Quách Huy mấy năm gần đây ở giới âm nhạc đã có lúc như mặt trời ban trưa. Được mời làm huấn luyện viên «Super Voice» thì chắc chắn phải là người chuyên nghiệp và có địa vị. Hôm nay đến lễ trao giải Hoàng Oanh, hiện trường có mười người thì chín người phải gọi ông ta một tiếng đại ca —— dù sao ông ta cũng đã ngoài 50 tuổi, lý lịch thành tích chắc chắn dày dặn hơn những người khác.
Nhưng người có lúc như mặt trời ban trưa thì cũng có những lúc như mặt trời sắp lặn lúc hoàng hôn. Giới âm nhạc ngày một phát triển, người mới tiếp người mới xuất hiện, công chức bộ Văn Hóa cũng thay đổi từng đợt, ngay cả giới truyền thông cũng bị thay thế từng ngày! Đến bây giờ, khi Quách Huy làm việc và sinh hoạt, gặp được những người trẻ tuổi, người trẻ tuổi gặp ông, mở miệng ra chào, nhưng không phải chào "Ôi đây là thầy Quách Huy có tác phẩm 'XXX' hay sao" mà là "Đây không phải là huấn luyện viên Quách Huy của « Super Voice » sao"!
"Thầy Quách Huy, em vô cùng thích Phi Phi, thầy nhớ bình chọn cho anh ấy nhé!"
"Thầy Quách, mong thầy nói với Ổ Thu Thu, chúng em vĩnh viễn yêu cô ấy".
"Thầy nhất định phải ủng hộ Cừu Ba nhé a a a a a a! !"
. . .
Lẽ ra khi tham gia một chương trình như thế, sự nổi tiếng của Quách Huy cũng tăng trở lại, phí quảng cáo, phí sân khấu, giá trị của bản thân cũng được tăng cao thì ông ta phải vui mừng mới đúng. Nhưng trong lòng ông ta lại cảm thấy hơi mất thăng bằng. Mọi người thấy ông ta thì không quan tâm ông ta là ca sĩ Quách Huy nữa, chỉ quan tâm ông ta là huấn luyện viên Quách Huy; phí sân khấu của Ổ Thu Thu cũng đã ngang ngửa ông ta; sức nặng lời phát biểu của ông ta đôi lúc còn không bằng những huấn luyện viên khác...
Quách Huy ở phía sau hậu trường đợi lên sân khấu, một MC trẻ cũng đứng cách ông ta không xa, đang cầm điện thoại say sưa theo dõi.
"Tiểu Kiều, đang xem gì đấy?" Quách Huy nhàm chán, bắt chuyện với MC.
"Anh Huy, em đang xem trực tiếp." MC Tiểu Kiều vội giơ màn hình điện thoại di động cho Quách Huy nhìn.
Quách Huy đi tới nhìn thoáng qua, nhíu mày: "Trực tiếp giải thưởng Hoàng Oanh? Mấy người trẻ các cậu thật kỳ lạ, đang ở hiện trường còn lên mạng xem trực tiếp làm gì?"
"Xem bình luận ấy anh!" Tiểu Kiều nói, "Xem cư dân mạng nói chuyện cũng thú vị lắm."
Quách Huy nhìn những hàng chữ dày đặc chạy trên màn hình, gần như che hết mặt các khách quý.
Giờ khắc này, trên sân khấu đang trao giải thưởng "Lời bài hát xuất sắc nhất", người đoạt giải không phải nhạc sĩ chuyên nghiệp, mà lại là một ca sĩ. Chẳng qua vị ca sĩ này cũng không phải người mới, ra mắt đã nhiều năm, trước kia cũng có khá nhiều giải thưởng, nhưng đây là giải thưởng lời bài hát đầu tiên.
Quách Huy nghe thấy thanh âm trao giải bên ngoài, gật gật đầu, biểu thị sự đồng ý của mình đối với giải thưởng này.
Nhưng vào đúng lúc này, một bình luận chạy qua màn hình trực tiếp.
"Năm nay Giải thưởng Hoàng Oanh xảy ra chuyện gì thế? Toàn là người cũ!"
Bình luận gây nên sự chú ý, trên màn hình người đồng tình ngày càng nhiều.
"Tôi cũng cảm thấy như vậy!"
"Cảm giác chủ đề lần này là nhớ lại quá khứ ấy? Ca vương ca hậu soạn nhạc biên khúc lời bài hát, không có khuôn mặt mới nào. . ."
"Có phải do hai năm trước không được chọn, năm nay bổ sung giải thưởng chứ?"
Thật ra Ca vương Ca hậu là người cũ cũng không hiếm lạ, nhưng năm nay họ không có biểu hiện xuất sắc nào, đồng thời giám khảo cũng là những người có địa vị trong giới, nên đến cuối cùng Ca vương Ca hậu đều là người cũ khiến khán giả cảm thấy như đang bổ sung giải thưởng.
"Aida, ca sĩ nội địa không có người kế tục rồi!"
"Gì mà không người kế tục chứ, người mới ưu tú rõ ràng có rất nhiều! Tôi cảm thấy do ban giám khảo vấn đề!"
"Đúng đúng đúng, mỗi lễ trao giải diễn ra tôi đều có nghi vấn này. Ban giám khảo từ đâu tìm đến thế?"
"Rất rõ ràng độ tuổi của ban giám khảo bị già hóa nghiêm trọng rồi!"
"Ban giám khảo già hóa ha ha ha ha ha ha, bà định làm tôi cười chết để thừa kế tài khoản tín dụng của tôi đấy à?!"
Tiểu Kiều cũng không ngờ bình luận lại bắt đầu chê bai ban giám khảo, trong lòng thầm chột dạ. Nhưng nếu bây giờ thu điện thoại lại thì hơi xấu hổ, đành lúng túng giả vờ không nhìn thấy gì.
Thân là một ban giám khảo, sắc mặt Quách Huy rất khó coi.
Tuổi tác của ban giám khảo lớn, đúng là Giải thưởng Hoàng Oanh tồn tại khuyết điểm này, đại đa số lễ trao giải khác cũng thế. Dù sao dựa vào tính chuyên nghiệp, lễ trao giải phải mời những ban giám khảo có thành tích và địa vị trong giới, ít nhất cũng phải ba mươi tuổi trở lên, bốn năm mươi cũng không ít, mười mấy hai mươi tuổi thì không thể! Thế là khẩu vị người xem và giám khảo đương nhiên có sự chênh lệch. Ngược lại giải thưởng "được yêu thích nhất" là loại giải thưởng do người xem bỏ phiếu vote, tuổi tác họ khá thấp, người được chọn thường là người đang nổi tiếng.
Bình luận trên mạng lại thay đổi.
"Hiện tại tôi chờ mong giải thưởng Ca sĩ mới xuất sắc nhất nhất đó."
"Chờ mong Ca sĩ mới xuất sắc nhất +1 "
"Chờ mong Ca sĩ mới xuất sắc nhất +2 "
"Giới âm nhạc thật nhiều người mới ưu tú. Nhớ thời đại mười mấy năm trước cũng trăm hoa đua nở hai bên bờ thế này!"
"Cược năm mao ca sĩ mới xuất sắc nhất là Lý Hi Hạnh!"
Giải Ca sĩ mới xuất sắc nhất còn chưa công bố, nhưng vì đang trao giải cho những người chế tác sau hậu trường không được mấy người chú ý, thế là đám cư dân mạng đã sớm thảo luận đến giải Ca sĩ mới xuất sắc nhất này rồi. Fan nhà những idol được đề cử cũng tranh thủ tiếp ứng cho idol nhà mình, nhưng rõ rành fan của Lý Hi Hạnh vượt xa Thạch Nhậm Viễn và Vương Phi Phi!
Sắc mặt Quách Huy lập tức càng khó coi hơn, đẩy di động về Tiểu Kiều: "Linh tinh vớ vẩn!"
Tiểu Kiều cho là do ông ta nhìn thấy người xem chất vấn ban giám khảo mà không vui, vội vàng phụ họa: "Cư dân mạng cái gì cũng không hiểu, hay nói lung tung, anh đừng để trong lòng!"
Điện thoại sau khi được cầm trở về, chính anh ta cũng không tiện xem nữa, đành phải ngồi im một bên.
Chốc lát sau, nhân viên công tác chạy tới.
"Thầy Quách Huy, kế tiếp là giải Ca sĩ mới xuất sắc nhất, thầy có thể chuẩn bị lên sân khấu rồi!"
Quách Huy đứng dậy, sửa sang vạt áo, đi về phía sân khấu.
