Từ sau khi tốt nghiệp đại học cùng bà nội thẳng thắn xu hướng tính dục của mình, Khương Vọng Thư ở trước mặt người ngoài luôn luôn không che giấu.

Bởi vậy khi nàng mang theo Thang Tư Niên đi phòng trang điểm ăn bánh ngọt thì có phù dâu hỏi thân phận của Thang Tư Niên, nàng liền thoải mái thừa nhận, đây là vợ sắp cưới của nàng.

Nhóm chị em phù dâu đa số không quen biết Khương Vọng Thư, nhưng đều là mấy người khéo léo, cũng không có bởi vì xu hướng tính dục của Khương Vọng Thư mà nói này nọ.

Nghe được Khương Vọng Thư nói như vậy, còn khoa nổi lên Thang Tư Niên, "Bạn gái của cô cũng quá đẹp nha."

Khương Vọng Thư cười đáp lại, "Cô cũng rất ưa nhìn a." Nàng nói như vậy, nắm ở trước mặt người ngại ngùng cùng Thang Tư Niên đi qua đám người, "Em ấy mới từ phòng thí nghiệm tan ca tôi dẫn em ấy đi lấy chút điểm tâm lót dạ."

Cô gái khác hiếu kỳ liền hỏi Thang Tư Niên là làm cái gì.

Thang Tư Niên nói mình còn đang học nghiên cứu ngành y hiện đang làm đề tài.

Mọi người liền oa một tiếng, còn hỏi các câu khách sáo các kiểu như các cô lúc nào kết hôn mà Thang Tư Niên cũng đáp lại từng câu.

Mắt thấy khách đến sắp đủ nên cô dâu lại một lần nữa chỉnh trang trang điểm mà người chủ trì bên ngoài đã vào bắt chuyện. Nói là tổ chức nghi thức đã đến giờ, thúc giục mọi người nhanh đi ra ngoài.

Khương Vọng Thư liền cầm túi xách giao cho Thang Tư Niên, sau đó đã theo chị em chen chúc cùng cô dâu rời đi.

Lễ đường được bố trí bên trong hồ nước nhỏ, xung quanh lối đi là nước. Vào thời khắc này, toàn bộ đèn ở bốn phía lễ đường sáng choang.

Đèn rơi vào mặt nước xanh lam, ánh đến một mảnh trong trẻo. Theo nhạc đệm vang lên, người chủ trì đứng ngay chính giữa lễ đường giơ microphone nói lời mở đầu.

Khách tới tham gia hôn lễ đều ngồi chỉnh tề ở trên ghế ven hồ trước, lo lắng chờ cô dâu chú rể.

Thang Tư Niên ở vị trí khá cao nghe người chủ trì đọc có chút mất tập trung đi tìm bóng người Khương Vọng Thư.

Phù dâu còn ở phía sau, giờ khắc này ở một mảnh mờ tối cái gì cũng thấy không rõ lắm. Thang Tư Niên cực lực nhìn đi nhưng không như mong muốn, vẫn cũng không tìm thấy Khương Vọng Thư.

Tìm tìm, Thang Tư Niên lại cùng A Toàn đối đầu tầm mắt. A Toàn vẫn cứ đẩy nhóc đầu trọc vô lại, nhìn thấy Thang Tư Niên còn nhẹ nhàng nóng nóng lên tiếng chào hỏi.

"Thang tiểu mỹ nhân ~ "

Nàng vừa nói, còn vừa đi về phía Thang Tư Niên.

Thang Tư Niên đáp lại nói, "Chị A Toàn." Sau khi bắt chuyện xong, Thang Tư Niên mới dời đi ánh mắt nhìn về phía Tiêu Uyển đi phía sau A Toàn.

Tiêu Uyển không nghĩ tới cô sẽ nhìn sang, ngẩn người một chút, mới cùng đối phương gật đầu chào hỏi.

Thang Tư Niên cũng rất hữu lễ mạo, thấy thế cũng gật đầu chào hỏi. Tình địch gặp lại làm bầu không khí lúng ta lúng túng. Đặc biệt là làm A Toàn cùng Tiêu Uyển sau khi vào chỗ ngồi ngay ở phía trước Thang Tư Niên hai chỗ, phát hiện bầu không khí liền càng quỷ dị hơn.

Tiêu Uyển quay lưng với Thang Tư Niên, quả thực như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

Nhưng mà A Toàn như là không hiểu tâm tình của cô chút nào như thế, còn quay đầu nằm nhoài trên ghế dựa cùng Thang Tư Niên tán gẫu, "Em là cùng Khương đại mỹ nhân đến sao?"

Lúc này Thang Tư Niên liền có vẻ càng hay nói, "Đúng, em cùng chị ấy đến. Chiị ấy sợ ta buổi tối ở nhà một mình ăn cơm quá đáng thương, liền lôi kéo em đến ăn chực."

Tiêu Uyển nghe được câu này nghĩ thầm cái gì cùng thời đến, rõ ràng cô ta đến sau, cô cũng nhìn thấy!

A Toàn rất phối hợp "Ồ" một câu, nhìn Thang Tư Niên nói rằng: "Ăn nhiều một chút, đêm nay đồ ăn cửa nhà hàng chị đều chọn tốt, sẽ ăn rất ngon"

Thang Tư Niên cười đáp một tiếng được.

A Toàn cúi đầu nhìn thấy ngón tay trái của Thang Tư Niên có đeo một chiếc nhẫn kim cương, oa một tiếng, rất cao hứng cùng Thang Tư Niên nói rằng: "Chị nghe nói em cùng Khương đại mỹ nhân đính hôn? Đây là chiếc nhẫn đính hôn sao?"

Thang Tư Niên gật đầu, A Toàn liền đưa tay, chỉ vào nhẫn của cô nói, "Chị có thể nhìn sao?"

Thang Tư Niên đưa tay ra, "Lấy ra có chút không tiện lắm, nhưng chị A Toàn có thể xem như thế." Cô nói, đưa tay đưa tới trước mặt A Toàn.

A Toàn nâng tay Thang Tư Niên lên tỉ mỉ lại tỉ mỉ, "Nhẫn rất đẹp lại vô cùng rất khác biệt a. Đây không phải mua, là tự mình làm riêng hả?"

Thang Tư Niên gật đầu, "Là, là Vọng Thư tự mình thiết kế."

"Há, tự mình thiết kế a." A Toàn nói tới chỗ này, còn cố ý nhìn về phía Tiêu Uyển bên cạnh, e sợ cho còn chưa đủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ bạn thân mình vậy, không ngừng cố gắng nói, "Vậy hai người chuẩn bị lúc nào kết hôn a?"

Thang Tư Niên một mặt thong dong, "Mùa xuân sang năm. Chỉ là quốc khánh ba mẹ em sẽ trở về, chuẩn bị trước cùng ăn một bữa cơm đã."

"Các em cũng đax gặp gia trưởng sao?"

Thang Tư Niên gật đầu, vô cùng phối hợp.

Tiêu Uyển một bên nghe các cô một xướng một họa, làm sao không biết các cô là cố ý. Đặc biệt là Thang Tư Niên, nói những câu đó đều chói tai, Tiêu Uyển nghe vào trong tai lại như là đứa nhỏ đang hiến hết vật quý.

Tiêu Uyển nghĩ thầm, người này xem ra thật ôn hòa làm sao âm thầm ở chung liền ngây thơ như vậy đây? Quả nhiên hay là bởi vì nhỏ tuổi, không đủ trưởng thành sao? Chút không cam lòng cùng tiếc nuối ở dưới sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ của Thang Tư Niên hóa thành hỏa khí, Tiêu Uyển hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Thang Tư Niên, "Cô cùng Vọng Thư kết hôn không biết có thể mời người cũ như tôi hay không?"

Khi nói xong câu đó, người lĩnh xướng Tiêu Uyển đã bắt đầu hối hận rồi. Cô lại là người ngu xuẩn như vậy sao? Như này không phải đưa tới cửa để người ta đánh sao?

Thang Tư Niên sửng sốt một chút. Cô nhìn kỹ mắt Tiêu Uyển, cau mày nghĩ một hồi, mới chần chờ nói: "Cô là?"

Tiêu Uyển nghĩ thầm, cô còn trang, tôi liền không tin ngươi thật sự không biết tôi?

"Làm sao, Vọng Thư không đề cập tới tôi với cô sao sao?"

Thang Tư Niên liền vội vàng lắc đầu, nói rằng: "Không phải, là bởi vì chị Vọng Thư có quá hơn nhiều người cũ, tôi nhất thời nhớ không nổi cô là ai."

A Toàn vừa nghe liền vui vẻ, muốn nói Thang Tư Niên không biết mới có quỷ. Nếu như cô không biết Tiêu Uyển, vừa nãy thì sẽ không tích cực phối hợp như vậy.

Coi như chỉ thấy một lần, A Toàn cũng có thể lấy khẳng định Thang Tư Niên cũng không phải người sẽ nói nói nhảm nhiều như vậy .

Nhưng hiện tại, Thang Tư Niên không chỉ có nói một đống phí lời, còn chuyên kíƈɦ ŧɦíƈɦ Tiêu Uyển, không phải cố ý mới có quỷ.

A Toàn có thể khẳng định, câu vừa rồi Thang Tư Niên nói là có lực sát thương cực lớn với Tiêu Uyển.

Nhưng Thang Tư Niên như là chưa có chơi đủ vậy, còn giả bộ nghĩ thêm một hồi, chần chờ nói: "Cô là. . . Tiêu Uyển đúng không?"

"Tôi nhớ lại rồi, tôi đã gặp cô hai lần." Thang Tư Niên nhìn thẳng vào Tiêu Uyển, ánh mắt cực kỳ trực tiếp, "Tôi còn biết, Vọng Thư trước đây rất yêu cô."

"Chị ấy từng yêu tha thiết yêu cô, này tôi biết."

Thang Tư Niên dừng một chút, cùng Tiêu Uyển nói rằng: "Nếu như cô muốn tới tham gia hôn lễ của chúng tôi, chị ấy hẳn cũng sẽ không từ chối cô."

"Nhưng tôi nghĩ, tôi chỉ sợ là không thể mời ngươi."

Tiêu Uyển nhìn chằm chằm Thang Tư Niên, giống như là muốn biết miệng đó của cô có thể nói ra cái gì không hay nữa.

Thang Tư Niên một mặt thản nhiên, "Cũng không phải vì chị ấy yêu cô này nọ mà chỉ là bởi vì trong khoảng thời gian này chị ấy, nếm trải đắng so với ngọt ngào còn nhiều hơn."

"Huống chi, hôn lễ lại ngọt ngào." Cô không muốn Khương Vọng Thư, sẽ ở lúc này nếm trải một chút tư vị cay đắng một chút nào.

Tiêu Uyển nhìn kỹ Thang Tư Niên, nhìn cái khuôn mặt trẻ tuổi này một hồi lâu mới cay nghiệt nói: "Cô nói chuyện, thật là có loại ấu trĩ không biết trời cao đất rộng kích động cùng buồn cười."

Thang Tư Niên trả lời: "Bởi vì Tiêu Uyển tiểu thư lại không phải đối tượng có thể đáng giá tôi đối xử trưởng thành."

Tiêu Uyển nhìn cô, nghĩ thầm nếu cô không là người yêu hiện tại của Khương Vọng Thư thì các cô phỏng chừng còn có thể làm bạn bè.

Loại tính cách thuần túy như Thang Tư Niên chân thành lại trực tiếp hoàn toàn không muốn cùng người không cần thiết lãng phí thời gian của bản thân đi xã giao, cô vẫn khá là rất yêu thích.

Hai chị em Thang gia, trong xương cũng thật là giống như đúc.

Tiêu Uyển là người rõ ràng, tự biết đuối lý cũng là sống sờ sờ nhận lấy đòn đánh này. Cô nghĩ, coi như là coo nợ Khương Vọng Thư đi.

Côhừ một tiếng, "Câu nói này, tôi cũng trả lại cô."

Nói xong, cô quay đầu nhìn về phía lễ đường không tiếp tục nói nữa.

A Toàn chân thực cảm thấy Thang Tư Niên là diệu nhân, cũng giống như chị của em ấy. Phải biết, thời đại này người đơn thuần không làm bộ thật sự là quá ít.

A Toàn vỗ vỗ tay Thang Tư Niên cùng cô nói rằng: "Em đừng để ý tới cậu ta, rảnh rỗi cùng Khương đại mỹ nhân đến nhà hàng chị ăn cơm a, chị mời các em."

Thang Tư Niên đáp một tiếng tốt. Lúc này lễ đường vang lên ca khúc hôn lễ, các cô cũng là thuận thế kết thúc cuộc nói chuyện.

Phù dâu cùng phù rễ mở đường, dẫn cô dâu chú rể bước ra.

Thang Tư Niên quay đầu, nhìn thấy Khương Vọng Thư ở trước nhất đang đi đến. Nhìn thấy Thang Tư Niên, Khương Vọng Thư còn hướng về cô nháy mắt mấy cái, trêu đến Thang Tư Niên mỉm cười nở nụ cười.

Hoa đồng cũng cùng dắt cô dâu chú rể các cô cùng đi hướng về phía lễ đường ven hồ đứng.

Dưới ánh đèn óng ánh, Thang Tư Niên ngồi ở trong bóng tối nhìn thấy Khương Vọng Thư đứng ở góc tối ánh đèn, không nháy mắt một chút.

Khương Vọng Thư mặc đồ phù dâu thật đúng là quá đẹp.

Lo lắng hôm nay không phải sân nhà của nàng nên người trang điểm cũng biết điều hơn nhưng vẫn là tiêu điểm với Thang Tư Niên.

Thang Tư Niên liền cứ nhìn nàng như thế, mãi cho đến khi cô dâu chú rễ mang nhẫn rồi hôn môi đối phương.

Lúc này, người chủ trì bắt đầu tuyên bố cô dâu có thể quăng hoa cưới.

Khương Vọng Thư vẫn đứng trong góc tối bắt đầu hướng về Thang Tư Niên vẫy tay, la lớn: "Tư Niên Tư Niên, mau tới đây!"

Thang Tư Niên nghe được triệu hoán không nhịn được khẽ cười một tiếng, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi cùng những nam nữ chưa kết hôn đều đi tới lễ đường.

Khương Vọng Thư lôi kéo tay cô, hưng phấn dị thường nói: "Chúng ta một hồi cùng cướp hoa cưới a."

Thang Tư Niên tự nhiên nói được, các cô lui lại ở giữa, đỡ tay Khương Vọng Thư đứng ở sau lưng nàng.

Người chủ trì cùng cô dâu chào hỏi, ra hiệu cô dâu có thể chuẩn bị. Khương Vọng Thư rồi đã cùng cô dâu câu thông, để cho cô dâu ném hoa về phía nàng. Cũng không biết cô dâu xem không nhìn thấy, người chủ trì liền bắt đầu gọi đếm ngược.

"Ba. . . Hai. . ."

"Một!"

Bó hoa cưới cô dâu quăng đã thẳng tắp bay về phía Khương Vọng Thư. Khương Vọng Thư lấy sức nhảy lên đến, vươn tay nắm lấy bó hoa, nhưng đầu ngón tay chỉ đụng tới bó hoa ở trong nháy mắt, liền bị người khác đoạt lấy rồi.

Khương Vọng Thư kêu rên: "Thiếu một chút liền có thể cướp được!"

Ở trong một đám chị em oán giận Khương Vọng Thư quay đầu nhìn về phía Thang Tư Niên, trong miệng nhắc tới: "Xin lỗi a, chị không có cướp được."

Kết quả ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thang Tư Niên tay cầm bó hoa, mỉm cười nhìn nàng nói rằng: "Ai nói không có cướp được?"

Khương Vọng Thư nhất thời bạo phát rít lên một tiếng, vui mừng đánh về phía Thang Tư Niên, "A! Tư Niên em thật là lợi hại a!"

Thang Tư Niên một tay đưa nàng ôm vào trong ngực, nghĩ thầm nếu em lợi hại như vậy, vậy thì sớm kết hôn với em đi nào.

.......................

Tác giả có lời muốn nói:

Ô ô ô ô. Tôi bệnh còn chưa hết.

Viết văn ngọt thật sự ung dung a, đầu óc không lao lực.

Từ khi tôi bắt đầu dựa vào sáng tác mưu sinh thì tôi liền ý thức được, ta chính là ăn chén cơm này.

Mấy người không thể hi vọng tôi đói bụng vì tình yêu phát điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện