Chu Tiêu Đồng nghe Lục Trì kể hết từ đầu đến cuối xong, cúp điện thoại.

Tào Tiệp vốn đang nằm trên giường đọc truyện cao H 18+ cũng đứng lên, nghiêm túc ngồi xuống bên bàn.

Mà Tiếu Khả Ngải thì sao? Sắc mặt cậu tái xanh, tay đặt trên đầu gối đã nắm chặt thành nắm đấm!

"Chuyện gì xảy ra thế?" Chu Tiêu Đồng hỏi, "Vì sao cậu không biết chuyện , anh họ cậu lại biết?"

"Bởi vì hôm đó anh ấy dùng tài khoản của tớ! Tớ không hề biết chuyện này, anh ấy cũng không nói lại với tớ!" Tiếu Khả Ngải nghiến răng, "Người này. . . mẹ kiếp!"

Chu Tiêu Đồng quen biết Tiếu Khả Ngải cũng được một khoảng thời gian, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiếu Khả Ngải tức giận.

"Anh cậu bị bệnh à?" Tào Tiệp hỏi: "Hắn uống nhầm thuốc sao?"

Tiếu Khả Ngải buồn bực kể chuyện Tiếu Đắc Nghệ cho Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp nghe.

Mặc dù hai người cùng họ, có quan hệ máu mủ gần gũi, nhưng Tiếu Đắc Nghệ và Tiếu Khả Ngải có tính cách trái ngược nhau. Tiếu Đắc Nghệ ỷ vào chuyện mình là anh họ của Tiếu Khả Ngải, làm chuyện gì cũng không xem xét mình có quá phận hay không, nhiều lần khiến Tiếu Khả Ngải khó xử, nhưng Tiếu Khả Ngải xem anh ta là người thân, nên không so đo tính toán bao giờ.

Không lâu trước đó hai người bọn họ mới cãi nhau, Tiếu Đắc Nghệ còn đăng bài lên vòng bạn bè, nội dung là: "Em trai không biết phấn đấu của tôi bị một cô gái não tàn làm hỏng. Đã hai mươi mấy tuổi đầu mà còn đòi theo đuổi thần tượng! Mọi người thấy có buồn cười hay không?" Kèm theo là hình ảnh chụp đồ tiếp ứng trong phòng của Tiếu Khả Ngải.

Vì bài đăng này nên Tiếu Khả Ngải vô cùng xấu hổ. Đầu tiên là trong nhà có rất nhiều người thân không hiểu hể chuyện quan tâm đến cậu, hỏi cậu có phải bị phụ nữ lừa gạt hay không. Ngoài ra vài người bạn trên mạng của Tiếu Đắc Nghệ cũng lôi cậu ra làm trò cười.

Những chuyện này cậu nhẫn nhịn, không nói gì. Thật không ngờ rằng, Tiếu Đắc Nghệ thế mà lại dùng tài khoản game của cậu, nói lời quá đáng như vậy với Lục Trì! Không thể nhịn được nữa!

Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp nghe xong chuyện, cũng nổi giận.

"Cậu nên cho hắn biết thế nào là lễ độ, " Tào Tiệp không ưa loại đàn ông như Tiếu Đắc Nghệ, cô ấy bắt chéo chân, bày ra dáng vẻ một vị đại ca xã hội đen: "Đưa số điện thoại của anh ta cho tớ đi?"

Chu Tiêu Đồng nhìn cô ấy một cái. Dựa theo tính nết của Tào Tiệp, không chừng cô ấy sẽ đi in mấy tấm thẻ "gọi phục vụ", viết số điện thoại di động Tiếu Đắc Nghệ lên, ném vào các phòng trong khách sạn mất.

"Đừng làm bừa." Chu Tiêu Đồng đè tay Tào Tiệp lại. Cô nhìn về phía Tiếu Khả Ngải, "Vậy cậu định làm thế nào?"

Nếu người gặp chuyện này là Chu Tiêu Đồng, chắc chắn cô sẽ cho Tiếu Đắc Nghệ một bài học. Nhưng đây dù sao cũng người thân của Tiếu Khả Ngải, nên phải để lại mặt mũi cho cậu. Nếu như Tiếu Khả Ngải không muốn so đo với anh họ mình, các cô cũng không thể làm gì Tiếu Đắc Nghệ, chỉ có thể đến an ủi Lục Trì mà thôi.

Tiếu Khả Ngải im lặng một lát, sau đó mới mở miệng nói.

"Tớ sẽ xin lỗi, giải thích rõ ràng với Lục Trì. Còn anh họ tớ. . . Tớ. . . Tớ. . ."

Cậu nghiến răng, nhưng lại không nói nên lời. Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp cho rằng cậu mềm lòng, ai ngờ Tiếu Khả Ngải cầm điện thoại lên lạch cạch tìm gì đó.

Chu Tiêu Đồng đứng lên đi sang nhìn thoáng qua, chỉ thấy nội dung Tiếu Khả Ngải đang tìm là "Bách khoa toàn thư chửi người" .

Chu Tiêu Đồng: ". . ."

Hóa ra đồng chí Tiểu Khả Ái nghẹn nửa ngày, là đang nghĩ lời để mắng người ta. Đáng tiếc tính tình cậu quá dịu dàng, trước giờ chưa từng mắng chửi ai nên không biết phải làm sao.

"Quên đi, cậu có mắng anh ta cũng không làm được gì, " Chu Tiêu Đồng nói, "Mà cậu cũng mắng không lại được anh ta."

Tiếu Khả Ngải: ". . ."

Lời Chu Tiêu Đồng nói đúng là sự thật. . .

"Vậy tớ phải làm sao đây?" Cậu ủ rũ hỏi thăm.

"Tớ cảm thấy, người như anh họ cậu, coi như vì anh ta, cậu cũng nên cho anh ta một bài học. Bằng không về sau anh ta sẽ bị người khác dạy một bài học khác lớn hơn." Chu Tiêu Đồng nói."Mà đây cũng là cơ hội tốt để cậu cải thiện mối quan hệ giữa hai người. Không thì một mình cậu cứ kiên trì nhẫn nhịn, anh ta liên tục tái phạm, cũng sẽ là phiền phức rất lớn đối với cậu."

Tiếu Khả Ngải gật đầu đồng ý.

Chuyện lúc trước cậu đều nhịn, nhưng chuyện hôm nay đã chạm đến ranh giới cuối cùng của cậu, cậu không định tiếp tục tha thứ! Chỉ cần Chu Tiêu Đồng và Tào Tiệp chỉ cho cậu hướng đi hợp lý, cậu sẽ đồng ý làm ngay!

Chu Tiêu Đồng thấy cậu đồng ý, mới tiếp tục nói.

"Muốn đối phó với loại người như thế này, tớ cho rằng phương pháp tốt nhất chính là —— lấy răng trả răng, lấy mắt trả mắt!" Chu Tiêu Đồng giải thích, " Làm như vậy có hai chỗ tốt. Thứ nhất, chuyện này là anh ta làm trước, cậu chỉ học theo, nên anh ta không có quyền chỉ trích cậu. Thứ hai, người ngu xuẩn làm ra chuyện ngu xuẩn, nguyên nhân lớn nhất vì họ chưa từng trải qua. Thế nên phải cho anh ta cảm nhận được cách làm của anh ta hại người khác thế nào, anh ta mới biết chính mình ngu xuẩn".

"Ừm. . ." Tiếu Khả Ngải chớp chớp mắt, "Phải làm sao để ăn miếng trả miếng đây?"

"Anh ta chê cười cậu theo đuổi thần tượng, vậy anh ta có yêu thích thứ gì không?" Chu Tiêu Đồng hỏi.

"Có." Tiếu Khả Ngải không cần nghĩ đã nói, "Chơi game, xem livestream!"

"Ối má!" Tào Tiệp than thở, "Một người cả ngày chơi game xem livestream, mà dám khinh bỉ cậu theo đuổi thần tượng? Chính hắn là mặt hàng gì còn không biết tự lượng sức mình sao?"

Anh họ mình bị người khác nói như vậy, nhưng Tiếu Khả Ngải không tức giận, còn đồng ý gật gật đầu. Ai cũng có cách giải trí yêu thích riêng, xưa nay cậu không cảm thấy ai cao quý hơn ai, chỉ là không muốn chê cười người khác thôi.

"Vậy anh ta có bạn gái không?" Chu Tiêu Đồng lại hỏi.

"Không." Tiếu Khả Ngải lắc đầu, "Chẳng qua gần đây anh ấy có đi xem mắt, anh ấy cũng có ý định muốn phát triển lâu dài với người ta."

Chu Tiêu Đồng cười ha ha, nhún vai: "Vậy là được rồi!"

======

Tiếu Đắc Nghệ vừa online, thì nhìn thấy có người nói chuyện trong kênh bang phái, hỏi xem có ai biết Tiếu Khả Ngải đâu rồi không.

Hồng Phất: "Mà nói chứ, lâu lắm rồi không thấy Thích Ăn Người Hồ Kiến online. Gần đây Đừng Ăn Tôi cũng không xuất hiện, hay là cũng bỏ game rồi?"

Tiếu Đắc Nghệ xùy một tiếng.

Tao là ông mày: "Mấy ngày nay nó lại đi theo đuổi thần tượng rồi!"

Hồng Phất: "À, thế sao. Vậy cậu ấy còn chơi không? Bang chúng ta thiếu nhiều ngươi chơi nhân vật chữa trị lắm!"

Tao là ông mày: "Không biết còn chơi hay không. Đầu óc nó có vấn đề. Đàn ông hai mươi mấy tuổi, còn theo đám con gái theo đuổi thần tượng, ngu xuẩn!"

Hồng Phất: ". . ."

Hồng Phất: "Hai ngươi không phải là anh em sao, sao lại nói em trai mình như thế chứ?"

Tao là ông mày: "Nói thế thì có là gì! Nó ngu xuẩn còn không cho người ta nói à? Từ nhỏ tao đã chửi nó như thế rồi!"

Kênh trò chuyện bang phái hoàn toàn yên tĩnh, không ai đáp lời.

Đúng vào lúc này, cửa phòng của Tiếu Đắc Nghệ bị người khác đẩy ra, kêu "Rầm" một tiếng!

Tiếu Đắc Nghệ quay đầu, trông thấy mẹ anh ta đang thở hổn hển đứng trước cửa, bố anh ta cũng đứng ngay sau.

"Bố mẹ làm gì thế?" Tiếu Đắc Nghệ khó chịu nói, "Sao vào phòng con mà không gõ cửa? !"

"Tiếu Đắc Nghệ, mày nạp 6 vạn tệ vào game?!" vẻ mặt mẹ anh ta không thể nào tin nổi.

Gương mặt Tiếu Đắc Nghệ nháy mắt đông cứng lại.

"Mày còn cho nữ streamer 2 vạn tệ???" Bố anh ta cũng chen vào, vô cùng tức giận, "Con mẹ nó, đến giờ mày cũng không có người bạn gái nào tử tế, mà lại lên mạng xem mấy loại phụ nữ đó hả?! Mày điên rồi!!"

Tiếu Đắc Nghệ bị dọa nhảy dựng lên: "Ai nói với hai người?!"

Lời này chẳng khác gì thừa nhận chuyện anh ta nạp tiền và tặng quà cho streamer.

Hai vị phụ huynh nghe xong, máu nóng xông lên đầu. Bố anh ta tức giận vén tay áo lên xông đến!

"Tiền lương mày một tháng được bao nhiêu?! Hai mươi mấy tuổi, ăn của nhà, dùng của nhà, vợ không có, con cũng không có. Lại đem tiền vào những chỗ hạ lưu như thế?!"

"Hạ lưu?" Tiếu Đắc Nghệ vội vàng trốn tránh bốn phía, cố gắng giải thích, "Đấy chỉ là mấy người giống như dẫn chương trình trò chơi thôi, không phải dẫn chương trình sắc tình!"

Bố mẹ anh ta nào quan tâm đó là chương trình gì? Họ chỉ cần biết chuyện này là thật, thì đó chính là tội không thể tha thứ! Tiếu Đắc Nghệ nếu có thể kiếm mười vạn một tháng, tiêu mấy vạn bố mẹ anh ta cũng không nói gì. Nhưng tiền lương của anh ta một tháng chỉ có mấy ngàn thôi!

Bố anh ta tức đến mặt đỏ tía tai, đuổi theo muốn đánh; mẹ thì tức giận đứng ở cửa lau nước mắt.

Tiếu Đắc Nghệ nhiều năm không bị đánh, không chịu được vài quả đấm của bố. Anh ta hoảng sợ, không sao hiểu được sao bố mẹ lại biết chuyện. Đến tận lúc bố anh ta đuổi theo quá mệt, anh ta vẫn còn tức giận và tủi thân.

"Rốt cuộc ai nói với bố mẹ?!"

"Tự mày vào xem vòng bạn bè đi!" Bố anh ta nói.

Tiếu Đắc Nghệ giật mình, lập tức cầm điện thoại di động lên, mở vòng bạn bè. Kéo xuống một chút liền thấy bài đăng nửa giờ trước của Tiếu Khả Ngải.

Tiếu Khả Ngải: "Anh họ không biết cố gắng kia của tôi chẳng khác gì một kẻ não tàn, hai mươi mấy tuổi, ngày nào cũng chơi game xem livestream, mọi người thấy có buồn cười hay không :)".

Đi kèm là hình ảnh Tiếu Đắc Nghệ khoe khoang với bạn bè mình nạp bao nhiêu tiền vào game, cho nữ streamer bao nhiêu tiền.

Tiếu Đắc Nghệ hít vào một hơi khí lạnh!

Đây là gì? Đây rõ ràng là trả thù! Tiếu Khả Ngải lấy nội dung mình đăng trong vòng bạn bè lúc trước, thay đổi vài chữ đăng lên. Anh ta chê cười Tiếu Khả Ngải theo đuổi thần tượng, Tiếu Khả Ngải liền chê anh ta chơi game xem livestream. Anh ta cảm thấy Tiếu Khả Ngải theo đuổi thần tượng là mất mặt, nhưng không thấy mình chơi game xem livestream là mất mặt, đàn ông con trai ai lại không chơi game xem livestream chứ? Sau khi nạp game anh ta còn sĩ diện đem khoe với bạn bè, nếu không có ảnh chứng minh nạp tiền sao bạn bè có thể tin! Nhưng trong mắt phụ huynh thì họ chỉ thấy mấy vạn nạp vào game thì tội còn nặng hơn theo đuổi thần tượng!!

Mẹ anh ta khóc, bố anh ta mắng chửi, Tiếu Đắc Nghệ không dám nói gì, sợ bố mẹ đuổi ra khỏi nhà, vài đồng tiền lương không thể nuôi sống nổi anh ta.

Một lúc lâu sau, bố hết chửi nổi, mẹ cũng khóc mệt rồi.

"Từ hôm nay trở đi, chúng tao sẽ không cho mày một đồng nào nữa, còn mày mỗi tháng cũng phải giao tiền sinh hoạt ra đây!" Mẹ anh ta lau nước mắt nói, "Đến khi mày tìm được bạn gái mới thôi!"

Tiếu Đắc Nghệ vô cùng đau lòng. Anh ta còn đang muốn cò kè mặc cả thì bố anh ta đã vung tay lên, đập cho anh ta một cái.

"Giao tiền sinh hoạt, hoặc là tự đi thuê phòng mà ở, không thì đem thẻ lương nộp cho mẹ mày, để mẹ mày thay mày trông coi! Chờ đến khi mày kết hôn thì trả!"

Tiếu Đắc Nghệ thở hổn hển!

Nộp một phần tiền sinh hoạt thì còn có thể tiêu ít đi một chút. Dù sao cũng ăn đồ trong nhà, không phải là không sống nổi. Nếu nộp thẻ lương lên, thì anh ta không còn tự do nữa! Sao có thể chơi game? Có thể xem livestream chứ? Cùng bạn ra ngoài ăn uống còn phải ngửa tay xin tiền mẹ, cuộc sống như vậy sao sống nổi?!

Bố mẹ anh ta bị tấm ảnh chụp màn hình mấy vạn tệ kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến tăng huyết áp, không cho anh ta cơ hội mặc cả. Bố anh ta ra ban công hút thuốc, còn mẹ cũng về phòng.

Sau khi bố mẹ rời đi, Tiếu Đắc Nghệ tức giận run tay, cầm điện thoại di động lên gọi cho Tiếu Khả Ngải. Nhưng vừa gọi qua, đối phương đã tắt máy, không thèm nghe điện thoại.

Anh ta tức giận nhắn tin mắng chửi người.

"Con mẹ nó, mày điên rồi à? !"

Tiếu Khả Ngải lúc trước là một người hiền lành mặc cho anh ta xoa tròn vo dẹt, bỗng nhiên làm phản cắn ngược một cái, khiến anh ta không trở tay kịp. Anh ta tức giận, cành cạch gõ một chuỗi từ ngữ chửi bới mắng nhiếc.

Nhưng không đợi anh ta gõ xong, bỗng nhiên phía đối diện gửi tới mấy tấm ảnh.

Tiếu Đắc Nghệ mở ra xem, hai mắt trợn tròn —— đó là những tấm ảnh chụp màn hinh lịch sử trò chuyện ngày thường anh ta mắng chửi ông chủ và đồng nghiệp ngu xuẩn! Tiếu Khả Ngải là người hiền lành lại kiên nhẫn, Tiếu Đắc Nghệ có chuyện bất mãn đều đổ về chỗ cậu, đổ xong liền cảm thấy cả người thoải mái. Từ trước đến giờ anh ta đều không cảm thấy có vấn đề gì, cho đến giờ bị Tiếu Khả Ngải lôi ra, anh ta liền hoảng sợ!

Tiếu Khả Ngải: "Anh họ không biết phấn đấu của tôi cho rằng người bên cạnh đều là một đám não tàn, hai mươi mấy tuổi, cả ngày chỉ biết mắng chửi xã hội, mọi người thấy buồn cười không :)".

Đoạn văn này Tiếu Khả Ngải không đăng trong vòng bạn bè, mà chỉ nhắn tin riêng cho anh ta. Dường như đang uy hiếp: Cẩn thận lời nói, không thì em sẽ đăng lên vòng bạn bè!

Tiếu Đắc Nghệ càng sốt ruột! Anh ta kết bạn trên mạng với khá nhiều người, có không ít người bị anh ta mắng là bạn chung của họ. Mà Tiếu Khả Ngải tuy không biết ông chủ anh ta, nhưng cũng quen một số đồng nghiệp, lịch sử trò chuyện anh ta mắng chửi ông chủ bị đồng nghiệp đọc được, chắc chắn sẽ truyền đến tai ông chủ. Anh ta chắc chắn sẽ mất việc!

Tiếu Đắc Nghệ xóa hết những câu chửi bới vừa gõ, gõ một tin nhắn mới.

Tiếu Đắc Nghệ: "Em muốn làm gì??? Anh tin tưởng em như vậy, mà em lại làm thế với anh sao???"

Tin nhắn của Tiếu Khả Ngải gần như nháy mắt đã đến.

Tiếu Khả Ngải: "Em cũng tin tưởng anh, cho nên để anh vào phòng em, lục đồ của em, dùng máy tính của em, chơi tài khoản của em."

Tiếu Đắc Nghệ sửng sốt.

Anh ta cuối cùng cũng hiểu tại sao Tiếu Khả Ngải lại tức giận. Xem ra lần này đi Quảng Châu theo đuổi thần tượng, cậu ấy đã nói chuyện với Lục Trì rồi.

Tiếu Đắc Nghệ: "Con mẹ nó! Còn không phải vì muốn tốt cho mày à?!"

Tiếu Đắc Nghệ: "Vì một con đàn bà mà mày làm thế với tao??"

Hệ thống nhắc nhở: Tiếu Khả Ngải đã chặn tin nhắn của người lạ, bạn không phải bạn bè của anh ấy (cô ấy), mời bạn gửi yêu cầu kết bạn, sau khi được xác nhận là bạn bè, hai bạn mới có thể trò chuyện.

Tiếu Đắc Nghệ: "..."

Tiếu Khả Ngải dám kéo anh ta vào sổ đen!!!

Anh ta lập tức gửi lời kết bạn qua.

Tiếu Đắc Nghệ: Đm mày là đồ ngu à!

Một phút sau, đối phương không đồng ý.

Anh ta lại gửi thêm một lời mời kết bạn.

Tiếu Đắc Nghệ: Đồng ý đi!!

Hai phút sau.

Tiếu Đắc Nghệ: Đồng ý đi, anh đang nói chuyện với mày đấy!

Ba phút sau.

Tiếu Đắc Nghệ gọi thêm mấy cuộc điện thoại, nhưng từ đầu đến cuối đều thông báo máy đang bận —— đối phương đã cho số anh ta vào sổ đen rồi!!

Tiếu Đắc Nghệ vô cùng hoảng hốt. Bình thường anh ta nắm được một chuyện gì có thể chế giễu Tiếu Khả Ngải thì sẽ nắm chặt không buông, bây giờ vì sợ điểm yếu của mình bị đối phương lộ ra, anh ta cẩn thận nghĩ lại mới thấy mình đã nói với người ta nhiều lời lẽ xấu xa bẩn thỉu đến thế nào! Bình thường anh ta chỉ thấy người khác chẳng ra sao, lại quên tự soi xem chính mình là dạng người gì. Nếu Tiếu Khả Ngải đem chuyện này công khai lên mạng xã hội, anh ta sẽ không thể làm người nữa!

Tiếu Đắc Nghệ gấp đến độ muốn khóc, không ngừng gửi yêu cầu kết bạn cho Tiếu Khả Ngải.

Tiếu Đắc Nghệ: Em trai, đồng ý đi, chúng ta nói chuyện chút nào!

. . .

Tiếu Đắc Nghệ: Anh sai rồi, anh biết anh sai rồi, chúng ta nói chuyện đi.

. . .

Tiếu Đắc Nghệ: Anh xin em đấy, cầu xin em đấy...

=====

"Mẹ! Con xin mẹ đấy. Con không thích anh ta!" Trần Lôi Lôi sụp đổ giật tóc chính mình.

"Gì mà không thích chứ, tình cảm có thể bồi dưỡng! Cậu ấy có gì không tốt nào?" Mẹ Trần líu lo không ngừng, "Con đã hai mươi chín rồi mà bạn trai cũng không có! Bố mẹ đã già, về sau ai chăm sóc cho con?"

"Sao con phải cần người khác chăm sóc chứ?" Trần Lôi Lôi nói, "Giờ con cũng kiếm được không ít tiền, con không những không cần người khác chăm sóc, con còn có thể chăm sóc hai người mà!"

"Có vài cái video trên mạng hiện giờ có thể kiếm được mấy đồng tiền, nhưng không phải công việc ổn định!" Mẹ Trần nói, "Lỡ đâu sau này con không kiếm được tiền thì phải làm sao bây giờ? Cậu trai nhà họ Tiếu kia có công việc rất ổn định, không phải rất tốt à? Cuối tuần con cùng cậu ta ra ngoài chơi đi, trong nhà cũng không cần con làm gì, người ta đến hẹn con, sao con còn lạnh nhạt như thế!"

Trần Lôi Lôi bị giục cưới đến sắp gục ngã, nói thế nào cũng không lại mẹ, tức giận trốn về phòng mình.

Cô trở lại phòng, cầm điện thoại di động lên, phát hiện mình nhận được một yêu cầu kết bạn. Cô mở ra xem xét, phát hiện tên của đối phương là Tiếu Khả Ngải, cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Gần đây cô bị người nhà ép đi xem mắt với Tiếu Đắc Nghệ, trong lòng cô không có cảm giác thích thú gì với Tiếu Đắc Nghệ. Thậm chí có thể nói, cô rất khó chịu với loại đàn ông như thế này! Công việc bây giờ của cô là một giáo viên dạy múa, hai năm nay khởi nghiệp cùng một vài người bạn, sang biên đạo và đăng video vũ đọa lên mạng. Thu nhập tuy không quá cao, nhưng có thể tự nuôi sống mình, mỗi tháng đưa thêm tiền sinh hoạt cho bố mẹ. Tháng ngày trôi qua thoải mái, không muốn vội vàng kết hôn.

Vấn đề là năm nay cô đã hai mươi chín tuổi, cho dù cô không vội, thì bố mẹ cô cũng vội muốn chết, cảm thấy nếu cô ba mươi tuổi thì không thể gả đi được nữa, ép buộc cô đi xem mắt! Tiếu Đắc Nghệ là là do bạn của mẹ cô giới thiệu cho, bố mẹ cô nghe qua về gia đình nhà họ Tiếu, cảm thấy điều kiện nhà người ta môn đăng hộ đối với nhà mình, công việc của Tiếu Đắc Nghệ cũng tương đối ổn định, bề ngoài tạm được. Thế nên bố mẹ cô cảm thấy đây là một đối tượng kết hôn tốt, bắt cô phải tiếp tục hẹn hò, khiến cô sắp sụp đổ.

Cô nhớ trong một lần ăn cơm Tiếu Đắc Nghệ đã từng nói với cô, mình có một người em họ, tên rất hài hước, gần giống Tiểu Khả Ái, người cùng tên cũng rất phù hợp, không có khí chất đàn ông, tuổi đã lớn nhưng lại học mấy cô gái nhỏ theo đuổi minh tinh!

Lúc ấy Tiếu Đắc Nghệ dùng giọng điệu chế giễu kể chuyện với cô, nhân tiện còn khoe khoang khí chất đàn ông của mình. Cô cảm thấy khó chịu, nên bảo Tiếu Đắc Nghệ đừng nói nữa. Vì thế cái tên Tiếu Khả Ngải vẫn để lại ấn tượng trong lòng cô.

Trần Lôi Lôi sắp bị Tiếu Đắc Nghệ làm tức chết, hiện giờ người thân Tiếu Đắc Nghệ lại còn muốn kết bạn với cô, cô không nghĩ gì đã muốn từ chối ngay! Cô không muốn có thêm mối quan hệ nào với nhà họ Tiếu nữa!

Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào, trước khi từ chối, cô lại nhấn vào trang cá nhân của Tiếu Khả Ngải. Mặc dù là người lạ, nhưng đối phương để cho người ngoài có thể xem mười bài viết gần nhất, bên trong có ảnh và cả chữ viết của đối phương.

Sau khi xem xong, cô cảm thấy kỳ lạ. Tiếu Khả Ngải bề ngoài hiền hòa, nét chữ cũng thể hiện là một người hiền lành có giáo dục, không hề giống ông anh họ suốt ngày oán trời oán đất kia của cậu!

Cô đột nhiên tò mò không biết đối phương tìm cô làm gì? Thế là cô đồng ý lời mời kết bạn của Tiếu Khả Ngải.

Trần Lôi Lôi: "Xin chào, xin hỏi có chuyện gì thế?"

Tiếu Khả Ngải: "Xin chào cô Trần. Tôi là Tiếu Khả Ngải, em họ của Tiếu Đắc Nghệ, hôm trước anh họ tôi có chụp qua ảnh vòng bạn bè của cô nên tôi mới biết phương thích liên hệ với cô. Đột nhiên tìm đến cô thế này vì có chuyện muốn nói với cô, nếu quấy rầy cô thì vô cùng xin lỗi".

Trần Lôi Lôi xấu hổ. Cô thường đăng rất nhiều ảnh sinh hoạt lên vòng bạn bè, Tiếu Đắc Nghệ chụp ảnh vòng bạn bè của cô cho người khác xem? Cô cảm thấy vô cùng khó chịu với chuyện này. Dù sao cô và Tiếu Đắc Nghệ vẫn chỉ là đối tượng hẹn hò, quan hệ chưa tiến thêm bước nữa. Nhưng may là Tiếu Khả Ngải rất lễ phép, không khiến cô phản cảm.

Trần Lôi Lôi: "Không sao, có chuyện gì anh cứ nói đi."

Tiếu Khả Ngải: "Anh họ tôi không phải người đàn ông tốt đẹp gì, tốt nhất cô đừng cùng anh ta tiếp tục hẹn hò nữa. . ."

Trần Lôi Lôi: "Hả?"

Tiếu Đắc Nghệ đang theo đuổi cô, nhưng nếu không vì bố mẹ gây áp lực, Trần Lôi Lôi còn không muốn gặp mặt Tiếu Đắc Nghệ, chứ đừng nói hẹn hò gi. Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là Tiếu Khả Ngải vậy mà lại nói với cô những lời như thế này.

Trần Lôi Lôi: "Thế là sao?"

Tiếu Khả Ngải: "Anh họ tôi đã nói riêng mấy câu không tốt lắm về cô, nếu cô muốn tôi có thể gửi cho cô xem. Nhưng những lời đó có thể sẽ xúc phạm đến cô, nếu cô không muốn..."

Trần Lôi Lôi: "Không sao, tôi muốn xem, anh gửi đi."

Một lát sau, Tiếu Khả Ngải gửi mấy tấm ảnh chụp màn hình tới.

Trần Lôi Lôi vừa ấn mở hai tấm ảnh đầu tiền, liền cảm thấy buồn nôn!

【 Tiếu Đắc Nghệ: Hôm nay cô gái xem mắt cảm thấy cũng không tệ lắm, nhìn vòng bạn bè của cô ta thì thấy, vừa biết làm cơm còn biết làm bánh bích quy bánh gatô, hiền lành, rất hợp lấy về làm vợ!

Anh Vinh: Dáng dấp thì sao?

Tiểu Bác: Có ảnh chụp không?

Tiếu Đắc Nghệ: Khuôn mặt như thế này. Người xinh đẹp tao không dám lấy về, người đẹp lắm chuyện thị phi, chỉ chơi đùa thôi. Cưới vợ phải cưới người hiền! Mà cô gái này là giáo viên vũ đạo, vóc dáng rất khá [sắc]】

【 Tiếu Đắc Nghệ: Lần trước xem mắt cô gái giáo viên vũ đạo kia, quen biết gần một tháng, hôm nay tao ngỏ lời muốn cô ta làm bạn gái, thế mà cô ta lại từ chối! Tao phục rồi, cô ta sắp ba mươi đến nơi, còn chọn với chả lựa!

Tiểu Bác: Mới một tháng chứ nhiêu? Nếu ba tháng còn không có tiến triển, thì là do cô ấy không hài lòng với anh rồi.

Tiếu Đắc Nghệ: Cô ta dám không hài lòng với tao á? Xem mình là gì thế?

Tiếu Đắc Nghệ: Được rồi! Vì điều kiện cô ta không tệ lắm nên tao nhẫn nhịn thêm. Dù sao cô ta còn năm nay để làm kiêu, sang năm ba mươi tuổi, xem cô ta còn dám chọn lựa nữa không! Đến lúc đó còn không phải đến khóc cầu tao cưới cô ta sao!】

Trần Lôi Lôi cảm thấy buồn nôn, không muốn xem tiếp.

Tiếu Khả Ngải sau khi gửi tin xong, thật lâu vẫn không nhận được câu trả lời của đối phương.

Sau đó chừng một giờ, điện thoại Tiếu Khả Ngải rung lên, nhận được câu trả lời của Trần Lôi Lôi.

Trần Lôi Lôi: "Cám ơn anh."

Tiếu Khả Ngải: "Không cần đâu."

Trần Lôi Lôi: "Ờ thì, tôi có thể hỏi một chút hay không, tại sao anh lại muốn nói cho tôi biết những chuyện này? Dù sao thì anh ta cũng là người thân của anh."

Tiếu Khả Ngải: "Ừm. . . Nói ra thì cũng không hay lắm _(:з" ∠)_ "

Trần Lôi Lôi: "Hả?"

Tiếu Khả Ngải: "Vì anh ấy làm chuyện tôi không thể tha thứ, nên tôi muốn báo thù =_=+ "

Trần Lôi Lôi: ". . ."

Trần Lôi Lôi: "Chuyện gì thế? Tôi có thể biết không?"

Thế là Tiếu Khả Ngải kể chuyện Lục Trì cho Trần Lôi Lôi nghe.

Trần Lôi Lôi: "Cmn! Người này quá đáng vậy!!"

Tiếu Khả Ngải: "Đúng thế. Không thể nhịn được nữa!"

Tiếu Khả Ngải: "Thực ra tôi cũng rất xin lỗi. Trước đó tôi thấy anh họ nói những lời này, tôi cũng cảm thấy rất khó chịu, nhưng tôi không quen cô, mà anh ấy lại là người thân của tôi, tôi không tiện nói với cô. Lần này cũng vì tôi trở mặt với anh ấy, cho nên kể những chuyện này với cô. . ."

Trần Lôi Lôi: "Không sao, tôi hiểu mà. Anh kể chuyện này khiến tôi rất vui!"

Thực ra từ lúc Tiếu Khả Ngải đến tìm Trần Lôi Lôi, kể chuyện Tiếu Đắc Nghệ cho cô, cô đã đoán hai anh em này chắc chắn có mâu thuẫn. Nếu Tiếu Khả Ngải không nói gì, chỉ nói cậu muốn giúp cô không bị lừa thì chắc là Trần Lôi Lôi sẽ chỉ lễ phép nói một tiếng cám ơn rồi thôi. Nhưng Tiếu Khả Ngải rất thoải mái, kể rõ ràng mâu thuẫn của anh em họ, hơn nữa còn nói xin lỗi với cô, ngược lại khiến Trần Lôi Lôi cảm thấy có ấn tượng tốt hơn với cậu.

Mà Tiếu Khả Ngải bình thường cho dù bị bắt nạt cũng cảm thấy không có gì quan trọng, nhưng khi cô gái mình thích bị bắt nạt, thì ngay cả anh họ mình cậu cũng trở mặt ngay. Trần Lôi Lôi càng cảm thấy Tiếu Khả Ngải là một người tốt!

Trần Lôi Lôi: "Vô cùng cám ơn anh! Thật ra tôi không thích anh họ anh, nhưng bố mẹ tôi ép tôi hẹn hò cùng anh ta. Nếu tôi không chịu đi gặp, họ sẽ lảm nhảm cả ngày, khiến tôi phát điên! Vừa rồi tôi đưa ảnh chụp cho họ xem, họ đều bất ngờ!"

Trần Lôi Lôi: "Tôi vừa cùng họ tâm sự hơn một tiếng, họ cũng thừa nhận họ làm hơi quá. Nếu tôi gả cho loại đàn ông thế này, thì đúng là thà độc thân cả đời còn hơn! Cho nên bây giờ họ không ép buộc tôi nữa, cho tôi tự do, tôi cũng đồng ý với họ, sẽ quan tâm đến chuyện tình cảm của mình nhiều hơn".

Trần Lôi Lôi: "Tóm lại, anh đã giúp tôi một chuyện lớn!"

Tiếu Khả Ngải: "Ôi, thế thì may quá! [ vui sướng ] "

Trần Lôi Lôi: "Ừm, cảm ơn anh! Hiện giờ tôi vui vẻ chết mất, thật đấy, bố mẹ tôi ép buộc tôi bao nhiêu lâu nay, trước kia nói gì họ cũng không nghe, nếu không có anh, có khi họ sống chết ép tôi lấy phải một người chồng tồi tệ! Cho nên tôi rất muốn trả ơn anh, anh có muốn tôi giúp gì không?"

Tiếu Khả Ngải: "Hả? Không cần không cần đâu!"

Trần Lôi Lôi: "Không được, không làm gì trả ơn thì tôi thấy khó chịu lắm!"

Trần Lôi Lôi: "Đúng rồi, tôi từng nghe Tiếu Đắc Nghệ nói, anh với cô gái anh thích đang theo đuổi minh tinh nhỉ? Hai người thích ai thế?"

Tiếu Khả Ngải: "Lý Hi Hạnh."

Trần Lôi Lôi: "À à tôi biết! Tôi có xem « Super Voice »! Cô ấy hát rất hay!"

Tiếu Khả Ngải: "Đúng vậy, cô ấy rất có tài hoa!"

Trần Lôi Lôi: "Tôi đang cùng mấy người bạn mở một phòng làm việc chuyên về vũ đạo, chúng tôi tự biên đạo tự múa, sau đó đăng lên mạng, đôi khi còn livestream. Làm đã hơn một năm rồi, cũng có ít fan, dù không nhiều lắm. Anh có thể lên B trạm xem video của chúng tôi".

Trần Lôi Lôi: "Có đôi lúc có một số ca sĩ sẽ tìm chúng tôi hợp tác. Nếu video tốt còn có thể giúp các ca sĩ tuyên truyền một chút. Tôi có một ý kiến thế này, vì anh giúp tôi một chuyện lớn, thế nên tôi muốn biên đạo một bài múa, biết đâu có thể giúp đỡ một chút..."

Tiếu Khả Ngải: "Hả? !"

Trần Lôi Lôi: "Không phải là anh cảm thấy tôi hơi đề cao mình đấy chứ? Dù sao Lý Hi Hạnh cũng là một minh tinh. Nhưng ngoại trừ múa thì tôi không thể giúp gì, sau đó nghĩ ra chuyện này tôi thấy rất vui, muốn làm việc gì đó thì cũng chỉ nghĩ ra cách này thôi. Không gạt anh đâu, tôi mới mua album của Lý Hi Hạnh, còn đang nghe này!"

Tiếu Khả Ngải: ". . ."

Câu vốn chỉ muốn ăn miếng trả miếng Tiếu Đắc Nghệ, thuận tiện giúp Trần Lôi Lôi thoát khỏi một hố lửa. Lại không ngờ rằng đối phương có qua có lại, cho cậu một niềm vui ngoài ý muốn!

Tiếu Khả Ngải lập tức để điện thoại xuống, kêu lên: "Đồng Đồng, Thao Thao, mau qua đây!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện