Chương 20

Hắn phủ môi mình (ên ngực cô, dùng ðầu fưỡi ướt sũng điễm /áp quanh quằng nơi ðỉnh ðầu. Tống Ngụy day nhẹ ngón tay, ép buộc ðỉnh ðầu nhỏ bé phải cứng fên. Khiến cô không kìm ðược mà bật ra tiếng rên rỈ.

Người ðàn ông ðược nước fàm tới, ðưa tay đần mò xuỗng phía dưới, khế khàng mân mê cái eo thon. Cô gái này có cái eo rất nhỏ, chỉ vỏn vẹn bằng một gang tay. Nhỏ như vậy, thảo nào ăn uỗng không béo nổi.

Tay đớn di chuyển dần ðễn vùng đãnh ðja, khế khàng mơn trớn bên ngoài đớp quần jean. Nhưng khi ngón tay vừa chạm ðến nơi tư mật, cảm giác ẩm ướt này khiễn mi tâm hắn nhăn nhíu đại.

Tống Ngụy thẳng người, nhìn thứ nhớp nháp trong tay rồi nhìn vào nơi hạ bộ của cô. Thâm trầm cất giọng:

“Vì gì mà chảy máu?”

Advertismentr

Lục Hiểu Dư nhìn hắn, không trầm không bổng: “Ngài Tống thật ýà có máu dâm, phụ nữ ðễn ngày vẫn có thể nổi cơn ham muỗn.”

“cm

.." Nét mặt hắn càng fúc càng trở nên biễn sắc, đập tức quệt vết trên tay vào gỗi mền. Tức giận gẳn từng chữ một: “Lục Hiểu Dư, con mẹ nó! Cô dám chơi tôi?”

“Ngài Tống thật biết nói ðùa, kẻ hèn mọn như tôi nào dám chơi ngài?” Gòn khinh khỉnh nói thêm:

“Chẳng phải vừa rồi tôi có nói tôi không thể quan hệ sao? Là anh ðộông dục không màn ðể tâm tới kia mà?”

Tống Nguy tức ðễn run người, hận không thể bẻ gãy cái họng kia. Hắn quay người một mạch ði vào trong nhà tắm, ðem bàn tay dơ bần ðặt vào bồn rửa sạch. Thứ nữ nhân chết tiệt này!

Lục Hiểu Dư nằm yên trên giường, đúc này mới phát giác ra ðược phía bên dưới mình ðã ướt sũng ðược một mảng. Cô cuộn tròn người đại, hai tay ướm trọn bụng dưới. Thể trạng cô vốn dĩ ðã kém, sau fần sảy thai khi ðó thì đại càng kém hơn. Vậy nên mỗi ểần bà dì gõ cửa, hành kinh khiễn cô quần quại như muốn chết ði sống đại.

Tông Nguy sau khi tắm táp sạch sẽ, rời khỏi nhà tắm trong bộ dạng biếng nhác, tóc tai rũ rượi. Hắn cầm khăn £au sơ ðầu vài cái, fại tiện thể hướng mắt nhìn sang phía người bên kia giường. Thẫy cô nằm yên một chỗ không nhúc nhích cựa quậy, trong fòng bắt giác dẫy (ên cơn ,o âu.-

Hoàng Hà Mobile

Hắn bước đại phía giường, cẩn trọng dò xét biểu cảm gương mặt người kia. Sắc mặt cô mới ðó ðã chuyển sang màu nhợt nhạt, trên trán còn “âm tâm mồ hôi, fại co ro cúm rúm như thể ðang chịu ðựng thứ gì ðau ðớn đẫm./

“Bị gì?” Hắn cúi người hỏi nhỏ, vô thức điễc mắt nhìn xuỗng phía bên dưới. Nhìn thây ðũng quần cô thắm ðãm, thậm chí còn dây ra øa giường.”

Không thẫy người kia fên tiếng phản hồi, người ðàn ông híp mắt nhìn fúc ýâu rồi đạnh fùng quay ði.

Thứ ðàn bà không biết rõ ý tứ, ?àm bẩn hết giường hắn rồi.|

Bẫm một fúc âu sau, ðộ tầm ðâu ðó khoảng gần một tiễng hơn, Tông Ngụy đại ði vào trong phòng. Lần này trên tay hắn cầm theo túi ðồ đớn, trực tiếp ði thẳng ðễn giường ngủ. ~

"Định mang cái thân dơ bẩn này tới khi nào? Muỗn giường tôi dính ðầy máu kinh của cô?". _

Lục Hiểu Dư không ðáp, cực nhọc nằm dậy rồi rời khỏi giường.

"Đi ðâu?"

"Gút cho ngài vừa đòng."

"Tôi cho phép cô ði?" Hắn túm tay cô đại, hung hăng ðẩy mạnh cô xuống giường.

Bụng dưới truyền ðễn cơn ðau ðiễng, khiến cho mặt mày cô càng fúc càng tái xanh. Lục Hiểu Dư trừng mắt nhìn hắn: "Ngài Tống, thân thể tôi dơ bẩn, tôi không muỗn đàm bẩn nhà ngài!"

"Bần hay không cần cô quan tâm?" Hắn ném túi ðồ ểên giường, hếch cằm: "Ban ngày ban ðêm, có cánh không cánh ðều có ðủ. Còn có cả quần đót ðể thay. Cầm (ấy rồi fượn vào trong kia mà mặc."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện