Chương 36:
" Thủy hệ."
" Tiểu đao."
"Kích cỡ đó... Dao gọt hoa quả sao?"
Dựa theo gợi ý A Phong cung cấp nghĩ tiếp, Cung Tứ chảy mồ hôi lạnh sau gáy.
" Kéo cắt móng tay cũng lớn vậy." Đông Xuân chen vào một câu từ bên cạnh, sau đó cái mông của thằng bé lập tức bị Cung Tứ vỗ một cái.
" Không nên quấy rầy suy nghĩ của anh nhé !!!! A Phong nói bây giờ là thời kỳ mấu chốt, ngộ nhỡ suy nghĩ nhiều vật nào không cẩn thận thực sự biến thành loại đồ vật này! Anh cũng không nên biến thành một cái kéo cắt móng tay a a a a!!! "
Cung Tứ vội vàng đem đường nhìn chuyển dời đến bức ảnh trong tay —— trên đó là đao phổ - các loại đao cực kỳ nhỏ - mà mấy người A Phong hỗ trợ bọn họ thu thập.
Thời gian xem đao phổ chợt phát hiện Khê Lưu đã lâu không hé răng, Cung Tứ ngẩng đầu nhìn, liếc mắt liền thấy Khê Lưu ngồi ở bên cạnh, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên người, thoạt nhìn như bức tranh mặt trăng sau mưa, trên thực tế là đang ngẩn người.
" Này, cậu không cùng xem đao phổ, ở bên cạnh phát ngốc cái gì?" Cung Tứ một lời đâm vỡ.
Khê Lưu cũng chậm chậm xoay đầu lại: "Tớ chỉ là tưởng tượng hình dạng một chiếc kéo cắt móng tay tùy thời cầm bên người...."
" Biến mất! biến mất! "Cung Tứ nhảy dụng lên: "Cậu cũng là nhân tố quyết định, nghìn vạn lần không cần nhớ một vài thứ không nên nhớ!"
Nói, Cung Tứ còn cầm phân nửa ảnh chụp trong tay kín đáo đưa cho Khê Lưu, một bên đưa một bên căn dặn: "Nhìn nhiều loại dụng cụ cắt gọt hơn này, hoa văn nhìn có được hay không không quan trọng, không, kỳ thực cũng rất quan trọng, trọng yếu hơn là thoạt nhìn thật soái lại thực dụng..."
Nhìn Cung Tứ và Khê Lưu tương tác, Thu Hạ vui vẻ.
Tai nghe bốn phương tám hướng, Cung Tứ lại chú ý tới, liếc mắt nhìn về phía em trai, Cung Tứ nhướng mày: "Tại sao em lại cười như vậy?"
Thu Hạ liền nhếch miệng: "Chẳng qua là cảm thấy anh thích ứng thật nhanh, rõ ràng trước đây còn rất chống cự thế giới người năng lực, càng không thích..."
" Càng không thích thân phận khí "—— Thu Hạ không có nói hết lời.
Thế nhưng, Thu Hạ không nói, Cung Tứ cũng biết em mình muốn nói cái gì.
Bĩu môi, Cung Tứ tiếp tục khổ đại cừu thâm mà nhìn về phía đao phổ trong tay: "Trước là không thích, thế nhưng em, Đông Xuân và Thu Cát đều ở thế giới bên đó, anh sẽ không thể nào chán ghét mấy đứa, biến thành khí và gì gì đó ... Anh là chán ghét cái cảm giác không thể khống chế, hôm nay đã thành kết cục, anh sẽ tìm cách nắm bắt những việc mình có thể không chế."
"Đầu tiên muốn giải quyết, chính là biến thành biến thành Khí dạng gì!"
Nghe Cung Tứ nói vậy, Khê Lưu cười: "Quả nhiên, A Tứ nghĩ thực sự rất giống Người sử dụng ni~"
Mặc kệ bọn họ, Cung Tứ tiếp tục cau mày nghiên cứu đao phổ trong tay.
Định khế chỉ là bước mấu chốt đầu tiên, bước thứ hai chính là xác định hình thái khí.
Vấn đề này có người thì rất là rất đơn giản —— không ít người ở trước định khế liền đã có đánh giá đối với năng lực của mình, hoặc là ở phương diện nào đó biểu hiện đặc biệt nổi bật. Dưới loại tình huống này, trên cơ bản khi định khế, bọn họ có thể biết mình có hình thái khí là bộ dáng gì.
Bước này thông thường do Người sử dụng quyết định, bởi vì dưới tình huống đại bộ phận Người sử dụng càng xác định rõ mình muốn sử dụng hình thức "Khí " gì, dùng vật dẫn nào phát huy năng lực của mình tốt hơn, dưới loại tình huống này, giả như khí cũng không xác định mình muốn biến thành hình thái nào, khi định khế, hình thái khí sẽ căn cứ vào đặc tính căn bản của Người sử dụng mong muốn vật dẫn để hiện ra hình thái.
↑
Đây cũng là một trong những nguyên nhân ngay từ đầu Cung Tứ rất phản cảm quan hệ giữa Người sử dụng và khí, cùng đại đa số người thường như nhau, cậu cho rằng khí là do Người sử dụng tùy ý đắp nặn.
Kỳ thực cũng có ngoại lệ, tỷ như Người sử dụng không xác định vật dẫn mình muốn, hoặc là bản thân không kiên định bằng Khí, dưới loại tình huống này, hình thái khí sẽ do Khí quyết định, tỷ như A Cát, nó chính là ví dụ điển hình cho tình huống không có Người sử dụng tự mình biến hóa thành công, bất quá nó đẳng cấp rất cao, Khí cấp bậc thấp cho dù xác định rõ hình dạng muốn trở thành, cũng cần định khế mới có thể biến hóa.
↑
Loại tình huống này ít, dù sao đại bộ phận mọi người sẽ không vô duyên vô cớ tưởng tượng mình trở thành Khí hình dạng gì, hoặc là đặc biệt muốn trở thành một loại Khí tồn tại khác, hoặc là một số Khí xuất thân từ "Danh khí gia tộc ", trong gia tộc có một hình thái nổi danh, như vậy con em của gia tộc này tự nhiên sẽ ở trong lòng sớm chôn vùi dục vọng muốn trở thành loại khí này.
Nói một cách thẳng thừng, gia tộc Khê Lưu chính là tình huống khí gia tộc: gia tộc Khê Lưu chính là Người sử dụng dùng đao mà nổi danh, cho nên bọn họ sẽ càng muốn định ra đao khí có tính chất đặc biệt.
Trên đây là hai trường hợp cơ bản chiếm cứ phương thức hình thành khí hình khí hình chiếm cứ trên dưới 90%, tiếp đó bây giờ tình huống của Cung Tứ và Khê Lưu chính là 10% còn dư lại.
Cung Tứ không biết mình sẽ trở thành khí, lại qua kỳ an toàn → 18 tuổi, cậu hoàn toàn không lo lắng bản thân sẽ trở thành hình dáng gì giống như chuyện của Khí như vậy, ngược lại đây cũng coi như là về tình có thể lượng thứ; cư nhiên Khê Lưu cũng không có nghĩ tới mình muốn khí bộ dáng gì! Cứ như vậy mới tạo thành loại tình huống hiện tại này: Hai người tuy rằng đã định khế rồi, nhưng mà thân là khí, Cung Tứ ngay cả mình là khí dạng gì cũng không biết!
" Cư nhiên làm Người sử dụng bảy mươi năm cho tới bây giờ không có suy nghĩ qua loại sự tình này, cậu cũng thật lợi hại." Cung Tứ thổ tào.
" Đây không phải chứng minh chúng ta trời sinh một đôi sao? Tớ không muốn, chính là vì để cho cậu tự lựa chọn khả năng nha!" Khê Lưu cười tủm tỉm.
Mặt đỏ hồng, Cung Tứ không lên tiếng.
Thu Hạ:...
Thế nhưng, ở phương diện này Cung Tứ và Khê Lưu, không chỉ là vấn đề không biết biến thành hình thái gì, hai người bọn họ thảm hại hơn một chút: Hai người, một Khí, một Người sử dụng, cư nhiên đều không kiểm tra được thuộc tính?!
Mặc dù là bởi vì một người rất cao và một người quá thấp, nhưng mà vô hình trung đây lại cho bọn họ lựa chọn hình thái khí mang đến độ khó. Dù sao hình thái khí tốt nhất là phối hợp thuộc tính song phương, tỷ như Người sử dụng mang thuộc tính chất độc, nếu như là khí của hắn là thủy hệ có lẽ là sương, như vậy phạm vi công kích sẽ phi thường rộng rãi, mà nếu như là súng hoặc đao thì phải nâng cao độ chính xác.
Bây giờ cái gì cũng không biết, tất cả dưới tình huống dựa vào suy đoán, Khê Lưu vẫy vẫy tay, biểu thị chuyện muốn trở thành cái gì này hoàn toàn giao cho Cung Tứ tự mình quyết định, mà khi Cung Tứ lấy được quyền có thể tự do lựa chọn hình thái tương lai của mình...
Ngay từ đầu quả thực giống như uống máu gà, nhưng mà ——
Dưới tình huống liên tục uống máu gà vài ngày vẫn không có manh mối, trên mặt của cậu bất ngờ xuất hiện hai vành mắt đen.
Đã mấy ngày cậu ngủ không ngon giấc.
Nhìn cậu còn phải tiếp tục hành hạ như thế, Khê Lưu không đợi được.
Vì vậy, sau một ngày Cung Tứ nhịn ở phòng đọc sách trong nhà cả ngày, ăn cơm xong, đuổi hết mọi người, Khê Lưu mang theo Cung Tứ đi đến một chỗ.
Là một góc chiếm diện tích cực kỳ rộng trong nhà Khê Lưu, một tòa nhà một mình lẻ loi đứng sừng sững bên một cái hồ.
Nhà Khê Lưu quá lớn, mấy ngày nay Cung Tứ vừa vội vàng tự hỏi nhân sinh tương lai của mình (hình thái), cậu căn bản không có đi dạo quanh đây, cho nên hiển nhiên cũng không biết nơi này có một cái hồ như vậy, mà bên hồ còn có một tòa nhà.
Cái hồ này và hồ đã gặp trong phim ảnh không sai biệt lắm, diện tích rất lớn, chu vi bị rừng cây vây quanh, bởi vì mùa đông, trên mặt hồ không chỉ kết băng, còn đắp một tầng tuyết, thoạt nhìn là màu trắng.
Chung quanh Mặt hồ cũng là một màu trắng, bởi tuyết rơi, không chỉ cây cối chung quanh đều bị đè một tầng tuyết, mà mặt đất cũng bị bao trùm bởi tuyết đọng trắng, tựa hồ ở đây hiếm vết chân người, khi bọn họ đi tới, trên mặt tuyết không có một vết chân nào, khắp lơi là tuyết vừa sạch sẽ vừa nguyên vẹn, tựa như tới một nơi không người.
Mà ở nơi đây, bên cạnh hồ thuần trắng, là một tòa nhà duy nhất cũng là màu trắng sừng sững ở đó.
Tòa nhà này không phải là loại nhà gỗ nhỏ như trong phim ảnh.
Nó thoạt nhìn là một kiến trúc rất hiện đại. Thiết kế cực kỳ giản đơn, không biết là làm bằng chất liệu gì, hình dáng nhìn cũng bất quy tắc, cứ lẳng lặng đứng ở bên hồ như vậy, thoạt nhìn sạch sẽ nhưng lại tịch mịch.
Khê Lưu sử dụng vân tay mở khóa, lúc mở cửa, hắn giới thiệu với Cung Tứ: " Bình thường nơi này là địa phương khi tớ muốn thanh tịnh một chút sẽ đến, chỉ có một mình tớ, quét dọn hoàn toàn dựa vào cơ khí, ngay cả mấy người Tạ Khai cũng sẽ không qua đây."
Cửa mở, cùng phía ngoài trắng tinh hoàn mỹ hoàn toàn bất đồng, trong phòng dị thường tối, phía trên không có có bất kỳ ngọn đèn nào, chỉ có đèn dưới chân, còn là cái loại nhỏ vô cùng, ngọn đèn phi thường yếu, dọc theo dưới chân bọn họ về phía trước, ngọn đèn là màu xanh nhạt, thoạt nhìn...
Cung Tứ bỗng nhiên nghĩ tới thủy.
Trừ cái đó ra, bên ngoài thoạt nhìn rất lớn, nhưng mà mà bên trong không biết có phải hay không bởi vì ánh sáng quá mỏng manh, luôn cảm thấy rất hẹp.
" Đi theo tớ, đi về phía trước, theo ánh đèn dưới chân là được." Cung Tứ nghe thấy thanh âm của Khê Lưu truyền đến từ phía trước.
Đuổi kịp bước chân của Khê Lưu, Cung Tứ tiếp tục đi về phía trước.
Dưới chân mềm mại, không phải là sàn nhà mà là thảm, còn rất dầy, cái loại mà mỗi bước đạp lên đều hãm vào.
Giống như đồng cỏ —— Cung Tứ nghĩ.
Thảm hút hết thanh âm, cậu hoàn toàn nghe không được tiếng bước chân của hai người, chỉ có thể nhìn đến chân Khê Lưu không ngừng tiến về phía trước theo ánh đèn trên mặt đất.
Hai người cứ như vậy một đường đi về phía trước một lúc, cũng không lâu, Khê Lưu ngừng.
Không có dấu hiệu dừng bước làm Cung Tứ không ngờ đụng vào trên người Khê Lưu, cự ly quá gần, cậu thậm chí thấy mùi hương nhàn nhạt trên tóc truyền tới từ trên người Khê Lưu.
Bưng mũi, Cung Tứ vừa muốn nói gì, nhưng mà còn chưa kịp nói ra khỏi miệng cậu liền cảm giác tay của mình bị Khê Lưu kéo lại
" Hoan nghênh quang lâm đến hang của tớ ~" Cung Tứ nghe thấy thanh âm có chút vui vẻ của Khê Lưu.
Sau đó, bất chợt bị Khê Lưu lôi kéo về phía trước, Cung Tứ lảo đảo một chút, thấy cảnh tượng trước mắt ——
Trời ạ!
Cung Tứ trợn to hai mắt.
Quả thật như Khê Lưu nói, bây giờ hiện ra trước mặc cậu, rõ ràng là "Hồ cá "!
Trong phòng một ngọn đèn cũng không có, ngay cả đèn trên sàn cũng đã biến mất. Nhưng mà gian phòng cũng không phải một mảnh hắc ám, bởi vì toàn bộ "Hồ cá "Đều sáng lên, tựa như ánh sáng đèn dưới đất vừa rồi, nhan sắc cũng giống vậy là ám lam sắc, toàn bộ "Hồ cá "Tạo trở thành nguồn sáng trong phòng. Mà phạm vi cái hồ cá này ——
Là cả phòng!
Bốn mặt tường, trần nhà toàn bộ do thủy tinh chế thành! Bên trong tràn đầy nước màu xanh nhạt, cũng không biết "Hồ cá " này rốt cuộc sâu bao nhiêu, Cung Tứ đúng là nhìn không thấy bất luận cái gì khác ngoài "Hồ cá " tồn tại!
Lúc này, khi cậu đang ở trong căn phòng này, Cung Tứ phút chốc có loại cảm giác hít thở không thông, phảng phất thân đặt dưới biển sâu, giống như chìm dưới đại dương, mặt nước sâu rộng che phủ.
Chìm ngập trong nước ——
Ngừng thở, Cung Tứ ngây dại.
________________________________________
Tiểu kịch trường:
Khê Lưu: Giới thiệu một chút, đây là hồ cá của ta