Người phát hành album trong năm nay lại trở thành Lý Hi Hạnh, sự thay đổi này khiến cả bộ phận quản lý nghệ sĩ của Dream Music giật mình. Đương nhiên bao gồm cả Kim Oánh.

Buổi sáng Tôn Minh Nguyệt có công việc ở bên ngoài. Giữa trưa Kim Oánh mới gặp được Tôn Minh Nguyệt ở nhà ăn gần công ty, vội vàng chạy đến gần.

"Chị Nguyệt, em mới biết chuyện album của Lý Hi Hạnh, chúc mừng chị nha!" Kim Oánh nói. Nghệ sĩ dưới tay có thành tích, cơ hội kiếm tiền của người đại diện không phải sẽ càng nhiều sao! Nhưng nào ngờ vừa nhắc đến tên Lý Hi Hạnh, Tôn Minh Nguyệt lại không có biểu cảm vui sướng nào, chỉ lắc đầu thở dài.

"Sao thế chị?" Kim Oánh hỏi.

"Quá cá tính", Tôn Minh Nguyệt nói, "Không nghe lời".

Ba chữ không nghe lời khiến Kim Oánh vô cùng đồng tình. Cô cũng không nhịn được bắt đầu tố khổ.

"Đúng vậy. Lý Hi Hạnh nhìn qua cũng không phải một nghệ sĩ biết nghe lời, chị Nguyệt, chị phải quản lý cô ấy cũng thật vất vả." Kim Oánh nói, "Fan Lý Hi Hạnh cũng vậy! Không nghe lời! Em tìm fan của Ngụy Thiến, những Hạt Súng đó rất ngoan! Bảo gì cũng nghe, thái độ tốt vô cùng, còn tặng quà cho em..."

Nói đến đây, cô ngừng một chút, không dám nói thêm. Fan tặng quà cho cô, mong muốn cô sẽ chăm sóc Ngụy Thiến nhiều hơn, cũng vì cô thường xuyên khoác lác khiến mọi người đều nghĩ cô rất lợi hại. Thực ra cô cũng không có năng lực giúp đỡ gì cho Ngụy Thiến cả.

"Quả Hạnh bên Lý Hi Hạnh thì không giống vậy," Kim Oánh kéo đề tài quay lại Quả Hạnh: "Họ luôn bằng mặt nhưng không bằng lòng, chuyện gì họ muốn làm thì họ mới làm, chuyện họ không muốn làm thì coi như chưa từng nghe thấy em nói gì cả. Không thèm để em vào mắt!"

Tôn Minh Nguyệt lắc đầu: "Không trách người ta thường nói idol nào fan nấy, lời này cũng có đạo lý".

Bởi vì một tháng trước Lý Hi Hạnh luôn lấy cớ bị ốm để ở nhà, không tham gia bất kỳ hoạt động nào, cho nên Kim Oánh không quản đến chuyện của Quả Hạnh. Rốt cuộc thì công việc của cô ấy cũng không phải là fan chuyên nghiệp. Cô ấy cũng đoán được nhóm quản lý Quả Hạnh này là nhóm giả, chắc chắn còn một nhóm quản lý khác. Bởi vì tổ chức và đoàn kết của nhóm Quả Hạnh rất cao, nhưng cô chưa từng thấy các quản lý bàn chuyện chính sự ở trong nhóm, có thể thấy được những vấn đề này được bàn ở một nhóm khác.

"Em đối xử với bọn họ rất tốt. Vì có thể tạo mối quan hệ tốt với họ, thậm chí em còn phải nói chuyện phiếm với họ ngoài giờ làm." Vừa nhắc đến chuyện này, trong bụng Kim Oánh đầy oán hận: "Nhưng bọn họ thì sao? Không hiểu chuyện chút nào!"

"Em chưa đủ kinh nghiệm". Tôn Minh Nguyệt nghe xong lời oán giận của Kim Oánh, nói, "Bọn họ đoàn kết như vậy, bởi vì nhóm quản lý của họ tương đối vững chắc, hơn nữa trưởng nhóm của họ cũng là một người giỏi quản lý. Em muốn tất cả bọn họ đều phải nghe lời em, vô dụng thôi, bọn họ chắc chắn chỉ nghe lời trưởng nhóm."

Tôn Minh Nguyệt dừng một chút, nói tiếp: "Với những trưởng nhóm không nghe lời công ty quản lý thì phải làm gì? Nếu em không thể mượn sức họ, thì nên phá hoại họ! Chẳng lẽ trong nhóm quản lý của họ lại không có một ai không vừa lòng với trưởng nhóm, hoặc muốn trở thành người đứng đầu sao? Em nên ủng hộ những người như vậy, sau đó phế bỏ trưởng nhóm hiện tại, sau đó người mà em ủng hộ chẳng phải sẽ nghe lời em sao?"

Kim Oánh kinh ngạc.

Đúng nha? Trường hợp các Quả Hạnh đặc biệt hơn những nhóm khác, hội trưởng toàn quốc ban đầu đã bỏ đi, ba hội trưởng Bắc Thượng Quảng cùng nhau quản lý fanclub. Nhưng sau khi Kim Oánh quan sát một thời gian, phát hiện người tích cực nhất là hội trưởng Thượng Hải Đồng Tâm Đồng Thoại. Vì Đồng Tâm Đồng Thoại rất giỏi, nên có cảm giác hội trưởng Quảng Đông Thích Ăn Người Hồ Kiến và hội trưởng Bắc Kinh Nữu Gia dường như không tồn tại, cũng chẳng khác gì những hội trưởng địa phương khác. Dường như Đồng Tâm Đồng Thoại chắc chắn sẽ trở thành hội trưởng toàn quốc trong tương lai!

Rõ ràng là ba người cùng nhau quản lý, lại có một người ôm hết nhiệm vụ vào mình, những người khác có thể vui vẻ sao? Nhóm Quả Hạnh nhìn bề ngoài rất hài hòa đoàn kết, nhưng chắc chắn sau lưng cũng tranh đấu vô cùng gay gắt!

Kim Oánh còn chưa kịp nói tỉ mỉ với Tôn Minh Nguyệt về tình huống trong fanclub của Lý Hi Hạnh, Tôn Minh Nguyệt đã ăn xong rồi. Cô ấy nhìn đồng hồ, gọi người phục vụ thanh toán.

"Chị còn có việc, em xem mà làm nhé". Tôn Minh Nguyệt nói, "Đừng quên em chính là đại thần cầm trong tay Thượng Phương Bảo Kiếm! Mấy trưởng nhóm fan này thì là gì, nếu không nghe lời em thì cho cô ta biết tay đi!"

—— những lời này không chỉ nói với Kim Oánh về chuyện của các fan, và cũng đang bày tỏ cảm xúc của chính mình.

"Đúng là idol nào fan đấy!" Tôn Minh Nguyệt để lại một câu cảm thán, sau đó đứng dậy rời đi.

Kim Oánh vẫn còn đang đắm chìm trong lời nói vừa rồi của Tôn Minh Nguyệt.

Lúc trước Kim Oánh vẫn luôn nghĩ rằng, cô không có đủ thời gian và sức lực để thâm nhập vào fanclub, cho nên cô chỉ có thể nghĩ cách mượn sức của tầng quản lý, để họ nghe lời mình mà đi làm việc. Cách làm này của cô khiến quyền chủ động luôn nằm trong tay người khác, một khi người ta không phối hợp, cô cũng không còn biện pháp nào.

Tại sao cô phải bị động như vậy, tức giận mà không có chỗ xả như vậy? Nếu như có người không thành thật nghe lời cô, cô nên để họ phải trả giá thật đắt; ai ngoan ngoãn nghe lời cô, cô cũng sẽ cho họ ngon ngọt để ăn! Đây mới đúng là con đường nên đi!

Hội trưởng Bắc Kinh Nữu Gia và hội trưởng Quảng Đông Thích Ăn Người Hồ Kiến, bị Đồng Tâm Đồng Thoại áp bức đã lâu. Bây giờ cô nên giúp đỡ họ phản kháng lại!

=====

Sau khi Chu Tiêu Đồng ăn cơm xong liền ngồi vào máy tính, vừa lúc nhận được tin nhắn trò chuyện riêng của Nữu Gia. Cô vừa mở ra thì thấy là một đường link, click vào đường link thì phát hiện là một quảng cáo giải đấu UFC.

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Oa oa oa!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Đây là gì? Là giải đấu cậu chuẩn bị tham gia à?! Nhìn qua rất trâu bò nha!!"

Nữu Gia: "Không phải. Đây là giải đấu thế giới, người tham dự đều là cao thủ thế giới. Tớ vẫn chưa lợi hại được như vậy."

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Hả? Cậu không tham gia à? Tớ còn tưởng được xem cậu thi đấu cơ đấy QAQ".

Nữu Gia: "Ha ha, sau này có cơ hội nhất định mời cậu tớ xem"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Nhớ đấy! Ngoéo tay nào!"

Chu Tiêu Đồng quay trở về trang web Nữu Gia đã gửi, xem giới thiệu về các tuyển thủ tham dự, quả nhiên đều là những người vô cùng lợi hại. Từ sau khi biết Nữu Gia luyện tập Tán Đả, cô cũng bắt đầu có hứng thú với võ thuật. Cô là một tác giả tiểu thuyết mà, cái gì cũng hiểu biết một chút, về sau sẽ có thêm tư liệu sống để viết vào tiểu thuyết rồi!

Nữu Gia: "UFC năm nay được tổ chức tại Trung Quốc, có thể nói đây là giải đấu cấp cao nhất của thế giới. Tớ muốn đến tận nơi xem, cậu có muốn đi cùng không? Thi đấu ở Thượng Hải đó."

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Có, có! Cậu tới đi, tớ bao ăn ở!"

Nữu Gia: "Được. Một lời đã định!"

Đồng Tâm Đồng Thoại: "Oa, càng nghĩ càng thấy mong chờ! Tớ chưa từng xem thi đấu trực tiếp bao giờ, chắc chắn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào lắm!"

Sau khi cô gửi tin nhắn đi, đợi một lúc không thấy Nữu Gia trả lời. Cô nghĩ rằng Nữu Gia bận việc khác, vì vậy thu nhỏ cửa sổ trò chuyện, mở một file mới tiếp tục làm việc.

Không ngờ rằng, không phải Nữu Gia có việc bận. Cô ấy vẫn đang ngồi ở trước máy tính, nhưng nhận được tin nhắn của Kim Oánh gửi đến, vì thế còn bận nói chuyện với Kim Oánh.

Oánh Tử của Hogwarts: "Nữu Gia, có ở đó không?"

Nữu Gia: "Chuyện gì thế?"

Oánh Tử của Hogwarts: "Cô có muốn trở thành hội trưởng toàn quốc của fanclub Lý Hi Hạnh không?"

Nữu Gia: "......"

Một chuỗi dấu chấm ba chấm này thể hiện cho sự khó hiểu của Nữu Gia. Nhưng trong lòng Kim Oánh, chuỗi dấu chấm ba chấm này chứng tỏ Nữu Gia vô cùng khiếp sợ, nên không biết phải nói gì.

Giờ khắc này trong lòng Kim Oánh tràn ngập cảm giác suиɠ sướиɠ. Cô nàng mơ tưởng bản thân đã thành công làm tan rã trận doanh tưởng không gì phá nổi của fanclub Lý Hi Hạnh, bồi dưỡng được thế lực của chính mình, đem Đồng Tâm Đồng Thoại không nghe lời kia phải tức giận dậm chân la lối khóc lóc ầm ĩ.

Oánh Tử của Hogwarts: "Thông báo cho cô một tin. Nhờ sự nỗ lực không ngừng của tôi, đã giúp mọi người nêu những ý kiến và bất mãn với lãnh đạo công ty, hiện giờ công ty đã quyết định tiếp tục phát hành album cho Lý Hi Hạnh. Tháng 10 năm nay album có thể được đưa ra thị trường!

Nữu Gia: "!!!"

Nữu Gia: "Thật hay giả???"

Kim Oánh nhìn vẻ kích động của Nữu Gia, không khỏi cười ha ha.

Oánh Tử của Hogwarts: "Đương nhiên là thật rồi! Chuyện này sao tôi có thể đem ra lừa cô được?"

Nữu Gia: "Trời ơi! Tốt quá!"

Oánh Tử của Hogwarts: "Cô xem, vì sự phát triển của Lý Hi Hạnh, ai cũng cố gắng hết sức mình. Nhưng có những việc chỉ dựa vào sự nỗ lực của tôi thôi thì không đủ, còn cần các fan phải phối hợp nữa!"

Nữu Gia: "Phối hợp? Phối hợp gì cơ?"

Oánh Tử của Hogwarts: "Nói thật nhé, biểu hiện của mọi người trong khoảng thời gian này khiến tôi rất thất vọng."

Oánh Tử của Hogwarts: "Nhưng tôi biết, vấn đề không phải ở chỗ mọi người. Lúc trước tôi nhìn lầm, tìm đến Đồng Tâm Đồng Thoại đầu tiên, để cô ấy kéo vào nhóm quản lý. Tôi biết, đó chắc chắn không phải nhóm quản lý thật sự của mọi người phải không? Đồng Tâm Đồng Thoại muốn nắm được hết quyền lực trong tay, trên danh nghĩa là ba người cùng nhau đảm nhiệm vị trí hội trưởng, nhưng cô ta luôn luôn đoạt hết sự nổi bật, muốn nắm hết fanclub về tay mình. Chuyện này còn chưa tính, cô ta còn không xem người của công ty quản lý chúng tôi ra sao! Cô ta không sợ đắc tội với chúng tôi, Lý Hi Hạnh sẽ chịu tội sao? Từ điểm này có thể nhìn ra, cô ta chỉ lo lắng cho chính mình, căn bản không hề lo lắng cho Lý Hi Hạnh!"

Oánh Tử của Hogwarts: "Cho nên tôi quyết định, ủng hộ cô trở thành hội trưởng toàn quốc của fanclub Lý Hi Hạnh. Cô yên tâm, chỉ cần cô phối hợp làm việc với công ty, công ty sẽ cho cô chỗ dựa! Hơn nữa chúng tôi sẽ cho cô một số phúc lợi đặc biệt, ví dụ như nếu cô đến tham gia hoạt động của Lý Hi Hạnh, sau khi hoạt động kết thúc có thể sắp xếp để cô lén gặp mặt Lý Hi Hạnh một chút, bắt tay hay ký tên cho cô chẳng hạn. Những thứ đồ của Lý Hi Hạnh, người khác phải bỏ tiền mua, cô có thể nhận miễn phí."

Oánh Tử của Hogwarts: "Thế nào? Cô suy nghĩ rồi cho tôi câu trả lời nhé."

Gửi xong mấy đoạn tin nhắn dài như vậy, Kim Oánh tự nhìn lại một lần, vừa nghĩ vừa cười.

Chuyện tốt như thế này sao cô không nghĩ ra sớm một chút? Một đám người này đều bị Đồng Tâm Đồng Thoại lừa! Nhưng không sao, bây giờ vẫn chưa muộn, cô sẽ thuyết phục các fan, nếu họ ngoan ngoãn nghe lời thì sẽ nhận được chỗ tốt. Không nghe lời, thì hãy chịu bị diệt vong đi!

Nửa ngày không thấy Nữu Gia trả lời lại.

Kim Oánh không sốt ruột. Bỗng nhiên gặp chuyện này, người bình thường chắc chắn sẽ khiếp sợ, cần có thời gian để suy nghĩ kỹ.

Một lát sau, Nữu Gia đã trở lại.

Nữu Gia: "Mấy lời cô nói tôi không hiểu."

Oánh Tử của Hogwarts: "Cô không hiểu gì? Tôi sẽ giải thích."

Nữu Gia: "Có rất nhiều chuyện tôi đều không hiểu, tôi chọn trọng điểm vậy"

Oánh Tử của Hogwarts: "Ừ, cô nói đi".

Nữu Gia: "Cô vừa mới nói, [Cô ta không sợ đắc tội với chúng tôi, Lý Hi Hạnh sẽ chịu tội sao?] ------ câu này của cô tôi không hiểu. Trước tiên không xét chuyện Đồng Đồng là người như thế nào, fan không coi lời của các cô là thánh chỉ, các cô liền bắt nghệ sĩ phải chịu tội thay sao?"

Nữu Gia: "Công ty của mấy người là gì vậy? Xã hội đen à?"

Oánh Tử của Hogwarts: "......"

—— Nữu Gia nửa ngày không trả lời lại, đúng là do lượng thông tin quá lớn, cô cần thời gian để tiêu hóa. Nhưng thứ cô tiêu hóa không phải thứ mà Kim Oánh xem là kinh ngạc và vui sướng, mà là có quá nhiều điều khiến cô muốn chửi bậy, nhưng chưa biết chửi từ đâu.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện