Tôi vội mặc đồ của mình vào, mặc kệ trời vẫn còn mưa lâm râm dai dẳng, tôi phóng xe về nhà, không một lời từ biệt. Vừa đến nhà, tôi liền thả mình vào làn nước nóng của vòi sen. Lắc đầu qua lại, tôi vẫn nghĩ đó chỉ là một giấc mơ. Giấc mơ đẹp, chỉ là không đúng thời điểm mà thôi.
Chợt, chuông cửa vang lên. Bạn trai tôi tới rồi. Tắt vòi sen, tôi dựa lưng vào tường, cố gắng lấy lại sự điềm tĩnh. Vội khoác chiếc áo sơ mi dài lên người, tôi vội chạy xuống mở cửa vì trời bên ngoài đang mưa, tội nghiệp bạn trai tôi lắm.
Dắt xe vào bên trong, tôi hí hửng nhận lấy ly trà sữa của mình. Thật sự là, mưa thì vẫn còn mà vẫn chịu khó dắt xe đi mua trà sữa cho tôi, làm tôi cảm kích lắm. “Còn mưa mà, ở lại xíu đi” Tôi ngỏ lời. “Ừ!”
Cậu bạn trai này bằng tuổi tôi, nhưng chắc tôi sẽ gọi bằng anh cho mọi người dễ phân biệt với nhân vật chính.
Anh ngồi trên chiếc ghế gỗ đặt ở phòng khách. Tôi xuống phía dưới bếp lấy thêm một tí bánh ngọt lên để gậm nhắm. Trong khi tôi tươi rói thưởng thức ly trà sữa trà xanh full trân châu đen và bánh flan thì anh nhẹ nhàng chạm vào mái tóc ướt của tôi “Sao tắm trễ vậy?” “Tại...nãy em mê coi phim!” Rồi, anh lại nựng má tôi, ngồi cũng nhích lại gần hơn “Hay quá! Phim gì thế?” “Phim...phim hoạt hình! Anime!” “Thế à!” Anh cười. Tôi ngập ngừng như thế, không biết anh có nghi ngờ gì không. Lỡ anh đòi coi chung, rồi tùm lum tùm la sau đó, rồi tôi bị lộ tẩy mất. Bình tĩnh lại, tôi cười, cùng anh trò chuyện.
Bất ngờ, anh ôm eo tôi. Hai mắt chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau, rồi gần dần. Tôi nhắm tịt mắt lại để cảm nhận đôi môi ấy đang dần chạm vào môi tôi, nhẹ nhàng.
Chợt, chuông cửa vang lên. Bạn trai tôi tới rồi. Tắt vòi sen, tôi dựa lưng vào tường, cố gắng lấy lại sự điềm tĩnh. Vội khoác chiếc áo sơ mi dài lên người, tôi vội chạy xuống mở cửa vì trời bên ngoài đang mưa, tội nghiệp bạn trai tôi lắm.
Dắt xe vào bên trong, tôi hí hửng nhận lấy ly trà sữa của mình. Thật sự là, mưa thì vẫn còn mà vẫn chịu khó dắt xe đi mua trà sữa cho tôi, làm tôi cảm kích lắm. “Còn mưa mà, ở lại xíu đi” Tôi ngỏ lời. “Ừ!”
Cậu bạn trai này bằng tuổi tôi, nhưng chắc tôi sẽ gọi bằng anh cho mọi người dễ phân biệt với nhân vật chính.
Anh ngồi trên chiếc ghế gỗ đặt ở phòng khách. Tôi xuống phía dưới bếp lấy thêm một tí bánh ngọt lên để gậm nhắm. Trong khi tôi tươi rói thưởng thức ly trà sữa trà xanh full trân châu đen và bánh flan thì anh nhẹ nhàng chạm vào mái tóc ướt của tôi “Sao tắm trễ vậy?” “Tại...nãy em mê coi phim!” Rồi, anh lại nựng má tôi, ngồi cũng nhích lại gần hơn “Hay quá! Phim gì thế?” “Phim...phim hoạt hình! Anime!” “Thế à!” Anh cười. Tôi ngập ngừng như thế, không biết anh có nghi ngờ gì không. Lỡ anh đòi coi chung, rồi tùm lum tùm la sau đó, rồi tôi bị lộ tẩy mất. Bình tĩnh lại, tôi cười, cùng anh trò chuyện.
Bất ngờ, anh ôm eo tôi. Hai mắt chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau, rồi gần dần. Tôi nhắm tịt mắt lại để cảm nhận đôi môi ấy đang dần chạm vào môi tôi, nhẹ nhàng.
Danh sách chương