muốn lấy mạng của ta, quả thực là buồn cười ! Nói cho ngươi hay, chỉ cần trong đám phân thân của ta có một con không chết, thì có thể tái sinh vô hạn!"
" Phải vậy không?" Trương Tử Tinh thản nhiên đáp, " Vậy tiêu diệt toàn bộ thì sao!"
Văn đạo nhân cười to ha ha: " Dám mạnh miệng như vậy, ngươi không sợ là họa từ miệng mà ra hay sao ! Hôm nay bần đạo không giết được ngươi, nhưng ngày sau nhất định sẽ lấy đi tánh mạng của ngươi, ngươi đề phòng được ta nhất thời, chứ làm sao đề phòng được ta cả đời! Bần đạo xin phép cáo lui, đạo hữu bình nhật nên để tâm đề phòng một chút ……"
Văn đạo nhân nói xong, hắn chuyển thân, đang muốn rời đi thì đột nhiên trong đầu là một trận mê muội, toàn thân dần dần cảm thấy tê liệt, ngay cả một chút khí lực cũng không vận xuất ra được, mới đi được một bước, thì đã không thể tự chủ mà ngã lăn ra đất, mà địch nhân ở phía đối diện cũng thu lại phòng ngự võng, không chút đề phòng bước tới trước mặt mình.
" Có phải cảm thấy chóng mặt, không sử ra được khí lực , đúng không?" Trương Tử Tinh quan tâm hỏi một câu, giống như đang ân cần hỏi thăm một vĩ lão bằng hữu đã lâu không gặp.
Văn đạo nhân rốt cục cũng lộ vẻ sợ hãi, hắn run giọng đáp: " Ngươi vừa sử dụng thủ đoạn gì mà có thể ám hại được ta!"
" Đây là một loại vũ khí hóa học …… dù ngươi có nghe cũng không hiểu đâu, thôi thì cứ gọi nó là thuốc sát trùng đi," Trương Tử Tinh hít sâu một hơi, " Thứ này đối với con người không có tác hại, nhưng đối với đám ruồi muỗi, gián, hay xú trùng gì đó, nó lại là thứ vũ khí trí mạng đấy."
" Ngươi thi triển ra thứ này lúc nào thế?" Văn đạo nhân thực ra có ý định muốn trì hoãn thời gian, vậy mà chỉ mới vận công, cảm giác đầu óc mê muội choáng váng càng lúc càng mạnh, đến ngay cả thị giác cũng bắt đầu mờ đi.
" Ta sớm đã có ý định dùng thuốc sát trùng để đối phó với muỗi, mới vừa rồi khi ngươi công kích phòng ngự điện võng, không phải có một số phân thân rơi xuống mặt đất hay sao? Chúng bị ta âm thầm lấy đi để thí nghiệm cái loại hóa học phún vụ ( phun sương hóa học) mà ta đã phát minh," Trương Tử Tinh nhẫn nại giải thích: " Mặc dù chỉ có vài phút ngắn ngủi, nhưng đối với Siêu Não của ta mà nói cũng đã đủ thời gian để điều chỉnh phương thuốc đối phó với ngươi. Cái loại phún vụ vô sắc vô vị này, khi ngươi công kích phòng ngự tráo đã được ta phân bố, bất quá không ngờ thể chất của ngươi lại tốt đến thế , có thể chống chọi vượt qua thời gian năm phút mà ta đã dự tính thì thuốc sát trùng mới bắt đầu phát tác.Về điều này, ngươi nên biết là ta không hề thổi phồng khả năng của ngươi."
Văn đạo nhân nghiến răng đáp : " Ngươi đừng đắc ý quá sớm, ta thân là do thượng cổ Ma thần cùng yêu tộc sinh ra, thân mang dị năng, thiện việc thôn phệ pháp bảo, sớm đã luyện thành bất hoại chi thân, cho dù ngươi có thể tiêu diệt phân thân của ta, nhưng không thể gây một chút tổn hại đến chủ thể của ta đâu!"
Trương Tử Tinh có vẻ thập phần lo lắng, hắn lớn tiếng quát to, nói Quân Đồ Lợi minh vương hãy mau bỏ chạy.
Xích Tinh Tử thấy tình cảnh như vậy, hắn đắn đo suy nghĩ không biết có phải Trương Tử Tinh đã trao Côn Lôn ting ngọc cho Quân Đồ Lợi minh vương rồi không. Mặc dù hắn biết Tây phương giáo nhân này và Nhiên Đăng đạo nhân có chút giao tình, nhưng đoạt bảo là chuyện đại sự, há có thể nhường nhịn kẻ khác? Hắn lập tức không chút dung tình, xuất ra Âm Dương kính, chiếu một cái về phía Quân Đồ Lợi minh vương.
Trương Tử Tinh sớm đã đề phòng chiêu này, hắn phi thân chắn trước người của Minh vương, thi triển ra năng lượng kính. năng lượng kính lần này là lần thứ ba giao thủ cùng Âm Dương kính, dữ liệu thu được so với những lần trước lại càng hoàn thiện hơn, trên cơ bản đã có thể khống chế phương hướng khúc xạ của Âm Dương kính. Âm Dương kính quang bị hắn cố ý khúc xạ chiếu về phía một môn nhân của Xiển giáo, môn nhân này không có chút phòng bị, lập tức bị chiếu trúng ngã lăn ra đất. Xích Tinh Tử vừa sợ vừa giận, đành phải dùng hồng diện chiếu qua người nọ một lần nữa đế cứu sống hắn, Quân Đồ lợi minh vương thấy pháp bảo của Xích Tinh Tử lợi hại như thế, trong lòng thầm cảm kích ân cứu mạng của Xích Tinh Tử.
Trương Tử Tinh vừa liều mạng ngăn cản, vừa lớn tiếng khuyên Quân Đồ Lợi minh vương rời đi, nói những người này cứ để hắn ứng phó. Quân Đồ Lợi minh vương thấy đói phương người đông thế mạnh, thủ đoạn ác độc, không cách nào có thể liều mạng đánh bừa được, lúc này cảm động nhìn Tiêu Dao Tử " liều mình" để yểm hộ cho mình, sau đó thu hồi pháp thân, cưỡi kim quang bỏ chạy.
Trong lòng Xích Tinh Tử biết rõ pháp bảo mạnh nhất của mình là Âm Dương kính không làm gì được Trương Tử Tinh,thấy Quân Đồ Lợi minh vương đào tẩu, lúc bỏ qua Trương Tử Tinh, lưu lại đồng môn quấn lấy hắn, bản thân đuổi theo Quân Đồ Lợi.
Xích Tinh Tử và Quân Đồ Lợi minh vương khi đã rời đi, vị Tiêu Dao Tử mới vừa rồi còn thề thốt ngăn cản truy binh, hỗ trợ cho "đồng đội " bỏ trốn lập tức không còn có ý định chiến đấu nữa . Hắn giả vờ chém ra một kiếm, rồi hóa thành huyết quang bỏ chạy, đám môn nhân Xiển giáo không đuổi kịp tốc độ của huyết quang, chỉ đành bỏ qua , rồi đuổi theo Xích Tinh Tử.
Quân Đồ Lợi minh vương cũng nhất thời ngây thơ, bị tình thế do Trương Tử Tinh dụng tâm bày ra mê hoặc, hơn nữa lại bị Xích Tinh Tử đuổi theo ráo riết. Trong lúc cấp bách tất nhiên là không nghĩ tới chuyện giao ra tinh ngọc để tránh can qua, hắn rất kiêng kỵ sự lợi hại của Âm Dương kính, lập tức toàn lực vận xuất kim quang phi hành. Xích Tinh Tử xác định được tinh ngọc đang ở trên người kẻ này,đâu có dễ dàng bỏ qua, nhưng Quân Đồ Lợi minh vương bỏ chạy quá nhanh, ngược lại khiến hắn không kịp thi triển Âm Dương kính. Xích Tinh Tử liếc mắt thấy thân ảnh của Nhiên Đăng đạo nhân đang ở phía trước, bèn hét lớn: " Sư phụ, mau cản người này lại. Tinh ngọc đang ở trên người hắn!"
Nhiên Đăng đạo nhân tối hôm qua mất cơ hội tranh đoạt tinh ngọc, vẫn còn đang buồn phiến không yên, khi lão nghe được Xích Tinh Tử nói vậy, trong lòng vừa mừng vừa sợ, cội vàng thi triển Linh Lung Bảo Tháp, giáng xuống đạo kim quang đang lao tới. Quân Đồ Lợi minh vương thấy Nhiên Đăng, nhất thời tỉnh ngộ, đang muốn bắt chuyện với hắn rồi giao tinh ngọc cho hắn, nào biết đối phương trực tiếp hạ sát thủ, muốn né tránh cũng đã không kịp. Quân Đồ Lợi minh vương bất đắc dĩ đành phải nghiến răng, biến ảo xuất ra bát tí pháp thân. Pháp thân đột nhiên phóng lên, nghênh tiếp Linh Lung Bảo Tháp.
Nhiên Đăng đạo nhân khi còn trên đường đi đã từng trông thấy thần thông của Quân Đồ Lợi minh vương, lúc này lão đã nhận ta lai lịch của đạo kim quang này,nhưng đối mặt với vị đạo hữu thập phần hợp ý, còn khẳng khái tặng cho hắn bảo vật Kim Liên Hoa, Nhiên Đăng vẫn không chút nương tay. Lão âm thầm xuất ra Càn Khôn xích, thi triển toàn lực chém ngang người Quân Đồ Lợi minh vương mà bay tới .
Pháp thân của Quân Đồ Lợi minh vương khi va chạm với Linh Lung Bảo Tháp, bảo tháp nhất thời đứng yên trong không trung. không cách nào hạ xuống được,nhưng các pháp khí trong tay của bát tí pháp thân đã có dấu hiệu rạn nứt. Câu nói " Nhiên Đăng đạo hữu , chậm đã ! " của Quân Đồ Lợi minh vương vừa thốt ra, đột nhiên hắn cảm giác bên hông truyền đến từng trận đau nhức, tất nhiên là bị Càn Khôn Xích đánh gẫy phần xương sống lưng.
Bát tí pháp thân của Quân Đồ Lợi nhanh chóng biến mất, hắn phun ra một ngụm kim sắc huyết dịch, rồi rơi xuống mặt biển bên dưới. Nhiên Đăng đạo nhân lúc này mới tỏ vẻ kinh ngạc nói: " Hóa ra là Quân Đồ Lợi đạo hữu!"
Quân Đồ Lợi minh vương chỉ kịp cười khổ với Nhiên Đăng một tiếng, hắn đang muốn lên tiếng, đột nhiên Linh Lunh Bảo Tháp từ trên trời giáng cuồng nhanh như chớp, trúng ngay đỉnh đầu của minh vương, một kích này tuyệt đối là một kích trí mệnh.Toàn thân Quân Đồ Lợi minh vương chấn động, hắn lộ ra ánh mắt khó có thể tin được, muốn nói gì đó, nhưng đã không còn sức lên tiếng.
Khuôn mặt Nhiên Đăng đạo nhân nở nụ cười đầy '' thiện ý '' nhưng lại khiến cho minh vương cảm thấy lạnh người: "Nếu có thể có được Côn Lôn kính, thì đạo ta thành rồi, đa tạ bằng hữu đã tặng cho bảo vật."
Nói xong, Nhiên Đăng đạo nhân chỉ ra một cái, thân thể minh vương nhẹ nhàng bay lại gần, Nhiên Đăng nhanh chóng từ trên người hắn lần ra được khỏa Côn Lôn tinh ngọc, lão quan sát một trận, quả nhiên là bảo vật đêm qua, không khỏi cười lớn ha ha. Nhiên Đăng đạo nhân sao khi lấy được bảo vật, lúc này bèn khống chế Thất Bảo Linh Lung Tháp, hút Quân Đồ Lợi minh vương đang bên bờ tử vong vào bên trong, bên trong tháp sinh ra phong hỏa, sau khi trở ra, minh vương đã hóa thành một đống tro tàn, đương nhiên hắn đã chết.
Chuyện bị người bạn thân ám toán này xảy ra cực nhanh,khi Xích Tinh Tử chạy tới, Nhiên Đăng đạo nhân thu Côn Luân tinh ngọc vào trong túi pháp bảo, dùng Linh Lung Tháp thiêu hủy thi thể. Nhiên Đăng đạo nhân sau khi đắc thủ, bèn nói với Xích Tinh Tử: " Đa tạ đạo hữu đã giúp ta đoạt được bảo vật."
Xích Tinh Tử thấy Nhiên Đăng đạo nhân cướp được bảo vật , trong lòng đương nhiên là thập phần tiếc nuối, nhưng hắn nghĩ tới dù thế nào cũng là người trong giáo giành được bảo vật , nên cũng không so đo tính toán gì nữa, hắn lập tức chắp tay nói: " Chúc mừng sư phụ."
Nhiên Đăng đạo nhân đối với thái độ của Xích Tinh Tử thập phần hài lòng, đem món bảo vật Kim Liên Hoa ở Bát Đức Trì do Quân Đồ LỢi minh vương tặng mình tặng lại cho Xích Tinh Tử, coi như là tạ lễ cũng như bồi thường cho hắn, rồi chuyển mình hội họp với chúng môn nhân của Xiển giáo.
Trương Tử Tinh sau khi tìm kiếm một hồi, cũng không tìm được Viên Hồng, hắn thầm nghĩ Viên Hồng có thể đã trở về Thương Lan đảo để chờ hắn, bèn bay về phía Thương Lan đảo. Theo như lời nói của Quân Đồ Lợi minh vương, địa phương vốn Hoan Hỉ sứ giả lưu lại là một mảng trống hoác, ngược lại ở phía trước cách đó không xa ở một bụi cây trên một gò đất dường như có người. Trương Tử Tinh ở nơi sườn núi đã để lại ám hiệu, để Viên Hồng có thể tìm ra hắn, rồi sau đó mới đi về phía gò đất nhỏ, khi hắn vừa nhìn qua,hắn ập tức cảm thấy sống lưng lạnh toát, trong lòng lập tức cảnh giác, nguyên lai bên trên gò đất đó là mấy cỗ thi thể, nếu nói một cách chuẩn xác, thì đó là mấy cái xác khô đã bị hút sạch máu huyết! Loại thủ đoạn này, Trương Tử Tinh mấy ngày trước đã từng gặp qua, hung thủ chính là vị Văn đạo nhân đáng sợ ! Trong lòng Trương Tử Tinh cực kỳ kinh hãi, hắn đang muốn rời khỏi địa phương khủng bố này, đột nhiên xung quanh nổi lên tiếng cười âm hiểm: "Đái Lung Tử đạo hữu, mấy ngày không gặp, đạo hữu vẫn khỏe chứ?"
Nét mặt của Trương Tử Tinh không chút biểu cảm, hắn trông trái ngó phải,sau khi phát hiện ra bóng dáng của Văn đạo nhân, hắn bình tĩnh đáp: '' Nguyên lai là Văn đạo hữu, lần trước từ biệt đạo hữu, trong lòng mong ngóng không yên, không ngờ lại gặp lại đạo hữu nhanh như vậy, đạo hữu vì sao lại không chịu ra gặp mặt?"
Tiếng cười âm trầm vang vọng khắp bốn phương tám hướng: " Nếu đạo hữu đã muốn chết , ta đáp ứng nguyện vọng của đạo hữu!"
Chỉ thấy từ bốn phía trong bụi cây từ từ bay lên một đám hắc điểm nhỏ bé, thanh âm vo ve phát ra không ngừng.
Bầy muỗi vo ve truyền ra một đạo âm thanh: " Lần trước là nhờ kính quang lợi hại của vị đạo nhân kia đã cứu các ngươi một mạng, khiến ta chịu khổ không nhỏ. Hôm nay chỉ dựa vào một mình ngươi , sao có bản lĩnh phá được thần thông của ta? Với tu vi kim tiên của ngươi, nếu có thể hút sạch tinh huyết của ngươi, không chỉ trợ giúp ta trong việc khôi phục nguyên khí , mà còn khiến cho đạo hạnh của ta tăng tiến. Hắc hắc , bần đạo trước tiên phải cám ơn đạo hữu đã tặng cho lễ lớn……"
Nói xong, bầy muỗi từ bốn phương tám hướng bắt đầu bao vây Trương Tử Tinh.
Tâm niệm của Trương Tử Tinh chợt động, ma khải nhanh chóng mặc lên trên người, mặc dù phòng hộ giáp trụ ở sau lưng đã bị Nhiên Đăng dùng Càn Khôn Xích phá nát, nhưng đại bộ phận công năng vẫn có thể sử dụng như bình thường. Ma khải phát ra lưới điện phòng hộ, đám muỗi vừa mới bay tới gần, không ngừng co giật, rồi rơi xuống một mảng lớn.
Đám muỗi không ngờ đối thủ vẫn còn có chiêu này, nhất thời công kích trở nên chậm lại, nhưng chúng đâu phải là bày muỗi bình thường, có một số bị dòng điện giật trúng tử vong, nhưng có một số vẫn sống sót một cách ''ngoan cường'' , loạng choạng bay ra bên ngoài, rồi chỉ chốc lát, lại như sinh long hoạt hổ (ý là tràn trề sức mạnh) bay tới tấn công.
" Tiên giáp của ngươi cũng thật thần kỳ đấy, không ngờ lại có lôi điện chi lực, ta quả thật đã quá xem thường ngươi rồi! Nhưng ta vốn là bất hoại chi thân, đao kiếm cũng không gây thương tích cho ta, thủy hỏa lôi điện đối với ta chẳng có tác dụng đâu ……" Đám muỗi vừa vo ve nói, vừa liều mạng công phá phòng ngự điện võng. Chúng tựa hồ có tính thích ứng tương đối mạnh, dần dần số lượng muỗi bị dòng điện giật chết càng ít, ngược lại, bởi vì hao tổn năng lượng và lực lượng của đối thủ được tăng cường, tác dụng của phòng ngự võng càng lúc càng yếu. Trương Tử Tinh nghiến răng. hắn khởi động hư nghĩ vật chất phòng ngự ( vật chất ảo có tính năng mô phỏng) thành dạng giống như một tấm gương ,hình thành một vòng phòng hộ tráo ( lưới phòng hộ ) bán trong suốt. Đám muỗi khi tiếp cận tới vòng bảo hộ, bị một cỗ lực lượng vô hình kéo trượt sang một bên , còn tấm phòng hộ tráo lại không hề chịu một chút tác động nào cả.
Đám muỗi thấy '' tiên giáp '' này thần kỳ như vật, không giận mà còn lấy làm vui mừng: " Hay cho một kiện tiên giáp! Không ngờ lại có diệu dụng như thế! ta ngược lại có chút không nỡ thôn phệ nó!"
Trương Tử Tinh lộ vẻ nghi hoặc , lên tiếng hỏi: " Ăn nó ư?"
Văn đạo nhân cười lạnh nói: " Ta cũng không ngại việc ngươi muốn trì hoãn thời gian, dù sao ngươi cũng rất nhanh sẽ trở thành thức ăn cho ta! Nói cho ngươi biết cũng không sao,thần thông của ta không chỉ có thể hút sạch tinh huyết của con người, mà còn có thể thôn phệ tất cả các pháp bảo trên thế gian này, chuyển hóa chúng thành lực lượng của bản thân, hôm nay cho dù bảo giáp của ngươi có thần kỳ đến đâu, cũng khó thoát được tai kiếp này!"
Trương Tử Tinh chợt hiểu ra, chả trách Văn đạo nhân này đi khắp nơi truy tìm pháp bảo, mà chẳng thấy hắn sử dụng cái gì, nguyên lai đều đã bị hắn '' ăn '' sạch rồi!
Bầy muỗi hóa thành một tấm lưới hình tròn, bám vào phía bên ngoài tấm phòng hộ tráo, Trương Tử Tinh thấy trên mặt phòng hộ tráo là một bầy muỗi đen kịt đông đúc , bên tai lập tức vang lên lời cảnh báo của Siêu Não, nguyên lai đám muỗi này bám lên bên trên phòng hộ tráo,rồi nhanh chóng hấp thu năng lượng, không lâu sau, phòng hộ tráo đã không còn cách nào để tiếp tục lưu lại.
Đám muỗi cảm giác được phòng ngự tráo sắp bị phá vỡ, phát ra tiếng cười vo ve đầy vẻ đắc ý, sau vài phút, đám muỗi quả nhiên đã công phá được hệ thống phòng ngự của nghĩ kính ( kính mô phỏng ), cả đám đang muốn lao lên, hút sạch tinh huyết của Trương Tử Tinh, thì đột nhiên biến hóa phát sinh .
Phòng hộ tráo tuy hư hỏng nhiều chỗ nhưng tuyệt nhiên không bị phá vỡ, mà biến thành một cự võng ( tấm lưới lớn )rất thực, cự võng này thập phần tinh tế cẩn mật, đám muỗi không cách nào xuyên qua được, hơn nữa còn cực kỳ bám dính, giống như lưới nhện vậy, khiến cho phần lớn đám muỗi đều dính trên lưới, vô luận bày muỗi có giãy dụa thế nào cũng không cách nào thoát khỏi được, trên tấm lưới đột nhiên xuất hiện quang mang kỳ dị,khiến bầy muỗi vốn thủy hỏa bất xâm đã có rất nhiều con bị hóa thành xác khô, số cực ít còn lại tuy may mắn không chết nhưng cũng gặp phải khổ sở cực lớn, chúng lảo đảo bay trở về.
" Đây là vật gì vậy!" Đám muỗi may mắn sống sót phát ra âm thanh đầy kinh hãi.
Trương Tử Tinh mỉm cười đáp: " Đây là một dạng vũ khí phun sương dạng hạt, tính hủy diệt cực mạnh, loại hình mô phỏng năng lượng công kích có chút giống như hình thức của pháp bảo, mặc dù vẫn chưa đủ hoàn thiện, nhưng cũng đã đủ để khắc chế ngươi. Bởi vì năng lượng dễ dàng phân tán, nhưng cũng rất dễ chịu ảnh hưởng của ảnh tượng của từ lực mà thay đổi quỹ tích, cho nên trước mắt tạm thời còn cần phải dựa vào chất liệu mô phỏng, dựa vào đặc điểm của quỹ đạo phun sương, tỷ như tấm năng lượng võng mô phỏng này vậy …… Được rồi, nói nhiều như vậy, ngươi nghe cũng không hiểu đâu. Ta cũng không ngại việc ngươi trì hoãn thời gian, dù sao ngươi cũng sẽ chết thôi."
Câu nói vừa rồi là câu nói mà bầy muỗi đã từng nói với hắn, đám muỗi còn lại tụ hợp ở một nơi hóa thành bộ dạng của Văn đạo nhân, hắn cười lạnh nói: " Khẩu khí của ngươi cũng lớn lắm! Xem như ngươi có vài phần đạo hạnh, hôm nay có thể tránh khỏi nguy hiểm bị ta hút sạch tinh huyết. Nhưng nếu chỉ dựa vào vật này, muốn lấy mạng của ta, quả thực là buồn cười ! Nói cho ngươi hay, chỉ cần trong đám phân thân của ta có một con không chết, thì có thể tái sinh vô hạn!"
" Phải vậy không?" Trương Tử Tinh thản nhiên đáp, " Vậy tiêu diệt toàn bộ thì sao!"
Văn đạo nhân cười to ha ha: " Dám mạnh miệng như vậy, ngươi không sợ là họa từ miệng mà ra hay sao ! Hôm nay bần đạo không giết được ngươi, nhưng ngày sau nhất định sẽ lấy đi tánh mạng của ngươi, ngươi đề phòng được ta nhất thời, chứ làm sao đề phòng được ta cả đời! Bần đạo xin phép cáo lui, đạo hữu bình nhật nên để tâm đề phòng một chút ……"
Văn đạo nhân nói xong, hắn chuyển thân, đang muốn rời đi thì đột nhiên trong đầu là một trận mê muội, toàn thân dần dần cảm thấy tê liệt, ngay cả một chút khí lực cũng không vận xuất ra được, mới đi được một bước, thì đã không thể tự chủ mà ngã lăn ra đất, mà địch nhân ở phía đối diện cũng thu lại phòng ngự võng, không chút đề phòng bước tới trước mặt mình.
" Có phải cảm thấy chóng mặt, không sử ra được khí lực , đúng không?" Trương Tử Tinh quan tâm hỏi một câu, giống như đang ân cần hỏi thăm một vĩ lão bằng hữu đã lâu không gặp.
Văn đạo nhân rốt cục cũng lộ vẻ sợ hãi, hắn run giọng đáp: " Ngươi vừa sử dụng thủ đoạn gì mà có thể ám hại được ta!"
" Đây là một loại vũ khí hóa học …… dù ngươi có nghe cũng không hiểu đâu, thôi thì cứ gọi nó là thuốc sát trùng đi," Trương Tử Tinh hít sâu một hơi, " Thứ này đối với con người không có tác hại, nhưng đối với đám ruồi muỗi, gián, hay xú trùng gì đó, nó lại là thứ vũ khí trí mạng đấy."
" Ngươi thi triển ra thứ này lúc nào thế?" Văn đạo nhân thực ra có ý định muốn trì hoãn thời gian, vậy mà chỉ mới vận công, cảm giác đầu óc mê muội choáng váng càng lúc càng mạnh, đến ngay cả thị giác cũng bắt đầu mờ đi.
" Ta sớm đã có ý định dùng thuốc sát trùng để đối phó với muỗi, mới vừa rồi khi ngươi công kích phòng ngự điện võng, không phải có một số phân thân rơi xuống mặt đất hay sao? Chúng bị ta âm thầm lấy đi để thí nghiệm cái loại hóa học phún vụ ( phun sương hóa học) mà ta đã phát minh," Trương Tử Tinh nhẫn nại giải thích: " Mặc dù chỉ có vài phút ngắn ngủi, nhưng đối với Siêu Não của ta mà nói cũng đã đủ thời gian để điều chỉnh phương thuốc đối phó với ngươi. Cái loại phún vụ vô sắc vô vị này, khi ngươi công kích phòng ngự tráo đã được ta phân bố, bất quá không ngờ thể chất của ngươi lại tốt đến thế , có thể chống chọi vượt qua thời gian năm phút mà ta đã dự tính thì thuốc sát trùng mới bắt đầu phát tác.Về điều này, ngươi nên biết là ta không hề thổi phồng khả năng của ngươi."
Văn đạo nhân nghiến răng đáp : " Ngươi đừng đắc ý quá sớm, ta thân là do thượng cổ Ma thần cùng yêu tộc sinh ra, thân mang dị năng, thiện việc thôn phệ pháp bảo, sớm đã luyện thành bất hoại chi thân, cho dù ngươi có thể tiêu diệt phân thân của ta, nhưng không thể gây một chút tổn hại đến chủ thể của ta đâu!"
Danh sách chương