Giờ phút này, trong tiệm thức ăn nhanh, cả nhóm Quả Hạnh đều vô cùng căng thẳng. Có người nín thở nhìn điện thoại, không dám cử động; có người ôm điện thoại liều mạng gõ tên Lý Hi Hạnh; có người không ngừng nói chuyện với nhau.
"Ôi thật căng thẳng thật căng thẳng!"
"Lòng bàn tay tớ toát hết mồ hôi ra rồi nè!"
"Mé ơi, sao lại do Quách Huy trao giải thế? !" Khi nhóm Quả Hạnh thấy MC mời khách quý Quách Huy lên sân khấu, đều hơi hoảng hốt, "Nếu Hạnh Hạnh may mắn nhận được giải thưởng, Quách Huy sẽ không làm khó Hạnh Hạnh chứ? !"
Nhóm Quả Hạnh đều xem qua « Super Voice », hiểu rõ mối quan hệ của idol với chủ cũ. Quách Huy là huấn luyện viên « Super Voice », có quan hệ với Dream Music. Mà quan trọng nhất, Quách Huy nổi tiếng tính tình không tốt, trên Super Voice có lần ông ta đưa ý kiến cho thí sinh, thí sinh không phục cãi hai câu, ông ta bùng nổ tại chỗ, điên cuồng mắng, liên tục nói câu "người mới thật không hiểu phép tắc", khiến thí sinh đó bật khóc trên sân khấu.
"Quách Huy này rất thích cậy già lên mặt!" Mưa hoa anh đào nhíu mày, "Trong mấy huấn luyện viên tớ không thích ông ta nhất! Sao lại để ông ta trao giải này chứ!"
Chu Tiêu Đồng không để ý tới Quách Huy. Cô chỉ căng thẳng nhìn chằm chằm màn hình: "Vẫn nên cầu nguyện Hạnh Hạnh may mắn nhận thưởng đã rồi nói sau."
Mỗi một giải thưởng đều sẽ có hai khách quý trao giải cùng công bố. Ca sĩ mới xuất sắc nhất, trừ Quách Huy ra, còn có một vị MC nữ nổi tiếng tên là Triệu Y.
Sau khi lên sân khấu, Triệu Y cùng Quách Huy trò chuyện vài câu.
"Ca sĩ mới xuất sắc nhất lần này đều là những ứng cử viên xuất thân từ chương trình tìm kiếm tài năng năm nay". Triệu Y nói, "Anh Huy là huấn luyện viên chương trình, đúng là đã có những cống hiến không nhỏ trong công cuộc đào tạo người mới!".
Quách Huy rất thích được người khác khen ngợi, không hề khiêm tốn, cười nhận.
Triệu Y là MC, năng lực dẫn chương trình rất tốt, vì thế để cho lễ trao giải đáng xem hơn, cô không vội đi tiếp quy trình, tiếp tục nói chuyện với Quách Huy.
"Anh Huy, lần này trong những người mới được đề cử, anh coi trọng ai thế?" Triệu Y hỏi.
"Tôi coi trọng nhất đương nhiên là Vương Phi Phi rồi." Quách Huy nói, "Cậu ấy là quán quân Super Voice được tôi và các vị huấn luyện viên khác lựa chọn, đã nói lên tôi rất thưởng thức tài năng của cậu ấy".
Triệu Y hơi sửng sốt. Cô ném vấn đề này, nếu dựa theo hướng đi bình thường, đối phương nên thuận thế khen những người được đề cử một lần, cũng thuận tiện giới thiệu với khán giả về những người được đề cử. Khách quý trao giải nên thể hiện mỗi người đều rất ưu tú, rất khó lựa chọn, khiến khán giả căng thẳng theo, sau đó lại tuyên bố kết quả, hiệu quả cũng tốt hơn. Nhưng cô không ngờ Quách Huy bao che khuyết điểm, trực tiếp khen thí sinh nhà mình.
"Thạch Nhậm Viễn cũng không tệ lắm, tôi cũng thưởng thức cậu ấy." Ngay lúc Triệu Y còn đang ngây người, Quách Huy nhàn nhạt bổ sung thêm một câu. Nói xong câu này, ông ta liền không có ý định nói thêm gì nữa.
Triệu Y: ". . ."
Nói thật, nếu Quách Huy chỉ khen Vương Phi Phi, cô còn cảm thấy vị lão đại này rất ngay thẳng. Nhưng ba người được đề cử, ông ta chỉ khen Vương Phi Phi, khen Thạch Nhậm Viễn, đơn độc bỏ qua Lý Hi Hạnh, thì đây không phải ngay thẳng nữa, mà đây là EQ thấp —— lòng dạ hẹp hòi!
Triệu Y không biết chuyện Kim Dũng – anh họ Quách Huy và Lý Hi Hạnh, chỉ biết chuyện Lý Hi Hạnh ầm ĩ hủy hợp đồng với Dream Music. Rõ ràng Quách Huy chướng mắt Lý Hi Hạnh, sao có thể không liên quan đến chuyện này? Tính tình khó chịu của Quách Huy cả giới này đều biết.
"Ừm. . . Tôi cảm thấy Lý Hi Hạnh cũng rất tốt! Album mới của cô ấy rất hay, vừa rồi « Ngôi sao » đã đạt giải, tôi rất coi trọng cô ấy!"
Quách Huy lạnh lùng lườm Triệu Y một cái. Vẻ mặt tức giận của ông ta biểu hiện rất rõ ràng, ông ta cảm thấy Triệu Y đang đối nghịch mình.
Triệu Y nhận được tín hiệu của Quách Huy, trong lòng cảm thấy phiền muộn! Làm MC, thói quen của cô chính là phải nể mặt tất cả mọi người. Mà đúng là cô rất thích nghe nhạc của Lý Hi Hạnh, nhưng nếu Quách Huy không biểu hiện rõ ra mặt, cô cũng sẽ không nói như vậy. Quách Huy càng muốn để Lý Hi Hạnh khó xử, cô càng phải nghĩ biện pháp giúp Lý Hi Hạnh bù lại!
"Tóm lại, chúng ta hãy xem qua các tác phẩm tiêu biểu của ca sĩ được đề cử nhé!" Triệu Y vội vàng bỏ qua quá trình khen ngợi, kết thúc cục diện khó xử trước mắt.
Ánh đèn trên sân khấu tối xuống, màn ảnh lớn sáng lên, bắt đầu trình chiếu những tác phẩm của ba ca sĩ mới. Nhân cơ hội này, nhân viên công tác chạy lên trên sân khấu, đưa phong bì giải thưởng vào tay Quách Huy.
Màn hình lớn kết thúc trình chiếu, ánh đèn hiện trường lại sáng lên lần nữa.
Triệu Y lại gần Quách Huy, nhìn Quách Huy mở phong bì.
"Ca sĩ mới xuất sắc nhất năm nay chính là ——" Triệu Y kéo dài âm thanh.
Quách Huy muốn dùng ngón tay mở phong bì ra, nhưng phong bì dán hơi chặt, ông ta mở hai lần đều không được. Lúc dưới sân khấu ông ta còn khá chắc chắn nhưng không biết vì sao, khi phong bì khó mở lại cho ông ta một dấu hiệu, trong lòng bỗng nhiên hơi hốt hoảng.
Ống kính không ngừng qua lại giữa ba người được đề cử.
Thạch Nhậm Viễn buông mắt ngậm miệng, tựa như không tự tin; Vương Phi Phi khẽ cong miệng, vẻ mặt chờ mong; Lý Hi Hạnh nhếch môi, khá căng thẳng.
Quách Huy rốt cục cũng mở phong bì ra, ống kính cũng quay trở lại trên người khách quý trao giải.
Triệu Y hơi gấp, chủ động đưa tay, kéo tấm thẻ trong phong bì ra.
Khi thấy cái tên trên tấm thẻ giấy trắng mực đen viết rõ ràng, Quách Huy bỗng mở to hai mắt, con ngươi co lại, không dám tin vào mắt mình!
"Người nhận thưởng là —— là ai đây? Là —— là ——!" Triệu Y hưng phấn hô lên, dùng cùi chỏ vụиɠ ŧяộʍ huých vào Quách Huy, ra hiệu Quách Huy cùng hô tên người nhận giải với cô. Nhưng mà Quách Huy lại chỉ gắt gao nhìn chằm chằm tấm thẻ kia, không lên tiếng.
Đọc tên người nhận thưởng ư? Đùa sao, hiện tại ông ta chỉ muốn gào thét! Mẹ kiếp mấy tên chó! Một đám chó chết! Cái gì mà "đại ca nói em sẽ nghe", cái gì mà "Thầy Quách mở miệng đương nhiên là được", cái gì mà "Anh yên tâm, không có vấn đề" đâu hết rồi?!
Là tên chó nào đổi phiếu?! Mẹ nó đến cùng là ai!!
Triệu Y thấy Quách Huy không phản ứng, nhíu mày, dứt khoát mặc kệ ông ta.
"Tinh tinh tinh, người đoạt giải là —— Lý! Hi! Hạnh!"
Triệu Y đọc cái tên này thật vang dội: "Chúc mừng Lý Hi Hạnh! !"
"Oa! ! !"
Nhóm fan ở tiệm ăn nhanh và trước máy tính vui sướng vô cùng!
Hiện trường lễ trao giải cũng vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt! Mấy vị ban giám khảo đang nghe kết quả hoặc xôn xao tiếng thán phục, hoặc là lộ ra vẻ chột dạ, tất cả đều bị bao phủ bởi tiếng chúc mừng.
Quay phim đem ống kính đặc tả người nhận thưởng - Lý Hi Hạnh.
Khi Lý Hi Hạnh nghe thấy tên của mình từ MC, cô chỉ giật mình mấy giây, hai mắt chợt phát sáng, mỉm cười. Vui sướng, hào phóng, đồng thời thể hiện sự tự tin.
Cô đứng dậy, người đầu tiên cô ôm lấy là Tạ Mặc Đông ngồi bên cạnh: "Cảm ơn thầy."
Tạ Mặc Đông vỗ vỗ lưng cô: "Chúc mừng em."
Người xung quanh nhao nhao ôm cô hoặc bắt tay, biểu thị sự chúc mừng. Sau đó cô đi lên sân khấu.
Nhân viên mang theo cup đi đến bên cạnh hai vị khách quý trao giải, ra hiệu Quách Huy và Triệu Y trao giải cho Lý Hi Hạnh.
Sắc mặt Quách Huy đen như đáy nồi, lạnh lùng liếc nhìn cup. Ông ta định tỏ thái độ, lúc này cũng không muốn giảng hòa, ngược lại càng bày ra sắc mặt khó coi, viết rõ mấy chữ khó chịu lên mặt.
Triệu Y tôn trọng tiền bối, định để Quách Huy trao giải, thế nên không đưa tay ra nhận. Trên sân khấu giằng co suốt ba đến năm giây.
Không khí náo nhiệt trong nháy mắt lạnh xuống, trên dưới sân khấu ai cũng lúng túng vì Quách Huy.
Mà qua livestream tất cả các fan cũng từ hưng phấn chuyển thành phẫn nộ!
"Cái gì thế, Quách Huy đen mặt? !"
"Bệnh tâm thần à! Ông ta muốn làm gì!"
Ngay Nữu Gia cũng không nhịn mắng một câu. Cô ấy hận chính mình không thể đến hiện trường, dùng chân quét Quách Huy từ trên sân khấu ngã xuống, đừng ở chỗ ấy làm chướng mắt người khác!
Trong làn bình luận chạy trên màn hình, khán giả cũng từ chúc mừng Lý Hi Hạnh đoạt giải chuyển thành chất vấn.
"Khách quý trao giải đang làm gì? ? ? ?"
"Quách Huy thật là một lời khó nói hết. . ."
"Quách Huy và Lý Hi Hạnh có quan hệ gì thế? Cầu phổ cập kiến thức!"
"Đoán chừng là vì chuyện hủy hợp đồng của Lý Hi Hạnh. . ."
"Có bệnh à? ? Hủy hợp đồng thì sao? ? Có tiền bối bắt nạt hậu bối thế à? ? Quách Huy XX!"
Phản ứng của Triệu Y vẫn tương đối nhanh nhẹn, bầu không khí đông cứng mấy giây đồng hồ, cô ấy lập tức cầm lấy cúp, đưa đến trong tay Lý Hi Hạnh: "Chúc mừng em!"
"Cám ơn chị Y." Lý Hi Hạnh cúi mình cám ơn, nhận cup từ tay Triệu Y. Cô lại nhìn sang Quách Huy. Mặc dù Quách Huy không đọc tên cô, cũng không trao giải cho cô, nhưng cô vẫn rất lễ phép rất lịch sự cúi mình cám ơn Quách Huy, "Cám ơn thầy Quách."
Quách Huy lúc này mới nâng mắt nhìn cô. Nhưng mà ông ta cũng không vì lời khách khí của Lý Hi Hạnh mà hóa giải địch ý của mình, ngược lại, ông ta cười lạnh một tiếng.
"Ban giám khảo thật dễ tính," Ông ta ngoài cười nhưng trong không cười nói, "Không biết ơn thì không phải con người, chỉ cần biết hát là có thể nhận giải".
Những lời này ông ta nói ra, Lý Hi Hạnh sững sờ, Triệu Y sững sờ, tất cả mọi người cũng sững sờ!
Không biết ơn thì không phải con người. Ai cũng biết ông ta đang lên án Lý Hi Hạnh!
Đây là một trong những lễ trao giải có tiếng tăm nhất cả nước, được phát sóng trực tiếp. Mà giờ đây, thân là khách quý trao giải, Quách Huy lại đứng trước mọi người châm chọc ca sĩ nhận giải!
Quách Huy nói mấy câu như vậy, cũng không hoàn toàn là vì xúc động. Ông ta là nghệ sĩ "sống thật" đã nhiều năm, dám nói dám nổi giận, chỉ cần không đắc tội với người không nên đắc tội, thì cái tính tình "thật" này cũng sẽ không gây ra phiền phức lớn, còn có thể thu hút không ít ánh mắt.
Mâu thuẫn lớn nhất của ông ta và Lý Hi Hạnh chính là Kim Dũng. Nhưng chuyện của Kim Dũng không có bao nhiêu người biết, ngược lại chuyện Lý Hi Hạnh hủy hợp đồng với Dream Music nổi tiếng nơi nơi. Hôm nay ông ta thất thố, đã thế thì dứt khoát phát tác luôn. Lý Hi Hạnh bỏ Dream Music, cho dù vì lý do gì, ông ta là huấn luyện viên của « Super Voice », ông ta ghét bỏ cô là đúng! Cá tính của ông ta chính là vậy!
Bầu không khí lễ trao giải đáng ra rất vui vẻ bị Quách Huy châm chọc khiêu khích, biến thành giương cung bạt kiếm!
Triệu Y nuốt nước bọt, căng thẳng, tranh thủ thời gian bước lên giảng hòa.
"Năm nay những ca sĩ mới đều vô cùng ưu tú, Hi Hạnh có thể nhận thưởng cũng thật không dễ dàng." Triệu Y làm bộ không nghe thấy lời Quách Huy vừa nói, "Chị vô cùng thích bài hát «Đôi cánh» của em, cháu gái chị cũng thích, chẳng qua cô bé thích bài «Giày múa của cô ấy» nhất, vì bài hát này rất hot trên mạng."
«Giày múa của cô ấy» được cải biên rất hot trên mạng, cũng rất hài hước, Triệu Y hi vọng có thể nhờ vào đó làm bầu không khí sinh động trở lại, nhưng mọi người dưới sân khấu vẫn đờ đẫn như cũ, hiển nhiên chưa tỉnh táo lại. Lý Hi Hạnh cũng không kịp phản ứng.
"À. . ." Triệu Y chỉ có thể kiên trì nói tiếp, "Tóm lại, chúc mừng Hi Hạnh nhận được giải ca sĩ mới xuất sắc nhất. . . Em nói vài lời cảm nghĩ khi nhận thưởng đi."
Lý Hi Hạnh bình tĩnh gật đầu, hướng về phía micro. Ở phía sau, nhân viên mang cup thưởng hoàn thành nhiệm vụ mời Triệu Y và Quách Huy xuống dưới sân khấu.
Trên sân khấu, chỉ còn lại một mình Lý Hi Hạnh. Cô không lập tức mở miệng, buông mắt, yên lặng một lát, tựa như đang nghĩ phải nói như thế nào.
Một lát sau, cô chậm rãi mở miệng.
"Cảm ơn ban tổ chức đã trao giải cho tôi. Cảm ơn tất cả những người đã tham gia, giúp đỡ tôi hoành thành album « Đôi cánh », cảm ơn những fan luôn ủng hộ tôi hết mình". Lý Hi Hạnh cảm tạ từng người một.
Nhưng nhóm fan không hề vì thế mà vui mừng khôn xiết, ngược lại ảo não xiết chặt nắm tay, hoặc là liều mạng gõ chữ bình luận, chửi bới hành động vừa rồi của Quách Huy. Các cô rất hi vọng Lý Hi Hạnh có thể nói gì đó, dù là mắng lại Quách Huy cũng được, bởi vì lời vừa rồi của Quách Huy quá đáng giận! Nhưng Lý Hi Hạnh là người có hàm dưỡng, dường như không tính đáp lễ, chỉ muốn đơn giản bỏ qua chuyện này.
Nhóm fan lòng nóng như lửa đốt, cũng chỉ có thể bình luận làm sáng tỏ cho idol. Trên thực tế lúc hủy hợp đồng cũng đã sớm nói rõ, Dream Music không đáng tin, lãnh đạo công ty không tốt. Nhưng vì Quách Huy nhắc lại chuyện cũ, đám fan chỉ có thể lôi công ty cũ ra quật xác thêm một lần.
"Người giúp đỡ tôi nhiều nhất đương nhiên là thầy Tạ Mặc Đông," Lý Hi Hạnh tiếp tục tiết tấu cảm ơn của mình, "Nếu không có thầy, sẽ không có «Đôi cánh», cũng không có «Ngôi sao», không có album đầu tay của tôi. Được làm âm nhạc cùng thầy, tôi đã học được rất nhiều thứ".
Ống kính quay về phía Tạ Mặc Đông. Sắc mặt Tạ Mặc Đông bình tĩnh như nước.
Mọi người tưởng là Lý Hi Hạnh đã nói xong, nhưngLý Hi Hạnh vẫn còn đứng trên sân khấu, một tay cầm cup, một tay cầm micro.
Vài giây yên tĩnh qua đi, cô lần nữa mở miệng.
"Hôm nay tôi có thể cầm được giải thưởng lớn này, tôi còn muốn cám ơn đài truyền hình Thái Dương và công ty Dream Music, họ đã tổ chức chương trình « Super Voice »."
Mọi người dưới sân khấu xôn xao! Hiển nhiên, cô đột nhiên nhắc đến « Super Voice » chính là chuẩn bị đáp lại chủ đề của Quách Huy khi nãy!
Đạo diễn sững sờ không phẩy không một giây, lập tức kịp phản ứng, vội la lên: "Nhanh nhanh nhanh! Đem ống kính quay Quách Huy!"
Thợ quay phim nhanh chóng khóa chặt về chỗ ngồi của Quách Huy, đạo diễn lập tức chia màn ảnh thành hai phần. Thế là trên kênh livestream, màn hình lớn hiển thị Lý Hi Hạnh nhận giải, mà màn hình nhỏ quay đặc tả Quách Huy.
"Tôi rất cảm ơn sân khấu « Super Voice », nếu như không có sân khấu này, tôi sẽ không được mọi người biết đến."
Trên màn hình livestream, Lý Hi Hạnh ôn hòa hào phóng, Quách Huy thì ánh mắt hung ác nham hiểm —— ông ta cũng không biết ống kính đang quay chính mình.
"Nhờ « Super Voice » cho tôi cơ hội, nhờ cơ hội này, tôi có thể đến những sân khấu lớn hơn, gặp gỡ nhiều người ưu tú hơn, có tư cách làm âm nhạc mà tôi yêu thích. Tiết mục tìm kiếm tài năng cho tôi cơ hội, cũng cho những người khác cơ hội, còn sau đó chúng ta phải tự cố gắng vì sự trưởng thành của mình".
Dưới sân khấu những người làm âm nhạc không nhịn được gật gật đầu. Không thể phủ nhận, cống hiến lớn nhất của show tìm kiếm tài năng chính là tạo ra sự gặp gỡ. Nhưng sau khi gặp gỡ, đôi khi chỉ còn lại sự gánh vác và chịu trách nhiệm. Đợi khi thí sinh thiên tân vạn khổ, bỏ đi được cái mũ thí sinh tìm kiếm tài năng này, mới có thể chính thức thoát khỏi sự gánh vác và trách nhiệm đó. Hiện trạng này người trong ngoài giới đều hiểu.
Nhưng thân là người ở trong đó, có thể thấy rõ điểm này, đồng thời vẫn nhớ tình cảm ân nghĩa, thì cũng là một người có tu dưỡng tốt.
"Tôi chưa hề quên ơn nghĩa. Còn về phần làm người, " Lý Hi Hạnh nhìn xuống Quách Huy dưới sân khấu, nhún vai, "Có cơ hội, thì tôi vẫn nên nghe thầy Quách Huy dạy về âm nhạc thôi".
Cả khán đài lại xôn xao!
—— Lời này của Lý Hi Hạnh có ý gì? Người như Quách Huy ấy mà, trò chuyện về âm nhạc thì được; trò chuyện về vấn đề làm người hả? Thôi bỏ qua đi!